Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 497: Nam Cung báo thù!

"Chết theo?" Nam Cung Ngọc nước mắt lưng tròng, cười một cách lạnh lẽo: "Chúng ta lấy tư cách gì dựa vào sức mạnh hiện nay để làm cho Lăng Thiên chết theo? Nếu như lúc này hành động một cách bừa bãi, thì cái sự chết theo mà thúc nói chính là gia nghiệp trăm năm của Nam Cung Thế Gia! Nhị thúc, cháu gái cầu xin thúc, thúc hiện thực một chút được không? Nhẫn nại đợi thời cơ, phụ thân ông ấy tuyệt đối sẽ không chết một cách oan uổng được!".

"Không!". Nam Cung Thiên Hổ giãy nảy lên, vò đầu bứt tóc của mình, thống khổ nói: "Hắn giết chết đại ca! Hắn giết chết đại ca của ta! Ta một khắc cũng không thể đợi được! Một khắc cũng không đợi được! Ta ngay bây giờ sẽ đi giết hắn! Lấy máu hắn để tế vong linh của đại ca trên trời!". Khuôn mặt của Nam Cung Thiên Hổ trở lên dữ tợn hơn bao giờ hết, đột nhiên hắn tóm lấy cổ áo của Nam Cung Ngọc, bóp chặt lấy cái cổ nhỏ nhắn của ả, ánh mắt điên dại, bất chấp tất cả: "Nam Cung Ngọc! Nếu như ngươi còn ngăn cản ta báo thù cho đại ca, lão tử sẽ giết ngươi trước!".

"Khụ… khụ…" Nam Cung Ngọc không thở được khục khục vài cái, thấy nhị thúc không có ý định thả mình xuống, bất giác than một hơi dài, yếu ớt nói: "Được…. nếu như thúc chịu nghe theo sự xắp xếp của cháu, cháu ngay bây giờ sẽ lên kế hoạch, trả thù Lăng Thiên, trả thù cả Lăng Gia!".

"Bịch!" Nam Cung Thiên Hổ vứt cô xuống đất cái bịch, thúc giục nói: "Nhanh, nhanh, nhanh vạch ra cái kế hoạch gì đó của ngươi!".

Nam Cung Ngọc chậm dãi đứng dậy, trong mắt lộ ra sự tuyệt vọng, bình tĩnh nói: "Nhị thúc, trước hết thúc phải đồng ý với cháu, lần hành động này tất cả mọi việc đều phải nghe theo sự xắp xếp chỉ huy của cháu, thì chúng ra mới có chút cơ hội nhỏ nhoi có thể báo thù rửa hận, nếu như thúc cứ thích làm theo ý mình, vậy thì cháu thà ngay bây giờ lấy danh nghĩa là gia chủ ra lệnh giải tán Nam Cung Thế Gia, cháu tuyệt đối sẽ không lấy trứng chọi đá! Hoặc thúc ngay bây giờ có thể giết chết cháu, ít nhất thì Nam Cung Thế Gia không bị diệt vong trong tay cháu!".

Nam Cung Thiên Hổ ngồi phịch lên ghế, thở hổn hển, hồi lâu, mới dùng ánh mắt hung tợn nhìn về phía cháu gái, nặng nề thở ra một hơi, nói: "Ngươi nói đi! Ta nghe ngươi hết! Ta chỉ muốn báo thù!".

"Chúng ta vốn dĩ luôn hợp tác với Lăng Gia, mà còn giành được khá nhiều lợi ích, tuy chúng ta vẫn phải trả rất nhiều cái giá, nhưng Dương Gia giết chết tam ca cháu, hiện nay xét cho cùng cũng đã bị tiêu diệt rồi; mà nếu như không có Lăng Gia tương trợ, chúng ta nếu muốn làm được chuyện đó thì tuyệt đối không thể nào; chứ chưa cần nói sau khi Dương Gia bị tiêu diệt, Nam Cung Thế Gia chúng ta còn có thể thuận lợi nhận được một số những vụ làm ăn từ bên ngoài, thậm chí thừa cơ còn kiếm được một khoản lớn; điểm này, nhị thúc chắc sẽ không không thừa nhận chứ?". Nam Cung Ngọc giơ tay xoa xoa cổ của mình, ở chỗ đó, dưới sức bóp của Nam Cung Thiên Hổ, đã tím thành một mảng.

