Kỳ Thiên Lộ

Chương 39: điểu hí ( đùa giỡn)

Một nữ nhân đẹp tới cực điểm đột nhiên như tiên tử từ trên phủ xuống, thanh âm lại trầm thấp, tràn ngập lực hấp dẫn.

Tần Tiểu Thiên lại ít khi nhìn thấy mỹ nữ. Trong lòng không khỏi nhịn được sững sờ, mỹ nữ đột nhiên xuất hiện, làm cho hắn phải đề cao cảnh giác.

" Hỗ trợ?...ngươi lo cho mình trước đi! Đại tỷ!" Hắn nhanh chóng tránh né một đạo sóng cát.

Tất Vũ Không kiều sất một tiếng, một đạo quang mang tinh lượng bổ vào trong sóng cát, sóng cát ầm ầm phá vỡ, nàng thẳng tắp đuổi đến bên cạnh Tần Tiểu Thiên.

Một tiếng đại tỷ này làm cả người nàng không được tự nhiên: " Tiểu lang quân, đừng gọi là đại tỷ, muốn gọi thì gọi là tiểu thư..." Nàng uốn eo, quyến rũ nhoẻn miệng cười.

Tần Tiểu Thiên thiếu chút nữa rớt luôn vào trong sóng cát, thầm nghĩ: " Nữ nhân này rất kỳ quái, mỗi một tư thái đều thể hiện rõ nữ tính, nhưng lại dị thường khoa trương, hình như sợ người khác không biết nàng là phụ nữ...Ngô, kỳ quái." Hắn lại tránh nhanh một đạo sóng cát, nói: " Đại tỷ, ngươi là ai?"

" Tặc hán tử đáng chém ngàn đao! Không cho gọi lão nương là đại tỷ!"

Tần Tiểu Thiên sợ đến ôm đầu trốn chui như chuột, không nghĩ tới một câu đại tỷ lại có thể làm cho nữ nhân xinh đẹp này nổi điên. Hắn rõ ràng cảm giác được thực lực của nữ nhân này phi thường kinh khủng, vội vàng hét lớn: " Mỹ nữ...thì phải có phong độ!"

Những lời này đã cứu tính mạng của hắn, phi kiếm đã bắn ra lập tức được gọi trở về. Tất Vũ Không lẩm bẩm nói: " Phong độ..." Rồi lại tránh khỏi một đạo sóng cát, nàng đuổi theo bên cạnh Tần Tiểu Thiên, cười cười nói: " Tiểu lang quân, sau này đừng gọi ta là đại tỷ, nếu không ta sẽ tức giận." Thanh âm mang theo ý vị làm nũng.

Không biết tại sao, Tần tiểu Thiên chỉ cảm thấy lông tóc dựng đứng, đại tỷ thì không dám hô, nếu như hô là đại mụ, phỏng chừng ngay cả đầu khớp xương của mình cũng không còn, nhất định sẽ bị người này đánh cho tan xương nát thịt. Hắn nói: " Đại...cái..kia thật to...tiểu thư." Hắn bị kích thích đến ngay cả lời nói cũng không rõ ràng.

Tất Vũ Không lạc lạc cười, uốn eo nói: " Yêu...đại tiểu thư, hì hì, ta thích."

Tần Tiểu Thiên kêu rên trong lòng: " Mụ nội nó, đây là quỷ nữ nhân từ nơi nào toát ra vậy, còn tự gọi mình là nô gia, nô gia nữa." Hắn miễn cưỡng cười nói: " A a a, ngươi bận rộn...đại tiểu thư, a a, ta còn có chuyện, bái bai." Nói xong quay đầu bỏ chạy.

Tất Vũ Không còn đang nghi hoặc: Bái bai? Bái bai là ý nghĩa gì? Uy! Đừng chạy a, tiểu lang quân, chờ ta một chút."

Tần Tiểu Thiên không rên một tiếng, tay kháp Biện Chân Quyết, giống như một con rắn linh hoạt, rất nhanh xuyên hành trong sóng cát.

Tất Vũ Không thích nhất là đùa giỡn người tu chân cấp bậc thấp, nhất là người tu chân mới đi ra từ sư môn, người có lịch duyệt thâm hậu nàng cũng không muốn đi trêu chọc, việc đó chẳng có ý nghĩa gì, nàng thích nhìn tiểu tử đơn thuần trước mặt mình có bộ dáng tay chân lúng túng, làm cho nàng cảm thấy tâm tình khoái trá đến mấy ngày.

