Kiêu Ngạo Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 65: Cái gọi là thiên tài cùng Tam Đầu Quái Y Bối (Thượng)

Mai Rùa Sắt Đốn


Cấp bậc : 16


Phẩm chất: Ưu tú


Vị trí: Lá chắn


Phòng ngự : 560


Lực lượng +12


Thể Lực + 15

...


Nhìn Sở Thiên Biến mở thi thể lão rùa biển bung ra một tấm lá chắn màu xanh biếc, Hương Thảo Thiên Không kêu lên quái dị, cầm tấm lá chắn đang đeo trên tay vứt lên mặt đất:" Cái này mua được ở trong của hàng, thật không phù hợp với hình tượng Kim Cương Bất Hoại Tanker của ta gì cả!"


Đối với tính tình quái dị của Chiến Sĩ Đầu mào gà mọi người nhìn mãi cũng thành quen, không đợi hắn mở miệng thúc giục, Sở Thiên Biến liền phân phối Mai Rùa Sắt Đốn cho Hương Thảo Thiên Không.


"Đùng!"


Hương Thảo Thiên Không đem la chắn ra, đeo lên tay trái, toàn thân khôi giáp bằng kim loại, cũng có một chút phong phạm một người giữ ải vạn người khó qua.


Mặc kệ Hương Thảo Thiên Không còn đang nhảy múa trước mặt Mễ Lạp Nhi với đủ tư thế hình dáng quái dị, Sơ Thiên Biến càm Pháp Trượng Gai Nhọn lên, âm thầm thở dài:" Cuối cùng cũng có thể thay đổi Pháp Trượng Cháy Đen rồi!."


Pháp trượng cấp 5 mầu xanh biếc so sanh với Pháp Trượng Gai Nhọn bây giờ quả thật hết sức khó coi, giờ phút này Sở Thiên Biến rốt cuộc cảm nhận được vì sao nhiều ngươi chơi lại say mê phụ bản đến thế.


Hạ Boss phụ bản hình thức Khó Khăn đã được trang bị có thuộc tính mạnh như này, vậy thì hình thức Anh Hùng sẽ thế nào? Thậm chí hình thức Địa Ngục mà cả Ngõa Cách Thụy hành tỉnh chưa có ai đả thông được sẽ ra sao?


Sở Thiên Biến nhìn điểm Trí tuệ tăng thêm 13 điểm khi đeo Pháp Trượng Gai Nhọn lên, cũng không nhịn được sinh ra một chút khát vọng đối với những phụ bản cao hơn.


"Trong trò chơi, trang bị mạnh nhất mới chính là vương đạo." Thiêu Đốt Thiển Lam cúi đầu nhìn Mễ Lạp Nhi nói:" Cho dù em có kỹ thuật nghịch thiên thế nào đi nữa, nếu không có một thân trang bị tốt làm trụ cột, như vậy rất khó chiến thắng những người có trang bị tốt hơn mình rất nhiều."


Mễ Lạp Nhi cái hiểu cái không, nhưng vẫn gật đầu:"Vâng! Mễ Lạp Nhi nhớ rồi."


Sở Thiên Biến kinh ngạc nhìn Thiêu Đốt Thiển Lam, lấy sự nhạy bén của hắn sao không biết Thiêu Đốt Thiển Lam nói những lời này là dành cho hắn. Chẳng qua Thiêu Đốt Thiển Lam vẫn còn ác cảm với hắn, cho nên mới lấy cách này để chỉ đạo, điều này làm Sở Thiên Biến cảm thấy không biết nói gì.


"Cái tên này không uống lộn thuốc ấy chứ? Chẳng lẽ sơ cấp Cự Ma Dược Tề còn có hiểu quả làm cho tinh thần con người ta rối loạn?"


Trong lúc Sở Biến Thiên đang còn suy nghĩ lung tung, Hương Thảo Thiên Không đã uốn éo cái mông, nhảy một vũ điệu kinh dị của nhân loại, đi đến bên cạnh cửa đá dùng sức đẩy vào.


Nhìn cửa đá dầy cộm cũng không phải khó mở như trong tưởng tượng, Hương Thảo Thiên Không chỉ hơi dùng sức cánh cửa đã lặng yên không một tiếng động mở ra hai bên.


Hương Thảo Thiên Không đầu tiên là sửng sốt, sau đó là mặt biến sắc, không kịp kêu đám người Sở Thiên Biến, lá chắn trên tay liền nhanh chong giơ lên, làm ra tư thế đỡ đòn.


"Ầm, ầm, bịch..."


"-25", "-25", "-50" . . .


Dưới sự công kích dầy đặc, rốt cuộc Hương Thảo Thiên Không không có cách nào có thể phòng ngự hoàn toàn.


"Này này này!" Chiến sĩ đầu mào gà kêu to:" Các ngươi còn đứng ở đằng sau mà nói chuyện yêu đương, muốn nhìn ta bị quất chết sao?"


Mấy người quay lại nhìn, thấy đằng sau cánh của đá có hơn 15 con Thúy Quan Hải Xà đang chiếm giữ ở cửa, từng cái đầu rắn ngẩng lên, không ngừng dùng răng cắn Hương Thảo Thiên Không.


Sở Thiên Biến lắc đầu cười, giơ pháp trượng lên bắt đầu ngâm xương chú ngữ.


