Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 639: Nguy cơ đã qua

.

Nhìn tốc độ của hai người, Lăng Kiếm và Lê Tuyết một khi tiếp xúc đến tầng bên ngoài của Lôi Chấn Thiên, tất sẽ trong nháy mắt dẫn phát phản kích toàn lực của Lôi Chấn Thiên, Đối mặt với chung cực sát chiêu như Nhân Kiếm Hợp Nhất không ai có thể bình chân như vại, đừng nói là Lôi chấn Thiên cho dù là Tống Quân Thiên Lý cũng quyết không dám không coi trọng, cho dù là Lôi chấn Thiên hiện tại đã đề thăng công lực lên năm lần đối mặt với sát chiêu như vậy cũng không thể chống lại nếu lấy thân thể mạnh mẽ va chạm mà nói cũng chỉ có thể trở thành một đống thịt nát, Nhưng chỉ cần hắn phản kích, thì nhất định là lưỡng bại câu thương, Như thế tuy rằng có thể giúp Lăng Thiên cuối cùng thoát hiểm, nhưng cái giá như vậy Lăng Thiên không thừa nhận nổi, Bởi vì cái giá phải trả chính là sinh mạng của Lê Tuyết và

Mà hai người Lăng Kiếm và Lê Tuyết bất luận là ai Lăng Thiên cũng đều không thể mất, càng không thể buông tay. Thân thể Lăng Thiên vốn dĩ đang bị vây trong trạng thái cấp bách, ở xung quanh Lôi chấn Thiên, hình thành lên từng vòng hư ảnh dày đặc, lúc này đột nhiên khẽ gầm một tiếng, vô số đạo hư ảnh đột nhiên trong nháy mắt hợp nhất, thiên cổ thần binh Liệt Thiên Kiếm trong nháy mắt cuồn cuộn nổi lên vạn đạo kiếm quang, điên cuồng xoay tròn về phía Lôi chấn Thiên, trên đường đâm tới, vạn đạo kiếm quang chợt tụ tập thành một chùm kiếm quang cực lớn vô cùng chói mắt một cách quỷ dị tựa như trăm sông thành biển, hóa thiên địa làm kiếm, trùng trùng điệp điệp đâm thẳng đến cũng lại là Nhân Kiếm Hợp Nhất, Nhưng rõ ràng là Lăng Thiên không cần thông qua tụ lực trực tiếp gom kiếm quang tán loạn về cùng một điểm, tất cả đều hoàn thành trong lúc tấn công,

Một kiếm này, làm cho Tống Quân Thiên Lý đang đứng ngoài quan chiến càng thêm hoảng sợ, Từ Xưa đến nay Vẫn là lần đầu tiên, Nhân Kiếm Hợp Nhất được phát sinh như thế Nhân Kiếm Hợp Nhất như thế này, ngay cả là Tống Quân Thiên Lý, cũng không dám chắc có thể sử xuất

Ba đại cao thủ tạo thành hình tam giác nhắm đến cùng một mục tiêu, cùng lúc khởi xướng công kích sắc bén nhất, mỗi người đều là chung cực tuyệt sát Nhân Kiếm Hợp Nhất. Trong không trung chỉ có ba đạo kiếm quang sáng rực rỡ như mặt trời chói chang, thân ảnh của ba người đều đã dung nhập vào trong một kích này, Không ai có thể nhận rõ, trong ba đạo quang mang ấy, không ngờ lại còn bao phủ thân thế của một người

Lôi chấn Thiên gầm rú như sét đánh sấm động, dã thú sắp chết, Toàn thân đột nhiên toát ra hắc khí mà mắt thường có thể nhìn thấy, Kình phong cương liệt mang theo tiếng u u từ trong thân thể hắn mãnh liệt bốc ra ngoài, xoay quanh người hắn càng lúc càng cấp bách, Gần như trong nháy mắt liền hình thành một động xoáy kịch liệt, Hắc khí càng ngày càng đậm, Từ từ hình thành một vòng tròn cực lớn, Bên trong Lăng phủ biệt viện phảng phất như đột nhiên xuất hiện một cái hắc động của vũ trụ, hắc khí hình thành động xoáy phát sinh ra tiếng ồ ồ như xé rách thiên địa, Một màn này thựcsự tà dị tới cực điểm

