La Phù

Chương 656-2: Trị ngược lại (1)

Người tu đạo Thiên Lan hư không nói hôm nay Đồng Chập sơn chủ hưng phán gật đầu:

- Hay là chúng ta cũng xin Nam Thiên môn hay bảo vệ trận pháp truyền tống? Mặc dù những chuyện đó hơi nguy hiểm nhưng so với chúng ta ở đây chắc chắn là có nhiều công lao hơn.

...

Trong lúc hai người tu đạo Thiên Lan hư không đang bàn bạc lại không biết những tiếng kêu thảm thiết xuất hiện trong địa lao đó bây giờ đôi sang những người tu đạo Thiên Lan hư không bức cung.

- Sư tôn.

Trong một cái động, Tô Hâm Duyệt vui mừng nhào vào lòng một người con gái xinh đẹp mặc trang phục màu tím.

- Hâm Duyệt.

Người phụ nữ đó vỗ vỗ lưng của Tô Hâm Duyệt, ánh mắt chớp chớp đầy sự ngạc nhiên. Nàng đúng là Lạc Tiên tiên tử.

Lạc Tiên có thân phận đặc thù, hơn nữa là nữ tu có tư chất rất cao ở Côn Luân nên được coi trọng. Vì vậy mà Lạc Tiên không hề bị tra tấn.

Mặc dù Lạc Bắc không nói mình là ai nhưng Lạc Tiên liếc mắt nhìn thấy hắn cũng nhận ra. Bởi vì nàng cảm nhận được bản thân Lạc Bắc cũng có một thứ hơi thở giống như Nguyên Thiên Y.

- Chủ nhân! Thuộc hạ đã tìm thấy tên đệ tử Côn Luân sử dụng Man Hoang chiến cổ.

Bóng dáng của Mạc Thiên Hình và Lý Dã Hạc xuất hiện ở cửa hang.

- Ngươi đưa họ tới bên ngoài hang giam giữ Cửu Bạt.

Lạc Bắc gật đầu với Lạc Bắc rồi xoay người. Lúc này, toàn bộ địa lao đã nằm trong sự khống chế của hắn, tất cả người tu đạo Thiên Lan hư không ở bên trong đã bị bắt nhưng hắn vẫn không thể coi thường. Còn về chuyện Hoài Ngọc và Man Hoang chiến cổ thì đợi sau khi rời khỏi đây hỏi cũng được. Hơn nữa quan trọng Trảm Tam Thi Diệt thần tiễn của Cửu Bạt hết sức độc đáo. Trong hoàn cảnh chân nguyên bị khống chế vẫn còn dựa vào việc thiêu đốt thần hồn để sử dụng cho nên ở đây mới được đặt rất nhiều loại cấm chế đồng thời sử dụng sợi xích hồng xuyên qua cơ thể của y để mọi người từ từ nghiên cứu. Tuy nhiên cả Mạc Thiên Hình cũng không nghĩ được cách phá giải.

....

- Bỏ thứ cấm chế này đi thế nào?

Trong cái động giam giữ Cửu Bạt, Lạc Bắc nhìn Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ đang bị trói mà hỏi.

Lúc này, ngoại trừ Cửu Bạt và Lạc Tiên toàn bộ người của huyền môn chính đạo và Côn Luân khác bị Lạc Bắc sử dụng Đại Hắc thiên ma quyết phong ấn.

- Không ngờ ngươi lại là nhân vật vượt qua hai lần thiên kiếp. Ngươi là Lạc Bắc? Không ngờ ngươi dám lẻn vào đây. Ta cũng không phát hiện ra tu vi thật sự của ngươi. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ nói cách phá giải cấm chế ở đây cho ngươi biết?

Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ thấy mình có thể thốt lên tiếng nhưng vẫn bị trấn áp không thể vọng ra ngoài vì vậy mà chẳng thèm quát to mà chỉ nở nụ cười lạnh.

