Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 396: Quỷ kế đa đoan

Thiên Lý biến sắc, dùng hai tay không tiến lên ngăn cản thế công của Lăng Thiên lại, hắn dùng một chiêu không hề chút nào cả. Nhưng do vừa rồi thi triển sát chiêu 'Thiên Tuyệt Địa Diệt' và toàn lực tránh né 'Tẩu mạch ngân châm' nên công lực tiêu hao rất nhiều khiến cho Thiên Lý dưới thế công này của Lăng Thiên bị rơi vào hạ phong.

Ba ba vang lên hai tiếng, song chưởng của Thiên Lý cùng với đai lưng của Lăng Thiên va chạm với nhau khiến cho Thiên Lý cảm giác hai tay tê dại nên trong lòng giận dữ vô cùng. Đai lưng của Lăng Thiên vậy mà ẩn dấu huyền bí trong đó, giống tơ tằm nhưng lại không phải, giống kim loại nhưng cũng không phải kim loại. Mặc dù mềm mại giống như những vải vóc bình thường nhưng sự dẻo dai và mạnh mẽ đến cực điểm. Song chưởng hùng hồn của Thiên Lý vậy mà bị đai lưng mềm mại kia hóa giải hoàn toàn, thậm chí còn có thể phản công trở lại nữa.

Thiên Lý nào đâu biết rằng đai lưng này nhìn bề ngoài không hề thay đổi gì nhưng đây là do Lăng Thiên dùng năm năm thời gian lợi dụng thế lực cường đại của Lăng Thiên đi lục xoát khắp thiên hạ tìm kiếm từng sợi Thiên Tàm Ti mới tạo thành. Nước lửa không xâm phạm, có cương có nhu biến hóa khó lường. Cùng với ba miếng ngân châm chuyên phá nội gia cương khí kia chính là tuyệt kỹ bảo vệ táng mạng cuối cùng của Lăng Thiên.

Đai lưng của Lăng Thiên huy vũ linh động như linh xà, ngay từ đầu phát ra âm thanh 'hưu hưu' nhưng cuối cùng âm thanh hợp tạo thành một tiếng gào thét rung trời giống như một cánh cửa nơi địa ngục vừa mở ra liền truyền âm thanh của vạn lệ quỷ đồng thời rít gào. Dưới chiêu pháp quỷ dị này dưới ánh nắng mặt trời chiếu rực rỡ vậy mà lại toát ra âm khí âm sâm như dưới hoàng tuyền địa ngục truyền lên vậy.

Khuynh lực nhất bác.

Đây mới chính là toàn bộ thực lực của Lăng Thiên, từ lúc chào đời đến nay thì đây là lần đầu tiên hắn phát huy ra.

Công pháp quỷ dị, thân pháp quỷ dị, binh khí quỷ dị. Trong đó còn kèm tầng tầng lớp lớp ám khí bay thẳng về phía Thiên Lý không ngừng. Thế công giống như là thiên la địa võng, giống như sóng triều nơi biển rộng không ngừng vỗ bờ liên miêng không dứt.

Sắc mặc của Thiên Lý đã khôi phục sự bình thản, thân thể gầy yếu như núi cao đứng bất động đó, đôi mắt toát ra tinh quang rực rỡ nhìn vào thế công của Lăng Thiên mà hóa giải từng chiêu thức không hề hoãn loạn. Đột nhiên Lăng Thiên bộ phát toàn khiến cho xu thế vừa công vừa thủ của Thiên Lý biến đổi trở về hạ phong chỉ có thể thủ thôi. Mặc dù Thiên Lý chỉ thủ thôi không hề tấn công nhưng dưới hồn của hắn khiến cho chân khí phản kích lại làm cho Lăng Thiên khó chịu vô cùng.

Thế công của Lăng Thiên quỷ dị khó lường nhưng thế thủ của Thiên Lý lại kín như lưới trời, không thể chê vào đâu được.

Đừng nhìn cảnh tượng bên ngoài của Lăng Thiên như có vẻ đứng ở thế công hoàn toàn nhưng trong lòng hắn lại kêu khổ không ngừng. Vô luận là bên công hay thủ đều không thoải mái và lơ đãng chút nào cả. Tất cả đều dùng toàn lực ứng phó nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ không thể kéo dài như thế này mãi được. Lăng Thiên quyết định không thể cứ tiếp tục dây dưa như thế này nữa, hiện tại hắn còn không nhiều nội lực lắm nên một khi kéo dài quá sẽ bất lợi cho bản thân. Một khi Thiên Lý có thể chuyển thế thủ sang công thì khi đó Lăng Thiên sẽ gặp phải tình huống rất bất lợi, thậm chí còn bị khốn trong cửu tử nhất sinh nữa.

