Chương 11
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Kỹ viện của trưởng công chúa, không giống người thường. Đây là một tòa nhà Nam kỹ, gọi là "Nam Phong Biệt Uyển". Nam kỹ ở đây, trông rất giống thủ phụ đại nhân, kích thích biết bao. Thì ra trước đó Trưởng công chúa đã làm nghiên cứu, đầu tiên là tự mình trải nghiệm, sau đó mới đẩy lên mặt bàn. Mọi người một bên vội vàng dùng ngòi bút lên án trưởng công chúa, một bên lại trông mong đợi chờ. Trưởng công chúa cũng nói đều là nam nhân tốt, vậy nhất định là cực tốt. Các nam kỹ có tài nghệ không giống nhau, có tính cách không giống nhau. Nàng có thể để bọn họ hóa trang thành nhiều vai diễn. Nghĩ mà xem, có thể cùng với thủ phụ đại nhân cao cao tại thượng điên loan đảo phượng, có thể bắt thủ phụ đại nhân cúi đầu phục tùng, đây là giấc mộng xuân chốn khuê phòng của biết bao thiếu nữ thiếu phụ thành Vĩnh Yên chứ. Ồ, không, có khả năng không chỉ là giấc mộng xuân của nữ nhân, cũng có khả năng là của các nam nhân nữa. Mánh lới ở đây, ai mà không muốn trải nghiệm một phen chứ. Mọi người ban ngày đều phong quang tươi đẹp, đêm khuya, tâm tư hiếu kỳ, ham muốn đen tối, hoàn toàn đánh mất lý trí. Nam Phong Biệt Uyển thi hành hạn chế khách quý, chỉ có cầm được thiệp do trưởng công chúa tự tay viết mới có thể tiến vào. Vì vậy, thiệp viết tay của Trưởng công chúa được đưa vào chợ đen buôn bán, trưởng công chúa tự biên tự diễn, hét giá trên trời, nàng kiếm tiền của Nam Phong Biệt Uyển, giá cả môi giới trung gian nàng cũng kiếm không ít. Chỉ một tháng ngắn ngủi, trưởng công chúa kiếm được đầy chậu đầy bát, mọi người nói trưởng công chúa hoang đường, nhưng ai cũng muốn một cái thiệp viết tay của trưởng công chúa. Thủ Phụ đại nhân là người cuối cùng biết đến, dù sao hắn đã có một phu nhân, một tình nhân, hắn cũng chưa bao giờ tới những nơi trăng hoa kia. Nhưng có người lại buột miệng nói lộ ra, nói đêm qua, nam kỹ kia, giống thủ phụ đại nhân đến bảy phần, thủ phụ đại nhân liền ngay tại chỗ bóp nát cái chén, tiện tay gi ết sạch mấy tên quan viên chơi đỹ kia. Thái hậu ở thâm cung, cũng nghe nói rồi, vừa đổi danh sách hoàng thương của trưởng công chúa xong, nàng liền đi lối tắt khác. Con trùng trăm chân, c h ế t mà không cứng. Cũng nên tạo áp lực đối với Quý Lâm Uyên rồi. Nếu không phải hắn luôn nói nàng không ra hồn, nàng liền ở ngay dưới mí mắt hắn từ từ trở nên lớn mạnh. Tiểu hoàng đế hạ lệnh, gần đây thành Vĩnh An có kinh danh bất hợp pháp làm bại hoại dân phong, chọn một đảng phái không dựa vào ai, lệnh ngự sử đại nhân phái trung lập, An trạng nguyên lính mới ra đời đi điều tra rõ. An trạng nguyên cứ như vậy, bị thu xếp rồi. Quan mới nhậm chức làm việc nhanh chóng, Nam phong biệt uyển rất nhanh liền bị bao vây. An trạng nguyên dẫn một đội binh mã, tay cầm đuốc, đeo vũ khí, ào ào xông vào. An trạng nguyên tuy là ma mới, nhưng làm việc lại có trình tự quy tắc, hạ lệnh một cái, liền tận diệt, những người liên quan ở đây đều ôm đầu ngồi xuống vách tường, khóc lóc thảm thiết, hối hận thì đã muộn, trong đó không thiếu quan lớn quý tộc. Binh lính truy hỏi, đối chiếu hộ tịch, ghi chép bằng chứng, lấy tang vật, đối chiếu số lượng, tất cả đều rất thuận lợi, tiến hành gọn gàng ngăn nắp. Một binh sĩ tới xin ý kiến: Trên tầng cao nhất, có một phòng bị khóa, nghe nói, là phòng nghỉ ngơi của Trưởng công chúa. An trạng nguyên sững sờ, cách thức mạnh mẽ vang dội lộ ra một kẽ hở, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp: "Trưởng, trưởng công chúa?" Hắn gọi binh lính quay lại: "Đều không được đi quấy rầy trưởng công chúa, bản quan tự mình đi mời." An trạng nguyên đi tới cửa, hít một hơi thật sâu, nâng tay lên muốn gõ cửa, tay treo giữa không trung, lại rút về, chỉnh lại y phục, trên cổ tay áo có vết gấp rất nhỏ, hắn cẩn thận vuốt phẳng, sau đó mới nhẹ nhàng gõ cửa. Không ai đáp lại hắn. Hắn âm thầm cảm thấy buồn bực, lại gom đủ dũng khí, khẽ gọi: "Trưởng công chúa?" Vẫn không có ai đáp lại hắn. Một làn khói trắng từ khe cửa lan ra, khuôn mặt An trạng nguyên bị dọa tới trắng bệch rồi. Lập tức tự mình xô cửa xông vào.