Nhóm dịch: Hany
So với cái thân thể khổng lồ của nó nhưng tia chớp từ trên cao giáng xuống chẳng khác nào những con giun. Tia chớp giáng lên người cái thây ma đó chỉ để lại những lỗ thủng nho nhỏ rồi trong nháy mắt lại bị những cái xác lấp đầy.
Một làn khí âm lệ và hôi thối từ trên người cái thây ma tản ra. Trong nháy mắt nó kết thành một cây đao lớn dài tới hơn mười trượng, tản ra những tiếng gào thét ma quỷ. Ngay cả khí lôi cương vốn là khắc tinh của ma khí ở xung quanh cũng bị đánh cho xơ xác.
Thanh đao lớn đầy khí đen lập tức chém thẳng về phía Hoàng Vô Thần.
Luân hồi ma tâm!
Vào lúc này, tất cả mọi người đều biết dưới sự bao phủ của U Minh huyết hải, tu vi gần như không còn sự chênh lệch. Cho dù Nam Cung Đạo Tạng có tu vi cao hơn Xuân công tử rất nhiều thì cũng bị suy yếu bởi cái trận pháp đó, uy lực của pháp thuật cũng không khác Xuân công tử là mấy. Mà có tính chất quyết định đó là những pháp bảo cấp bậc Địa Tiên, thậm chí là Kim tiên.
Luân Hồi Tâm Ma là cái pháp bảo được luyện ra từ trái tim của Luân Hồi thiên ma trong Thập phương thiên ma đã chết tại trận chiến Kim Đỉnh. Nó có thể hấp thu xác chết của người tu đạo để tạo thành một cái thây ma. Mà Luân Hồi Ma tâm sẽ giúp cho cái thi ma đó tụ hợp toàn bộ lực lượng chân nguyên còn lưu lại trong thân xác của người tu đạo.
Nếu trong tình cảnh xác chết của người tu đạo không nhiều lắm thì cái pháp bảo này cũng không thể tạo ra được thây ma khủng bố như vậy. Nhưng hiện tại trong vòng đảo thứ năm này có gần vạn cái xác chết. Mặc dù trong mỗi cái xác chỉ còn lại một phần nhỏ thì cũng vô cùng mạnh.
Lực lượng pháp thuật của cái thây ma này thậm chí còn vượt xa Nam Cung đạo tạng. Nếu cái thây ma này mà là vật sống, thì với pháp lực dao động của nó có lẽ sẽ dẫn xuống một cái thiên kiếp khác.
Tam Hoàng Cầm! Cái đàn cổ mà Trần Thanh Đế lấy ra được làm từ gỗ cây ngô đồng, sau đó sử dụng máu tươi của cả ngàn con dị thú tế luyện. Mà ba sợi dây đàn lại được tạo ra từ gân Kim Long, Phượng Hoàng và Hỏa Kỳ Lân có lực phòng ngự rất mạnh, có thể chống lại hỏa, lôi.
Cửu Thiên Tinh thần pháo. Cái pháp bảo mà Bắc hầu Bạch Lão lấy ra dùng là một cái pháp bảo cấp kim tiên. Cái pháp bảo này dùng đá từ vô số những ngôi sao mà tạo ra, có thể dẫn dắt lực, lửa của các vì sao mà phát ra một đòn phá nát cả ngôi sao. Nếu nó có thể tới không trung vô tận, chỉ cần hướng về một ngôi sao nhỏ thì chỉ cần một đòn là có thể xuyên thủng.
Vào lúc này, Bắc hầu Bạch Lão lấy cái pháp bảo này ra thì toàn bộ U Minh huyết hải cũng gần như tan ra. Mặc dù dưới tác dụng của U Minh huyết hải làm cho yếu đi nhưng tia sáng to bằng cánh tay do cái pháp bảo này phát ra cũng tản ra vô số âm thanh và uy thế khiến cho người ta có thể cảm giác cho dù là một ngọn núi lớn cũng bị đánh nát.
