Đứng trước gương lớn, Tần Linh nhìn mình thật lâu."Hi, đã lâu không thấy." Cô nhìn cô gái trong gương mà chào hỏi. Trong gương hình dáng yểu điệu, gương mặt tươi cười như ánh sáng mặt trời, hoàn toàn tuyên bố rõ ràng, Tần nhị tiểu thưkhi xưa đã trở lại!
Vất vả ba tháng qua cũng không hề phí công, cô lấy mục tiêu cứ nửa tháng giảm đi 5 kg ,rất nhanh đã giảm cân thành công, một lần nữa tìm được bộ dáng xinh đẹp cùng tự tin của ngày xưa. Ngay cả Tony ban đầu cười nhạo cô giờ đây thành thật khen ngợi nghị lực cùng bền chí của cô.
''Đến với A Nhã, đã có rất nhiều người gầy đi thành công, nhưng cũng không ítngười cuối cùng vẫn bỏ dở. Với đủ lý do công tác, bài tập bài vở, yêu đương quá bận,… lý do thì nhiều lắm nhưng thật ra đều là thiếu ý chí thôi. Thời gian ngắn lại đạt được kết quả tốtnhư vậy, Tần tiểu thư đúng đệ nhất đấy. Ngày đó tôi nói những lời không được lễ phép cho lắmvới Tần tiểu thư, hy vọng cô có thể tha thứ." Tony thành tâm giải thích, mong muốn giảm bớt những vướng mắc trong lòng.
Thân hình gầy đi làm cho tâm tình của Tần Linh tốt vô cùng, rất rộng rãi ném sự việc đó ra sau ót không suy xét nữa: "Quên đi, coi như là anh đem đến động lực cho tôi đi, nếu không tôi cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn như vậy liền có thể tích lũy năng lực cùng kiên trì ý chí của mình."
Kỳ thật sau khi suy nghĩ Tần Linh cũng hiểu rõ người chế giễu cô khi đó cũng không hẳn là Tony mà là người bạn đi cùng hắn khi đó.Nhưng cho dù là anh ta, cô cũng dự định sẽ tha thứ mà thôi.
"Gần đây hình như không có thấy qua Tam thiếu đi?" Người khác đều có thể tha thứ, chỉ duy nhất anh ta là không được, nói chuyện cùng cô miệng đã độc lại còn thối, thù này không thể nào cho qua dễ dàng như vậy được.
"Thật lâu rồi không thấy được anh ấy, không biết được anh bận cái gì nứa."Tony cũng cảm thấy kỳ quái, gần đây không có nghe quaanh ấy có đóng bộ phim nào nha.
Không quan hệ, hắn có trốn tránh cũng vô dụng, cô nhất định sẽ lôi hắn ra cho bằng được! Tần Linh híp mắt, ngầm cười lạnh hai tiếng.
Từ bộ dáng tựa chú voi nhỏ nay biến thành công chúa thiên nga đích thực, cho dù người khác nhìn không ra nhưng Tạ Tử Hiên bỏ qua thế nào được?
Cho nên, hôm nay cô cố ý đi trung tâm thương mại sắm một lượng lớn quần áo, ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị xuất phát. Mục tiêu trạm thứ nhất -- công ty Tử Hiên.
"Romeo, cậu rốt cuộc muốn thế nào đây? Cậu nói phải nghỉ ngơi, tôi đã cho cậu nghỉ ngơi gần hai tháng.Cậu xem xem có ngôi sao nào giống cậu không, làm việc toàn không làm hết mình?" Chị Vương tức giận đến mức đem văn kiện trên bàn ném xuống, đối diện với tư thế ngồi thản nhiên kia lại càng làm cho cô thêm tức giận.
Đối với Tạ Tử Hiên cô thật sự là vừa yêu vừa hận, anh quả thật là cây rụng tiền, thế nhưng lại cố tình không chịu nghe lời. Anh ta ngoài trừ biểu diễn thì các bên ngoài đều không tham gia nhiều, bởi lẽ hắn xuất thân trong gia đình giàu có, không cần phải lo ăn uống, cho nên cũng không giống các ngôi sao khác phải bôn ba khắp nơi.
Khẩu hiệu của anh là: "Công việc là vì hứng thú, mà không phải vì tiền tài." Nhưng cứ như vậy thì khổ cũng chỉ là các nhân viên của công ty, anh không cần phải bán mình để kiếm tiền nhưng bọn họ cần việc để kiếm sống a.
"Chị Vương, nếu công ty thiếu tiền, ta có thể điện thoại cấp báo cho anh cả." Tạ Tử Hiên nói như vậy làm cho chị Vương nhất thời kính nể.
