Bọn người Bạo Viên cùng phi thăng với Dương Thiên Vấn, ai mà không định củng cố nền tảng ở giai đoạn linh thần, thậm chí còn thử dung hợp lĩnh vực chứ?
Ba tháng sau, mọi người rốt cuộc đi ra khỏi cụm Xà sơn, đi ra khỏi phạm vi quận Xa Trì, đương nhiên cũng bước vào quận Đông Trì. Không thể không nói, quan đạo cụm Xà sơn này không chỉ gần đường ra khỏi núi nhất, hơn nữa đúng như bảo đảm, trên đường đi không kinh cũng không hiểm, giống như ngắm cảnh du lịch.
Đi ra khỏi cụm Xà sơn, cũng đã ly khai phạm vi thế lực của Hoắc gia ở Ngô trấn, mặc dù Hoắc gia ở Thuận Dương là một quái vật khổng lồ, nhưng chi nhánh phía dưới cũng không hoàn toàn đồng tâm đồng đức, Hoắc gia ở Ngô trấn chỉ là một chi nhánh nhỏ, cho dù thế lực nào đó ỷ vào Hoắc gia có can đảm tiêu diệt hắn, nhưng lực ảnh hưởng của nó cũng chỉ cực hạn ở trong phạm vi Ngô trấn. Cho nên Dương Thiên Vấn đã hoàn toàn an toàn rồi.
Ngay ngày thứ 4 khi ra khỏi cụm Xà sơn, Dương Thiên Vấn rốt cuộc xuất hiện ở trong đội ngũ. Mặc dù như thế, tất cả mọi người cũng không hỏi gì nhiều. Dương Thiên Vấn cũng tiếp tục theo hướng thương đội mà đi, từ lúc này, lữ trình chính thức mới bắt đầu, không biết có bao nhiêu hung hiểm ở con đường phía trước.
Lại qua hai tháng, Dương Thiên Vấn được thêm không ít kiến thức, hóa ra ở Thần giới ngoại trừ thành trấn, cũng không phải đều là cường đạo phủ kín hoàn toàn, ngoại trừ những sơn trại cường đạo kia, còn có một số môn phái truyền thừa ở Thần giới chiếm đóng, cùng với một ít tồn tại thần nhân dùng bộ đội làm quần thể. Những bộ lạc này đều có đạo mưu sinh của mình, nói thí dụ như một số bộ lạc bán tinh thú tọa kỵ phi hành. Những bộ lạc này có mạnh có yếu, cường đại thì ngay cả một số thế gia cũng không dám trêu chọc, bọn họ tựa hồ là thần nhân có huyết mạch viễn cổ thời kì thái cổ, một số thần nhân mới phi thăng hoặc được bọn họ mời chào, hoặc nô dịch, hoặc khống chế. Bọn họ có cũng sẽ giống với sơn trại do mấy cường đạo tạo thành dùng việc cướp bóc mà sống.
Trật tự cùng hỗn loạn là tương đối, cũng bổ trợ cho nhau, Thần giới nhìn như tràng diện hỗn loạn, thật ra cũng có trật tự riêng của nó. Thứ chứng kiến được trong ơn hai tháng nay khiến cho nhận thức của Dương Thiên Vấn đối với Thần giới cũng càng thêm toàn diện, liền mượn thương đạo này mà nói.
Trên một số thương đạo rộng rãi, giết chóc và cướp đoạt ít hơn sơn đạo nhỏ hẹp nhiều, ngược lại có vẻ khá có trật tự. Chỉ cần ngươi đủ thức thời, dưới tình huống bình thường cũng không xuất hiện tràng diện giết chóc lẫn nhau. Đương nhiên, nếu ngươi thật sự quá yếu, vậy thì không có cách gì.
Tên mập này quả thực đúng là chuyên gia bán dạo, do hắn dẫn đường, khi thì đi thương lộ bình thường, khi thì chọn đường nhỏ, khi thì đi ngang qua một số bộ lạc, hoặc là nơi tọa lạc của môn phái, thu mua hàng hóa. Đáng nhắc tới chính là, bình thường ở sau khi đạt thành mua bán, chủ bán đều phái những người này hộ tống thương đội đi ra khỏi phạm vi nhất định an toàn.
Hai tháng qua, ngạc nhiên chính là không gặp người cưỡng chế chặn cướp trên đường, chỉ là một số tinh thú tập kích, đối với thương đội hơn một trăm người mà nói, cũng không tính vào đâu. Điều này hoàn toàn bất đồng với loại tràng diện không phải ngươi chết thì ta sống giữa cường đạo và thương đội ở trong tưởng tượng của Dương Thiên Vấn, thậm chí ra vào còn tương đối nhiều.
Dương Thiên Vấn cũng tăng thêm kiến thức theo, đồng thời cũng được không ít chỗ tốt, đào được một ít linh dược Thần giới quý hiếm gần như tuyệt chủng ở hạ giới, đương nhiên đều cấy ghép vào trong không gian linh dược.