Ba thanh trường kiếm mạnh mẽ vô bì mang theo ba luồng kiếm khí Nhân Kiếm Hợp Nhất cùng lúc đâm lên hắc khí. Tiếng cuồng hống rung trời của Lôi chấn Thiên cũng đã vang lên đúng vào lúc này, Một tiếng nổ lớn tựa như núi lửa bạo phát vang lên, Trên nền đá cứng rắn của Lăng phủ biệt viện nhất thời xuất hiện một cái động sâu hoắm, Trong phạm vi sáu trượng xung quanh khói bụi giống như một đóa ma cô vân đằng không mà bay lên, Nhân mã bốn phía bị chấn động mà ngã nhào, có không ít người bị chấn động mạnh đến mức máu tươi từ trong lổ tai chảy ròng ròng

Những người ở gần càng không một ai may mắn tránh thoát, Mỗi người đều là toàn thân chằng chịt vết thương, có không ít người ngực bị xuyên thủng, Một chiêu cuối cùng của Lôi chấn Thiên phát động toàn diện, Toàn thân huyết nhục đến hóa thành từng mãnh nhỏ, Theo vụ nổ bắn mạnh ra xung quanh, Những người bị đánh phải chẳng khác bị nỏ công thành bắn trúng Tuyệt không một ai may mắn tránh thoát

Những người ở bên ngoài đại thể chỉ là bị thương vậy còn ba người chính diện thừa nhận áp lực sẽ như thế nào, có thể may mắn thoát được hay không đây?

Khói bụi qua đi, ba bóng người lảo đảo lắc lư đứng lên, chính là ba đại cao thủ của Lăng phủ biệt Viện, Toàn thân Lăng Thiên chỉ còn lại một cái quần lót sát người cùng với một cái đai lưng, huyết nhục đầm đìa, Tuy hắn là người động thủ cuối cùng, nhưng tốc độ thân pháp của hắn nhanh nhất, lại cách Lôi chấn Thiên một khoảng gần nhất, hơn nữa, mục tiêu chủ yếu của Lôi chấn Thiên cũng là hắn, cho nên, gần như Lăng Thiên đã phải chịu đựng hơn phân nữa công kích của Lôi chấn Thiên, Lúc này, thương thế trên thân thể tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đã nội thương nghiêm trọng, ngũ tạng gần như không còn nguyên vị,

Lăng Kiếm loạng choạng đứng dậ yở bên ngoài năm trượng, trên mặt là một mãnh vàng vọt, hai mắt vô thần, tựa hồ chỉ cần gió thổi qua sẽ ngã xuống,

Lê Tuyết tay chống trường kiếm, quật cường đứng thẳng, trên khóe miệng treo một dòng tiên huyết rất dễ thấy,

Lôi chấn Thiên ở giữa đã vô tung vô ảnh, toàn thân huyết nhục, Ngay cả xương cốt cũng không còn nữa khối

Lăng Thiên thở ra một hơi thật dài, đảo mắt khinh thường thầm nghĩ, thật biến thái, như Ba người đồng loạt ra tay cho dù là Tống Quân Thiên Lý cũng phải tạm lánh phong mang, người này không ngờ lại một lòng tự bạo, khiến cho ba người cùng lúc bị trọng thương

Lăng Thiên lại không biết rằng, Lôi chấn Thiên thực sự rất tham lam, vào khoảnh khắc tối hậu, hắn còn muốn kéo cả ba người chôn theo hắn, công kích của ba người Lăng Thiên, thật sự rất ăn ý. Tuy rằng ba người không thương lượng qua với nhau không ở cùng một chỗ, cũng không phải động thủ cùng lúc, nhưng thời gian dài đến nay ngầm hiểu ý nhau, khiến cho ba người vừa đồng loạt đề thăng công kích lên cực đại cũng vừa để ý phối hợp với hai người còn lại

Phối hợp như thiên y vô phùng (nghĩa đen: áo trời không có vết chỉ khâu, ý nói sự liền mạch chặt chẽ) khiến cho công kích của ba người gần như cùng một lúc đến trước người Lôi chấn Thiên, tiến vào trong phạm vi công kích lớn nhất của Lôi chấn Thiên, chính Vì thế mới làm cho Lôi chấn Thiên có mười phần nắm chắc, trong phạm vi tuyệt đối nguy hiểm này, sẽ oanh sát cả ba người cùng lúc, cho nên, hắn mới tự cho là mình sẽ đắc thủ giết cả ba người

