Bởi vì nhiều ngôi chùa của Hoa Giáo đều ở những cao nguyên lạnh khủng khiếp. Dân chúng ở những nơi này đều thờ phụng điển tịch của Hoa Giáo, tôn kính Lạt Ma. Thường thường có bất cứ vàng bạc, bảo vật hay thứ gì tốt đều đưa tới cúng vào các chùa miếu. Cho nên, người tu đạo của Hoa giáo nếu thiếu cái gì thì cơ bản không cần phải phái đệ tử của các môn phái ở Trung Châu đi tìm, hay giao dịch với môn phái khác. Chỉ cần loan tin ra thì dân chúng ở tất cả các nơi sẽ đi tìm. Sự cuồng nhiệt như vậy chính là lực tín ngưỡng tôn giáo.
- Đại nhật pháp vương để cho cả bốn chúng ta đi thì chắc chắn đã có sự tính toán. Cát Tường Sinh không phải nghĩ nhiều. - Nghe thấy người có đôi tay dài, sau gáy hình thành một cây treo đầy bảo vật Cát Tường nói, Công Dát Tán Kiên liền hơi quay đầu lại:
- Chỉ cần bốn chúng ta hợp lực thì có thể tiêu diệt ma nữ. xem tại
- Công Dát Kiên Tán.
Cách Lan Vương đứng bên mặc chiếc quần màu xanh ngọc, pháp lực dao động hình thành một cái kim bàn. Dường như y có thần thông kỳ dị có thể cảm nhận được khí huyết giữa trời đất. Vì vậy mà cả ba đều đi theo y để tìm tiểu Trà. Nghe thấy Công Dát Kiên Tán nói vậy, Cách Lan Vương liền gật đầu, hai tay hợp lại thành hình chữ thập nói:
- Chỉ có điều nếu ma nữ bị ma huyết trong Huyết Xá lợi xâm nhập mất đi tính người. Theo lý mà nói thì trong phạm vi ngàn dặm không thể có vật gì còn sống. Tất cả huyết khí sẽ được sử dụng để tăng cường lực lượng của ma nữ. Nhưng tại sao sau khi giết người của Đại Tự Tại cung, ma nữ lại bỏ chạy?
- Các ngươi không biết. - Công Dát Kiên Tán lắc đầu nói:
- Người như cô ta bị Ma huyết trong Huyết Xá lợi xâm nhập hoàn toàn khác với Huyết Thần tử. Huyết Thần tử ngưng tụ từ pháp thuật của U Minh huyết ma chỉ biết giết chóc, hút máu. Nhưng người như ma nữ thì khi Ma huyết dung hòa với thân thể của cô ta sẽ có được một chút trí nhớ và thần thức. Cho nên có thể nói cô ta là một kẻ nửa người nửa ma, có suy nghĩ của mình. Chỉ có điều những suy nghĩ đó tràn ngập ma tính. Nếu cô ta biến cả ngàn dặm thành biển máu thì một là phải tìm một chỗ để luyện hóa khí huyết của người Đại Tự Tại cung, hai là phải ẩn nấp không để lộ tung tích, tránh để cho bị vây công.
- Năm đó, ta có tì được một ít điển tích còn sót từ mấy bộ hài cốt của các vị Thượng Sư Triết Bạng Tự chúng ta, trong đó có ghi lại giống với Công Dát Kiên Tán nói.
Nam nhân nhìn như nữ có gương mặt hết sức dịu dàng, giống hệt với lục độ mẫu trong điển tịch của mật Tông là Tùng Thành Lâm vương liền gật đầu nói:
- Nếu không tiểu diệt ma nữ nhanh chóng thì sau này lực lượng của nó càng tăng lên, chỉ sợ cả thiên hạ sẽ hóa thành biển máu.
Âm thanh của Tùng Thành Lâm vương hết sức dễ nghe. Mà qua lời của y thì chứng tỏ Thượng sư Triết Bạng Tự đã có nghiên cứu đối với công pháp của U Minh huyết ma và huyết xá lợi. Mặt khác cũng chứng tỏ Tùng Thành Lâm vương đã hơn bốn tăm tuổi, kiến thức chắc chắn là rất nhiều.
- Chắc là ở nơi này.
Công Dát Kiên Tán, Cát Tường Sinh, Cách Lan Vương và Tùng Thành Lâm vương thi triển pháp thuật phi độn trong không trung. Theo sự di chuyển của Cách Lan Vương, cả bốn người thay đổi hướng mấy lần. Rõ ràng là mặc dù Cách Lan vương có thần công truy tìm tung tích của tiểu Trà nhưng c không chính xác tới trăm phần trăm. Sau khi thay đổi hướng mấy lần, phi hành được khoảng mười mấy canh giờ, Cách Lan Vương đột nhiên ngưng lại chỉ xuống dưới, nét mặt không giấu được sự vui sướng và nghiêm trọng.
- Tại sao tứ đại pháp vương của Hoa giáo lại ngừng lại? Chẳng lẽ bọn họ đã phát hiện ra tung tích của tiểu Trà?
Khi tứ đại pháp vương dừng lại, Thái Thúc ở trong đám mây phía xa lập tức phát hiện.
Thấy tứ đại pháp vương không dừng lại do sai lầm như trước, Thái Thúc mới nghĩ một cái thì yêu vương liên thai lập tức lặng lẽ hạ xuống. Xuyên qua đám mây, Thái Thúc có thể thấy trước mặt là một ngọn núi lớn. Ở phía Đông của ngọn núi to đó có một con sống lớn tạo nên khung cảnh hùng vĩ. Đối diện với ngọn núi đó là một quả núi cao chừng trăm trượng. Từ vị trí của Thái Thúc quan sát thì thấy nó giống như một cái mâm xôi đúng hơn.