Tần Tiểu Thiên mặc dù không có bề ngoài đáng yêu khả ái, nhưng hắn hiển nhiên là đang muốn trốn tránh mình, điều này cũng đủ khiến cho nàng hứng thú, hơn nữa quỷ trận pháp này, trong lúc nhất thời cũng không có người ngoài tiến vào, lúc này mà không đùa giỡn, thì đợi tới khi nào, đuổi theo!

Tần Tiểu Thiên dù sao mới tu tới Lan Cảnh, Yên Lan Tung cảnh giới còn chưa có vượt qua, trừ một ít cấm chế cổ quái, cũng chỉ có một thanh Dạ Bức kiếm, không cách nào so sánh với Tất Vũ Không, người ta là đại cao thủ Hợp Thể sơ kỳ, khoảng cách độ kiếp chỉ còn trong hai bậc, cho nên hắn làm sao chạy thoát được.

" Tiểu lang quân, ngươi đang tìm cái gì?" Thanh âm nữ trung hùng hậu vang lên bên người, Tần Tiểu Thiên không nhịn được run lên một cái. Nếu trốn không thoát thì không thèm trốn nữa, ác tâm với một người không có nghĩa là sợ hãi một người.

Tần Tiểu Thiên giả ra một bộ dáng sắc sắc mê mê, ánh mắt không ngừng quét về những bộ vị mẫn cảm của Tất Vũ Không, nói: " Đại tiểu thư, không phải ta đang tìm cái gì, ta đang trốn sóng cát...ngươi chẳng lẽ không có tính toán sẽ phá trận sao?" Đây điển hình là không có chuyện nên tìm chuyện để nói.

" Tiểu lang quân, ngươi chẳng lẽ không phải đang tìm ta đó chứ?"

Từng gặp qua người mặt dày, cũng không gặp qua nữ nhân mặt dày như vậy. Trong lòng hắn hoài nghi: " Người này đúng là nữ nhân sao? Hay đang bị phát hoa si?" Nói: " Tìm ngươi? A a, đúng vậy, đúng vậy..." Thầm nghĩ: " Tìm ngươi? Ta phát thần kinh mới tìm ngươi! Ta đến bây giờ còn không biết ngươi tên gì."

" Khái khái, đại tiểu thư họ gì?" Hào khí thật sự có chút ám muội, Tất Vũ Không dán chặt bên cạnh Tần Tiểu Thiên phi hành, khoảng cách giữa hai người không tới nửa thước, Tần Tiểu Thiên không thể không nói linh tinh để dời đi lực chú ý.

" Yêu...rốt cuộc cũng muốn biết tính danh ta rồi, tiểu lang quân, ta họ Tất, Tất Vũ Không, ta là người tu chân Côn Lôn phái, tiểu lang quân họ gì?"

Tần Tiểu Thiên cố nén ác tâm, trong lòng hiểu rõ ràng người này không bình thường, nói: " Tần Tiểu Thiên." Hắn còn không biết người này lúc ở Nguyên Anh kỳ đã thay đổi thân nam nhân thành nữ nhân. Làm một người hiện đại, hắn cũng không kỳ thị chuyện biến tính, nhưng người phụ nữ khoa trương như thế thật sự làm cho người ta không thích.

Trên mặt Tất Vũ Không xuất hiện tia đỏ ửng, nàng uốn eo, chỉ huy phi kiếm oanh tán một đạo sóng cát, cười nói: " Tiểu Thiên, tên thật đáng yêu, sau này ta gọi ngươi là Tiểu Thiên lang quân." Đây quả thật là đang đùa giỡn tùy ý.

Tần Tiểu Thiên bất đắc dĩ vô cùng, hắn lần đầu tiên cảm nhận được uy lực của nữ nhân vô lại, muốn chết chính là nữ nhân vô lại này lại tu vi siêu tuyệt, tự mình cũng muốn vô lại, đáng tiếc thực lực không bằng. Hắn rất sáng suốt, dưới tình huống thực lực chênh lệch quá lớn mà lại vô lại, sẽ coi như đem tống mệnh mất luôn, nói: " Đừng gọi là lang quân, gọi là Tiểu Thiên là được rồi."

" Tiểu Thiên..." Thanh âm vừa nũng nịu và yêu kiều, còn có ý kéo dài âm điều.

Tất Vũ Không tâm tình rất tốt, nhìn bộ dáng bị đùa giỡn của Tần Tiểu Thiên, nàng vô cùng vui vẻ, nói: " Tiểu Thiên, ngươi là người tu chân của môn phái nào?"