Vào khoảnh khắc mũi kiếm phong chạm vào nhục thể liền phát động "Thiên Tâm Vô Hạn" Nếu như Lôi chấn Thiên không tham lam, như vậy chỉ cần kéo theo Lăng Thiên hoặc là kéo thêm một ngươi nữa, thì ba đại cao thủ ít nhất sẽ giảm đi một người, Ngoại trừ Lăng Thiên, hai người Lê Tuyết và Lăng Kiếm đều không thể chống đỡ nổi một nữa công lực công kích của Lôi chấn Thiên, Nếu hắn không để ý đến công kích của Lê Tuyết và Lăng Kiếm trực tiếp toàn lực xuất thủ đối với Lăng Thiên, thì cho dù không chết, Lăng Thiên cũng sẽ thụ thương nghiêm trọng hơn bây giờ rất nhiều

Nhưng chính bởi vì lòng tham của hắn, cũng bởi vì quá mức tự tin, ba người mới may mắn sống sót, dù sao ngay cả lấy công lực tăng gấp năm lần của Lôi chấn Thiên cũng không thể cùng lúc đánh tan uy lực của ba đại cao thủ dùng thực lực đỉnh phong để liên thủ

Đương nhiên, ảo diệu ở bên trong cũng chỉ có một mình Tống Quân Thiên Lý mới nhìn ra được, Từ đáy lòng hắn không ngừng tán thán ba người Lăng Thiên thật sự rất may mắn

Lôi chấn Thiên không thể nghi ngờ là một người phi thường thông minh, phi thường lý trí, phi thường cẩn thận, hơn nữa cũng là một người phi thường có tâm kế cho dù thực lực hay là thể lực vô luận nói từ bất kỳ một phương diện nào hắn đều có thể nói là một đại cường địch của Lăng Thiên, mức độ khó ứng phó không dưới Ngọc Mãn Lâu

Nhưng là hắn lại kém hơn Lăng Thiên ở một thứ, thứ đó chính là vận khí, Vốn dĩ vận khí của hắn rất tốt, đã lựa chọn đươc khoảnh khắc mà thế Lăng phủ biệt viện trống rỗng nhất, Mà ba đại cao thủ của Lăng phủ biệt viện là Lăng Thiên, Lê Tuyết, Lăng Kiếm cũng rất vừa vặn không có ở biệt viện, Thời cơ như vậy thật sự rất khó có được, Nhưng là, Tống Quân Thiên Lý lại xuất hiện ngoài ý muốn, khiến cho Lăng phủ biệt viện đối mặt tuyệt cảnh chiếm được một đường sinh cơ, Vốn dĩ cho dù là võ công của Tống Quân Thiên Lý đột phát lấy thực lực một mình hắn không thể thay đổi toàn cục, nhưng hắn đến lại giúp Lăng gia thành cộng chống đỡ đợi được ba đại cao thủ trở về, nếu như không có Tống Quân Thiên Lý cường thế tham gia, lấy trạng thái thân thể của ba người Lăng Thiên vừa mới lặn lội đường xa trở về, tuy rằng có thể có tác dụng cổ vũ sĩ khí, nhưng đối với toàn bộ đại cục kỳ thực lại không đạt được bao nhiêu hiệu quả, Tổng kết những điều đã nói, thì Lăng Thiên có được vận khí đủ để nghịch thiên, còn Lôi chấn Thiên thì không, cho nên Lôi chấn Thiên chết

Lôi chấn Thiên đã chết, bảy đại trưởng lão cũng không có một ai may mắn sống sót, ba đại cung phụng càng sớm bị chặt đầu, mấy cao thủ nội môn khác của Lôi gia cũng vừa bị Lê Tuyết và Lăng Kiếm giết chết toàn bộ, còn lại chỉ là một đám ô hợp chiến lực không cao, lúc này tâm thần càng thêm hoảng loạn bị nhân mã tiếp viện càng ngày càng đông của Lăng gia bao vây, sau khi hơn một ngàn người bị chém chết còn sót lại ba trăm người rốt cục không chống đỡ nổi nữa đều buông binh khí đưa tay đầu hàng

Mí mắt Lăng Thiên thoáng đảo trực tiếp hạ lênh không cho phép bắt làm tù binh, trảm sát toàn bộ

Đến lúc này Lăng phủ biệt viện rốt cục bình an vượt qua nguy cơ lớn nhất từ khi thành lập đến nay

