Lại Đây Chồng Hôn Một Cái - Biên Hoài

Chương 23: Anh em nhà họ Tưởng 2

-Mật Kết-

Tưởng Văn Linh thật ra đúng là tiện đường qua đây, nhìn một chút rồi đi. Lão tam dẫn Tưởng Văn Linh vào trong phòng, tên áo đen đã bịt kín mắt Tăng Lý và Tưởng Tu Vũ lại rồi.

Tưởng Văn Linh vẫn dáng vẻ tao nhã lịch sự ấy, trông chẳng liên quan gì đến hai chữ "phạm tội" cả.

Người có tiền khó tránh khỏi dính dáng đến xã hội đen, đặc biệt là mấy tên nhà giàu có dã tâm, quanh năm trộn lẫn giữa trắng và đen, thường đi bên bờ sông làm gì có chuyện không ướt giày, Tưởng Văn Linh đã bắt đầu tính toán, sau lần này sẽ thu tay lại.

wtp Mật Kết

Giống như ngay từ đầu Tăng Lý cũng không nghĩ đến Tưởng Văn Linh sẽ là người chủ mưu trong chuyện này, Tưởng Văn Linh cũng không nghĩ đến, ngày hôm nay ông ta lại thua bởi một đứa con nít.

Tưởng Văn Linh không nói gì, ngược lại là lão tam vẫn luôn giải thích tình hình cho ông ta, lão nhị đi đâu, bao gồm cả vấn đề của xe, muốn ông ta thanh toán. Nếu như nói Tăng Lý trước đó vẫn chưa chắc chắn, chủ mưu rốt cuộc có phải Tưởng Văn Linh hay không, vậy thì bây giờ, cậu đã có thể chắc chắn một trăm phần trăm.


Bàn tay đen sau màn nếu đã có quan hệ nợ nần với nhà họ Tưởng, kiểu cho vay số tiền lớn như vậy thì bọn họ phải biết được nhà của bọn họ ở đâu. Vậy thì rõ ràng là biết, nếu cảnh sát muốn điều tra chắc chắn sẽ đến xung quanh đó để điều tra, nhưng lại vẫn đem bọn họ đến đây, là vì sao?

Nguyên nhân rất đơn giản – bọn hắn từ lúc bắt đầu, đã không cần nhà họ Hứa trả tiền.

wtp Mật Kết

Ba của Tưởng Tu Vũ – Tưởng Văn Kỳ, nói thế nào đi nữa cũng lăn lộn trên thương trường mấy năm trời, dù sao cũng sẽ có bạn bè đồng ý cho ông mượn tiền. Nhưng bạn bè chung quy cũng là bạn bè, rất nhiều mối quan hệ một khi đã liên lụy đến lợi ích, cực kỳ dễ rạn nứt, do đó, nếu như cần tiền, người thân nhất định là nơi người ta nghĩ đến đầu tiên.

Tăng Lý nhớ Tưởng Tu Vũ từng nói, Tưởng Văn Linh không cho Tưởng Văn Kỳ mượn tiền, nhưng tốt xấu gì cũng là anh em, Tăng Lý đoán ba Tưởng Tu Vũ đã lượn một vòng giới thiệu bàn bè mình cho Tưởng Văn Linh, Tưởng Văn Kỳ có lẽ nghĩ rằng tốt xấu gì bọn họ cũng là anh em, ông ta cũng sẽ không hại ông. Mượn thế nào cũng là mượn nên lười làm phiền đến bạn bè, nên đồng ý.


Không nghĩ đến lại thành món nợ lớn thế này.

Tăng Lý đầu tiên nghĩ đến lý do mà Tưởng Văn Linh làm như thế này, đó cũng là một khả năng mà cậu luôn phủ định, nhưng không lâu trước đó, cậu nhớ ra, Tưởng Tu Vũ từng nói... bà Tưởng vẫn luôn ở bệnh viện bầu bạn với ông nội đang trong tình trạng nguy hiểm, ông nội Tưởng sống đến tuổi này cũng sắp phải đi rồi.

