Kim Cương Chi Tử

Chương 4-1

"Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy. . ." tiếng đếm cùng âm thanh thở dốc truyền ra từ phòng Tần Linh, Tần Tường ở sát vách không khỏi đứng lên đi tới cửa nhìn, Tần mẹ cũng lặng lẽ đến gần.

"Tiểu Linh lại đang tập gập bụng*?" Tần mẹ hỏi: “Con bé gần đây muốn liều mạng à? Trước đây con bé quyết định giảm cân cũng không ít lần, chỉ là chưa từng nghiêm túc qua như lần này. Có người kích thích con bé?”

(*): 仰卧起坐 nằm ngửa ngồi dậy; ngưỡng ngọa khởi tọa; là một loại luyện tập rèn luyện cơ thể: nằm ngửa, hai chân khép lại duỗi thẳng, sau đó nhấc thân trên lên thành tư thế gập thước thợ, sau đó lại nằm ngửa, lại ngồi dậy, như thế luyện tập nhiều lần. Thế nên chúng tớ edit thành động tác gập bụng.

"Nếu có người kích thích, vậy thì nhất định là nam nhân." Tần Tường lắc đầu một cái: "Thật không biết là nên khuyến khích em ấy hay là nên khuyên em ấy nữa đây."

"Đương nhiên là khuyến khích con bé." Tần mẹ cảm thấy lời nói của con gái lớn hết sức kỳ quái: "Lúc này không cổ vũ, chẳng lẽ muốn khuyên con bé bỏ cuộc sao?"

"Con cảm thấy em ấy đôi khi quá để ý cái nhìn của người khác. Nếu thật là vì người khác mới liều mạng giảm cân, thì không đáng giá rồi."

Tần mẹ cười: "Nếu thật là vì người khác giảm cân thì thế nào? Có động lực thúc ép con bé không phải tốt hơn sao ?" Nói xong, bà đẩy cửa phòng ra lớn tiếng nói: "Tiểu Linh, con luyện tập ở trung tâm thẩm mỹ cũng hơn tháng rồi đi? Xem ra hiệu quả không tệ a, lúc nào mẹ cũng nên đi làm thẻ hội viên, cùng con tập thể hình thôi."

Vốn nghĩ nói xong những lời này sẽ thấy được vẻ hoan hỉ của con gái, không ngờ rằng con gái căn bản không để ý tới bà, vẫn tiếp tục đếm “ba mươi lăm, ba mươi sáu, ba mươi bảy."

"Đừng quấy rầy em ấy." Tần Tường kéo mẹ đi, "Cẩn thận em ấy tức giận, chúng ta không chọc nổi."

Thanh âm dần xa, Tần Linh nằm ở trên giường, tiếp tục lặp lại một động tác.

