La Phù

Chương 390: Tế luyện thần binh

Nhóm dịch: Hany

- Tại sao?

- Nguyên nhân chính là bản thân Trừu tủy đoạt nguyên quyết. - Lạc Bắc nhìn Vũ Sư Thanh rồi nói:

- Vừa rồi khi Khuất Đạo Tử bị phân thân nắm được, ta liền cảm nhận trong cơ thể của Khuất Đạo Tử có gì đó khác thường. Khí đó ta cũng chưa hiểu là cái gì nhưng hiện tại ta có thể cảm nhận rõ ràng được một chút khác lạ đó là do sự cộng hưởng với Ma huyết trong cơ thể phân thân. Có thể nói đó là do một chút Ma huyết trong cơ thể của Khuất Đạo Tử.

Đông Bất Cố kinh ngạc nhìn Lạc Bắc:

- Trong cơ thể của Khuất đạo Tử làm sao lại có một chút Ma huyết?

- Chắc là do Trừu tủy đoạt nguyên quyết. - Lạc Bắc nói một cách chậm rãi:

- Lúc trước khi ta đối diện với Ảo Băng Vân và Nam Ly Việt vẫn cảm nhận họ có một thứ tà khí khác thường nhưng vẫn nghĩ đó là do bọn họ là đệ tử Côn Luân coi mình hơn người khác. Nhưng bây giờ ta mới cảm nhận được có khả năng là liên quan tới Trừu tủy đoạt nguyên quyết. Đây là một thứ pháp quyết của U Minh huyết ma, chỉ sợ sau khi sử dụng sẽ sinh ra U minh ma huyết ở trong người.

- Cái gì?

Vừa nghe thấy Lạc Bắc nói vậy, đám người Vũ Sư Thanh đều giật mình nhưng bọn họ nhanh chóng bình tĩnh, hiểu chuyện này có thể là thật.

Nếu không trong cơ thể của Khuất đạo Tử không thể nào vô duyên vô cớ lại thêm một chút ma Huyết.

Mà sở dĩ lúc trước Lạc Bắc không cảm nhận được đó là do Khuất đạo tử thi triển Trừu Tủy đoạt nguyên quyết không nhiều nên số lượng Ma huyết trong người rất ít. Mặc khác, Khuất đạo tử là vật thi luyện nên trong cơ thể không có máu huyết vì vậy mà Ma huyết không thể sinh sản.

- Pháp thuật của U Minh huyết ma quá độc ác.

Suy nghĩ cẩn thận, sắc mặc của Vũ Sư Thanh cũng phải thay đổi.

Nếu một nhân vật có tu vi cao như Huống Vô Tâm mà trong cơ thể sinh ra Ma huyết thì còn có thể nhanh chóng luyện hóa. Nhưng một vài người tu đạo có tu vi thấp một khi trong cơ thể sinh ra Ma huyết thì chẳng phải là cuối cùng sẽ bị Ma huyết hấp thu mà biến thành một Huyết Thần tử hay sao?

- Không biết Đại hắc thiên ma quyết có cái vấn đề này không và những cái pháp thuật khác của U Minh huyết mà như thế nào?

Lạc Bắc nghe Vũ Sư Thanh hỏi vậy thì sắc mặt cũng hơi khó coi.

Bởi vì hắn nghĩ tới năm đó U Minh huyết ma có tới cả mười vạn Huyết Thần tử có lẽ phần lớn đều do cách này mà ra. Huyết thần tử tương đương với một đám Ma huyết. Với pháp thuật của U Minh huyết ma thật chí lúc nào cũng có thể hấp thu Huyết Thần tử giống như thuốc bổ. U Minh huyết ma dẫn theo mười vạn Huyết Thần Tử tới Kim đỉnh quả thực tương đương dẫn theo mười vạn viên thuốc bổ.

