Người người đều cảm thấy rằng với một mỹ nữ như vậy, đừng nói giết chóc, cho dù là lớn tiếng nói chuyện cũng là một loại khinh nhờn
Ở bên cạnh LÔi Chấn Thiên, một hắc y thiếu niên căng mắt nhìn đăm đăm, thần hồn điên đảo, vẻ mặt ngây ngẩn nói: "Tiểu nương tử, ca ca chính là Lôi Hiểu Tùng, là thiếu chủ của Lôi gia không biết tiểu nương tử xưng hô thế nào?"
Đám hgười ở bên cạnh Lôi Chấn Thiên bị một câu nói của hắn làm cho gần như tức giận đến hôn mê bất tỉnh, Lần này đối phó Lăng phủ biệt viện, tuy rằng bên mình nắm chắc mười phần thắng lợi, nhưng ắt sẽ kết thành tử địch với Lăng Thiên, một kẻ cực kỳ khó đối phó, cho nên Lôi gia đã quyết định giữ im lặng, chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ nhất định sẽ không bại lộ thân phận nhà mình, Đến lúc đó cho dù Lăng Thiên có hoài nghi do nhà mình gây ra, nhưng cũng không có chứng cứ rõ ràng, cho dù đến lúc vạn nhất, cũng vẫn có thể đổ lên đầu Ngọc gia, Không ngờ cuối cùng chính nhi tử của mình lại không nhẫn nhịn được, vừa mới thấy mỹ nữ đầu óc đã u mê, không ngờ trở nên hồ đồ phun ra thân phận nhà mình, điệu bộ như hắn không thể kể hết cả tam đại tổ tông ra, việc này cho dù muốn chống chế cũng không chống chế nổi, Hơn nữa, làm như thế cùng quá ư mất mặt, ỏ đây nhiều người như vậy, đánh bại đánh tan thì có thể, nhưng tuyệt không có khả năng giết sạch toàn bộ
Rốt cục xem như đã triệt để kết thành tử địch với tên Lăng Thiên cực kỳ nguy hiểm kia rồi, Một đám người bao gồm Lôi Chấn Thiên và những cao thủ mạnh nhất của Lôi gia, cùng với cả Lăng phủ biệt viện lấy Lăng Thần dẫn đầu, trong số họ không thiếu nlnững tuyệt đỉnh cao thủ đương đại nhưng không một ai phát hiện ra rằng ở trên một thân đại thụ cao ngất tại Lăng phủ biệt viện, cách mặt đất chừng mười trượng trong tán lá um tùm có một hắc y nhân lẳng lặng ẩn thân, Vừa nghe những lời nói kia, khóe miệng lãnh khốc khẽ nhếch lên, nhẹ giọng lầm bầm: "Trên đời quả nhiên không thiếu cái lạ thật sự có loại tiểu nhân vật đầu óc bị sắc đẹp làm cho u mê nhanh đến như vậy, Tên tiểu tạp chủng của Lôi gia này thực cũng đáng coi như là ngoại tộc rồi "
Nói rồi, đột nhiên lại thở dài, nhíu mày nhẹ giọng nói: "Lão tử vốn đi tìm Lăng Thiên để tính sổ ai ngờ Lăng Thiên tìm không được lại đụng phải mấy chuyện như thế này rốt cuộc là nên quản hay là bỏ mặc đây" Bỏ mặc thì không phải đạo còn nếu nhúng tay vào thì lại quá tiện nghi cho cái tên tiểu tử hỗn đãn Lăng Thiên kia"
Lắc đầu hắc y nhân lưỡng lự khẽ thở dài một tiếng, nheo nheo mắt
Dưới tàng cây sóng mắt trong treo nlnưng lạnh lùng của bạch y thiếu nữ nhìn thật xa về phía bên này, nhìn Lôi Hiểu Tùng, thấy vẻ mặt mê đắm của hắn, không khỏi tràn lên cảm giác chán ghét, Lạnh lùng nói: "Quả thực là các cao thủ của Lôi gia đã đến ư?" Lôi gia xưa nay không oán không cừu với Lăng gia, cũng không quan hệ, vì sao vô cớ xâm phạm? Thỉnh cho chúng ta một cái đạo lý đi"