" Dã tu!" Lại tránh né sóng cát dâng lên, lại phải ứng phó nữ nhân biến thái này, Tần Tiểu Thiên cũng thật cố gắng tránh né trả lời đơn giản. Hắn nghĩ đối sách, nếu không làm gì được nàng, thì cho nàng một kết quả không thú vị, nói vậy nàng sẽ không tiếp tục dây dưa, lãnh đạm xử lý là một lựa chọn không tệ.

Trên địa cầu không có dã tu tồn tại, nơi này không phải Tiềm Kiệt Tinh, khắp nơi đều có thể tìm được tu chân pháp môn, người tu chân trên địa cầu giảng cứu truyền thừa, giảng cứu môn phái, cho nên Tất Vũ Không nghe không hiểu: " Cái gì là dã tu? Dã Tu môn phải không?"

Tần Tiểu Thiên chỉ vào phương xa nói: " Đó là cái gì?"

Tất Vũ Không cười nói: " Tiểu Thiên lang quân, đừng đánh xóa..." Lời thì nói như vậy, nhưng nàng vẫn quay đầu nhìn lại, nhịn không được cả kinh kêu lên: " Đó là cái gì? Nhanh ra phía sau ta đi!" Cũng bất chấp tự xưng là nô gia.

Cảnh tượng trước mắt, ngay cả cao thủ như nàng nhìn thấy cũng kinh hãi nhảy lên, vô số sa thạch ngưng kết thành sinh vật cổ quái từ trong sóng cát ẩn hiện, rất nhanh bay tới.

Sa thạch ngưng tụ thành sư tử, cọp, báo, rắn, bò cạp, cá mập, thậm chí còn là những con kiến cỡ bàn tay, rậm rạp cơ hồ che kín cả mặt ngoài biển cát!

Tần Tiểu Thiên hiểu rõ đây là từ pháp thuật ngưng kết mà thành, uy lực so với dã thú chân chính còn lợi hại hơn, ý niệm duy nhất trong đầu hắn là làm sao tránh ra, còn về phần động thủ đuổi đi, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Lúc này liền nhìn ra sự lợi hại của Tất Vũ Không, nàng mặc dù kinh ngạc, nhưng không e ngại chút nào, che trước người Tần Tiểu Thiên, kiếm quang màu bạc vờn quanh thân đột nhiên phát triển, hai bàn tay nhỏ bắn ra, điểm về phía trước, từ đầu ngón tay bắn ra mười điểm hồng quang, nhanh chóng bay vào trong mặt cát.

Chỉ nghe nàng kiều sất một tiếng: " Bạo!"

Liên tiếp chuỗi bạo liệt như chuỗi xuyến trầm thấp reo lên, sa thạch phóng lên cao.

Một pháp bảo màu lam đậm từ trong tay nàng bay ra, chỉ nghe nàng cười hì hì nói: " Tiểu lang quân, nhìn xem Bích Thủy Luân của nô gia!"

Tần Tiểu Thiên mừng rỡ có người đi phía trước mở đường, Tất Vũ Không phao xuất Bích Thủy Luân, dưới chân nàng đột nhiên xuất hiện một vũng nước màu bích lam, mềm mại vùi lấp hai chân của nàng. Bích Thủy Luân hóa thành một đầm nước phương viên năm mươi thước, bảo vệ hai người. Vô số sa thú( thú cát) đánh sâu vào, nhanh chóng bị đầm nước màu bích lam tan chảy.

Trong lòng Tất Vũ Không bắt đầu cảm giác bất an, trận pháp này quá kỳ lạ, đến trước mắt còn chưa thăm dò được sự huyền bí của trận pháp, thậm chí sa trận này cũng không pháp áp chế, đừng nói là tìm được tới trận nhãn, chỉ có thể dùng Bích Thủy Luân tạm thời bảo vệ hai người.

Nàng không nhịn được đối với người bày trận này bội phục không thôi, đây tuyệt đối là bàn tay to bút, nhìn qua là trận pháp rất bình thường, nhưng không có cách nào phá giải.

Bây giờ duy nhất có thể làm chính là chờ đợi, còn có thể có rất nhiều người tu chân tiến vào, chỉ cần có thể phá được một phần trận pháp, thì cả đại trận khi vận chuyển sẽ có sơ hở, khi đó mới có cơ hội phá trận.

