Độc Long đan vốn có màu đen nhưng hiện tại lại xuất hiện thứ ánh sáng màu đồng.
Vào lúc này, sắc mặt của Đông Nhan có chút khẩn trương, vừa quan sát màu sắc vừa ngửi mùi. Đồng thời nàng liên tục bỏ vài thứ linh dược và đan dược vào trong hiển nhiên là để loại trừ độc tố của Độc long đan, nhưng vẫn giữ được công hiệu kỳ lạ của nó.
- Đông Nhan! Chẳng phải ngươi vẫn muốn có một dược đồng hay sao?
Lạc Bắc nhìn Đông Nhan đứng trước lò luyện đan rồi cầm lấy một cái hộp ngọc trước mặt mình. Trên cái hộp ngọc đó có dán một tấm bùa màu đó, bên trong là một cây Hà Thủ ô hình người, dưới lớp vỏ của nó nhìn như có huyết mạch và đồng thời còn như đang cử động. Cây Hà Thủ ô hình người đó chính là Hà Ô tinh trong kho của Trân Bảo các.
Thứ Hà Ô tinh này có thể tăng cường khí huyết, chân nguyên. Thậm chí ngay cả người tu đạo Nguyên Anh kỳ sử dụng xong lập tức tăng tuổi thọ của Nguyên Anh. Vốn nó được để cho Lạc Bắc sử dụng giúp cho bản tôn của hắn nhanh chóng hồi phục. Nhưng hiện tại Lạc Bắc lại không sử dụng mà đi hỏi Đông Nhan một câu như vậy. Ngay khi dứt lời, một làn pháp lực dao động rồi một vầng ánh sáng màu trắng ngà từ trong tay áo của Lạc Bắc bay ra bao phủ Hà ô tinh.
Lạc Bắc búng ngón tay một cái đột nhiên như có một sợi tơ phun ra. Rồi một vầng sáng màu tím bì ánh sáng trắng ngà bao phủ lôi ra ngoài trong nháy mắt hóa thành hình dạng của một đứa bé mập mạp. Rồi sau đó một vầng sáng trắng ngà từ trong tay Lạc Bắc bay ra chui vào trong mi tâm của đứa bé đó. Ngay lập tức, Lạc Bắc chỉ một cái vào không trung khiến cho đứa bé đó lập tức biến mất vào trong Hà Ô tinh.
- Đa tạ tiên sư giúp đỡ ta mở thần trí.
Hà Ô tinh ở trong hộp ngọc lập tức biến thành một đứa bé mập mạp nhảy xuống đất rồi quỳ gối dập đầu với Lạc Bắc sau đó lên tiếng với một thứ âm thanh lắp bắp.
- A? Lạc Bắc! Ngươi đã lĩnh ngộ toàn bộ Chân Linh bảo điển? - Thấy cảnh đó, Đông Nhan giật mình rồi lập tức hiểu ra.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi ở bên cô ấy, làm dược đồng giúp đỡ. Có lẽ ngươi sẽ có được nhiều thứ lợi.
Lạc Bắc mỉm cười, gật đầu rồi nói với đứa bé do Hà Ô tinh biến thành.
- Đa tạ tiên sư.
Đứa bé dập đầu một cái rồi đứng dậy, chạy tới bên cạnh Đông Nhan.
Đứa bé do Hà Ô tinh biến thành chạy với tốc độ cực nhanh hoàn toàn khác hẳn với ngoại hình của nó.
- Ta đi xem Thi thần trước rồi nói sau.
Lạc Bắc gật đầu với Đông Nhan rồi lập tức hóa thành một vầng sáng màu đen mà biến mất khỏi tầm mắt của nàng.
- Cái tên này...
Đông Nhan lắc đầu. Giơ tay một cái đã giúp Hà Ô tinh có được thần thức, tương đương với việc sáng tạo ra một cái sinh linh. Hơn nữa thứ linh dược biến thành sinh linh này vốn biết các loại dược tính, làm dược đồng rất tốt. Hiện tại, Đông Nhan cũng phải thừa nhận mỗi cử động của Lạc Bắc đều thể hiện phong cách của một vị tông sư.