Cô cũng không nghĩ muốn kinh động tới cậu lớn Tạ gia đâu a, nhưng là. . . Cô khẽ cắn môi, "Được rồi, bên VI-TA yêu cầu chúng ta sau cuối tuần phải đến chụp ảng quảng cáo, cậu không phải ngay cả chụp hình cũng không muốn đấy chứ?"
“Chụp ảnh.... aaa” Hắn kéo thật dài âm cuối, suy nghĩ hơn nửa ngày, vất vả lắm mới quyết định.
“Được rồi, nhưng tuyệt đối đừng như lần trước tìm về một người mẫu như vậy, vừa thấy tôi đã liền giở trò, khiến tôi suýt nữa báo cảnh sát.”
Chị Vương cười khì, “Yên tâm, lần này tôi tìm cho cậu một mỹ nữ băng sơn (*)
(*) Mỹ nữ băng sơn: Cô gái xinh đẹp, lạnh lùng như núi băng.
Lúc này thư ký Trương nhẹ nhàng gõ gõ cửa: " Chị Vương, có vị tiểu thư nói là bạn của Romeo, muốn gặp anh ấy."
"Bạn bè? Gọi là gì?" Chị Vương cẩn thận hỏi lại, hiện tại những chiêu trò mạo danh bạn bè để theo đuôi các người nổi tiếng thật sự rất nhiều, ngay cả bộ phận ngôi sao nữ , mô-đen, chỗ nào cũng dùng loại này phương pháp này đuổi theo Tạ Tử Hiên .
"Nói là họ Tần, gọi là Tần Linh."
Chị Vương đã không còn nhớ rõ đây chính là cô gái mập mạp lần trước ở studio đã bày sắc mặt với mình, chỉ biết cái tên nghe rất lạ, vừa muốn quay sang hỏi Tử Hiên, đã thấy anh mỉm cười đứng lên.
"Cô ấy là bạn của tôi, mời cô ấy vào đi."
Xuất hiện trước cửa làm việc là một cô gái khoác trên mình bộ đồ màu tím tao nhã mang theo mùi hương thơm của hoa lan.
Tạ Tử Hiên khẽ cong khóe môi. Hai tháng không thấy, cô quả nhiên đã thực hiện được lời thề của mình.
Vóc dáng gầy đi liền trở thành một cô gái xinh đẹp, bộ đồ màu tím mang theo khí chất của người phụ nữ khôn khéo giỏi giang , cùng vơi thân hình "to lớn" trước đây giờ đã hoàn toàn khác biệt.
Dáng người thon dài, eo và ngực lộ nên đường cong vô cùng hoàn mỹ, so với những người mẫu gầy trơ cả xương còn khỏe mạnh cùng tràn đầy sức sống hơn nhiều. Quần dài thẳng tắp được cắt may khéo léo vừa người, vây quanh làm nổi bận đôi chân thon dài kia.
Khóe môi cô nhếch lên, nở nụ cười giành cho người chiến thắng. Không cần phải nói, cô hôm nay không phải đột nhiên đến thăm cũng không phải ôn lại chuyện cũ, mà là đến để chứng tỏ sức mạnh của bản thân.
Tử Hiên chậm rãi đi đến cô trước mặt, nâng bàn tay cô lên, khẽ đặt lên đấy một nụ hôn: "Tần tiểu thư, đã lâu không gặp."
"Lời này hẳn là nên do tôi hỏi thăm Tam thiếu mới đúng chứ nhỉ." Tần Linh cố gắng kiềm chế nỗi kích động trong nỗi lòng, tùy ý để anh hôn lên mu bàn tay mình.
Nhất thời cảm giác tê dại từ mu bàn tay nhanh chóng truyền thẳng đến tâm, ánh mắt đầy vẻ trong trẻo đối diện với con người tối đen của anh, không chút né tránh, bước đầu cô nhìn đối diện cùng anh khai chiến, kiên quyết nghênh chiến.
Chị Vương vẫn cảm thấy Tần Linh nhìn có điểm quen mắt, đến khi đứng trước mặt cô mới nhớ ra: "A!Cô có phải cô gái mập ngày đó!" Nói xong cô cũng cảm thấy không đúng, hiện giờ Tần Linh toàn thân cao thấp cũng không có chỗ nào giống "mập" cả.
"Cũng là nên cảm tạ chị Vương lần trước cho tôi cơ hội, làm cho tôi có thể nhìn thẳng vào khuyết điểm của chính mình." Tần Linh thản niên cười một tiếng.