"Vậy thì làm sao?" Nam Cung Thiên Hổ nói: "Một chút lợi ích đó, làm sao có thể so sánh được với tính mạng của đại ca ta? Người đã không còn nữa, lợi ích có nhiều hơn thì có làm được gì!?".

Nam Cung Ngọc trong mắt hiện ra một chút bi ai, nhưng nhìn thấy Nam Cung Thiên Hổ đang dần dần bình tĩnh lại, có thể động nào để suy nghĩ, đã có khả năng có thể nói chuyện, bất giác cảm thấy hơi yên tâm hơn một chút, tiếp tục nói: "Sự hợp tác giữa hai nhà, từ đầu đến cuối đều là lấy lợi ích làm tiền đề lớn nhất, kể cả đến cuối cùng, Lăng Gia lợi dụng Dương Gia, tiêu diệt một bộ phận sức mạnh của chúng ta, nói đến cũng thì cũng là do chúng ta tự chuốc lấy, trước lúc hành động đã không có ý tốt, điểm này cũng không thể phủ nhận?!".

Nam Cung Thiên Hổ hừm một tiếng, quay mặt sang chỗ khác.

"Nếu chỉ như vậy, thì cũng đành; chúng ta mặc dù bỏ ra rất nhiều, thu lại được cũng không ít". Nam Cung Ngọc ánh mắt nặng trĩu, không biết trong lòng cô đang nghĩ gì. Nhưng giọng nói thì vô cùng rõ ràng, nói: "Thế nhưng, phụ thân lại định lợi dụng lúc Tống Quân Thiên Lý truy sát Lăng Thiên để hãm hại hắn, điều này là có chút tham lam đê tiện". Cô nói đến đây, thấy Nam Cung Thiên Hổ lại như muốn giãy nảy lên, liền giơ tay ra dừng hắn lại, nhanh chóng nói tiếp: "Cháu biết ý của phụ thân, Thừa Thiên đã bị diệt, có thể nói hoàn toàn trở thành thiên hạ của Lăng Thiên, ở trong đó có lợi ích cực lớn, nhưng chỉ có một mình Lăng Gia độc hưởng. Nhưng Lăng Gia nếu như không có Lăng Thiên, thì tất cả những điều đó sớm muộn cũng sẽ mất đi; mà chúng ta xét cho cùng thì cũng từng hợp tác với Lăng Gia, tự nhiên biết được trong tay Lăng Thiên có lực lượng hùng hậu như thế nào. Chỉ cần Lăng Thiên chết đi, chúng ta dựa vào mối quan hệ từng hợp tác với nhau, ít nhất cũng có thể thu hút được một bộ phận thực lực theo chúng ta. Cứ như vậy, Nam Cung Thế Gia chúng ta sẽ có cơ hội từ gia tộc hạng hai thăng lên thành gia tộc hạng một. Thậm chí có thể sánh ngang bằng với Ngọc Gia, Tiêu Gia". Nguồn: http://Trà Truyện

Ả hít sâu một hơi, nói tiếp: "Cháu biết mọi chủ ý này của người, đích xác là một chủ ý hay. Lăng Thiên một thân một mình tháo chạy, bên cạnh không có người nào. Hắn nếu như chết đi, rốt cuộc là ai giết hắn, sẽ là một vụ án không có lời giải đáp. Chúng ta chỉ cần làm tốt mối quan hệ tham gia truy sát Lăng Thiên với mấy nhà khác, thì có thể có được lợi ích lớn nhất. Phụ thân đã vì gia tộc mà suy nghĩ, do đó tuy có chút không chính đạo, nhưng cũng là kế sách có thể thực hiện, không có gì đáng trách cả".

"Nhưng hiện nay Lăng Thiên chưa chết, mà phụ thân thì đã không còn". Nam Cung Ngọc hức một tiếng, lạnh lùng nói tiếp: "Việc này vốn dĩ là do chúng ta không đúng, chắc chắn Lăng Thiên cũng cảm thấy ghét cay ghét đắng chúng ta. Hai nhà đã rất khó để có thể cùng nhau tồn tại. Cháu hiện nay lúc nào cũng lo lắng bên phía Lăng Thiên lúc nào cũng có thể tìm đến đây để báo thù. Nghĩ cách làm thế nào để có thể bảo toàn cả gia tộc. Trên dưới già trẻ hơn 1000 sinh mệnh. Trong khi đó thì nhị thúc, đã nghĩ đến chuyện báo thù rồi?!".