Ngọn núi to kia có con sông chảy quanh khiến cho xung quanh nó đầy hơi nước. Hơn nữa có một làn khí âm dầy đặc khiến ọi người không thể thấy rõ cảnh vật xung quanh, làm cho nó giống với núi Bắc Mang.
- Đây là núi Phong Đô! Hóa ra chúng ta đã vào trong Sở châu.
Mà vào lúc này, nhìn ngọn núi lớn kia, Thái Thúc lập tức hiểu ra mình theo tứ đại pháp vương không ngờ đã tới khu vực Sở châu.
Hóa ra ngoài Trạm Châu Trạch Địa, thì nơi có khí âm nhiều nhất thiên hạ là Bắc mang và một chỗ khác chính là núi Phong Đô. Dãy núi nhỏ bé đối diện với núi Phong Đô tên là núi Tàm Nương. Con sông chảy giữa hai dãy núi tên là sông Dật Thủy. Vốn Thái Thúc chưa bao giờ tới núi Phong Đô nhưng khi nhìn thấy con sông đó và dãy núi kia, Thái Thúc lập tức hiểu ra đây là chỗ nào.
Núi Phong Đô cũng là một nơi chôn rất nhiều mộ, là nơi mà các môn phái luyện thi tập trung.
- Chẳng lẽ hiện tại tiểu Trà đang ở núi Phong Đô?
- Bốn vị pháp vương định làm cái gì?
Sau khi biết được đây là nơi nào, Thái Thúc liền điều khiển Yêu vương liên thai bay lên nhưng lập tức phát hiện bốn điểm sáng tản ra. Có hai điểm sáng vẫn đứng nguyên tại chỗ nhưng hai điểm sáng khác thì lại nhanh chóng phi hành về phía sườn Bắc.
........
Hai vầng sáng phi hành về phía sườn Bắc thì một vầng sáng chói chang giống như mặt trời còn một vầng sáng lại giống như một tấm bình phong màu vàng. Cả hai người đó chính là Công Dát Kiên Tán và nam nhân có nét mặt giống nữ - Tùng Thành Lâm Vương. Hai điểm sáng ở lại chính là Cát Tường Sinh và Cách Lan vương.
Vào lúc này, Cách Lan vương và Cát Tường Sinh đều đứng im. Nếu là người tu đạo khác đúng ở đây nhìn núi Phong đô thì chỉ thấy ngoại trừ khí âm ra cũng không có gì khác lạ. Nhưng vào lúc này, đôi mắt của Cách Lan Vương lại lóe sáng. Qua đôi mắt, y có thể thấy được trong núi Phong Đô lóe lên ánh sáng đỏ như máu.
Chỉ trong vòng một nén nhang, bóng dáng của Cát Tường Sinh và Cách Lan Vương đột nhiên cử động, nhanh chóng phi hành về phía núi Phong Đô.
Khi còn cách núi Phong Đô chừng năm, sáu chục trượng, Cách Lan Vương đột nhiên bắt hai cái pháp ấn khiến cho trong tay y chợt bắn ra một vầng sáng bảy màu.
Từ vầng sáng đó tản ra pháp lực dao động. Đó không phải là một thứ pháp thuật mà là một loại pháp bảo. Nếu nhìn kỹ thì thấy nó là một cành hoa nở ra một đóa hoa bảy màu. Cái pháp bảo đó vừa xuất hiện cả không gian lập tức xuất hiện vô vàn những tia sáng bảy màu. Đóa hoa bảy màu đó nhìn qua giống như hoa Bách Hợp nhưng trong suốt cho thấy đó là một bảo khí thánh khiết.
Cách Lan Vương và Cát Tường Sinh đứng trên đóa hoa càng khiến cho cả hai trở nên uy nghiêm, chẳng khác gì thần phật.
Cùng lúc đó, đôi tay của Cát Tường Sinh khẽ động lấy ra một cái bình. Cái bình đó có màu xanh ngọc, trên mặt toàn những hình lá sen, cá... Tất cả đều do những chữ phạn rất nhỏ tạo thành.
Cái bình của Cát Tường Sinh vừa mới xuất hiện, đang từ một thước nó lập tức to lên dài tới một trượng. Từ miệng bình phun ra một đám mây gần như bao phủ hoàn toàn núi Phong Đô.
- Ra tay? Xem ra tiểu Trà thật sự ở núi Phong Đô.
Bởi vì nhất thời không hiểu tại sao Cống Dát Kiên Tán và Tùng Thành Lâm Vương tách khỏi hai người Cách Lan Vương nên Thái Thúc vẫn đứng ở xa quan sát. Mà vào lúc này nhìn thấy hành động của Cát Tường Sinh, nàng vừa mới nghĩ vậy thì một tia sáng đỏ như máu đã vọt ra khỏi núi Phong Đô.
- Lợi hại thật.
Thái Thúc liếc mắt thì thấy tia sáng đỏ như máu kia là do cả ngàn đạo huyết quang lao về phía Cát Tường Sinh. Tốc độ của một ngàn đạo huyết quang đó không hề thua kém phi kiếm có tu vi Kiếm cương. Toàn bộ đều là Huyết Thần Tử. Lần này, Huyết Thần Tử xông ra kia, cho dù đám mây và biển hoa bảy màu phát ra ánh sáng khiến cho chúng bốc khói nhưng vẫn không thể đánh tan được. đọc truyện mới nhất tại.
Đám mây và biển hoa bảy màu còn bị làm cho ánh sáng tản ra từ chúng lấp lóe như chịu đựng cố hết sức.