Lạc Bắc cũng không nói nhiều, vung tay lên. Một tia sáng màu đen xuyên thẳng vào trong Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ khiến cho nó co giật. Tuy nhiên âm thanh của y lại bị chân nguyên của Lạc Bắc trấn áp vì vậy mà không ai nghe thấy được. Mạc Thiên Hình từng bị Lạc Bắc sử dụng cái pháp thuật đó nên nhìn thấy vậy cũng run lẩy bẩy.

- Nói hay không?

Đợi tới khi Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ thôi co giật, Lạc Bắc hỏi thẳng.

- Ngươi có dùng cách này để tra tấn ta cũng vô dụng. Các ngươi không thể cứu được hắn ra. - Đồng Chập sơn chủ rên rỉ:

- Cái cấm chế này chỉ có Cửu cung thần quân mới bỏ được. Cho dù các ngươi có đánh lén cũng không thể bắt được ngài.

Lạc Bắc cùng với đám người Nạp Lan Nhược Tuyết liếc mắt nhìn nhau. Chưa nói có thể lôi Cửu Cung thần quân tới đây hay không, ngay việc không động tới cấm chế mà bắt được hắn cũng đã khó. Mà kéo dài thời gian thậm chí có thể sinh biến.

- Hắn nói đúng. Cái cấm chế này do một nhân vật cấp Thần quân của Thiên Lan hư không đặt.

Cửu Bạt nghe thấy Đồng Chập sơn chủ nói vậy thì hết sức bình tĩnh. Y ngẩng đầu lên nhìn Lạc Bắc và đám người Lạc Tiên rồi nói:

- Các ngươi đi thôi.

- Không được.

- Lạc Tiên sư muội! Muội nghe huynh nói.

Lạc Tiên mới nói hai chữ đã bị Cửu Bạt ngắt lời:

- Muội cũng biết với tu vi của Cửu Cung thần quân nếu không để người khác biết mà giết được y thì đúng là rất khó, bắt y lại càng khó hơn. Nếu người khác biết cho dù với tu vi của Lạc Bắc cũng không thể dẫn các ngươi trốn thoát yên bình. Cho dù thế nào ta cũng quyết định không đi. Có điều các ngươi cũng không cần phải lo lắng cho ta. Trong suy nghĩ của chúng ta ta còn có giá trị lợi dụng. Chỉ cần các ngươi chiếm được thế thượng phong trong giao chiến với Thiên Lan hư không là có cơ hội cứu ta ra. Không cần phải vội vàng mạo hiểm.

- Lạc Bắc! Lúc trước ta không phát hiện ra bộ mặt của Hoàng Vô Thần nên mới liên thủ đối phó với sư phụ Nguyên Thiên Y của ngươi, đối với La Phù các ngươi làm nhiều chuyện không hay. Bộ công pháp Trảm Tam Thi Diệt Thần Tiễn của ta với tu vi của ngươi mà sử dụng thì uy lực cũng tạm được. Hiện tại bộ công pháp đã bị người này sử dụng bùa ghi lại, ngươi có thể lấy để xem. Tên đệ tử Nam Cung Tiểu Ngôn của ta cũng ở cùng với các ngươi, thuận tiện ngươi hãy truyền đầy đủ bộ công pháp này cho nó. - Cửu Bạt nhìn Lạc Bắc:

- Sau khi ngươi rời khỏi đây có thể tới lăng Thiên Long ở Trung Châu tìm một người tu đạo tên là Mạnh Tường Vũ, y sẽ đưa các ngươi tới Lan Lăng.

- Lan Lăng?

Đám người Lạc Bắc và cả Lý Dã Hạc đều giật mình không biết Cửu Bạt nói Lan Lăng là ở đâu.

- Đó là nơi sư tôn tạo ra có ghi phương pháp đối phó với Hoàng Vô Thần.