Rắc rắc!
Lớp tường băng vỡ vụn rồi Lạc Bắc xuất hiện.
Lạc Bắc quan sát qua tình hình cái hang mà Thi thần ngồi và nó.
Hiện tại trên người Thi thần không còn có một chút khí âm lệ tràn ra mà giống như được tạc từ thứ ngọc thạch màu vàng nhạt. Dường như do thân thể của nó quá cô động cho nên khí âm lệ trong cơ thể không hề lộ ra ngoài. Tuy nhiên hơi thở lạnh lẽo của nó so với trước đó còn nhiều hơn mấy lần. Cho nên xung quanh Thi thần chừng mười trượng xuất hiện một lớp băng thật dầy, ngay cả lối ra vào cũng bị bít chặt.
Mà pháp lực dao động trên người Thi thần đã không còn là dải sáng màu trắng mà trở nên mạnh hơn nhìn giống như một cây kiếm băng đang bao quanh người nó.
Chỉ cần nhìn pháp lực dao động như vậy cũng có thể thấy được Thi thần nhất định muốn tiến cấp.
Hiện tại trước mặt Thi thần còn thừa bảy viên Quỷ Kiểm hoa và chín viên Thiên Nguyên hoàng tinh. Có thể nói chỉ luyện hóa tám quả Quỷ Kiểm hoa, Thi thần của Lạc Bắc có thể tiến cấp. Điều này chứng tỏ khí âm lệ bên trong Quỷ Kiểm hoa không hề ít.
Lạc Bắc nhìn thi thần. Tâm niệm của hắn mới động, pháp lực dao động quanh người nó như những cây kiếm băng lập tức biến mất. Cho thấy sau khi Thi thần tiến cấp thì không chỉ có khí âm lệ mà ngay cả pháp lực dao động cũng có thể giấu đi.
Đối với Lạc Bắc mà nói thì thi thần giống như một cái pháp bảo được luyện bằng máu của mình. Chỉ cần ra một cái mệnh lệnh, thi thần có thể tự động tấn công đối thủ giống như một cái pháp bảo có thể tự động tấn công và phòng thủ, sau khi lấy ra thì không cần phải khống chế, bản thân có thể sử dụng pháp bảo và pháp thuật khác. Hiện tại Thi thần có thể giấu được pháp lực dao động trên người lại càng tăng thêm khả năng mê hoặc đối thủ. Trong tình huống không bị chút ý, nó đột nhiên tấn công thì uy lực chắc chắn là kinh người.
- A?
Lạc Bắc kiểm tra thấy thi thần có thể thu được pháp lực dao động thì hơi vui sướng. Hắn tiếp tục quan sát Thi thần. Khi nhìn vào đôi mắt của nó, hắn chỉ cảm thấy bên trong như có một thứ ánh sáng màu vàng lóe lên. Cũng may là tu vi của Lạc Bắc rất cao cho nên nhìn vào thứ ánh sáng đó cũng chỉ có chút rung động, ngây ngất.
Chuyện này lúc trước không hề có.
Ánh sáng trong đôi mắt của Thi Thần có thể làm cho tâm thần của Lạc Bắc lay động thì ít nhất cũng tương đương với một cái pháp bảo làm rối loạn lòng người.
Vốn Lạc Bắc định thử xem uy lực hơi thở hiện tại của Thi Thần nhưng khi nhìn thấy chỉ riêng ánh mắt của nó đã có uy lực như vậy, hắn lập tức thi triển Tĩnh Niệm Thông Minh quyết đặt trước mặt mấy lớp hộ thuẫn trong suốt rồi sau đó trên đỉnh đầu Lạc Bắc xuất hiện một vầng lôi quang màu tím, ngưng tụ thành một thứ giống như quả cây Ô Liu chiếu rọi ánh sáng màu tím ra xung quanh.