Bạch y thiếu nữ chính là Lăng Thần, sau khi nghe thấy có người đến tập kích, Lăng Thần vẫn chưa vội vã nghênh địch, nàng muốn bố trí chu đáo mọi chuyện, Quyết định đầu tiên của Lăng Thần chính là phái người đưa Tiêu Nhạn Tuyết và Mạnh Ly đến mật động trong lòng núi, Tuy rằng hai người đó cực lực phản đối, nhưng dưới mệnh lệnh của Lăng Thần, vẫn cứ bị người ép đi vào. Trong suy hghĩ của Lăng Thần cho dù có thể không có Lăng phủ biệt viện, nhưng tuyệt đối không thể không có Mạnh Ly ca và Tiêu Nhạn Tuyết, Hai người này, một là chủ trì quân sự, một là chưởng quản tài chính, cho dù không có lăng phủ biệt viện, nhưng chỉ cần hai người này an toàn, là đủ để cho Lăng Thiên chỉnh hợp lại lực lượng của Lăng gia trong thời gian ngắn nhất, tái tạo huy hoàng, cho nên, hai người ấy, tuyệt không thể để xảy ra bất cứ chuyện gì
Vốn Lăng Thần cũng muốn ép Lăng Trì thân đang thụ trọng thương tiến vào mật động, nhưng lại phát hiện ra vị sát thủ trẻ tuổi kinh nghiệm phong phú này đã biến mất khỏi phòng điều trị từ lúc nào, tuy rằng không ai biết hắn đi đâu, nhưng hoàn toàn có thể đoán được hắn muốn làm gì
Về phần Ngọc Băng Nhan vị cô nương này bình thường nhu nhu nhược nhược nhưng vào lúc này lại biểu hiện ra sự kiên quyết hiếm thấy lấy cái chết để ép buộc, thề sống chết không lui không thể không đứng cùng với Lăng Thần, Lăng Thần rơi vào cảnh đường cùng đành phải bất đắc dĩ đáp ứng, Đồng thời cũng lén dặn dò Thủy Thiên Nhu, nếu như tình hình bất thường, cho dù phải đánh ngất Ngọc Băng Nhan cũng phải mang nàng đi
Tuy nhiên Lăng Thần lại không nghĩ tới mình sẽ như thế nào, Bởi sau khi nàng vừa nhìn thấy thanh thế của địch nhân, cũng đã biết, lúc này chính là thời khc phòng bị bạc nhược nhất của Lăng phủ biệt viện từ khi thành lập đến nay, đồng thời cũng là một cuộc chiến sinh tử mà Lăng phủ biệt viện không thể tránh khỏi, Sự cường đại của địch nhân hôm nay, đã vượt rất xa những địch nhân trong quá khứ, cho dù khi thực lực sung mãn nhất, cũng không chắc đã dám nói tất thắng, đừng nói là hiện tại Lăng phủ biệt viện lúc này tuyệt đối không có năng lực đối kháng
Lạc đà chết đói cũng to hơn ngựa, Lăng phủ biệt viện cũng không phải là nơi mà người khác có thể, tùy ý chà đạp, Sát khí trong mắt Lăng Thần tỏa ra bốn phía, sát khí trong lòng nàng sôi trào, muốn tiêu diệt biệt viện của ta, ngươi sẽ phải trả giá rất đắt
Thân là nữ chủ nhân của Lăng phủ biệt viện, Lăng Thần đã hạ quyết tâm, cho dù phải liều cả tính mạng, cũng phải bảo vệ bằng được cơ nghiệp của người mình yêu. Dưới sự bầy mưu tính kế của nàng, vài cao thủ còn lại trong Lăng phủ biệt viện hiện tại, bao gồm: Lăng Phong, Lăng Vân, Lăng Lôi, Lăng Điện, Lăng Nhị Nhị, năm sát thủ danh chấn thiên hạ nhưng không ai biết đến này đều sớm đã âm thầm tự mình đi lựa chọn phương vị ám sát và mục tiêu ám sát, Lăng Thần hạ xuống chỉ lệnh: cho dù là lựa chọn mục tiêu nào cũng phải triệt để diệt sát trong một kích, Nhưng nhất định phải bảo đảm an toàn cùng sinh lực của bản thân, ngàn vạn lần đừng bởi vì ám sát kẻ nào đó mà góp mạng mình vào