"Mối thù lớn như vậy, ai không muốn báo chứ? Nhưng đối phó với Lăng Thiên, ngươi có chắc thắng không? ". Nam Cung Ngọc nhìn nhị thúc của mình: "Thúc cũng đã thấy võ công của Lăng Thiên, không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần thúc nói một câu, thúc dám chắc là mình có thể giết chết được Lăng Thiên, cháu sẽ lập tức huy động toàn bộ lực lượng của gia tộc để đi báo thù! Thế nhưng, thúc có nắm chắc được 3 phần không? Thúc trả lời cháu đi!".

Nam Cung Thiên Hổ gầm lên một tiếng phẫn nộ, hai người nhìn nhau, Nam Cung Thiên Hổ cuối cũng cùng cúixuống. Đừng nói đến nắm chắc 3 phần, đối phó với Lăng Thiên, hắn thậm chí đến nửa phần nắm chắc cũng không có! Kể cả là người chết kẻ bị thương, đồng quy vô tận, thì hắn cũng dám liều, đáng tiếc, Nam Cung Thiên Hổ không có bản lĩnh đó, thậm chí tập hợp hết lực lượng còn lại của Nam Cung Thế Gia, cũng không có cái thực lực này!

"Chẳng nhẽ, chuyện này cứ như vậy là xong ư? Chẳng nhẽ đại ca ta, phụ thân ngươi…chết uổng ư?". Nam Cung Thiên Hổ gào thét một cách phẫn nộ, trong tiếng gào đó hiện lên sự không cam tâm, giọng nói cũng bắt đầu run run, kẻ cuối cũng cũng nhận thức được hiện thực nên hắn bắt đầu bình tĩnh hơn một chút.

"Làm sao có thể cứ như vậy là xong?" Nam Cung Ngọc gằn giọng, nói: "Nếu như thúc đã muốn báo thù, cháu không cản được thúc, nhưng lại không đối phó được với Lăng Thiên, nhưng chưa chắc những người khác chúng ta cũng không đối phó được. Ví dụ như ông bà nội, phụ mẫu thân của Lăng Thiên, còn có, những người phụ nữ của hắn!". Nói đến bốn chữ, "phụ nữ của hắn", Nam Cung Ngọc nghiến răng nghiến lợi, gần như là từng chữ từng chữ mà nói ra.

Nam Cung Thiên Hổ mắt bỗng sáng lên: "Ý của cháu là?"

"Lăng Thiên, ở thành Thừa Thiên chúng ta tiếp xúc với hắn không ít, hắn rất quan tâm đến người nhà của mình, rất quan tâm đến những người phụ nữ của hắn". Nam Cung Ngọc cắn môi, ánh mặt lạnh băng băng, nói tiếp: "Đặc biệt là người phụ nữ lúc nào cũng ở bên cạnh hắn, người đó tên là Lăng Thần!".

"Điều cháu muốn nói là…chăm sóc con nha đầu đó của Lăng Thiên?! Vậy làm sao có thể?". Nam Cung Thiên Hổ lắc mạnh đầu: "Đó cũng chỉ là một con nha đầu để hắn sai khiến mà thôi, kể cả là Lăng Thiên có sủng ái ả đến đâu, đối phó với ả cũng sẽ không có tác dụng lớn gì cả. Hay là dứt khoát cứ nghĩ biện pháp giết Lăng Khiếu hoặc mẫu thân hắn".

"Theo thông tin mới nhất, Lăng Thiên sau khi bị Tống Quân Thiên Lý truy sát ra ngoài thành Thừa Thiên, hắn đem Lăng Phủ biệt viện đều giao vào tay Lăng Thần, cũng tức là con nha đầu đó toàn quyền quản lí, hoặc giả do tình hình lúc đó quá nguy hiểm, nhưng đích xác Lăng Phủ biệt viện đều là nằm trong sự quản lí của người đàn bà đó".