Mà hoàn cảnh nhà nhọ Tưởng lại giàu có, thế này xem ra, hai anh em đang đứng trước việc phân chia tài sản.

wtp Mật Kết

Nếu nói Tưởng Văn Linh là vì tài sản mới ra tay độc ác với người em của mình, thì đã rõ. Đứng trước quyền lợi lợi ích, rất nhiều thứ rất dễ trở nên tan nát, từ nhỏ Tăng Lý đã lĩnh hội được đạo lý này. Chỉ là cậu lờ mờ cảm nhận được, trong này hẳn là vẫn còn có ẩn tình, thiếu mất thứ gì đó.


Ánh mắt Tưởng Văn Linh quét qua hai người, lúc nhìn thấy Tăng Lý thì hơi ngạc nhiên, vẻ mặt không vui, đè giọng hỏi tên áo đen, "Sao lại bắt thêm một đứa nữa?"

Tên áo đen cực kỳ cung kính với ông ta: "Tên nhóc này lần trước khiến bọn tôi ăn đau, khoảng thời gian này vẫn luôn đi cùng Tưởng Tu Vũ, rõ ràng là đang đề phòng bọn tôi, tôi sợ Tưởng Tu Vũ nói với nó gì đó rồi."

Hai người đang thì thầm nói chuyện riêng, âm thanh rất nhỏ, Tăng Lý nghe không được hết, nhưng ít nhất cũng nghe thấy một vài từ.

Cậu nghĩ, quả nhiên, Tưởng Tu Vũ đã giấu cậu gì đó.

wtp Mật Kết

Cậu cảm thấy bản thân sắp chạm đến chân tướng rồi, nhưng trước mắt cậu vẫn luôn là một đám sương mù, không gạt đi được.

Sắc mặt Tưởng Văn Linh hơi xấu đi, nghe thấy thế mới chậm rãi bình tĩnh lại, nhỏ giọng nói: "Thôi bỏ đi, tao chỉ đến xem xem, bọn mày làm việc cẩn thận chút. Ban ngày thì thả người ra.
Giọng của ông ta thật sự rất nhỏ, Tăng Lý vểnh tai nghe cả nửa ngày mới nghe rõ được một chữ.

Tưởng Văn Linh nói xong thì đi, ban đầu ông ta cũng không định bắt cóc Tưởng Tu Vũ, nói thế nào đi nữa thì đây cũng là đứa cháu trong nhà mình. Nhưng lần trước sau khi đến nhà họ Tưởng thăm dò, ông ta cứ cảm thấy Tưởng Tu Vũ biết gì đó, nhưng xem ra chỉ là phỏng đoán, nghĩ qua nghĩ lại sợ cậu ta làm hỏng chuyện bèn nghĩ đến cách này.

Bắt cóc Tưởng Tu Vũ, xóa bỏ suy nghĩ nghi ngờ ông ta của cậu.

Trên thực tế, nếu như không có Tăng Lý ở đây, qua buổi tối ngày hôm nay Tưởng Tu Vũ cũng thật sự loại bỏ nghi ngờ những chuyện này liên quan đến bác mình.

Tưởng Văn Linh gật đầu, không nói gì nữa rồi rời đi, Tăng Lý nghe lão tam và tên áo đen muốn đi tiễn ông ta, sợ ông ta cứ như vậy đi mất nên vội vàng "ấy" một tiếng.
Cậu nghĩ Giang Niên chắc sắp đến rồi, cố gắng kéo dài thời gian, nếu như đến kịp, có thể có bằng chứng xác thực.

Giọng cậu hơi nhỏ, ba người không chú ý đến, Tăng Lý cũng nhận ra, bèn nuốt một ngụm nước miếng, giả vờ bình tĩnh nói, "Bác Tưởng".

Bước chân Tưởng Văn Linh khựng lại, Tưởng Tu Vũ cũng ngẩn ra.

wtp Mật Kết

Trong lòng Tưởng Văn Linh hơi chấn động, không vội trả lời, chỉ quay người lại, ánh mắt rơi xuống người Tăng Lý. Dù sao ông ta cũng đã gặp cậu bé này một lần, tên lọc lõi vẫn là tên lọc lõi, ông ta sẽ không dễ dàng bị lộ như vậy.

Tăng Lý cũng không nghĩ sâu đến mức ấy, cậu chỉ định kéo dài thời gian, bèn nói: "Ở đây, là gần nhà họ Tưởng đúng chứ."