Nghĩ đến đây nên Lăng Thiên phát ra một tiếng rít tận trời, vốn thân ảnh rất mờ mịt nhưng đột nhiên lại gia tốc lần nữa khiến cho Thiên Lý cảm thấy áp lực quanh thân mình tăng mạnh giống như một long quyển phong từ trên trời giáng xuống thân thể mình, đồng thời đai lưng của Lăng Thiên như kiếm như phủ lại có lúc mềm như vải khiến cho Thiên Lý vất vả vô cùng.

Nhưng kinh nghiệm trong chiến đấu của hắn rất phong phú, mặc dù thế công của Lăng Thiên rất ác liệt nhưng đã bắt đầu yếu dần, thậm chí có vẻ kiệt lực. Chỉ cần hắn ổn định thêm một chút nữa thì sẽ đến lúc xui xẻo. Nhưng Thiên Lý không muốn làm như vậy bởi vì 'tiến công vĩnh viễn mới là thể phòng thủ tốt nhất'.

Lấy mạnh mẽ phá mạnh mẽ, ngay khi Lăng Thiên thi triển một kích cực mạnh thì hắn đánh bại mới khiến cho Lăng Thiên biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên.

Thiên Lý kêu khẽ một tiếng, ban đầu giống như tiếng huýt gió nhỏ thôi nhưng cuối cùng nó kéo dài liên tục và lớn dần giống như tiếng rồng ngâm. Thân thể gầy gò của hắn chợt di động, nhất thời khắp bốn phía xuất hiện chín Thiên Lý giống nhau như đúc đang giơ hai tay ra chưởng về phía Lăng Thiên.

Chí cao chưởng pháp của Vô Thượng Thiên - Cửu Cửu Liên Thai.

Chiêu này vừa xuất ra khiến cho phong vân biến sắc.

Thân ảnh của Lăng Thiên như hóa thành trăm ngàn ảo ảnh nhưng bây giờ Thiên Lý huy hóa ra chín người chân thật như bản tôn. Mỗi một thân ảnh đều đánh ra chưởng lực mạnh mẽ vô kiên bất tồi. Thế công này không phải là ảo ảnh mà là thực thể, đây mới chính là công pháp tối cường của Vô Thượng Thiên.

Hưu một tiếng, thân ảnh của Lăng Thiên đầy trời tiêu diệt hoàn toàn làm lộ ra chân thân của Lăng Thiên. Hắn đối mặt với Thiên Lý với vẻ mặt nghiêm túc vô cùng, đai lưng bằng Thiên Tàm Ti trong tay giống linh long bái vĩ phát ra âm thanh bén nhọn vô cùng, đồng thời hắn không ngừng lui về phía sau giống như u linh.

Chín thân ảnh Thiên Lý đột nhiên biến mất một cái và đồng thời lúc đó xuất hiện một chưởng lực mạnh mẽ lên đai lưng của Lăng Thiên khiến cho đai lưng giống như con linh xà bị đánh trúng tấc thứ bảy lập tức yếu vô cùng. Sắc mặt của Lăng Thiên đầu tiên là đỏ lên nhưng chỉ trong nháy mắt đã trắng như tuyết vội vàng bay ngược ra sau.

Thân ảnh thứ hai biến mất! Lăng Thiên cảm giác có một cỗ công lực mạnh mẽ lặng yên tiến tới làm cho Lăng Thiên chấn động cả người.

Thân ảnh thứ ba biến mất...

Lăng Thiên cứ như vậy thối lui tám lần, khóe miệng tràn ra máu tươi, gân cốt cả người như muốn đứt đoạn, thần quang trong mắt có chút tán loạn. Hiển nhiên hắn đã bị thương không nhẹ chút nào.

Thiên Lý thở dài một tiếng có chút tiếc hận: "Lăng Thiên, việc đã đến nước này rồi thì buông tha đi?"

Thân ảnh cuối cùng không có biến mất mà đuổi theo Lăng Thiên như lưu tinh cản nguyệt. Người chưa đến nhưng chưởng lực đã mạnh mẽ đè ép Lăng Thiên.

Một chưởng này mạnh mẽ gấp ba lần tám chưởng trước kia.

Một chưởng tuyệt sát.

Thân thể Lăng Thiên khẽ dừng lại một chút, đôi mắt toát ra sự trầm tĩnh. Một trận hôm nay Lăng Thiên đã hiểu rõ tiến cảnh võ công của hai người nên lúc này hắn không tiếp tục chạy trốn nữa. Tiếp theo có thể chạy thoát được Thiên Lý hay không thì chỉ dựa vào ngay bây giờ thôi. Nguồn: http://Trà Truyện

Tìm đường sống trong đ

Chỉ thấy thân thể của Lăng Thiên đang bay ngược về sau đột nhiên dừng lại, hai tay loạn vũ giống như đang đẩy một vật nặng trăm ngàn cân về phái trước.

