- Lạc Bắc? Sao có thể như vậy? Hắn hồi phục lại rồi sao? Bản mệnh kiếm nguyên của hắn bị hủy, chưa tới Thập Vạn Đại Sơn thì làm sao ở đây có thể hồi phục được?
Trong nháy mắt, một sự thắc mắc tràn ngập trong đầu Hồng Dật.
Điều này thật sự làm cho người ta không thể nào tưởng tượng được.
Đám người Vân Viện, Thi Kiếm, ngay cả thiếu nữ áo trắng vào lúc này cũng đều hoài nghi, không hiểu âm thanh đó có phải là thật hay không. Nhưng theo âm thanh đó, bóng dáng của Lạc Bắc cũng xuất hiện cách Hồng Dật chưa tới trăm trượng.
Trên người Lạc Bắc tản ra pháp lực dao động cực mạnh khiến cho thân thể của hắn giống như có vô số ma thần đang bao vây xung quanh. Thứ pháp lực bá đạo và dao động mạnh như vậy khiến cho mọi người còn cảm thấy hai mắt đau đớn, nhất thời không nhìn rõ khuôn mặt của Lạc Bắc.
Nhưng cho dù không nhìn thấy rõ thì tất cả mọi người đều cảm nhận được từ người Lạc Bắc tản ra sát khí lạnh thấu xương, như cả trời đất cũng đang nổi giận.
.........
Trong pháp lực dao động vô cùng bá đạo, nét mặt của Lạc Bắc bao phủ đầy sát khí.
Theo bước chân của hắn bước ra khỏi cái kiệu, cái trận pháp mà người đưa đò tạo ra lập tức bị phá hủy khiến cho cả cái kiệu màu đen cũng xuất hiện ra theo.
Mà trong nháy mắt khi bóng dáng của Lạc Bắc xuất hiện, một thứ lực lượng hủy thiên diệt địa cũng lao về phía Hồng Dật.
Bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc đã bị kỳ Kỳ Liên Liên Thành đánh nát. Khí kim thiết của Tam Thiên Phù Đồ cũng không còn. Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc dường như nắm trọn lực lượng vô hình trong trời đất, mang tới cho Hồng Dật một thứ cảm giác nặng nề. Giống như trong tay Lạc Bắc có một thanh kiếm khổng lồ, trong suốt.
Lạc Bắc đột nhiên xuất hiện phía bên cạnh Hồng Dật khiến cho đám người cung chủ Xích la càng gần với hắn hơn. Khi bóng dáng của hắn vừa mới xuất hiện, bốn người đó cũng lập tức có phản ứng.
- Quỷ vương thần phù.
Cảm nhận lực lượng cực mạnh của Lạc Bắc ép tới, tông chủ Bích Hải Tử của âm đ*o Tông gần như theo phản xạ phóng ra phản kích. Rắc! Y bóp nát một cái ngọc phù màu đen trong tay khiến cho chiếc áo choàng của y bay phấp phới, tuôn ra rất nhiều âm phong.
Trong nháy mắt khi ánh sáng của cái ngọc phù bị phá nát hiện ra, một cái khô lâu màu đen to như quả núi lập tức lao về phía Lạc Bắc.
- Câu Hồn tỏa liên.
Chưởng giáo Doãn Hàn Ly của Quỷ Lư cầm cây gậy trong tay cũng chỉ về phía trước. Từ mặt đất đột nhiên xuất hiện một sợi xích màu đen nhanh chóng chuyển động tạo thành một cái lốc xoáy như muốn hút Lạc Bắc vào đó.
“ Răng rắc! “
Tốc độ của hai đạo pháp thuật đó đều rất nhanh cho thấy tu vi của cả hai đều không hề kém. Nhưng trong tích trắc đó, cung chủ Xích La và tông chủ Lang Dạ Sâm còn chưa kịp phản ứng thì cái đầu lâu màu đen và Câu Hồn tỏa liên đã bị thứ lực lượng vô hình của Lạc Bắc đánh nát.