Mà vào lúc này, sở dĩ sắc mặc của Lạc Bắc trở nên khó coi đó là vì hắn nghĩ tới lúc đó có nhiều nhân vật có tu vi cao của các môn phái ở đó chắc chắn cũng biết được điều này. Vì vậy theo lý mà nói thì lúc đó nên phá hủy toàn bộ Huyết Xá lợi nếu không cũng sẽ giống như phân thân của hắn. Mà nếu hấp thu vài viên Huyết Xá lợi thì sẽ trở thành một U Minh huyết ma thực thụ. Có thể nói lúc đó mạc dù U Minh huyết ma bị đánh chết nhưng bảy viên Huyết Xá lợi cũng chính là một mối tai họa ngầm. Nhưng vì do nhiều loại nguyên nhân mà chúng vẫn còn được giữ lại.

- Công pháp của U Minh huyết ma mặc dù độc ác nhưng Lạc Bắc ngươi đúng là nhân họa lại đắc phúc. - Đông Bất Cố vỗ Lạc Bắc:

- Phân thân của ngươi mặc dù lợi hại nhưng ngươi lại không thể khống chế được nó, không thể dùng chân nguyên của ngươi để rèn luyện. Một khi nó phóng pháp thuật ra, chân nguyên không được bổ sung thì sau mấy lần đối địch, lực lượng sẽ giảm đi. Nhưng hiện tại bây giờ có thêm Trừu tủy đoạt nguyên quyết thì nó có thể bổ sung chân nguyên.

Sau khi dừng một chút, Đông Bất Cố nhìn phân thân bị Lạc Bắc phong ấn rồi nói tiếp:

- Nếu bây giờ ngươi thả phân thân này ra để cho một chọi một thì có lẽ ngoại trừ ngươi, không ai có thể là đối thủ của nó. Nếu ngươi mà bị vây công, đem ném phân thân vào trong đó thì chỉ sợ đối phương sẽ mất ít nhất hai cao thủ. Hơn nữa, đối thủ không biết ngươi không thể khống chế được phân thân vì vậy mà muốn đối phó với phân thân của ngươi trước.

"Sau này phải hoàn toàn luyện hóa được nó nếu không vẫn là một mối tai họa ngầm."

Lạc Bắc trầm ngâm một chút rồi gật đầu. Hắn vung tay lên một cái. Trong nháy mắt, phân thân liền thu nhỏ lại, hóa thành một điểm sáng rồi biến mất trong tay của Lạc Bắc.

Sau khi thu phân thân vào trong cái Chư thiên kia, Lạc Bắc lập tức nhìn về phía kiếm trì.

"Hắn chuẩn bị tu luyện kiếm nguyên?"

Nhìn thấy Lạc Bắc nhìn về phía kiếm trì, Vũ Sư Thanh liền nhớ ra Lạc Bắc tới đây với mục đích không phải thử nghiệm phân thân mà muốn nhờ kiếm trì để tu luyện bản mệnh kiếm nguyên.

"Hắn đặt phi kiếm Nguyên Thiên Y ở đâu? Chẳng lẽ nó bị hắn luyện thành kiếm cương?"

Trong đầu Vũ Sư Thanh mới xuất hiện ý nghĩ đó thì y liền cảm nhận được một đạo kiếm khí kinh người từ phía sau xuất hiện.

Vũ Sư Thanh vừa mới quay đầu lại thì thấy Thi thần mở miệng phun ra một đạo kiếm quang đỏ sậm.

"Không ngờ Lạc Bắc giấu thanh phi kiếm trong bụng Thi thần."

Vũ Sư Thanh không biết sau khi sử dụng Thi thần phong ấn mùi của Huyết Xá lợi, Lạc Bắc liền phát hiện ra toàn thân Thi thần dùng để che giấu hơi thở rất tốt. Vì vậy mà trước khi tới Đại Tự tại cung, Lạc Bắc không tiện mang phi kiếm theo liền giấu nó vào trong bụng thi thần.

- Đúng là phi kiếm do Nguyên Thiên Y luyện chế. Quả nhiên là thần binh tuyệt thế.

Ánh mắt của Vũ Sư Thanh hoàn toàn tập trung vào thanh phi kiếm.

