Song Kinh Trập không muốn gây thêm rắc rối, chỉ đứng bên ngoài ngã rẻ đợi. Bên trong thấp thoáng vang lên giọng nữ nói chuyện, không lâu sau thì quả nhiên có cái nữ tử lạ mặt đi ra, tuy đeo mặt nạ nhưng dường như nàng vẫn thể hiện rõ sự mất hứng. Nàng ta hơi liếc nhẹ qua Song Kinh Trập, hừ một cái rồi bỏ đi mất
Kinh Trập cũng không thèm để ý, quay người nhìn Đào gia tỷ đệ trong góc, chỉ thấy hai người thì thầm nói gì đó. Nàng cũng không tiện nói nhiều, vội quay người bỏ đi. Chuyện gia môn lang quân đến đây tốt nhất là nên quên đi cho rồi, việc này truyền ra nàng không dính khỏi liên can
Lúc này, đèn trong mê trận toàn bộ đều được thắp sáng lên. Động tác của mấy kẻ trong phòng dường như cũng đã dừng lại, mê trận thoáng mùi hương hoan ái cùng mùi huân hương hỗn tạp, khá là khó ngửi. Song Kinh Trập cũng không cần di chuyển nữa, xa xa quả nhiên đã có mấy cái hạ nhân hướng nàng đi tới, có kẻ đã cất tiếng:
"Quý nhân, xin mời"
Nàng tại cửa chính vậy mà gặp lại Cao Thượng Hương cùng Tô Yên La. Trong ba người chắc chỉ có nàng là bình thường nhất, y phục vẫn còn nguyên. Cao Thượng Hương cũng xem như hoàn chỉnh, chỉ là tóc nàng hơi lệch qua một bên, Tô Yên La thế mà ống tay áo bị kéo rách một phần, tóc cũng bị xõa tung ra, quần áo lại có hơi ẩm ướt
Ba người đối mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Tô Yên La mở miệng nói trước:
"Hai tỷ lên quân yến trước đi, ta phải đi thay y phục"
"Ta đi cùng ngươi, muội lên quân yến trước đi"- Cao Thượng Hương nhanh nhảu nói rồi kéo Tô Yên La đi mất
Song Kinh Trập cũng không nói nhiều, mắt lia qua nhìn nữ tỳ bên cạnh. Nàng ta hiểu ý vội vàng dẫn đường cho cô. Khi Kinh Trập bước lên tầng năm thì dường như quân yến đã bắt đầu. Tầng lầu rộng lớn được phủ chung quanh bằng một lớp màng sa mỏng, khắp nơi vang lên tiếng đàn nhạc diễn tấu. Nàng được dẫn đến một chỗ ngồi gần đài cao giữa lầu, có thể nhìn hết cảnh vật xung quanh. Sân khấu trên kia vậy mà lại y hệt trong trà lâu, có hí kịch diễn hát, chung quanh cũng có người qua kẻ lại tấp nập chuẩn bị rượu ngon cùng thức ăn, đặt thêm nệm mềm hầu hạ quý nhân. Toàn cảnh vậy mà so với mê trận khi nãy khác nhau hoàn toàn, cung vàng đệm ngọc hoa lệ tột cùng.
Các vị quý nhân, có người thì thưởng rượu xem kịch, người thì ngồi lại hai ba cùng nhau nói chuyện. Mà bọn họ lại có một cái điểm chung chính là đều đeo mặt nạ. Không lâu sau thì các con hát lui ra, mà nhạc như vậy vẫn tấu không nguôi. Lúc này ngọn đèn vội tắt, từ góc hành lang một hàng dài nam tử đi ra, phong tư yêu mị, dạng gì cũng có. Bọn họ mặc sa y mỏng tang, xé nhẹ liền rách, khăn che mặt kia vậy mà lại dày thêm một lớp, hướng đến sân khấu giữa lầu mà đi. Xung quanh có không ít nương tử tay không yên phận mà luồng vào trong các nam tử, bọn họ thậm chí chưa lên đến đài cao mà quần áo hầu như đều bị xả hết
"A Song, ngươi thấy sao, rất đẹp đúng không?"- Cao Thượng Hương ngồi đối diện nàng, tay vân vê chén rượu, mắt lại hơi nhìn qua hướng chén trà. Song Kinh Trập cũng nhìn theo mà chẳng thấy gì
Tô Yên La cũng đã ngồi xuống cạnh nàng
Kinh Trập cũng không có đáp lời lại, nơi này hạn chế tên gọi, vẫn kêu danh thì hơn. Buổi quân yến như này, đây là lần đầu nàng được chiêm ngưỡng. Nhưng mà quanh đây cũng không thấy hai người Đào gia, sợ đã gấp rút đi rồi
Mà xung quanh cũng đã có mấy cái nam tử đi ra, ngồi xuống đệm mềm cạnh quý nhân, tùy ý bọn họ làm bậy. Thậm chí có mấy cái tiểu quan bị nữ tử đè xuống tấm nệm mà làm. Bên cạnh nàng lúc này cũng đã xuất hiện mấy cái nam kỹ thong thả qua lại, hơn nữa bọn hắn còn đem mị nhãn quăng cho nàng
Cao Thượng Hương bên cạnh sớm đã buông thả, cùng mấy cái nam kỹ vui đùa, đem bọn họ quăng lên giường mềm mà trêu chọc, xung quanh nàng ta còn có mấy người vây quanh hầu hạ. Cao quận công hiện không có trong phủ, mọi chuyện đều do gia phụ nàng ta quản lý, nàng ta cẩu thả như vậy cũng không có bị gì
Tô Yên La vậy mà lại ngay cả bóng dáng cũng chẳng thấy nữa
Lúc này có cái tiểu quan ngồi xuống cạnh nàng, tay giả đò hơi sờ loạn Song Kinh Trập dọa cho cô nàng nhảy dựng lên. Lập tức đứng dậy, ly khai để lại nam kỹ kia nhìn theo bóng lưng cô nàng
Trên đài cao kia mấy cái nam tử không hiểu sao bị lột ra khăn che, ai cũng bị mấy cái nữ tử vây quanh, vạn phần khổ sở
Song Kinh Trập trong đám người luồn lách mà đi, cũng tránh được vài cái nam kỹ có ý với mình, chạy đến cạnh xà nhà phía sau. Nhưng mà nàng vậy lại thấy một điều bất ngờ, nam phẫn nữ trang. Phía trước bức bình phong vậy mà có hai cái nữ tử đang ngồi thưởng trà, tâm lại không dao động trước đám nam kỹ này
Mẫu thân nàng là nhị nương tử Tống gia, là thiên hạ đệ nhất thương nhân, quan hệ rộng lớn, khi còn bé cũng từng tìm cho nàng sư phụ dạy võ nên nàng đối với cấu trúc xương nam nữ vẫn có thể phân biệt đôi chút. Khi nãy Cao Thượng Hương nhìn chằm chằm bên này, nàng cuối cùng cũng đã hiểu
Hai kẻ này một đen, một lam ngồi uống trà, nhìn khẩu miệng dường như đang nói về cái gì đó. Bây giờ thiên hạ phần lớn thuộc về nữ tử, nam tử có thể cả gan mà tiến vào nơi này quả thật lần đầu nàng gặp, chắc hẳn không phải lang quân gia tộc lớn, nếu không cũng chẳng tùy tiện vậy
Nhưng lúc này lại còn có điều thú vị hơn đang chờ, bởi vì nàng thấy Tô Yên La vắng bóng nãy giờ lại chạy đến hướng bên này