Trong cuộc chiến này, thụ thương nghiêm trọng nhất chính là bốn người Lăng Phong, Lăng Vân, Lăng Trì và Phùng Mặc, Mỗi người đều là đầy mình thương tích, nhất là hai người Lăng Phong, Lăng Vân, toàn thân hầu như đã không còn một khối da thịt hoàn chỉnh nào, nếu như không phải có Tống Quân Thiên Lý giúp bọn hắn phong huyệt cầm máu đúng lúc, phỏng chừng đã Sớm chết rồi, Ngay cả những thành viên trọng thương có liên quan của Lăng phủ biệt viện, Lăng Thiên cũng một tay đưa ra, giao toàn bộ cho Tống Quân Thiên Lý, Đặt một vị y lâm tuyệt đại thánh thủ ở tại đây, không lợi dụng một chút quả thực là lãng phí tài nguyên, thiên lý khó dung cho nên Lăng Thiên căn bản không để cho Tống Quân Thiên Lý kịp mở miệng trực tiếp mời lão nhân gia hắn đến dược khố của Lăng phủ biệt viện, thỉnh lão huynh dùng thoải mái sau đó liền chuồn mất, chạy đi chữa thương,

Hành động này, trực tiếp làm cho vị giang sơn lệnh chủ, cao thủ đệ nhất thiên hạ này không thể áp chế nổi cơn tức giận trong lòng nữa, không buồn nghĩ đến hình tượng mà chữi bới ầm ỉ, cũng khó trách hắn cảm thấy ủy khuất, Phải biết rằng thỉnh động Tống Quân Thiên Lý xuất thủ khó đến mức nào? Từ trước đến nay đều là một lệnh đổi một mạng, không có giang sơn lệnh, cho dù là thái tử, tôn sư một quốc gia, Tống Quân Thiên Lý cũng không buồn để ý, Lăng gia lúc này không những không có giang sơnTống Quân Thiên Lý hoàn toàn là làm không công, thù lao gì đó cũng không có,

chính mình tìm Lăng Thiên để tính sổ kết quả đến đây lại cứu lão bà của hắn, cứu thủ hạ của hắn, bảo toàn cơ nghiệp của hắn như thế cũng đã quá đủ rồi, bây giờ lại còn lưu lạc biến thành thầy thuốc của nhà hắn

Trong lòng Tống Quân Thiên Lý đương nhiên không thoải mái rồi, Tiểu tặc Lăng Thiên Nghĩ bản tọa là ai đây? Thật sự là đáng chết đến cực điểm, Ngươi muốn thế nào lão tử cũng nhất định phụng bồi, cấp ngươi mấy chục năm cũng được ngươi cứ chờ xem, Dược liệu ở đây quả thực là rất đầy đủ, không hề ít những dược vật trân quý, ngay cả lão tử cũng rất khó gom góp được, vậy mà hắn đều có cả, không tệ, quả thực rất không tệ

sau đó theo nhân sĩ tri tình hiển lộ những thủ hạ liên can bị trọng thương của Lăng Thiên không một ai lưu lại điểm di chứng nào, thậm chí ngay cả võ công cũng không tổn hao, những nhóm người này chỉ cần nghe được một loại chữ là: "Thiên Lý Bất Dung" lập tức khắp người run lập cập, tay chân mất đi phản ứng

Mà Lăng Thiên xưa nay vẫn tự cao tự đại là tài đại khí thô, sau khi kiểm tra kho dược liệu bao la vạn hữu của mình, khóc không ra nước mắt, muốn mắng chửi mà không nói nên lời, Đây gọi là một cái nghẹn khuất, sau khi một người ham tiền khác là Tiêu Nhạn Tuyết biết cụ thể tình hình bên trong, không ngờ lập tức chỉ vào mũi Lăng Thiên mắng mỏ một trận, rằng là không quản gia không biết củi gạo quý, sao ngươi có thể đưa một ngoại nhân vào trong khố phòng nhà mình chứ, thật đáng đời

Những cái này đều là chuyện về sau, Lăng Thiên đuơng nhiên là chưa nghĩ tới, Lúc này Lăng Thiên sớm đã mang theo đám người Lăng Kiếm, Lăng Thần, Lê Tuyết, Ngọc Băng Nhan, Thủy Thiên Nhu còn có cả Lăng Lôi, Lăng Điện, Lăng Lục chui vào mật thất trong sơn động bế quan chữa thương,

Quyển 6