Tiên giới Thanh Mộc Lâm.

Trên Thiên Tương Luân, trong Thanh Mộc Khí vo tròn màu xanh đậm giống như hỏa diễm, nguyên thân của Tần Tiểu Thiên từ từ vỡ vụn. Toàn bộ đồ vật trên người hắn bị thu đi hết, đặt trên ngọc án bên cạnh.

Một phân thân của Thanh Đế đứng thẳng ở một bên, bên cạnh chính là phân thân của Lý Cường.

Thanh Đế thở dài nói: " Thân thể của tiểu tử kia xác thật là cường hãn, tên ngu ngốc Xích Minh này...với sự bá đạo của Thiên Tương Luân, phân giải nguyên thân mà cũng khó như vậy, nếu như cho hắn một thân thể hoàn mỹ...có phải là trợ giúp thêm nhiều không?"

Lý Cường gật đầu nói: " Đó là khẳng định, nhưng coi như là ngài cho hắn thù lao, không phải sao?"

Thanh Đế nói: " Cũng được, vận khí của tiểu tử kia không tệ, vừa lúc ta khởi động Thiên Diễn thì xuất hiện, ha ha." Ở trước mặt vị đồ đệ này, hắn không hề giấu diếm tâm tình của mình.

Lý Cường bĩu bĩu môi: " Sư tôn, đây không nhất định là vận khí tốt đâu, có chuyện gì có thể tránh được sự tính toán của lão nhân gia."

Thanh Đế ách nhiên bật cười: " Nhìn ra...hiểu lầm của ngươi đối với ta còn quá nhiều a, a a, cố ý hay vô tình...đối với chúng ta mà nói đều là không tồn tại, đạo lý này ngươi hẳn là hiểu rõ ràng, đây là vận mệnh của tiểu tử kia, ta chẳng qua là đẩy hắn thêm một cái mà thôi."

Lý Cường nói: " Đương nhiên, đương nhiên rồi...hắc hắc, tựa như ta vậy, bắt đầu là do vận mệnh nắm chặt, bây giờ lại có thể nắm chặt vận mệnh, ân, người có thể làm cho lão nhân gia đẩy dùm một cái, may mắn a, hắc hắc."

" Gọi là sư tôn! Cái gì mà lão nhân gia, nói năng linh tinh!" Thanh Đế tức giận nói.

Lý Cường cười hì hì: " Dạ, sư tôn đại nhân, hắc hắc."

Thanh Đế lắc đầu, nói: " Bên trong thân thể tiểu tử kia có ba chủng loại lực lượng, phân biệt là thần dịch lực lợi hại nhất, hắc ma lực quỷ dị và tiên linh khí tùy tâm sở dục, ngươi nghĩ nên giữ lại loại lực lượng nào là tốt nhất?"

Lý Cường suy nghĩ chốc lát nói: " Giữ lại thần dịch lực thì không tốt lắm, luyện quá khó khăn, hắc ma lực thì không cần suy nghĩ, thứ này quá biến thái, cũng là tiên linh khí tương đối thích hợp, Thiên Chân Thượng Nhân cho hắn pháp môn tu luyện cũng đủ tốt, hẳn là hắn có thể thích ứng."

Thanh Đế nói: " Hắc ma lực thật ra cũng rất thần kỳ, có nhiều địa phương có thể tham khảo...a a, chỉ là ta không nghĩ đến, Xích Minh một phen hồ đồ làm ra, không ngờ từ thần dịch lực mà có thể trung hóa hắc ma lực và tiên linh khí, thật sự là thần kỳ, cho nên ta đang do dự, là hủy đi hai phần trong ba loại lực lượng kia, hay là bắt chúng dung hợp vào nhau?"

Lý Cường trầm mặc không nói. Hậu quả dung hợp là gì hắn cũng không rõ ràng, nhưng là hắn biết, đây là một chuyện không tầm thường, chỉ có người như Thanh Đế, mới dám nói ra lời như vậy, cũng có đủ thực lực đi thử nghiệm. Dựa theo cách nói của người địa cầu, đây chính thật là chân chính nghịch thiên mà đi.

" Sau khi dung hợp...cũng có thể xuất hiện một loại lực lượng mới..." Lý Cường không nén được nói: "...cũng rất có thể khiến cho lực lượng hỏng mất."

Thanh Đế dùng tay gõ nhẹ vào gáy, nhàn nhạt nói: " Hỏng mất cũng không quan trọng, coi như tổn thất một nguyên thân, linh hồn của tiểu tử kia đang ở trong Thiên Diễn, ta có thể trọng tố một nguyên thân mới cho hắn...cũng không có hại."

