Chương 160-5: (mười một) (5)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 27-2
Chương 28
Chương 28-2
Chương 29
Chương 29-2
Chương 29-3
Chương 30
Chương 31-1
Chương 31-2
Chương 32
Chương 32-2
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 107-2
Chương 107-3
Chương 108
Chương 108-2
Chương 108-3
Chương 108-4
Chương 109
Chương 110
Chương 110-2
Chương 110-3
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118-2
Chương 118-3
Chương 118-4
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 122-2
Chương 122-3
Chương 122-4
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 127-2
Chương 127-3
Chương 128-1
Chương 128-2
Chương 128-3
Chương 128-4
Chương 129-1
Chương 129-2
Chương 129-3
Chương 129-4
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 132-2
Chương 132-3
Chương 132-4
Chương 132-5
Chương 133
Chương 133-2
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 136-2
Chương 136-3
Chương 137-1
Chương 137-2
Chương 138
Chương 138-2
Chương 138-3
Chương 139
Chương 139-2
Chương 140
Chương 140-2
Chương 140-3
Chương 140-4
Chương 140-5
Chương 140-6
Chương 141
Chương 141-2
Chương 141-3
Chương 141-4
Chương 141-5
Chương 142
Chương 142-2
Chương 142-3
Chương 142-4
Chương 143
Chương 143-2
Chương 143-3
Chương 143-4
Chương 144
Chương 144-2
Chương 144-3
Chương 145
Chương 145-2
Chương 145-3
Chương 146
Chương 146-2
Chương 146-3
Chương 147
Chương 147-2
Chương 147-3
Chương 147-4
Chương 148
Chương 148-2
Chương 148-3
Chương 149
Chương 149-2
Chương 149-3
Chương 149-4
Chương 149-5
Chương 150
Chương 150-2
Chương 150-3
Chương 150-4
Chương 150-5
Chương 151
Chương 151-2
Chương 151-3
Chương 151-4
Chương 151-5
Chương 151-6
Chương 152
Chương 152-2
Chương 152-3
Chương 152-4
Chương 152-5
Chương 152-6
Chương 153
Chương 154
Chương 154-2
Chương 154-3
Chương 154-4
Chương 155
Chương 155-2
Chương 155-3
Chương 155-4
Chương 155-5
Chương 156
Chương 156-2
Chương 156-3
Chương 156-4
Chương 157
Chương 157-2
Chương 157-3
Chương 157-4
Chương 158
Chương 158-2
Chương 158-3
Chương 158-4
Chương 158-5
Chương 158-6
Chương 159
Chương 159-2
Chương 159-3
Chương 159-4
Chương 159-5
Chương 159-6
Chương 159-7
Chương 160
Chương 160-2
Chương 160-3
Chương 160-4
Chương 160-5
Chương 161
Chương 161-2
Chương 161-3
Chương 161-4
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166-1
Chương 166-2
Chương 166-3
Chương 166-4
Chương 166-5
Chương 166-6
Chương 167
Chương 167-2
Chương 167-3
Chương 167-4
Chương 168
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khóe miệng Phó Vân anh cong lên, không lo chuyện học đường không có thầy dạy nữa rồi. Nàng đọc thư xong, thổi tắt nến. Cầm chiếc đèn lồng trở về phòng ngủ, ngồi bên mép giường cởi giày, gỡ khăn lưới xuống, vừa cởi áo ngoài ra, một đôi tay đã đưa tới gần, ôm lấy eo nàng, kéo nàng ngã người xuống chiếu trúc. Sau đó, cơ thể nặng nề đè xuống, áp chặt lên người nàng, bàn tay rộng giữ chặt lấy tay nàng, lần mò đan tay vào mười ngón tay nàng. Nàng nắm chặt tay chàng. Có nhiều người canh giữ bên ngoài như thế mà còn có thể trốn trên giường trong phòng nàng, đương nhiên chỉ có thể là Hoắc Minh Cẩm. "Chàng về bao giờ thế?" một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy câu trả lời, Hoắc Minh Cẩm ôm nàng, ngủ thiếp đi. Phó Vân anh chờ đợi hồi lâu, thử đẩy đẩy một chút thăm dò, Hoắc Minh Cẩm trở mình, vẫn không tỉnh, đôi nay siết chặt, ôm nàng sát vào người mình hơn. Trong bóng đêm, nàng khẽ vuốt ve gương mặt chàng, nhìn chằm chằm vào hàng mi dày của chàng hồi lâu, bật cười. Vậy thì chỉ có thể ngủ thế này thôi.