Từ sau khi đi ra khỏi cụm Xà sơn, đã qua gần nửa năm, nửa năm qua thương đội chỉ giảm quân số chừng mười người, đều là linh thần cấp 1, đây không thể không nói là một kỳ tích.
Dương Thiên Vấn cùng Dư Nguyên Đông đối với tên mập tướng mạo xấu xí kia thật sự là bội phục sát đất, cho dù là năng lực chỉ huy, hay là thủ đoạn giao tế, Dương Thiên Vấn đều tự thấy mặc cảm.
Vào hôm nay, thương đội cưỡi giác mã đi vội ở trong một hạp cốc. Dương Thiên Vấn đang cầm một khối ngọc giản dùng thần thức xem xét, khối ngọc giản này là một bộ thần quyết của Thần giới, một bộ thần quyết đầy đủ, bên trong chuyên ghi lại phương pháp tu luyện lĩnh vực, theo lĩnh vực trong thần quyết mà Dương Thiên Vấn đọc mấy ngày nay, phương pháp thì có nhiều loại nhưng đều chỉ có hai chữ: "Ngưng luyện!"
Nói thí dụ như lĩnh vực hệ hỏa đề xướng ở trong địa hỏa hừng hực, dùng địa hỏa nhiệt độ cao tiến hành ngưng luyện. Nói thí dụ như lĩnh vực hệ thủy có thể ở dưới biển sâu, dùng áp lực nước vô tận cùng san hô tảo biển cùng áp bức để ngưng luyện. Đương nhiên, phương thức đơn giản nhất chính là dùng đạo pháp tắc tự động ngưng luyện.
Những thần quyết này tất nhiên là mượn đọc từ chỗ tên mập, thu được rất nhiều ích lợi.
"Này, mập mạp". Dương Thiên Vấn ném ngọc giản trong tay sang.
"Sao, đọc nhanh như vậy? " Tên mập tiếp nhận ngọc giản, sau khi thận trọng thu về liền hỏi.
"Ừ". Dương Thiên Vấn gật đầu.
"Thế nào? " Tên mập cười tủm tỉm hỏi.
"Rất hay, cần một chút thời gian để tiêu hóa". Dương Thiên Vấn nháy mắt trả lời.
Tên mập khẽ cười, đang định nói gì, Dương Thiên Vấn đưa tay cản lại, "Ngừng lại đã".
"Ngừng, mọi người nghỉ ngơi một lát". Tên mập mặc dù không biết tại sao, nhưng vẫn nghe theo ý kiến của Dương Thiên Vấn, thương đội ngừng đi tới, nghỉ ngơi tại chỗ.
" Sao thế? " Mấy Trung Vị Thần như Dư Nguyên Đông giục giác mã lên hỏi.
"Ta có một loại dự cảm bất hảo". Mặc dù Dương Thiên Vấn không biết tại sao, lúc ở Tiên giới, thần thông cảm ứng luôn không có khởi sắc gì, nhưng từ sau khi lên tới Thần giới, liên tiếp ứng nghiệm, điều này làm cho Dương Thiên Vấn càng ngày càng xem trọng loại trực giác chính xác đến đáng sợ này của mình. "Hửm?" Tên mập có vài phần nghi hoặc. Bạn đang xem tại Trà Truyện - Trà Truyện
Nhưng mấy vị trung vị thần khác thì lại trợn trắng mắt, có vài phần khinh thường mà đáp: "Chỉ vì nguyên nhân không rõ ràng như vậy, liền bảo đại đội dừng lại nghỉ ngơi sao? "
Dư Nguyên Đông chen miệng nói: "Được rồi, mọi người đi đường lâu như vậy rồi, nghỉ ngơi một chút cũng tốt. Hơn nữa ta thấy hạp cốc này, núi cao vách dày, thích hợp để mai phục nhất". Trầm ngâm một lát, nhìn về phía tên mập hỏi: "Chúng ta có nên phái thám báo ra đi trước điều tra một phen không?" Thần thức dò xét, ở Thần giới ai cũng biết, nếu quả thật có mai phục, bình thường đều có thứ như thần khí che đậy thần thức dò xét hoặc là trận pháp cấm chế. Cho nên đôi khi, thần thức dò ra cũng không có bất kỳ kết quả gì, trên thực tế nếu ngươi nghĩ thực sự không sao cả, như vậy rất có thể sẽ bị phục kích.
"Cũng tốt, cẩn thận một chút luôn tốt hơn, ngươi điều khiển đi". Tên mập là cố chủ, đoàn người tất nhiên theo hắn mà làm.
Dư Nguyên Đông nhẹ gật đầu, gọi mười Hạ Vị Thần tới, bản thân tự mình dẫn đội đi trước một bước, dò đường trước mặt.
" Cẩn thận một chút". Dương Thiên Vấn mở miệng nhắc nhở.
Bọn người Dư Nguyên Đông rời đi, một lát sau, đại đội mới đi theo. Đồng thời, mấy Trung Vị Thần trong đội, thả thần thức ra theo, nếu thám báo phía trước xảy ra chuyện, cũng kịp thời làm ra phản ứng.