Nam Cung Ngọc trầm giọng xuống, nói: "Cũng tức là nói, trong tay Lăng Thần hiện nay đang nắm giữ toàn bộ lực lượng của Lăng Thiên. Người phụ nữ có thể làm cho Lăng Thiên tin tưởng như vậy, đương nhiên chính là người mà hắn yêu nhất tín nhiệm nhất. Chúng ta nếu như có thể giết chết cô ta, thứ nhất có thể khiến cho Lăng Thiên đau không muốn sống, thứ hai có thể làm cho lực lượng của Lăng Thiên đột nhiên không có người quản lí mà trở nên hỗn loạn, chỉ cần chúng loạn lên, chắc chắn sẽ có người theo đó mà làm loạn, loạn đến mức độ nhất định, chính là lúc để chúng ta thật sự bắt đầu báo thù. Nếu như có thể dựa theo kế hoạch của chúng ta để hành động, mà nếu như Lăng Thiên cuối cũng không thể thoát khỏi tay của Tống Quân Thiên Lý hoặc chết dưới tay người khác, hoặc giả sẽ có lợi ích cực lớn rơi vào tay chúng ta cũng không biết chừng! Mà đó chính là thứ mà chúng ta đang thiếu hiện nay!".

Nam Cung Thiên Hổ cúi thấp đầu nghĩ một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng hiểu được sự sâu xa trong những lời nói này, bất giác hưng phấn đến nhảy lên: "Diệu kế! Quả nhiên là diệu kế!".

Nam Cung Ngọc cười nhạt, ánh mắt đột nhiên biến thành tàn khốc mà hiểm độc: "Sở dĩ chọn Lăng Thần, còn có một nguyên nhân khác, chính là trước giờ chưa từng có ai nhìn thấy Lăng Thần xuất thủ bao giờ. Hay nói cách khác, con nha đầu đê tiện này, có lẽ là không biết võ công, kể có biết một chút, cũng tuyệt đối là không cao thâm, chính điểm này thôi, đối với chúng ta thực lực đang yếu mỏng mà nói, cũng là điểm có lợi lớn".

"Không tồi!". Mắt của Nam Cung Thiên Hổ càng sáng lên!

"Cho nên, mục tiêu đầu tiên của chúng ta, chính là Lăng Thần, cũng chỉ có thể là ả. Chứ tuyệt đối không được trực tiếp hạ thủ với Lăng Thiên". Nam Cung Ngọc nói một cách chắc chắn: "Chúng ta hiện nay, ngoài việc không được đối kháng chính diện với sức mạnh của Lăng Thiên ra, một cái không tốt nữa, còn có thể gặp phải sự phản cảm của Vô Thượng Thiên, chúng ta quả thật không có năng lực để ứng phó với quá nhiều các thế lực đối địch!!".

"Mà chuyện này, bắt buộc phải làm thật bí mật, tuyệt đối không được để lại dấu vết gì". Nam Cung Ngọc nhắc nhở nói: "Nếu không, để cho lực lượng của Lăng Thiên trực tiếp tìm đến chúng ta, thì Nam Cung Thế Gia coi như xong".

"Yên tâm, giết một con tiểu nha đầu như thế này, nếu như còn để lộ sơ hở, thì nhị thúc ngươi đây chẳng phải là sống uổng một đời rồi hay sao". Nam Cung Thiên Hổ cười một cách dữ dằn; biết được cháu gái hoàn toàn không phải là không muốn báo thù, mà đã sớm lên kế hoạch chu đáo như vậy, hắn cảm thấy có lỗi vì hành động thô bạo lúc nãy của mình với cháu gái, lời nói cũng biến thành rất

"Chưa chắc đã là nhẹ nhàng". Nam Cung Ngọc sắc mặt trầm xuống, lắc lắc đầu: "Lăng Thiên nếu đã để cho con nha đầu này gánh vác công việc quan trọng như vậy, bên cạnh cô ta sao có thể không xắp xếp vài cao thủ cực xuất sắc để bảo vệ? Chuyện này nhìn thì có vẻ dễ, thực chất là không dễ làm được, bắt buộc phải xắp xếp thật chu đáo, xác định được chắc chắn thì mới có thể ra tay".

"Đó là đương nhiên". Nam Cung Ngọc hơi cảm thấy có chút không tự nhiên, nhưng hắn cũng không nói gì.

"Lần ra tay này, cháu nhất thiết phải đi cùng với nhị thúc". Nam Cung Ngọc lại bước đi hai bước, xét cho cùng thì cô cũng không yên tâm, ngẩng đầu nói: "Hai đại trưởng lão, hai đại cung phụng của gia tộc, còn có mấy vị thúc thúc, bá bá cùng nhau ra tay, sau đó lựa chọn những người có thân thủ cao cường trong đám đệ tử, cùng nhau chấp hành nhiệm vụ này, yêu cầu một phát chết ngay, làm cho người đàn bà đó chết một cách triệt để, tuyệt đối không được phép có chút sơ hở nào".

Quyển 6