Ánh mắt Tưởng Văn Linh lộ ra vẻ kinh ngạc, tên áo đen và lão tam cũng ngu người, hai người nhìn nhau, sau đó lại nhìn thấy Tưởng Văn Linh đang nhìn bọn họ chằm chằm hai người khó tránh khỏi hơi căng thẳng.
"Tên nhóc này sao lại biết..."

"Điện thoại? Là nó trộm điện thoại của lão nhị à?" Tên áo đen bừng tỉnh, nói: "Có phải là lúc bắt đầu làm ầm ĩ muốn chạy đó không?"

Tăng Lý sợ bọn hắn nghĩ quá nhiều, yết hầu lăn lăn, cố gắng kìm nén căng thẳng trong lòng, khiến giọng mình có vẻ bình tĩnh nhất: "Ông là bác Tưởng, đúng chứ."

Sau khi Tăng Lý hỏi ra câu hỏi này, hiện trường im lặng rất lâu. Tăng Lý cảm nhận được một cách rõ ràng Tưởng Tu Vũ đang bất an, nhưng Tăng Lý không bị bịt miệng, cậu ta vẫn còn bị bịt miệng, nên không nói được lời nào. Tưởng Văn Linh sau khi đánh giá Tăng Lý một lúc lâu, vẫy vẫy tay, ý bảo hai người kia ra ngoài trước, đợi bọn họ đóng cửa lại mới chậm rãi bước đến trước người Tăng Lý.

Tưởng Văn Linh ngồi xổm xuống, giọng nói mang theo ý cười, giống như một tên cáo già, hỏi cậu: "Sao lại đoán ra được?"
Thế này là thừa nhận rồi.

wtp Mật Kết

Cả người Tưởng Tu Vũ chấn động, sau đó không ngừng phát ra những tiếng "ư ư".

Tăng Lý cảm nhận được ông ta đến gần, trái tim cậu như vọt lên cổ họng, hai bàn tay toát đầy mồ hôi, nhưng vẫn cố gắng đè ép sự hoảng loạn của mình, nói: "Ông đang lo lắng cho cậu ấy đúng không."

Tăng Lý nói, "Lo lắng cậu ấy, cho nên mới bắt cậu ấy đến một nơi gần nhà."

"Vì... sợ đi xa, cậu ấy sẽ xảy ra chuyện."

Bọn bắt cóc tống tiền sẽ không săn sóc như thế này.

Chỉ sử lý dấu vết sạch sẽ, đạt được mục đích, không quan tâm đến người bị hại sống hay chết.

Tưởng Văn Linh cũng ngẩn ra, ông ta không nghĩ đến, bản thân thế mà lại sai ở chỗ này. Không sai, ông ta dù sao cũng là bác của Tưởng Tu Vũ, nhìn cậu ta lớn lên, từ lúc bắt đầu ông ta cũng không định làm gì Tưởng Tu Vũ. Chọn nơi ở gần, cũng là sợ đi xa lúc cậu ta quay lại sẽ gặp nguy hiểm.
Ngay cả bản thân ông ta cũng cảm thấy bản thân giả mù sa mưa.

"Nói không sai." Tưởng Văn Linh nói, "Nhưng tôi không có lòng tốt như vậy. bắt cũng bắt rồi, tôi làm những thứ này có ý nghĩa gì?"

Tăng Lý biết ông ta chỉ không muốn thừa nhận, không trả lời mà hỏi giúp Tưởng Tu Vũ, "...Chú đâu? Ba của Tưởng Tu Vũ ấy?"

Vừa nói đến ba, Tưởng Tu Vũ bỗng kích động hơn, không ngừng phát ra tiếng "ư ư". Thế nhưng đang bị trói nên chỉ có thể giãy giụa.

wtp Mật Kết

Người kích động không chỉ có mình cậu ta, sắc mặt Tưởng Văn Linh nhanh chóng thay đổi, đứng dậy, giọng điệu không còn bình tĩnh nữa, càng không còn ý cười. Mặt ông ta lạnh đi, nói: "Ba mày là cái thứ vô dụng, vì sao bọn mày ai cũng quan tâm đến nó?" Tưởng Văn Linh cười lạnh, nói: "Đừng lo, tao chỉ muốn tài sản của ông già thôi, đợi khi nào giả vờ làm con có hiếu xong, ông già chết rồi tao sẽ thả nó về."
Tăng Lý không quá hiểu chuyện giữa những người lớn, có ân oán gì với nhau, cũng không dám nói gì với Tưởng Văn Linh người đang mất khống chế cảm xúc kia. Ngược lại là Tưởng Tu Vũ, hung hăng nhổ băng dán miệng ra, vốn dĩ cũng không bịt chặt lắm, cậu ta vừa kích động đã rơi xuống.