Cửu Bạt nhìn đám người Lạc Bắc và Lý Dã Hạc:

- Khi sư tôn truyền ngôi cho Hoàng Vô Thần, Côn Luân đứng đầu huyền môn chính đạo. Sư tôn đề phòng sau này Hoàng Vô Thần có quyền thế đầy trời đi vào con đường sai nên sau khi truyền ngôi đã bảo cho ta cùng với Huyền Viên biết một chỗ tên là Lan Lăng có phương pháp đối phó với Hoàng Vô Thần. Vốn ta và đám người Huyền Viên cảm thấy mấy năm gần đây thực sự Hoàng Vô Thần làm rất nhiều chuyện bất mãn, nên chuẩn bị buộc tội. Nếu y vẫn cố chấp như trước thì tới Lan Lăng để lấy cách đối phó với y. Nhưng không ngờ y lại đưa người Thiên Lan hư không tới đây khiến cho Côn Luân rơi vào tay chúng. Với tu vi và âm mưu của y, y không thể nào chết trong trận chiến ở Côn Luân.

- Ta sẽ làm hết sức.

Lạc Bắc gật đầu với Cửu Bạt.

- Tôn huynh! Người này mới được giải vào đây bây giờ sao lại đưa y đi?

Tại lối vào địa lao ở vòng đảo thứ tám của Côn Luân, hai người tu đạo Thiên Lan hư không phụ trách canh gác liếc nhìn Mạc Thiên Hình đang chộp lấy Lạc Bắc mà hỏi.

- Vừa rồi người này đã nói hết toàn bọ những gì mình biết hơn nữa lại hiểu một số pháp quyết luyện thi. Y chấp nhận đầu hàng Thiên Lan hư không chúng ta nên Đồng Chập sơn chủ lệnh cho ta đưa y tới chỗ Thiên Hư sơn chủ.

Mạc Thiên Hình lạnh lùng liếc nhìn hai người rồi sau đó không nói nhiều xách Lạc Bắc nhanh chóng bay đi.

- Cái tên Tôn Thường Niên chẳng phải cao hơn chúng ta có một bậc thôi sao? Mỗi lần nói chuyện với y đều có cảm giác xa cách, không coi chúng ta vào đâu. Lúc nào tu vi của ta vượt qua y nhất định phải giẫm lên mặt y mới được.

Khi bóng dáng của Mạc Thiên Hình hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hai người thì người tu đạo ở bên trái mới thốt lên đầy căm giận như vậy.

- Tư chất của y tốt hơn chúng ta nhiều, không coi chúng ta vào đâu cũng là điều bình thường. Có điều hiện tại Thiên Lan hư không chúng ta chiếm giới tu đạo này, không ai biết sẽ có sự may mắn như thế nào. Tu vi của chúng ta vượt qua được y cũng là chuyện có thể. - Một người tu đạo Thiên Lan hư không còn lại cũng cất tiếng cười lạnh.

- Lão Liễu! Hình như có gì đó không ổn.

Trải qua đại khái chừng hai nén hương, người tu đạo Thiên Lan hư không ở bên trái đột nhiên cảm thấy có gì đó bất thường quay sang nói với tên kia.

- Càng huynh! Có gì không ổn? - Người tu đạo Thiên Lan hư không kia cũng cảm thấy kỳ lạ quay sang hỏi.

- Ngươi có cảm thấy thời gian tiếng kêu hôm nay kéo dài hơn không?

- Chẳng phải huynh nói hôm nay Đồng Chập sơn chủ quá vui vẻ hay sao?

- Nhưng trong thời gian dài như vậy ngoại trừ thằng nhãi Tôn Thường Niên kia chạy ra ngoài cũng không còn có một ai khác. Chẳng lẽ tất cả đều hứng trí như vậy? Bình thường trong thời gian dài như thế ít nhất cũng phải có một, hai người ra để tu luyện chứ?