Một chưởng cực mạnh của Lăng Thiên được hắn toàn lực đánh ra ngoài khiến cho nhiệt độ xung quanh tăng mạnh làm cho cây cỏ khô héo dần.

Trong nháy mắt Lăng Thiên đã đưa Kinh Long Thần Công trở thành thuộc tính chí dương chí nhiệt. Một chưởng này mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn hướng về Thiên Lý.

Cùng lúc đó, kim quan trên đầu Lăng Thiên phát ra âm thanh 'bịch' một tiếng, mái tóc đen của hắn bay phất phơ. Ẩn trong đầu tóc đen đó có ba điểm kim quang chợt lóe lên rồi biến mất.

Trong tóc Lăng Thiên có cất dấu ám khí tuyệt độc vô cùng.

Ánh mắt của Thiên Lý chợt lóe lên, thần quang trong mắt bắn ra như muốn hóa thành thực chất. Hắn đối với ám khí quỷ dị của Lăng Thiên sớm đã có đề phòng rồi, cho dù một chiêu này sắp đắc thủ hắn cũng lưu lại ba phần để phòng ngừa. Đột nhiên hắn dừng thân hình lại rồi xoay tròn giữa không trung phát ra kình khí mạnh mẽ khiến cho cây cỏ từ dưới đất bay lên xoay quanh hắn. Âm thanh răng rắc vang lên không ngừng, một ít nhánh cây gãy bay lên hợp vào vòng xoáy quanh thân của hắn tạo thành một tầng bảo vệ dày. Không nói đến ba miếng ngân châm kia, cho dù là có một trăm ngàn lực sĩ đồng thời ném thương ra sợ rằng không thể nào xuyên thấu được.

Đồng thời song chưởng của Thiên Lý không hề dừng lại chút nào cả, một chưởng một chưởng được hắn đánh ra ngoài liên tục.

Hai chưởng đầu tiên hắn cảm giác bị trầm xuống như đã tiếp xúc với công lực của Lăng Thiên nhưng những chưởng sau đó hoàn toàn đánh hụt giống như là đánh vào không khí nhưng nhiệt độ xung quanh ngày càng cao giống như Lăng Thiên không ngừng công kích.

Thân thể Thiên Lý bay thẳng lên không, hắn mượn ngoại lực ngăn cản ba kim quang kia của Lăng Thiên. Trong lòng Thiên Lý cho rằng ba điểm kim quang kia nhất định giống với ba ngân châm lúc trước chuyên phá nội gia cương khí. Cho dù là Thiên Lý cũng phải cẩn thận đối phó. Nhưng đến lúc này đột nhiên hắn vẫn chưa cảm giác có gì dị thường nên có chút thiếu kiên nhẫn. Phối hợp với nhiệt độ xung quanh ngày càng cao nên hắn không biết Lăng Thiên đang làm trò gì nên hắnhiện thân ra.

Vừa thấy cảnh tượng trước mặt khiến cho đôi mắt của Thiên Lý muốn lồi ra ngoài.

Trước mắt hắn là một bin lửa, Lăng Thiên chọn nơi này là vì nó là một mảnh tùng bách rất dễ cháy. Dưới Kinh Long Thần Công của Lăng Thiên được hắn chuyển đến thuộc tính chí dương chí nhiệt chẳng khác nào đổ dầu vào lửa khiến cho lửa cháy hừng hực cao đến mấy trượng luôn.

Dưới chân Thiên Lý có một nhánh cây toát ra ba điểm kim quang nho nhỏ. Thiên Lý nhìn chăm chú vào đó thì tức muốn điên lên. Ba miếng kim châm này là ám khí hết sức bình thường chứ có phải là ám khí cực độc như hắn suy nghĩ đâu? Ánh lửa chiếu vào đó phát ra kim quang chợt lóe như đang nháy nháy mắt với Thiên Lý. Còn Lăng Thiên đã biến mất tăm tích rồi.

Điều duy nhất khiến cho Thiên Lý cảm thấy an ủi là chỗ Lăng Thiên đứng lúc nãy có một vết máu tươi đỏ thẫm rất chói mắt. Dưới công kích kinh thiên quỷ thần của Thiên Lý thì Lăng Thiên đã bị thương nặng. Dưới một chiêu Cửu Cửu Liên Thai của hắn thì Lăng Thiên đã không thể nào tránh thoát được.

Thiên Lý lẳng lặng đứng đó suy nghĩ một lúc rồi vội vàng nhắm thẳng vào phương hướng Lăng Thiên bỏ trốn đuổi theo.

Ngay lúc này Thiên Lý cảm nhận được một sát khí mạnh mẽ mang theo sự băng hàn như muốn đóng băng thiên địa từ phía sau lưng hắn truyền đến.

Trong lúc nhất thời cảm giác được sự rét lạnh của mùa đông, huyết mạch toàn thân như muốn đông cứng.

Quyển 5