Mà hai người khác của Đại Tự Tại cung là Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cũng phóng ra hai cái pháp bảo cấp địa tiên có tên là “ Huyễn Ảnh thần toa và Pháp Nguyên Kim tháp “.
Hai cái pháp bảo này đều có phôi vô cùng lợi hại. Nó không hoàn toàn dựa vào nguyên khí của trời đất cho nên dưới cái trận pháp U Minh huyết hải cũng không yếu đi nhiều lắm. Trong hai cái pháp bảo đó thì một cái hóa thành cả ngàn cái thoi bắn ra còn một cái thì lại hóa ra một cái bảo tháp bằng vàng ròng to không kém gì Ngũ Hành Tuyệt Diệt kiếm trận, nhìn nó ước chừng cũng phải tới cả mười vạn cân. Hơn nữa trên mỗi tầng đều điêu khắc vô số pho tượng, đồng thời được khảm những viên Xá Lợi gia tăng lực lượng.
......
Trong nháy mắt, Huống Vô Tâm và Trần Thanh Đế ra tay với Nam Cung Đạo Tạng. Bắc Hầu bạch lão, Xuân công tử, Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương ra tay với Hoàng Vô Thần. Cả hai bên đều dùng những pháp bảo cực mạnh mà phát động tấn công.
Rõ ràng Huống Vô Tâm muốn đánh chết Nam Cung Đạo Tạng trước rồi mới tới Hoàng Vô Thần.
- Oành!
Trường Sinh bi của Trần Thanh Đế như một con thuyền lớn lao tới khiến cho mấy cái pháp bảo quanh người Nam Cung Đạo Tạng bị đánh nát.
Tuy nhiên tất cả mọi người không để ý tới rằng ánh mắt của Nam Cung Đạo Tạng cũng không hề có chút kinh hãi nhìn Trường Sinh Bia lao tới. Tuy nhiên đồng thời cũng không ai nhận ra trong mắt của lão xuất hiện ánh mắt không thể tin, thậm chí là phẫn nộ.
Oành!
Toàn thân của lão và Nguyên Anh đang liên tục hút khí lôi cương xung quanh lập tức bị Trường Sinh bia đánh nát.
Nam Cung Đạo Tạng! Chết!
Bỏ qua độ mạnh yếu của công pháp thì tu vi Độ Kiếp kỳ chính là tu vi cùng cấp bậc với Nguyên Thiên Y.
Nhân tài kiệt xuất của Côn Luân từ hai trăm năm trước, với tu vi Độ Kiếp kỳ vậy mà không ngờ Nam Cung Đạo Tạng lại bị Huống Vô Tâm và Trần Thanh Đế liên thủ đánh chết, ngay cả Nguyên Anh cũng không bỏ chạy được.
- Tại sao phải khổ?
Hoàng Vô Thần đang nhắm mắt chợt nhẹ nhàng buột miệng nói bâng qua bốn tiếng đo. Bốn câu đó nghe giống như Phật đà đắc đạo tiếc thương chúng tinh phải giằng co trong bể khổ mà cũng như khinh miệt đám người Huống Vô Tâm.
Trên người của y chợt tản ra từng vầng ánh sáng bạc như thành thực thể.
Lúc này, những người tu đạo áo hồng đang cuống cuồng chạy ra khỏi khu vực sấm chợt bao phủ đều vô cùng rung động bởi vị chưởng giáo của Côn Luân, người có quyền lực cao nhất trong thế gian đang xuất thủ trước mặt họ.
Từng vầng ngân quang như thành thực thể, không phải là pháp bảo cũng chẳng phải pháp thuật mà chỉ là do pháp lực dao động từ người y tản ra.
Những vầng sáng màu bạc từ trên người Hoàng Vô Thần tản ra khiến cho y giống như một con khổng tước đang xòe đuôi tạo thành một dải đuôi dài sau lưng. Cảnh tượng đó khiến cho người ta phải rung động.