Đám người Lăng Lục, Lăng Thất, Lăng Bát, Lăng Cửu ẩn phục ở phía sau Lăng Thần, Lăng Thần vô cùng nghiêm túc phân phó bốn người: vô luận như thế nào, đầu tiên phải bảo toàn tính mệnh của chính mình, Bởi Vì bọn họ tuyệt đối không được chết, Trong tay bốn người họ, nắm giữ mạng lưới tình báo bao trùm thiên hạ của Lăng Thiên, Đây là tai mắt của Lăng Thiên, cũng là lực lượng nền tảng rất quan trọng
Ánh mắt băng lãnh của Lăng Thần dừng lại trên người của Lôi Chấn Thiên, chậm rãi nói: "Gia chủ Lôi gia, Lôi Chấn Thiên đây ư?" Ngôn từ tuy là nghi vấn, nhưng ngữ khí lại thập phần xác định Không sai, mục đích lúc này của Lăng Thần chỉ có một, chính là kéo dài thời gian, tận lực kéo dài thời gian, Nơi này là Thừa Thiên, dù sao cũng là phạm vi thế lực của Lăng gia, mỗi một phút một chốc được kéo dài thêm, là có thể gia tăng thêm vài phần khả năng tiếp viện
Lôi Chấn Thiên chỉ cảm thấy trong miệng có phần phát khổ, không ngờ ánh mắt của b này lợi hại như vậy, chỉ liếc mắt đã tóm được mình, Khoảnh khắc này, trong lòng Lôi Chấn Thiên đột nhiên nổi lên một cổ cảm giác, hắn chỉ cảm thấy bạch y thiếu nữ cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống, bao quát lấy mình, Đây gần như là lần đầu tiên kể từ khi chào đời, Lôi Chấn Thiên có loại cảm giác này, cho dù là đối mắt với gia chủ Ngọc gia Ngọc Mãn Lâu cũng không có loại cảm giác tuyệt đối bị vây ở thế hạ phong như vậy
Nhưng bạch y thiếu nữ này, tựa hồ như đã nắm giữ quyền thế khắp thiên hạ, làm cho nhân vật cỡ như Lôi Chấn Thiên cũng không khỏi cảm thấy tự ti mặc cảm khi đối diện với nàng Ho khan hai tiếng, Lôi Chấn Thiên thản hhiện nói: "Bản tọa chính là Lôi gia Lôi Chấn Thiên, xin hỏi cô nương là người phương nào? Giữ chức Vụ gì tại Lăng phủ biệt viện?"
Lăng Thần nhàn nhạt liếc nhìn hắn trong mắt không kinh không nộ nói: "Bản tọa là Lăng Thần chính là chủ nhân của Lăng phủ biệt viện này "
"Nàng là chủ nhân của Lăng phủ biệt viện? Thế...nếu thế nàng là nữ nhân của tên tiểu tặc quần là áo lượt Lăng Thiên kia sao?" Lôi Chấn Thiên còn chưa kịp mở miệng, nhi tử Lôi Hiểu Tùng ở bên cạnh đã kêu lên trong thanh âm tràn ngập vẻ thương tâm cùng cuồng nộ, còn có thêm cả sự đố kị mãnh liệt
Lăng Thần khinh thường thoáng lướt mắt nhìn hắn kiêu ngạo nói: "Chủ nhân của Lăng phủ biệt viện, đương nhiên là nữ nhân của công tử Lăng Thiên "
Lôi Hiểu Tùng cuồng nộ hét lớn một tiếng gần như thổ huyết, rống lên mà nói: "Giết, Giết hết bọn chúng, Không chừa lại tên nào " Người này vừa thấy Lăng Thần, cũng đã bị dung mạo tuyệt thế của Lăng Thần làm cho nghiêng ngã, chỉ cảm thấy nữ tử này thật thanh cao thanh khiết, quốc sắc thiên hương, Trong lòng sớm đã quyết định chủ ý, nữ nhân như thế nhất định phải là vật trong tay mình, Đâu có ngờ nàng lại không chút e lệ thừa nhận mình chính là nữ nhân của Lăng Thiên, Điều này làm cho Lôi Hiểu Tùng nhất thời đố kỵ muốn phát cuồng