Cái pháp thuật này chính là Tử Lôi đạo quả trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, nếu tu vi chưa tới Nguyên Anh kỳ thì không thể sử dụng. Nó chuyên dùng để loại bỏ khí âm tà.
Sau khi chuẩn bị xong, Lạc Bắc mới có ý nghĩ lệnh cho Thi Thần phóng một làn hơi thở về phía mình.
Chỉ thấy một luồng ánh sáng màu vàng xen lẫn ánh sáng trắng từ miệng của Thi Thần phun ra.
Làn hơi thở đó vừa được phun ra, nhiệt độ trong động lập tức giảm xuống mấy chục độ, không khí xung quanh liền biến thành những đóa hoa băng. Cả cái động lập tức mù mịt, không nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.
Lạc Bắc đang đứng đối diện với Thi Thần cũng giật mình. Tử Lôi đạo quả trên đỉnh đầu của hắn lập tức hạ xuống khiến cho một làn ánh sáng tím lóe lên mới trở lại bình thường.
- Hơi thở của Thi thần quả nhiên là lợi hại. Nó đúng là có thể tự mình đánh chết một người tu đạo Nguyên Anh kỳ. Không biết mấy loại nguyên liệu nâng cao thực lực của Thi thần mà Bán Diện Nhân Ma tiền bối nói là cái gì? Ta phải hỏi Đông Bất Cố mới được.
Sau khi giật mình, Lạc Bắc lập tức trở lại bình thường nhưng ý nghĩ đó cũng xuất hiện trong đầu hắn.
Mặc dù trước đó đã chuẩn bị pháp thuật phòng ngự nhưng hơi thở của Thi thần vẫn làm cho chân nguyên di chuyển trong cơ thể của Lạc Bắc chậm lại. Mà ánh sáng màu vàng có trong Huyền Sát âm khí còn có tác dụng nhiễu loạn tinh thần mạnh hơn cả ánh mắt củ nó. Nếu như hắn không chuẩn bị trước thì Lạc Bắc có thể khẳng định cho dù là chính mình cũng phải mất chừng hai hơi thở mới có thể hồi phục, thoát khỏi cảnh đầu váng mắt hoa.
Để cho một người tu đạo Nguyên Anh đại thành bị rối loạn trong chừng hai hơi thở, cho dù chưa tính tới Huyền sát âm khí thì uy lực rối loạn tinh thần cũng tương đương với một thứ pháp bảo cấp kim tiên chuyên rối loạn lòng người.
Lạc Bắc cảm giác được hiện tại uy lực hơi thở của Thi thần có thể đạt tới khoảng cách mười trượng. Mà hiện tại với lực lượng và tốc độ của Thi Thần, trong vòng hai hơi thở cũng đủ tới bên cạnh người tu đạo. Cho nên nếu không có sự đề phòng, không có pháp bảo độc đáo thì có lẽ ngay cả người tu đạo Nguyên Anh kỳ cũng không phải là đối thủ của Thi Thần.
Thực lực của Thi Thần như vậy tương đương với bên cạnh Lạc Bắc xuất hiện thêm một tên thị vệ Nguyên Anh trung kỳ.
Hơn nữa đúng với những gì mà Bán Diện Nhân Ma tìm hiểu, chỉ cần có nguyên liệu thích hợp, việc luyện thi thần đơn giản hơn luyện pháp bảo rất nhiều. Đối với tất cả những người tu đạo mà nói thì một vài nguyên liệu thượng cổ đã biến mất không thể tìm thấy. Những thứ vật liệu cứng hơn Thiên Nguyên hoàng tinh càng khó tìm thấy. Sau khi Thi Thần ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên Hoàng tinh muốn tăng cấp lại càng khó hơn. Nhưng đối với Lạc Bắc mà nói thì chuyện này hoàn toàn khác.