Đây là một thanh phi kiếm mỏng manh. Toàn thân nó không hề thấy một chút hoa văn hay bùa chú. Ngay cả pháp lực dao động cũng hết sức ẩn giấu. Tuy nhiên thanh phi kiếm này lại tản ra một thứ hơi thở coi thường quy luật của trời đất.

Chỉ có cường giả tuyệt thế mới có được một thứ phong thái như vậy.

Nét mặt của Lạc Bắc trở nên vô cùng trang nghiêm.

Lẳng lặng nhìn thanh Phi kiếm được Nguyên Thiên Y đặt tên là Thương Nguyệt một lúc, Lạc Bắc liên giơ tay phải bắt một cái kiếm quyết.

"Phụp!"

Thanh phi kiếm màu đỏ sậm lao vào trong kiếm trì còn Lạc Bắc thì bay theo rồi lơ lửng ở phía trên.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc giống như thiếu niên năm đó mới học được ngự kiếm, nhưng trên người lại có một chút phong thái của Nguyên Thiên Y.

- Kiếm trì của Nga Mi quả nhiên kỳ lạ.

Trong nháy mắt khi thanh phi kiếm màu đỏ sậm lao vào trong kiếm trì, Đông Bất Cố, Nạp Lan Nhược Tuyết và Nguyệt Ẩn đều có thể thấy được một chút gợn sóng không hề xuất hiện mà thanh phi kiếm Thương Nguyệt của Lạc Bắc như xuyên vào trong một đám chân nguyên cực dày.

- Cái gì?

Lạc Bắc liền vận chuyển kiếm quyết Phá Thiên Liệt đã lâu không sử dụng phóng ra một luồng chân nguyên về phía thanh phi kiếm trong kiếm trì.

Vốn khi điều khiển phi kiếm vào trong kiếm trì, Lạc Bắc còn chưa có cảm giác khác lạ. Nhưng vào lúc này, khi luồng chân nguyên của Lạc Bắc xuyên vào, hắn lập tức cảm nhận được bên trong luồng chân nguyên của mình dường như có vô số những sợi tơ trong suốt... Theo tia chân nguyên của Lạc Bắc thấm vào trong phi kiếm, những sợi tơ đó cũng lập tức thẩm thấu vào theo.

Lạc Bắc lơ lửng bên trên kiếm trì. Một tia chân nguyên màu vàng từ người hắn tản ra càng tăng thêm pháp lực dao động. Từ xa nhìn lại người ta có cảm giác cơ thể của hắn tản ra vạn tia sáng màu vàng.

Bên trong pháp quyết của Bắc Minh vương có một thứ pháp thuật tên là Minh vương bát cát kim bàn. Lúc trước khi đối địch, Nạp Lan Nhược Tuyết đã nhiều lần sử dụng nó. Một khi sử dụng đạo pháp thuật đó, ở phía sau người sẽ tạo ra một vòng tròn với vô vàn tia sáng, tăng thêm khí thế uy nghiêm. Mà vào lúc này, Lạc Bắc khiến cho người ta có cảm nhận chỉ cần tu vi của hắn tăng thêm một chút từ pháp lực dao động cũng sẽ tạo thành một thứ vòng sáng như vậy.

Pháp lực dao động tạo thành thực thể đó là do chân nguyên trong người cuộn trào khiến cho pháp lực dao động. Thậm chí bình thường khi người tu đạo phóng ra pháp thuật cũng có uy lực hình thành những cảnh tượng mà người trong dân gian gọi là thần tiên, phật thánh.

Một tia chân nguyên màu vang liên tục thẩm thấu vào trong kiếm trì, chui vào thân kiếm.

Lạc Bắc liên tục tế luyện phi kiếm đã được ba ngày.

So với ba ngày trước thì hiện tại thanh phi kiếm Thương Nguyệt đã trở nên trong suốt. Trên thân kiếm dường như một một lớp ánh sáng chảy xuôi khiến cho người ta cảm tưởng nó trở nên mềm mại hơn.