Theo chân nguyên chấn động trong cơ thể, trên người Hoàng Vô Thần chợt xuất hiện một cái bóng khổng lồ. Cái bóng đó là do một vạn ba nghìn Đạo tôn mặc áo bào màu vàng có khuôn mặt giống như như đúc đang cùng nhau nâng một cái bánh xe khổng lồ đang xoay tròn.
Nếu lúc này Lạc Bắc mà nhìn thấy cảnh tượng đó chắc chắn sẽ vô cùng rung động.
Bởi vì một vạn ba nghìn cái bóng Đạo tôn không phải là người. Bọn họ tản ra hơi thở uy nghiêm và có khuôn mặt giống hệt Hoàng Vô Thần. Tất cả đều từ trong những khiếu huyệt của Hoàng Vô Thần mà chui ra. Hiển nhiên là Vô Sắc Định Đại Hoa Luân của Hoàng Vô Thần cũng có thể tu luyện một vạn ba nghìn chư thiên trong cơ thể. Từ đó có thể biết được chân nguyên trong cơ thể của y khổng lồ tới mức độ nào.
Một vạn ba nghìn đạo tôn nâng cái bánh xe kia hình như rất nặng. Nó vừa mới xuất hiện lập tức không gian xung quanh vang lên những tiếng động. Mà trên cái bánh xe khổng lồ cũng tản ra ánh sáng rực rỡ, cùng với hơi thở Âm Dương, Sinh Tử và nhiều thứ huyền ảo khác. Nó khiến cho người ta có cảm giác đây là một cái bánh xe có thể quản lý toàn bộ sự xoay chuyển của trời đất và vạn vật.
- Tại sao phải khổ?
Theo tiếng nói nhỏ của Hoàng Vô Thần, cái thây mà mà Xuân công tử sử dụng Luân hồi ma tâm ngưng tụ ra đang vung đao chém về phía y, lực và ngọn lửa của những vì sao mà Bắc hầu Bạch Lão sử dụng Cửu Thiên Tinh thần pháp, Vạn đạo ảo ảnh thần thôi cùng với kim tháp cao như ngọn núi của Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương liền giáng trúng vào cái bánh xe trước người Hoàng Vô Thần.
Lúc này, Nam Cung Đạo Tạng cũng bị chí bảo số một của Đại Tự Tại cũng là Trường Sinh Bia đụng trúng khiến cho dập nát.
Không ngờ, Hoàng Vô Thần dường như biết trước việc Nam Cung Đạo Tạng sẽ chết. Mà nhiều pháp bảo lao tới cái bánh xe to của y không ngờ đều bị đẩy bay ngược lại.
Cảnh tượng lúc này thật sự là hết sức rung động.
Ảo ảnh thần thoi của Trần Lê Phù tản ra hàng ngàn vạn tia sáng màu đen bị bánh xe xoay tròn của Hoàng Vô Thần làm cho chuyển hướng va chạm với kim tháp của Vương Diễm Dương khiến cho bắn ra vô số những tia lửa và ánh sáng màu vàng. Còn tia sáng do Cửu Thiên tinh thần pháo của Bắc hầu Bạch Lão bắn ra lại chuyển hướng đánh nát cây trường đao của thây ma rồi lao thẳng vào người thây ma đó.
Uy lực Cửu Thiên tinh thần pháo của Bắc hầu Bạch lão thật sự quá mức khủng bố. Chỉ là một cột sáng to bằng cánh tay vậy mà khi nó lao tới người thây ma không ngờ khiến cho toàn bộ thi thể thây ma bị đánh cho dập nạt để lộ bản thê của Luân Hồi ma tâm.
Không dựa vào pháp bảo, dưới tác dụng suy yếu của U Minh huyết hải, chỉ cần pháp thuật vậy mà Hoàng Vô Thần có thể ngăn cản được đòn tấn công của mấy cái pháp bảo mạnh như vậy.