Lực lượng vô hình lan tới phía chưởng giáo Doãn Hàn Ly khiến cho y tan nát, hóa thành vô số những mảnh nhỏ.
- Không ngờ tu vi của người này lại khủng bố tới mức như vậy.
Ba người Xích La, Bích Hải Tử và Lang Dạ Sâm đều tái mặt, vội vàng bay tản ra xung quanh.
Với lực lượng như vậy, bọn họ không thể nào cản nổi. Nếu như là họ đứng chắn trước thứ lực lượng đó thì cũng giống như Doãn Hàn Ly bị đánh nát.
“ Oành! “
Một vầng tinh vân nhanh chóng ngưng tự thành một cái lốc xoáy trước người Hồng Dật. Va chạm với thanh kiếm vô hình của Lạc Bắc, lốc xoáy màu tím và thanh kiếm đều vỡ nát.
- Chân nguyên của hắn đã hồi phục toàn bộ? Không ngờ lại mạnh tới vậy.
Sau khi ngăn cản một đòn của Lạc Bắc, Hồng Dật cũng phải biến sắc.
Vốn trong nháy mắt khi Lạc Bắc xuất hiện, Hồng Dật định đánh chết đám người thiếu nữ áo trắng. Nhưng tốc độ và uy lực từ một đòn của Lạc Bắc khiến cho y phải dốc sức ngăn cản, không còn thời gian để làm chuyện khác.
Soạt!
Cùng lúc đó, Lạc Bắc giơ tay chộp một cái đưa tiểu Trà và tiểu Ô Cầu ra khỏi kiệu. Còn cái kiệu thì hóa thành một tia sáng màu đen, chui vào mi tâm của hắn.
Một làn pháp lực dao động mạnh hơn từ người Lạc Bắc tuôn ra. Hồng Dật biến sắc vội vàng lướt lên không trung với một tốc độ kinh người.
Căn cứ vào pháp lực dao động từ người Lạc Bắc, thì một đòn kế tiếp của hắn càng mạnh thêm. Cho nên Hồng Dật sử dụng tốc độ cao nhất, liên tục thay đổi vị trí để cho pháp thuật của Lạc Bắc không thể xác định được vị trí của y.
Động tác của Hồng Dật có thể nói là của một người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Nhưng một đòn mãnh liệt mà Hồng Dật phỏng đoán lại không xuất hiện. Khắp cả không trung đột nhiên xuất hiện những đóa hoa sen trong suốt.
Hiện tại đang là ban ngày nhưng mỗi cánh hoa sen lại tỏa ra ánh sáng dìu dịu như ánh trăng.
- Tĩnh Niệm Thông Minh quyết?
Lạc Bắc cũng không phát ra pháp thuật có uy lực sát thương trước nhưng ánh mắt của Hồng Dật cũng lóe lên một tia sáng.
“ Răng rắc! “
Một vầng ánh sáng màu tím trong nháy mắt hóa thành một cái đại thủ ấn đánh về phía Lạc Bắc.
- Pháp thuật này của hắn tên là gì?
Khi Hồng Dật phát ra một đòn kia liền cảm nhận được một thứ lực lượng bao phủ trời đất trong nháy mắt ập về phía mình. Thứ lực lượng đó rõ ràng cũng loại với trận Cửu Khúc Minh Hà khi bị sụp đổ.
Ầm ầm!
Trên bầu trời xuất hiện từng gợn sóng trong suốt, cùng với đó, đại thủ ấn màu tím cũng bị đánh nát.
- Di thiên toái hư. Đây là pháp thuật trong Thất xảo di thiên đại pháp! Lạc Bắc cũng biết tới pháp thuật này?
- Tu vi của hắn làm sao mà so với khi ở núi Đại Đông còn mạnh hơn rất nhiều?
Thiếu nữ áo trắng nhìn thấy đại thủ ấn bị đánh nát thì nghĩ vậy.
