Xuân công tử đứng từ xa nhìn cảnh tượng từ vòng đảo thứ năm mà nói câu đó. Hiện tại, y hoàn to bội phục đối với sự thống lĩnh và tính toán của Bạch Lão. Mà đúng như lời Bạch Lão nói thì Hoàng Vô Thần thật sự nhân cơ hội này để kiểm tra xem ai là người của Huống Vô Tâm, ai là người trung thành với mình. Nhưng Xuân công tử không bao giờ nghĩ Hoàng Vô Thần làm cách này để cho đối phương kinh sợ.
Còn về phần dùng cách nào để tìm ra những người này thì Xuân công tử không thể biết được. Tuy nhiên giờ phút này, y cũng phục Bạch Lão hơn. Y có thể cảm nhận rõ ràng Hoàng Vô Thần xử sự tàn nhẫn và quyết đoán như thế nào.
- Sử dụng đám đệ tử kia, treo cổ chúng để uy hiếp chúng ta khiến cho tốc độ của chúng ta chậm đi. Có thể nói bây giờ chúng ta đã thua một chiêu.
Nghe thấy Xuân công tử nói vậy, Bắc hầu Bạch Lão liền nói nhỏ:
- Nếu là ta thì ta sẽ không làm như vậy.
Sau khi nói với Xuân công tử câu đó xong, Bắc hầu Bạch Lão liền bước lên phía trước, hơi ưỡn ngực ra:
- Đây chính là cách hành sự của kẻ đứng đầu chính đạo hay sao? Ngay cả đệ tử của mình cũng tàn sát. Nếu hôm nay không thể diệt được Côn Luân thì thử nghĩ xem các ngươi sẽ có kết quả như thế nào? Đánh vào, diệt Côn Luân. Tất cả những gì của Côn Luân mặc cho các ngươi chiếm đoạt.
Ngay khi âm thanh kia làm cho đám người tu đạo áo hồng kinh hãi thì âm thanh của Bắc hầu Bạch lão cũng cuồn cuộn dọc theo mặt biển đập vào tai từng người.
Khi tất cả những người tu đạo nghe thấy câu đó thì hơi giật mình một cái nhưng ngay lập tức ánh mắt của họ lại trở nên điên cuồng, phát ra những tiếng gầm rồi như một trận thủy triều, còn mạnh hơn trước tới mấy lần ập tới.
- Hiệu quả rất tốt. - Xuân công tử quay đầu liếc mắt nhìn Bắc hầu Bạch Lão. Gã biết nếu như nói ngay từ đầu bọn họ bị thua một chiêu thì câu nói của bắc hầu khiến cho hai bên trở lại ngang nhau. Bắc hầu Bạch Lão cũng hiểu được những người tu đạo bên mình sợ cái gì và biết bọn họ sẽ điên cuồng vì thứ gì.
Hoàng Vô Thần khiến cho mọi người e ngại thì Bắc hầu liền thuận thế khiến cho bọn họ càng e ngại hơn mà không dám lùi về. Mà điều kiện của y đối với đám người đó đúng là không thể cưỡng nổi. Có được những công pháp, pháp bảo huyền diệu của Côn Luân, trở thành người giống như Côn Luân đứng ở trên cao chính là sự hy vọng từ tận sâu trong đáy lòng của họ.
Hơn nữa, cho dù là Hoàng Vô Thần hay bất cứ ai thì vào lúc này cũng không thể nói ra được “ chỉ cần các ngươi không giúp đỡ Huống Vô Tâm mà rời khỏi Côn Luân thì chuyện hôm nay sẽ bỏ qua. “ bỏi vì trong cả trăm năm qua, Côn Luân đã coi mình đứng ở trên cao, không thể để cho bất cứ ai xâm phạm. Vì vậy mà ai có nói câu đó thì cũng không một người nào tin việc Côn Luân sẽ bỏ qua.
......
Trên thực tế, sau khi âm thanh của bắc hầu Bạch Lão khiến cho thế công của họ mạnh hơn, âm thanh vừa mới phát ra từ vòng đảo thứ năm liền im lặng. Mà trong sự im lặng của y, người tu đạo giống như thủy triều đã tràn lên bờ cát của vòng đảo thứ năm.
Trải qua trận chém giết đối với bốn vòng đảo bên ngoài, số lượng người tu đạo áo hồng đã giảm đi một ít. Nhưng phần lớn những người bây giờ đều là những người có pháp bảo vẫn còn chút uy lực trong sự bao phủ của U Minh huyết hải... Thậm chí pháp bảo, phi kiếm của đám đệ tử Côn Luân bị chết xong rơi xuống liền bị bọn họ nhặt lấy, bây giờ mang ra sử dụng.
Trong tình huống này, giống như một đội quân tay không từ từ bắt đầu có binh khí. Vì vậy mà mặc dù số lượng người giảm đi nhưng sức chiến đấu lại không hề kém hơn.
Ngay khi đám người tu đạo áo hồng vừa mới xông lên bờ cát, một âm thanh kỳ dị đột nhiên vang lên.
Theo âm thanh giống như tiếng Phạn cùng với tiếng kim loại cọ xát, trên vòng đảo thứ năm, từ bốn đỉnh núi từ từ hiện lên một pho tượng khổng lồ. Đồng từ trong mắt những người tu đạo áo h nhanh chóng co lại. Bởi chiều cao của cả bốn pho tượng hoàn toàn vượt quá mười trượng.
Đó cũng không phải là hóa thân của người tu đạo tu luyện công pháp thân ngoại hóa thân mà là bốn pho tượng thật sự. Dưới chân bốn pho tượng còn cao hơn cả hóa thân của người tu đạo là bốn cái đài sen trong suốt. Bên dưới từng cái đài sen có rất nhiều những đệ tử của Côn Luân.
