Lao Tình

Chương 27: 27 Dương Mịch


Đến tối,hắn chạy từ công ty về,vẻ mặt chờ được gặp"vợ" vui sướng khôn lần.

.

Miễn Ni lúc này,cũng đã hoàn thành xong tài liệu khi sáng,cô vươn mình rồi vặn người qua lại.

Không ngờ đã tối vậy rồi.

.

"7 giờ rồi nhỉ,đi tắm rồi lại đi làm cùng Hàn thôi nào" Cô cười nhỉ nhảnh rồi lắc lắc đầu
Quả là những con người biết yêu,biết rung động.

Làm gì cũng nhớ cũng mong,mọi hành động đều xuất phát từ đối phương mà ra.

Cô gấp máy tính cũ lại,đứng dậy lấy chút nước uống rồi đi tắm
30 phút sau!
Hắn đứng trước cửa nhà cô,không gõ cửa mà tự tiện xông vào,lúc này Miễn Ni cũng vừa chuẩn bị xong.


.

Cả hai lên đồ,nhìn nhau rồi rời khỏi nhà đến cửa hàng tiện lợi.

Suốt dọc đường đi hôm nay thật lạ,chẳng ai thèm nói với ai câu nào,họ cứ bước đi,mắt cứ đảo dọc đường xung quanh.

Hôm nay quả thật phải nói trời rất đẹp,phố đêm cũng rất sôi động.

Cô và hắn đi giống như chỉ thế giới riêng của hai người.

Có lẽ,ở ngoài kia tiếng nhạc long trời lỡ đất,thì trong tâm của mỗi người bọn họ đều dâng lên cảm giác bồi hồi,xao xuyến
Đi tầm ít phút,họ cũng đến cửa hàng
"Chào,quản lí châu"cả hai đồng thanh,nhưng chỉ mình Miễn Ni vui vẻ,còn hắn thì trầm mặt
"Hôm nay,chúng ta đón tiếp 1 bạn nhân viên mới"Quản lí Châu vừa nói,thì từ đằng sau cô là một chàng trai khôi ngô tuấn tú,làn da trắng cũng thân hình khá chuẩn đi đến
"chào hai người,tôi là Dương Mịch,sau này xin chỉ giáo"Mịch đưa tay ra trước mặt của bọn họ khuôn mặt sáng ngời nhìn
Miễn Ni trông thấy trai đẹp,như thấy được kho vàng.

Cô niềm nở,bắt tay anh nhưng lưu luyến không muốn rời,cô cứ lắc tay qua lại giống như 1 đứa bé đòi kèo
Khuôn mặt bầu bĩnh,phình má lên khi thấy người con trai đúng gu mình như vậy,cũng phải,Miễn Ni vẫn còn trẻ vẫn còn mê trai dài dài
"Chào,tớ là Miễn Ni,sau này cần gì cứ nói tớ nhé!"Cô vừa nói,vừa cười làm cho mặt ai kia cứ như vỡ một hũ giấm chua.

Miễn Ni cùng Dương Mịch mới xoay đầu nhìn hắn,con người im lặng từ ban nãy tới giờ,cái không khí ngượng gạo,khó chịu này lập tức kéo đến làm cho cô hơi e dè
"Hàn,Dương Mịch đang chào chúng ta đó"cô lay nhẹ tay hắn
Không được vô lễ,hắn ta bắt buộc chào anh,nhưng hình như ánh mắt có gì đó không vui thì phải,nó như đang gầm lên,xéo sắc và băng lãnh vô cùng
"chào"hắn nhẹ giọng,tay bắt mạnh lấy Dương Mịch.

Cậu ta cũng đâu vừa,cũng ra sức nắm chặt lại.

Nhưng đối với hắn thì có nghĩa lí gì,chỉ e rằng nếu hắn tiếp tục ra tay mạnh hơn nữa,thì tên kia chắc xương cũng phải vỡ vụn.

Thôi thì đành nhường vì có mặt cô.


Không thèm đáp trả lại Dương Mịch,Hắn thẳnh tay cầm vai Miễn Ni kéo vào trong thay đồ.

Ừ thì ghen thôi mà,có gì đâu phải làm quá
Dương Mịch ở ngoài kia lúc này khó hiểu,anh có đụng chạm gì hắn sao?mặt mày lạnh toát thế làm gì không biết.

Nhưng khi nghĩ đến nụ cười an lành của Tiểu Miễn Ni thì anh ta lại cười thầm.

Quản lí châu,khi nãy vừa chứng kiến mọi vụ việc liền nhếch miệng lên cười khoái.

.

"Tôi khuyên cậu,tránh xa cô bé đó ra một chút"Quản Lí Châu lên tiếng
"Hửm,vì sao?"Dương Mịch thắc mắc hỏi
"Nếu không,cậu sẽ không yên với Minh Hàn đâu"Quản lí Châu nói rồi rời đi,cô đang rất khoái chí vì việc này,có Dương Mịch ở đây có lẽ cô sẽ còn chứng kiến nhiều về cảnh ghen lúc nãy.

Thấy cặp đôi mình đang đẩy thuyền ghen bóng ghen gió trông cũng thú vị phết đấy.

Miễn Ni lúc này vừa mặc cái tạp dè thay mới của cửa hàng,vừa khó khăn cột đằng sau.

Hôm nay cửa hàng thay mới tạp dè mặc cho nhân viên làm cô khó khăn cột dây đằng sau lưng lại.

Trách làm sao được,tay cô quá ngắn
Hắn thấy thế liền quay qua,xoay người cô lại,giúp một tay
"Ơ,Hàn thôi để tôi làm"Miễn Ni ngại ngùng tránh né,tiếp xúc với người mình thích gần như vậy,ai lại không ngại cho được

"đứng im"Giọng hắn lại khó chịu,ra lệnh cho cô.

Ngay lúc này,trông hắn thật hung dữ
Cô nghe thấy thế thì đứng im mặc cho hắn làm,cô đang mải mê suy nghĩ về vụ việc ban nãy,đáng ra lúc nãy đi trên đường tới đây hắn còn vui vẻ,thanh thoát.

Vậy mà sau khi gặp ngay Dương Mịch lại trở nên khó chịu.

Rồi lại còn kéo vai cô chạy vào tới đây,liệu có phải hắn GHEN rồi không?Miễn Ni vừa nghĩ vừa không tin.

"không không"cô lắc lắc đầu xoa tai,làm sao mà anh ta ghen cho được,có thích mình chút gì đâu.

.

Miễn Ni dẹp bỏ suy nghĩ quay về phía hắn nhìn,hắn lúc này đối với cô thật sự rất đẹp,ngũ quan thanh tao,thần thái bất cần cứ làm cô lụy tim.

Đáng ghét,có biết là cô thích hắn lắm không?
Chợt Miễn Ni vừa mới sáng suốt được gì đó "lỡ,lỡ đâu anh có người yêu thì sao?"