"Bố tôi không phải là thứ vô dụng!" Tưởng Tu Vũ hét lớn, âm thanh phẫn nộ vang rội.

Cậu ta hiểu ra rất nhanh, giống như một con sói nhỏ muốn ăn thịt người, bùng nổ trong im lặng, ánh mắt hung dữ, "Ông nội sẽ không để tài sản lại cho ông đâu."

"Ba mày cũng nói như vậy." Tưởng Văn Linh nhìn về phía Tưởng Tu Vũ, giọng nói trở nên dịu dàng hơn, "Tu Vũ, bác làm còn chưa đủ tốt sao?"

Tưởng Tu Vũ lạnh lùng nói, "Ông không xứng để so sánh với ba tôi."

Đời này Tưởng Văn Linh ghét nhất người khác nói ông ta ông bằng Tưởng Văn Kỳ, cảm xúc càng thêm kích động, nói: "Được, được, bọn mày ai ai cũng cảm thấy như vậy, mày, con mẹ tạp chủng của mày, lão già, còn cả mẹ tao nữa, chúng mày ai cũng hướng về Tưởng Văn Kỳ! Từ lúc nó ra đời, tất cả mọi người đều chỉ thấy mình nó, tất cả mọi người đều tốt với nó, chỉ nghiêm khắc với mình tao. Ông già mỗi lần nhìn thấy tao thì chửi như tát nước, thấy nó lại vui vẻ hòa nhã."
Tưởng Tu Vũ tức điên lên, trợn mắt nói, "Đm ông mới là tạp chủng! Mẹ tôi không phải tạp chủng!"

Tăng Lý nhìn Tưởng Tu Vũ.

wtp Mật Kết

Tưởng Văn Linh cũng không quan tâm đến cậu ta mắng mình, vừa nghĩ đến mấy ngày hôm nay phải giả vờ làm con trai hiếu thảo bên giường bệnh, lại phải chịu đựng bị chửi mắng, nén giận, lồng ngực phập phồng nói: "Từ nhỏ đến lớn, ba mày, tất cả mọi người đều yêu thương nó, tao đáng đời bị lạnh nhạt, chửi bới. Thế thì cũng thôi đi, mày biết bác gái của mày sao lại chết không? Còn cả anh họ của mày sao lại chết yểu không? Đều là do con mẹ tạp chủng của mày hại."

"Không được nói mẹ tôi như vậy!" Tưởng Tu Vũ đỏ mắt nói.

Tưởng Văn Linh cười lạnh, không còn sót lại một chút tao nhã ngày thường nữa, rõ ràng là hơi phát rồ, "Con trai tao, vợ tao, tất cả đều do nhà mày hại chết! Ba mày lúc nhỏ hại tao không có gia đình, bây giờ mẹ mày lại hủy hoại gia đình của tao! Tao khiến chúng mày gặp chút báo ứng thì đã làm sao? Mẹ mày không phải cũng sắp chết rồi sao, báo ứng, báo ứng hiểu không? Tao nhốt ba mày không những là vì tài sản của lão già, mà còn để nó nếm thử, năm ấy tao phải chịu đựng những mùi vị gì!"
Tưởng Văn Linh đỏ mắt, chậm rãi bình tĩnh lại, từng câu từng chữ nói: "Cổ phần của ba mày, tài sản của ông già, tất cả đều là bọn mày thiếu tao. Dựa vào đâu mà nó sinh ra muộn hơn tao, chênh lệch lại nhiều như vậy? Nó dựa vào đâu, ông già dựa vào đâu để đối xử với tao như vậy? Còn con mẹ mày, nó không sống được lâu nữa mày không biết à? Ha ha, cả nhà mày, nhìn nó chết đi. Giống như trước kia, tao phải trơ mắt nhìn vợ tao, con trai tao chết vậy!"

28/09/2022