Đi về phía trước chừng một canh giờ, mà lúc này, đám người Dư Nguyên Đông đã chạy ra ngoài mấy ngàn dặm, mười mấy người, kết thành một đội hình giống mũi tên, mở lĩnh vực của thần ra. Lánh mình ở trong lĩnh vực.
Cứ như vậy lại qua nửa ngày, trời tối sầm, thương đội cũng ngừng lại, thám báo cũng đồng dạng trở về đơn vị. Mặc dù ban đêm cũng không ảnh hưởng tới việc đi đường, tất cả mọi người ở đây không phải là người phàm, trong bóng tối cũng vẫn có thể thấy vật, đối với thần minh mà nói, khác biệt giữa ban ngày và đêm tối cũng không lớn.
Ngay khi mọi thả lỏng, ngồi xuống nghỉ ngơi, đột nhiên vô số mũi tên nhọn từ bốn phương tám hướng bắn tới.
"Chú ý, địch tập kích". Mấy Trung Vị Thần đồng thời phản ứng lại, vừa hô vừa mở lĩnh vực ra, ngăn những mũi tên nhọn này lại hơn phân nửa.
May là, người ở đây có thể thành thần, hơn nữa dám làm tiêu sư chuyến này, đều vô cùng cảnh giác, phản ứng cũng không chậm, kịp thời áp dụng biện pháp ứng phó, nếu thật không kịp, cũng sẽ tránh chỗ hiểm đi, giữ lại hơn phân nửa sức chiến đấu.
Phản ứng của Dương Thiên Vấn là nhanh nhất, từ lúc tên bắn ra, hắn đã dùng lĩnh vực thiểm thước tránh được toàn bộ, sau đó lấy thanh trường thương bị phong ấn kia ra, chớp lên vài cái đã xông ra ngoài. Mặc dù Dương Thiên Vấn là người phản ứng đầu tiên, nhưng tốc độ lao ra lại không phải là nhanh nhất. Mà là mấy Trung Vị Thần kể cả Dư Nguyên Đông ở bên trong.
Dương Thiên Vấn dùng tốc độ lĩnh vực thiểm thước phối hợp với hiệu quả phá vực của trường thương, chỉ mấy tích tắc đã chết liền ba linh thần, làm bị thương nặng một Hạ Vị Thần, sau đó sau lưng hiện lên một đạo thanh quang, xoạt Thượng Vị Thần kia đến đầu óc choáng váng, không tìm ra hướng, nhân cơ hội một thương lấy mạng.
Ngay sau đó Dương Thiên Vấn cũng không muốn biểu hiện quá mức nổi bật, vừa hay chính lúc này, nhân mã thương đội đằng sau cũng lao đến, giao thủ với bên mai phục.
Dương Thiên Vấn thì xen lẫn vào trong đó, hoặc là không ra tay, vừa ra tay tất thấy máu. Cũng không nhất định phải truy cầu nhất thương chấm dứt một mạng, chỉ cần bị thần thương trong tay Dương Thiên Vấn đâm trúng một thương, miệng vết thương sẽ chảy máu không ngừng, cho dù là thể thần cường đại cũng khó có thể khép lại.
Dương Thiên Vấn dùng tốc độ lĩnh vực thiểm thước, thương thương đắc thủ. Không có biện pháp, thứ nhất, tốc độ lĩnh vực thiểm thước ở cấp bậc linh thần mà nói, là nhanh nhất trong mấy loại lĩnh vực, lại do phá vực của thần thương, không có một linh thần nào có thể tránh khỏi, khai chiến chưa tới một phút, Dương Thiên Vấn đã đâm đến số lượng hai trăm. Trong đó linh thần chiếm chín phần, hạ vị thần chiếm một phần.
Mà đám vây công thương đội nhiều nhất chỉ có bốn trăm người mà thôi. Trong đó linh thần đã chiếm một nửa, so sánh thì hạ vị thần vũ lực cao đoan đấu với trung vị thần vũ lực trung đoan, bên phục kích chỉ chiếm một chút ưu thế.
Dương Thiên Vấn cơ hồ đều chỉ cần đâm linh thần một lần, với thực lực của Dương Thiên Vấn, người cấp bậc linh thần căn bản trốn không thoát tập kích của hắn. Dùng sức thúc giục thần thương, giữa không trung, hơn hai trăm tia máu vẩy ra, ùa thẳng tới trường thương trong tay Dương Thiên Vấn, hội tụ thành một luồng máu, đều bị hấp thụ vào mũi thương.
May mà là buổi tối, hiệu quả thanh sắc kém hơn nhiều, nếu là ban ngày, cảnh tượng này sẽ càng thêm hoành tráng. Nhưng, điều này cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt của mọi người, hai bên địch ta đều thu cảnh tượng khủng bố và quỷ dị này vào trong mắt.
Chỉ chốc lát sau, người bên phe phục kích đã bị giết mất một nửa, đa số là bị hút khô máu huyết toàn thân mà chết.