Đám đệ tử Côn Luân nâng đài sen, đưa bốn pho tượng từ từ lên trên bốn ngọn núi ở các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Những âm thanh giống như tiếng phạn và tiếng kim loại ma sát đó là do bốn pho tương khi di chuyển phát ra. Hơn nữa nhìn đám đệ tử Côn Luân đang nâng đài sen có pháp lực dao động rất mạnh hiển nhiên là đã phát huy sức lực tới mức cao nhất. Cho dù vậy, nhưng tốc độ di chuyển của bốn pho tượng không hề nhanh khiến cho người ta có cảm giác đám đệ tử Côn Luân như đang kéo một con thuyền cực nặng.
Bốn pho tượng đó có hình dạng giống nhau như đúc, đều là tượng nữ thần, rất giống với Độ mẫu tượng của Mật tông. Cả bốn pho tượng đều búi tóc, đầu đội bào quan. Trang phục hở bụng, núi đôi cao vút. Bên dưới là một chiếc váy dài đang ngồi xếp bằng trên đài sen.
Trên người cả bốn pho tượng đều gần như phủ một lớn men màu xanh ngọc. Hơn nữa quanh thân có khảm nhưng điểm sáng băng các loại bảo thạch.
Nhìn kỹ thì như đám đệ tử Côn Luân đang đưa bốn pho tượng Độ Mẫu của Mật tông lên đỉnh núi. Nhưng vào lúc này, mọi người đều biết rằng đó không phải chỉ là bốn pho tượng bình thường.
Cải bốn pho tượng đó đều có bốn cánh tay. Một cách tâm cầm một đóa hoa Cát tường màu lục. Một cánh tay bắt một cái pháp ấn. Còn hai cánh tay khác thì một cái cầm một tấm thuẫn tròn, còn một cái cầm một cây Hàng Ma xử màu đen. Cái thuẫn được khảm các loại bảo thạch to chừng hai cái bàn lớn. Còn cây hàng ma xử thì giống như một cây cột chống trong điện khiến cho người ta cảm thấy áp lực.
- Đây là cái gì?
Bị bóng ma của bốn pho thần tượng bao phủ, rất nhiều người tu đạo áo hồng cảm thấy áp lực mà thầm hỏi. Nhất là những âm thanh như tiếng Phạn và tiếng kim loại ma sát kia vọng ra từ người bốn pho tượng, cùng với mỗi viên bảo thạch gắn trên người tản ra ánh sáng chói mắt, và pháp lực dao động cực mạnh. Đồng thời lúc này, cánh tay của bốn pho tượng đều tản ra ánh sáng mê ly cùng với những ảo ảnh như sương mù.
Rất nhiều người tu đạo bị bốn pho tượng gây áp lực mà gần như nổi điên lao sang hai bên.
Tuy nhiên tất cả vẫn chậm một chút. Khi bọn họ vừa mới dịch chuyển, hai cái bóng ma khổng lồ đã ầm ầm hạ xuống khiến cho một làn sương máu khổng lồ lập tức tản ra xung quanh.
Tấm thuẫn và hàng ma xử từ trong tay bốn pho thần tượng cũng giáng xuống mặt đất.
Trong tích tắc, ánh sáng từ tấm thuẫn đều bắn ra những lưỡi đao lạnh lẽo khiến cho người ta sợ hãi. Tới lúc này thì đây đâu còn phải là tấm thuẫn mà là một cái phi nhận khổng lồ thì đúng hơn.
Tấm phi nhận nặng chừng ngàn cân xoay tròn. Trong tình cảnh trận pháp U Minh huyết hải đang bao phủ thì ai có thể đỡ được? Những nơi mà nó đi qua lập tức tạo ra thành một con đường. Mà tất cả những người tu đạo áo hồng trên con đường đó đều bị cắt nát.
Tấm thuẫn màu xanh ngọc đó còn có một thứ phản lực rất lạ, sau khi lao đi chừng năm mươi trượng nó liền quay về tay của bốn pho tượng.
Còn cây hàng ma xử thì giống như một cây gậy sắt trong nháy mắt đánh chết rất nhiều người tu đạo áo hồng. Phía chuôi của nó có một sợi xích sắt nên sau khi được ném ra liền lập tức trở lại trong tay bốn pho tượng.
So với bốn pho tượng này thì đám người tu đạo áo hồng quả thực chẳng khác nào con kiến.
- Đó là Ma ngẫu trận pháp. Thái Lam thần cơ.
Chỉ trong tích tắc, Bắc hầu liền nhận ra bốn pho tượng đó chính là Thái lam thần cơ chỉ dựa vào chân nguyên, trận pháp và kim loại. Đây là thứ pháp bảo do một gã luyện khí kỳ tài của Côn Luân tạo ra. Vốn nó có thể phóng ra kết giới Thủy tinh mạn đồ có khả năng phòng ngự. Nhưng giờ phút này, mặc dù bị U minh huyết hải làm cho mất đi gần hết năng lực nhưng lực lượng của nó vẫn phát huy, khiến cho người ta khó có thể chống đỡ.
- Hủy diệt bốn pho tượng Thái Lam thần cơ.
Bắc hầu Bạch lão gần như quay ngay lại nói với Xuân công tử. Giờ phút này, bọn họ phải dùng tới một số thực lực đang ẩn nấp, nếu không dưới sức sát thương của Thái lam thần cơ, đám người tu đạo áo hồng sẽ bị tổn thất nặng. Tình hình tiếp theo sẽ mất thế áp đảo bởi số đông.