"Không ngờ Lôi gia lại có hai vị gia chủ đó " Trong ánh mắt Lăng Thần rõ ràng bắn ra vẻ khinh thường nói: "Khi gia chủ đang nói chuyện, không ngờ lại có người có thể thay gia chủ hạ lệnh, Chủ nhân Lôi gia thực sự là gia giáo rất tốt, Không biết nên nói là cha nghe lời con hay là con nghe lời cha đây "
Một phen chế nhạo của Lăng Thần làm cho người của Lôi gia ai nấy đều là vẻ mặt không vui, còn một phương Lăng gia nhất nổi lên tiếng cười ha hả, những tiếng giễu cợt nổi lên bốn phía. Sắc mặt Lôi chấn Thiên trầm xuống, nặng nệ nói: "Lôi gia do ai đương gia tác chủ, hoặc gia giáo ra sao không cần cô nương quan tâm, Trái lại cô nương hao tâm tốn sức dự định kéo dài thời gian tốt nhất là mau bỏ suy nghĩ ấy đi, Trước buổi sáng ngày mai, tuyệt sẽ không có một viện binh nào xuất hiện đâu, Mà trong khoảng thời gian đó đã đủ để cho chúng ta san bằng Lăng phủ biệt viện rồi "
Lúc này vài đạo nhân mã khác của Lôi gia cũng đã tu tập đến nơi này người người đao kiếm sáng loáng, diện mục dữ tợn
Lăng Thần đạm mạc nhìn cao thủ của Lôi gia tụ hợp dưới chân, lãnh đạm nói: "Đã như vậy, mời gia chủ Lôi gia giới thiệu một chút quý tính đại danh của các cao thủ quý gia, cho những tiểu bối của chúng ta có thể chết minh bạch, rốt cuộc biết mình chết trong tay vị cao thủ nào miễn phải đến âm tào địa phủ làm quỷ hồ đồ "
Trong mắt Lôi chấn Thiên nổi lên vẻ giận dữ, quát lớn: "Tiện tỳ, Không ngờ ngươi còn dám Vọng tưởng kéo dài thời gian "
Vung tay, quát lên: " Giết "
Nếu chờ Lôi chấn Thiên giới thiệu thân phận nhân mã Lôi gia, cho dù chỉ giới thiệu lực luợng hạch tâm của Lôi gia một lần, ít nhất cũng cần phải mất hai khắc thời gian mà đến lúc ấy chỉ sợ Lăng Thần cũng dựa vào đó không nhanh không chậm xả ra vô số chủ đề khác nữa cho nên Lôi Chấn Thiên quyết định thật nhanh
Lăng Thần quát lạnh nói: "Chậm đã, Tạ có chuyện cần phải nói "
Bàn tay của Lôi chấn Thiên đang giơ thẳng lên nói: "Lẽ nào ngươi muốn đầu hàng?" Lời vừa nói ra Lôi Hiểu Tùng ở bên cạnh nhất thời cảm thấy rất vui vẻ, Nếu tiểu mỹ nhân này có thể đầu hàng, vậy chính mình đã có thể.....
Vẻ mặt băng lãnh của Lăng Thần hiện ra nụ cười mỉm tựa như tuyết liên thánh khiết đột nhiên nở rộ, ánh mắt chúng nhân nhất thời bị thu hút. Đúng vào khoảnh khắc này trong miệng Lăng Thần hung hăng bật ra một câu: "Nơi đây chính là Lăng phủ biệt viện, người tới là khách, khách phải theo chủ muốn nói giết, cũng chỉ ta mới có thể nói mà thôi, Giết cho ta "
Nếu là động thủ, ta đây muốn chiếm thế chủ động, Lăng Thần rất hưng phấn mà nghĩ, Đã đến bước này thì sáng tạo ra một cơ hội tuyệt hảo như thế, hành động của đám người Lăng Phong sẽ thuận lợi hơn rất nhiều
Thanh âm chưa dứt, trong đêm tối năm nhân ảnh tựa như thiễm điện bắn ra gần như là cùng lúc giữa sân liền vang lên liên tục năm tiếng kêu thảm thiết