"Hình thức Bán phán định chủ động phòng ngự đâu, chẳng lẽ bản lĩnh cậu chỉ có thê?" Thiêu Đốt Thiển Lam vừa cười vừa nói đi xuyên vào giữ bầy rắn, sử dụng Quét Ngang, tổn thương liên tiếp được tạo ra, năm sáu con Thúy Quan Hải Xà thù hận bị kéo, quay đầu đánh về phía Kiến Tập Kỵ Binh.


Hương Thảo Thiên Không buồn bực kêu lên:" Chủ động phòng ngự phải cộng thêm thuộc tính phòng ngự trang bị mới được! Ta đây trang bị rách nát, nhiều nhất chỉ phòng ngự hoàn mỹ được 9 con quái, vượt qua 10 con ta không tin ai có thể làm tốt hơn ta!"



"Đúng vậy!" Ánh mắt Thiêu Đốt Thiển Lam chợt lóe lên, cười nói:" Trong ấn tượng của ta, quả thật không có mấy Tanker bằng bộ trang bị rách nát này có thể phòng ngự hoàn mỹ 9 con quái trở lên."


Hương Thảo Thiên Không nghe vậy tự biết mình lỡ lời, cười trừ một tiếng rồi không nói gì.


Thiêu Đốt Thiển Lam cũng không tiếp tục đề tài này, nhìn sang Mễ Lạp Nhi nói:" Nhược điểm của Thúy Quan Hải Xà là ở vị trí trung tâm cái mào màu xanh trên đỉnh đầu. Mễ Lạp Nhi nhắm một con bắn thử một chút."


"Vâng!"


Cô gái nhỏ gật đầu, nhìn miệng đám Hải Xà mở ra to như chậu máu mà có chút khiếp sợ, sau một chút chần chờ, đôi mắt to đã trở lên kiên định hơn, bản tay nhỏ xíu giơ Lam Cương Thủ Nỏ lên, cẩn thận ngắm bắn.


Hương Thảo Thiên Không bĩu môi, không đồng ý nói:" Thiển Lam lão ca, cậu quá hà khắc rồi, cái mào của Thúy Quan Hải Xà to chừng ngón cái, chức nghiệp tầm xa như Thở Săn muốn bắn trúng là tương đối khó khăn, hơn nữa Mễ Lạp Nhi lại còn là người mới. Mà cũng không phải chỉ dựa vào nhãn lực là có thể làm được, cần phải điều chỉnh thân thể, rồi dự đoán quái vật di chuyển, đối với kỹ năng Bán phán định..."


"Vèo","Vèo","Vèo"...


Mũi tên phá không bay đi cắt đứt lời nói của Chiến Sĩ Đầu mào gà.


"-140! (bạo kích)", "-80", "-180 (bạo kích)", "-100" . .


Tổn thương liên tiếp nhảy lên trước mặt Hương Thảo Thiên Không, cả ba chàng trai như bị sét đánh, đứng ngây ra tại chỗ nhìn về phía Mễ Lạp Nhi.


Trên đỉnh đầu có gái nhỏ có một chiếc lông chim màu trắng, cái này là do trang bị mũ giáp mà có, Mễ Lạp Nhi rất thích cái mũ này, kể cả khi có được trang bị tốt hơn cô cũng không muốn đổi. Sở Thiên Biến còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Mễ Lạp Nhi, cô gái nhỏ kia võ ngực, cố gắng chứng minh mình rất cứng, nhất định có thể đảm nhiệm vị trí Khiên thịt.


Sử dụng bàn tay nhỏ bé trắng nõn kia từng quyền từng quyền đánh vào người Ngân Lang, hơi thở yếu ớt vang lên, rồi những điểm tổn thương rất nhỏ bay lên, đến nay vẫn còn rõ ràng như cũ.


"Không sợ, ta còn bản thân mình đấy..."


Mễ Lạp Nhi giờ phút này, tay trái cầm nỏ, tay phải cầm tên, thinh thoảng một mũi tên lại được bắn ra khỏi chiếc nỏ, mũi tên như có sinh mệnh, nó cắm chính xác lên trung tâm chiếc mào trên đỉnh đầu Hải Xà, sát thương liên tiếp bay lên. Lúc này cả người cô gái như có một luồng sáng phát ra, vừa nhu hòa vừa chói mắt, cơ hồ làm người ta không thể nhìn thằng vào.


"Có ước mơ, Mễ Lạp Nhi cũng có thể tỏa sáng!"


Sau khi bắn ra ba lượt kỹ năng, Mễ Lạp Nhi rốt cuộc phát hiện ra sự khác thường của ba người, Sở Thiên Biến đứng bên cạnh, ánh mắt có chút dại ra mà nhìn cô, cô gái nhỏ cảm thấy một chút ngượng ngùng cùng mừng rỡ, nhưng quay đầu lại thì thấy Thiêu Đốt Thiển Lam cùng Hương Thảo Thiên Không ngay cả quái cũng không thèm đỡ, đều ngưng mắt nhìn nàng.


Mễ Lạp Nhi cảm thấy một trận kinh hoang, hoảng hốt hỏi:" Mễ Lạp Nhi đánh quái có phải không đúng không? Có phải xảy ra vần đề gì không?"


"Ách.. " Sở Thiên Biến lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn hai người chiến sĩ nhắc nhở:" Đang đánh quái."


Hương Thảo Thiên Không cùng Thiêu Đốt Thiển Lam cũng tỉnh táo lai, nhìn bản thân thấy máu còn chưa tới 40% làm hai người luống cuống tay chân một trân.


"Đánh quái, đánh quái... "


"Tiếp tục, tiếp tục... "