Soạt!
Một làn kiếm khí vô hình lại bay tới trước mặt Hồng Dật. Bên trong làn kiếm khí đó tràn ngập lửa giận cùng với một thứ hơi thở thúc giục trước nay chưa hề có.
- Không ổn!
Ngón trỏ và ngón út của Hồng Dật chỉ lên, vạnh về phía trước một cái. Một tia sáng giống như tia chớp màu tím từ giữa hai ngón tay của gã bắn ra. Uy thế của tia sáng đó không hề kém so với cái đại thủ ấn. Nhưng sau khi nghiền nát lực lượng của đại thủ ẩn. Kiếm khí vô hình va chạm với tia sáng màu tím khiến cho nó vỡ vụn theo.
Thân thể Hồng Dật uốn éo, trượt sang bên cạnh mấy trượng nhưng vẫn bị đạo kiếm khí vô hình kia chạm phải khiến cho bên hông xuất hiện một vết thương thật dài.
- Ta không phải là địch thủ của hắn.
Ánh mắt của Hồng Dật như không thể tin nổi vào điều đó. Hai tay gã chộp mạnh một cái khiến cho xung quanh người xuất hiện một vầng sáng. Rồi như xé rách không gian mà chui vào đó, thân thể của gã trong nháy mắt biến mất rồi xuất hiện cách đó hơn năm mươi trượng.
Thứ pháp thuật đó là cái để Hồng Dật bỏ chạy.
Trong nháy mắt, Hồng Dật biết không địch lại Lạc Bắc liền có ý định chạy trốn. Mà tốc độ độn pháp của Hồng Dật so với Hư Không sinh liên của Huống Vô Tâm cũng không kém nhiều lắm.
- Muốn chạy?
Nhưng trong nháy mắt khi bóng dáng của Hồng Dật xuất hiện, âm thanh lạnh lùng của Lạc Bắc đã vang lên. Theo âm thanh đó, không gian xung quanh người Hồng Dật như co lại mà ép lấy gã.
Pháp thuật này chính là pháp thuật mà Lạc Bắc đã sử dụng trong trận chiến với đám người Vân hạc Tử và Nam Ly Việt.
Thân thể của Hồng Dật trong không trung liền khựng lại. Nhưng chỉ một tích tắc đó một cột sét từ trên không trung cũng giáng xuống trong trạng thái hình một con rồng. Đồng thời trên bầu trời cũng xuất hiện tiếng long ngâm.
Tử Long ngâm trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu.
Hình rồng giống như thật do những tia chớp màu tím tạo thành giáng lên người Hồng Dật khiến cho y nổ tung như một quả trứng gà. Không gian xung quanh vị trí của gã xuất hiện một làn sương máu.
- Nguyên anh còn định chạy?
Thân thể bị đánh nát, một hình người nhỏ cao chừng bảy tấc liền hét lên chói tai mà vọt ra. Nhưng trong nháy mắt, vô số đạo Tử Lôi thần chùy tràn ngập trung không trung. Mặc dù tốc độ bỏ chạy của Nguyên Anh Hồng Dật rất nhanh nhưng những đạo Tử Lôi thần chùy giống như một cơn mưa giáng xuống khiến cho Nguyên Anh chạm phải một đạo.
Một thứ lực lượng vô hình đột nhiên tràn ra giống như có một bàn tay túm lấy Nguyên Anh đang lao đi trong không trung.
- Tha mạng.
Nguyên Anh thốt lên âm thanh giống hệt của Hồng Dật nhưng tràn ngập một sự sợ hãi.
- Tha mạng cho ngươi?
Lạc Bắc đứng trong không trung liền lắc đầu:
- Khi ngươi giết người có nghĩ tới việc tha mạng cho ai hay không?
“ Oành! “
Như một quả trứng gà bị bóp nát, Nguyên Anh của Hồng Dật lập tức nổ tung.