Lý Cường nói: " Tốt nhất nên gọi Xích Minh tới, dù sao tiểu tử kia là đệ tử của hắn."

Thanh Đế gật đầu, nói: " Được, ngươi thông tri cho hắn đến."

Lý Cường búng tay hư không điểm một chút, ngưng kết xuất ra một con rồng tím cỡ ngón tay, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, đuôi của rồng tím run rẩy một trận, phun ra vô số tử hoa thật nhỏ, một tiếng vang thanh thúy, biến mất trong không trung.

Thanh Đế thỉnh thoảng kháp động tiên linh quyết, thúc dục Thiên Tương Luân vận chuyển.

Tần Tiểu Thiên nguyên thân đang trầm phù trong Thanh Mộc Khí, thân thể từ từ vỡ vụn dung hợp trong Thanh Mộc Khí, theo tiên linh quyết đánh vào, một tia ti hắc ma khí bị rút ra, cũng đồng dạng, tiên linh khí cũng bị tách rời, ở trên nguyên thân hình thành hai đóa khí đoàn toát ra, vo tròn là một màu đen, một màu trắng xanh, nguyên thân thì phiếm ra kim quang.

Với tu vi của Thanh Đế cũng không dám lập tức rút đi thần dịch lực trong nguyên thân của hắn, tu vi của Xích Minh mặc dù kém hắn rất nhiều, nhưng tính chất của thần dịch lực không giống tầm thường, trước khi không nắm chắc sẽ rút ra được, Thanh Đế sẽ không động thủ lung tung. Hắn đã sớm có thói quen, bất luận là chuyện xấu gì cũng phải nắm chắc ở trong tay, tuyệt không tùy ý mà làm.

Lý Cường ở một bên quan sát thủ pháp của Thanh Đế, trong lòng ngầm than thở, lực lượng của Thanh Đế nắm trong tay đạt tới tinh xác tới bất khả tư nghị, mỗi một thủ ấn tiên linh quyết đều ưu nhã vô cùng.

Làm luyện khí đại tông sư, hắn hiểu rất rõ ràng, Thanh Đế đạt tới độ cao, đúng là so sánh với luyện khí còn khó khăn hơn, chính là luyện người. Lý Cường gần đây cũng học tập luyện chế sinh vật, nhưng hắn còn chưa dám luyện người. Luyện người là thủ đoạn của thần, ngay cả Thanh Đế cũng phải tách rời linh hồn của người ra, mới dám nếm thử việc luyện người.

Thương cảm chính là Tần Tiểu Thiên, thân thể đang bị người luyện chế, còn mình lại không hề hay biết.

Nguyên thân của Tần Tiểu Thiên từ từ hóa thành ngũ thải thần quang vo tròn, ở trong Thanh Mộc Khí lẩn quẩn xoay quanh, lúc này Thanh Đế mới hài lòng dừng tay. Lý Cường hỏi: " Dùng Thanh Mộc Khí uẩn dưỡng? Sau đó làm sao luyện chế?"

Thanh Đế cười một tiếng, nói: " Còn cần đầu nhập các loại tài liệu, a a, ta đã sớm chuẩn bị tốt lắm rồi, ngươi không cần quan tâm."

Lý Cường lắc đầu nói: " Luyện chế thân thể...cũng so ra kém hơn việc đoán liên thân thể!"

Thanh Đế nói: " Đừng nói bậy, đây chính là tiệp kính( cánh cửa)! Ngươi tu luyện tình huống bất đồng, trên đời này có người nào giống như ngươi tu luyện nhanh đến như vậy, vận khí tốt như vậy? Mấy lão già chúng ta phải trải qua vô số năm tháng tu luyện, mới có thành tựu hôm nay, luyện người nếu có thể thành công, a a, ngoài cường độ của thân thể hoàn mỹ như tiên nhân, cũng không giống như thân xác do bản thân tu luyện, một khi linh hồn tiến vào, có thể tiến hành tự mình tu luyện, có lẽ tình huống sẽ hoàn toàn khác hẳn."

" Đại ca, tại sao ngươi lại chạy đến Thanh Mộc Lâm của sư tôn vậy? Ai, mỗi lần chạy qua Nghịch Hành Thông Đạo...đều cũng mệt muốn chết, vẫn là đi từ Nguyên Giới thì phương tiện hơn."