Chị Vương là nhân vật nào chứ, trong cái vòng luẩn quẩn này lăn lộn lâu như thế, bản lãnh nhìn sắc mặt người khác mà nói chuyện là đệ nhất, làm sao có thể không rõ được trong lời nói của Tần Linh lại còn một hàm nghĩa khác đây.
Bất quá cô cũng không thể cùng Tần Linh so đo, một mặt là do độ tuổi của chính mình, hơn nữaTần Linh là nhị tiểu thư nhà họ Tần, thân phận này thật sự có vài phần không nhỏ.
Bởi thế rất nhanh chị Vương đã thay bằng vẻ mặt tươi cười: "Tần tiểu thư a, nhiều ngày như vậy không thấy, em thật sự là càng ngày càng đẹp, xinh đẹp đến mức nếu không phải nhờ Romeo giới thiệu, chị cũng không nhận ra em." Cô ánh mắt liền xoay chuyển, đồng thời nói, "Đúng rồi Romeo, bộ quảng cáo mới này mời Tần tiểu thư làm nữ diễn viên chính được không? "
Lại là quảng cáo? Tần Linh trong lòng không khỏi phòng bị.
Tạ Tử Hiên khẽ sờ sờ cằm, lại còn dùng vẻ mặt phi tiếu nhìn Tần Linh: "Em thật không có ý kiến. Tần tiểu thư xinh đẹp như vậy, chỉ sợ đoạt mất sự nổi bật của em, chị Vương không sợ sao?''
"Em cũng có ngày sợ người khác cướp sự nổi bật của mình?" Chị Vương là người làm ăn, việc gì trước mắt đều phải phân biệt thỏa đáng. Đương nhiên nhìn thấy Tần Linh đứng cạnh Tạ Tử Hiên, cô vui mừng phát hiện, khí chất của hai người thế nhưng lại xứng đôi đến kinh ngạc.
Bề ngoài của Tạ Tử Hiên là vẻ đẹp theo khuôn mẫu mỹ thiếu niên, thế nhưng giơ tay nhấc chân tuyệt đối không thiếu đi vẻ nam tính. MàTần Linh dáng người cao gầy, ánh mắt khí chất hào hùng hiếm thấy ở những cô gái khác, ngoại hình cũng xinh đẹp hơn người.
Mĩ nam cùng bạn gái ngang ngược ở thời nay rất được ưu chuộng nha, loại tổ hợp hoàn mỹ này có dùng ngàn vàng cũng khó tìm ra được.
Vì thế chị Vương lại cố gắng thuyết phục Tần Linh: "Thế nào? Tần tiểu thư, lấy tình hình của em hiện tại nếu mà đánh tới lĩnh vự quảng cáo nhất định sẽ làm kinh động tất cả mọi người. Chị cam đoan lần chụp quảng cáo này sẽ thành công tốt đẹp, sự việc lần trước tuyệt đối sẽ không lại phát sinh."
Tần Linh liếc mắt nhìn Tạ Tử Hiên một cái, lại bắt gặp hắn đang khoanh tay đứng đấy mỉm cười nhìn cô.
"Nếu nhị tiểu thư cảm thấy được cùng tôi hợp tác sẽ có gánh nặng, tôi tuyệt đối không miễn cưỡng."
Tần Linh thốt ra: "Tôi thực vinh hạnh!" Lúc này đây cô vươn tay tới: "Hợp tác vui vẻ."
Tạ Tử Hiên cũng vươn tay nắm lây, khi hai tay tiếp xúc, anh cảm giác được nhiệt độ nóng như lửa nơi lòng bàn tay. Thỉnh tướng không bằng khích tướng, anh xem ra càng ngày càng thấu hiểu được tính cách của cô.
Kỳ thật lên tiếng giúp đỡ chị Vương thuyết phục Tần Linh cũng không hoàn toàn là vì công việc, trong này anh cũng ẩn dấu một ít tâm tư.
Cô gái này thoạt nhìn có vẻ mơ hồ thế nhưng lại có lúc kiên cường không chịu khuất phục, làm cho anh có cảm giác tò mò trước đây chưa từng có, liền nghĩ muốn tìm hiểu sâu hơn nữa về cô.
Tần Linh khi tỏa sáng trước màn ảnh liệu sẽ có bộ dáng nào đây? Anh nóng lòng chờ mong so với chị Vương cũng không kém. Nụ cười hiện lên khóe môi, nhưng lại không phát hiện ra giờ phút này trong ánh mắt anh dao động ngập tràn tán thưởng cùng. . . một loại tình cảm... đặc biệt nào đó.