Cô bây giờ giống như được tiếp thêm năng lượng, dũng cảm chạy về phía trước, bất luận sức mạnh nào cũng đều không thể ngăn cản cô đi tới.

~~~

Chuẩn bị đi Nhật Bản, nên lịch trình của Tạ Tử Hiên hầu như đã kín mít, nhưng hôm nay anh vẫn dành ra chút thời gian đi tham gia một cuộc hôn lễ.

Xe vừa tới cửa hội trường, đã liền thấy bảng hiệu đám hỏi của Triệu gia ở xa . Để tránh bị đám ký giả phát hiện ra tung tích, Tạ Tử Hiên cố ý lái xe đến cửa sau.

Trong lúc rút chìa khóa tắt máy xe thì tầm mắt vô tình liếc qua cửa kính lại thấy được một nữ nhân bước xuống từ chiếc xe phía trước.

Cô mặc bộ dạ phục màu đen, tóc búi cao, vóc người cao gầy, tuy nhiên không được tính là thon thả, thậm chí còn có chút "cường tráng" , nhưng nhìn không chỉ khỏe mạnh mà còn có. . . . . . khí thế?

Đúng, chính là khí thế, một loại khí thế vênh váo hung hăng, từ trên cao nhìn xuống thiên hạ.

Loại khí thế này không phải là đến từ trang phục của cô, cũng không phải dáng người cô, mà giống như là đến từ tâm tình của cô – hiện đang vô cùng không vui, vô cùng tức giận. Bởi vì cô đem túi xách nhỏ nắm thật chặt, cắn môi dưới, thật sự không nhìn ra là khách quý tới tham gia tiệc cưới.

Tạ Tử Hiên khẽ mỉm cười, chẳng lẽ là bạn gái cũ của chú rễ cố ý tới náo loạn hay sao?

Đến khi anh bước xuống xe, cũng vừa lúc nữ nhân kia quay mặt lại, trong khoảng khắc đó cả hai người đều đồng thời ngây người, sau cùng là bật thốt lên …

"Tại sao lại là anh?"

"Tại sao lại là cô?"

Tần Linh mạnh mẽ cắn chặt đôi môi, tuyệt đối không nghĩ tới chưa vào sảnh hôn lễ đã liền phải gặp người không muốn nhìn thấy nhất. Đều do hôm nay ra cửa không xem lịch, chắc hẳn phía trên nhất định viết "không nên ra cửa" .

Tạ Tử Hiên quan sát cô từ trên xuống dưới, huýt sáo: "Xem ra kỹ thuật của trung tâm A Nhã chúng tôi không chỉ là lời đồn thổi, trong một tháng liền đã đem Tần nhị tiểu thư cải tạo thành công thế này."

Tần Linh nghe thấy cực kỳ khó chịu: “Nói về người anh lại dùng từ『 cải tạo 』 không cảm thấy không thích hợp sao? Xem ra trung văn của Tạ tam thiếu cũng không tốt cho lắm nhỉ?"

"Cải tạo hình tượng – cụm từ này chẳng lẽ lại sai sao?"

"Quý trung tâm tuy rằng rất có kỷ xảo, nhưng đáng tiếc miệng lưỡi của nhân viên cũng quá là có bản lĩnh đi, tập thể hình muốn tốt chính là dựa vào nghị lực rèn luyện của bản thân." Cô cười lạnh nói.

Tạ Tử Hiên hất cằm lên: "Tôi tuyệt không chối bỏ nghị lực của Tần tiểu thư, chẳng qua là thời gian ngắn tập thể hình so sánh với lâu dài tham ăn, phóng túng lười biếng, điểm cực khổ ấy đối với tôi quả thực rất dễ dàng nhưng với cô liệu rằng có hay không sẽ như dòng nước chảy mãi cũng về dòng ( ý là Tần Linh có thể duy trì thay đổi được bao lâu hay cuối cùng vẫn sẽ quay về thói quen hay ăn làm biếng như xưa). Không biết tôi liệu có bao nhiêu cơ hội có thể thấy được vịt con xấu xí biến thành hình dáng thiên nga động lòng người đây?"

"Cơ hội anh có cả một đời, nếu như anh không chết sớm giống như Romeo." Sắc mặt Tần Linh tựa như ngọc bạch, xoay người tính bước vào hội trường. Vừa nhìn thấy hắn cô liền nổi giận như vậy, bất chợt nhớ đến mình quên cầm theo quà chúc mừng. Tần Linh đành phải quay lại mở cửa xe, thật vất vả mới lấy được quà tặng, bởi vì động tác dồn dập liên tục lúc đóng cửa xe khiến một góc váy bị kẹp lại.

Cô đang muốn dùng sức kéo váy, bên tai lại vang lên tiếng cười đáng ghét…

"Nếu cô lại dùng sức kéo, thì khách mời cả phòng đều có thể thấy được cặp bắp chân thô của cô đấy."

Hắn ở bên cạnh tiện tay cầm lấy chìa khóa xe trong tay cô, mở cửa đem váy cô lấy ra ngoài. Cô quay đầu thoát ra, thiếu chút nữa đụng vào ngực hắn.

"Cẩn thận đứng cho ngay ngắn a, đừng làm cho đám ký giả kia thấy được, tôi lại không muốn có scandal truyền ra đâu." Tạ Tử Hiên làm chuyện tốt vẫn không quên khứu nàng đôi câu.

"Hừ, đừng tưởng rằng ai cũng muốn có quan hệ nam nữ lộn xộn cùng anh, tôi đây chính là trong sạch." Tần Linh còn cố ý dịch sang bên cạnh hai bước, không để cho hắn đụng phải mình.

"Xin hỏi trong sạch giải thích thế nào?" Hắn cười nói: "Cô chưa bao giờ quen bạn trai, chưa bao giờ cùng nam nhân nắm tay?"

"Quen bạn trai thì thế nào? Nắm tay thì thế nào? Vẫn là bạn bè trai gái thuần khiết."

Nhìn ánh mắt cũng biết trong đầu hắn đều là tư tưởng xấu xa, không đáng cho cô ngoảnh lại nhìn.

"Tiểu Tạ!"

"Tần Linh?"

Hai tiếng kinh ngạc vang lên cùng một nơi, cô dâu chú rể nắm tay đi ra từ trong hội trường tiệc cưới.

Cô dâu mặc dù đã phủ một lớp trang điểm đậm những vẫn không che được vẻ đẹp trời sinh, mấy bước đã chạy tới ôm chầm lấy Tạ Tử Hiên: "Làm sao ngươi lại đến? Người đại diện nói mấy ngày nay ngươi rất bận rộn, không có thời gian tham gia hôn lễ của ta."

"Ngươi kết hôn ta làm sao sẽ không tới?" Tạ Tử Hiên cũng không ngại cùng nàng nắm tay, bộ dạng thân thiết.

Chú rễ thấy Tần Linh có chút mất tự nhiên, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, duỗi tay về phía cô: "Tần Linh, em thay đổi thật đẹp, anh thiếu chút nữa đã không nhận ra em rồi."

"Xinh đẹp nữa cũng không sánh bằng cô dâu a." Tần Linh liều mạng đè nén, nhưng giọng điệu vẫn mang chút vị chua. Cô thật không nghĩ tới cô dâu đẹp như vậy, công sức cô tỉ mỉ sửa soạn trước khi ra cửa đã không còn gì để mà đáng nhắc tới. Khi kết hôn, cô dâu luôn được cho là đẹp nhất trên thế giới , chưa nói đến vóc dáng tựa như chú voi nhỏ của cô hiện tại, ngay cả người chị như hoa như ngọc của cô đến nơi này cũng sẽ thay đổi sắc mặt trở nên buồn bã,thất vọng thôi.