Trong gian phòng, Ngũ lâu chủ ngồi ở bên cạnh, ở trước mặt hắn là Bát lâu chủ, trừ việc này ra, còn có một lão giả, lão giả ngồi ở vị trí đầu tiên.
Người này, chính là Tứ lâu chủ từ tổng bộ chạy tới Túy Tiên lâu.
Cường giả trên Vạn Pháp cảnh!
Tứ lâu chủ uống một ngụm trà, sau đó nói khẽ:
- Chúng ta nên thu tay lại.
Thu tay lại!
Ngũ lâu chủ cau mày.
- Đây là ý của tổng bộ?
Tứ lâu chủ gật đầu.
- Kết quả do mọi người thương nghị.
Ngũ lâu chủ lắc đầu.
- Không hiểu. Túy Tiên lâu ta từ đầu đến giờ vẫn ủng hộ Diệp Huyền tiểu hữu, mà chúng ta cũng vì thế mà đắc tội Ám giới cùng Thương Mộc học viện, hiện tại thu tay lại... Thật sự được không bù mất!
Bát lâu chủ cũng gật đầu.
- Đúng thế. Nếu đã ủng hộ, sao không chống đến cùng?
Tứ lâu chủ nhìn hai người.
- Các ngươi có chỗ không biết, lần này, Thương Mộc học viện cùng Ám giới đã xin "Sinh Tử lệnh" từ Hộ Đạo giả. Mà người hộ đạo bên kia, đã đồng ý.
Sinh Tử lệnh!
Nghe vậy, sắc mặt Bát lâu chủ cùng Ngũ lâu chủ thay đổi.
Tại Trung Thổ Thần Châu, hai thế lực không thể tùy tiện khai chiến, muốn khai chiến có khả năng, nhưng nhất định phải xin Sinh Tử lệnh!
Mà một khi xin Sinh Tử lệnh, như vậy đã có ý nghĩa không chết không thôi. Nói trắng ra chính là, Thương Mộc học viện cùng Ám giới hiện tại, lúc nào cũng có thể phát động chiến tranh toàn diện! Trước đó, bọn họ không thể tùy ý phát động chiến tranh toàn diện, thế nhưng hiện tại, bọn họ có khả năng khởi xướng tiến công với bất cứ thế lực nào.
Đây cũng không phải là chuyện của thế hệ trẻ!
Tứ lâu chủ nói khẽ:
- Bọn họ lần này không đơn thuần nhằm vào Diệp Huyền, còn nhắm vào Kiếm Tiên sau lưng hắn. Nếu như Túy Tiên lâu ta còn tiếp tục lẫn vào, nhất định phải chuẩn bị chiến tranh toàn diện, nếu quả như thật liều chết, Túy Tiên lâu ta không có bất kỳ ưu thế gì... Cũng không thể làm như thế.
Nghe vậy, Ngũ lâu chủ cùng Bát lâu chủ đều im lặng.
Chiến tranh toàn diện!
Nói một cách đơn giản, hiện tại không đơn thuần là dưới Vạn Pháp cảnh ra tay, mà là bọn họ có khả năng phải tham chiến, thậm chí cường giả trên Vạn Pháp cảnh cũng phải xuất động.
Đánh như vậy, sẽ đánh chết rất nhiều người!
Túy Tiên lâu không nghĩ đánh như vậy, bởi vì tổn thất quá lớn!
Một lát sau, Tứ lâu chủ thở dài.
- Một việc tác động quá nhiều người, Túy Tiên lâu không thể đánh, bởi vì một khi đánh, cũng không phải là thương cân động cốt, rất có thể không còn mạng. Dĩ nhiên, trong phạm vi năng lực, có thể giúp đỡ vẫn phải giúp một tay, ví dụ như hắn cần mua đồ vật, hoặc là bán đồ, dù cho cung cấp tình báo cũng có thể, thế nhưng, chúng ta không thể phái người giao chiến chính diện Thương Mộc học viện cùng với Ám giới.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Ngũ lâu chủ.
- Sau chuyện này, ngươi sẽ theo ta đi Trung Thổ Thần Châu an tâm đột phá Vạn Pháp cảnh.
Ngũ lâu chủ trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Hắn cần một thanh kiếm cấp bậc Minh giai!
Tứ lâu chủ khẽ gật đầu.
- Có thể, ta sẽ lập tức bảo người tìm kiếm thay hắn.
Nói xong, hắn đứng dậy đi ra bên ngoài, nhưng mà, lúc đi tới cửa, hắn lại ngừng lại.
- Nhớ lấy, chớ có trộn lẫn quá nhiều tình cảm riêng tư, các ngươi đều đại biểu cho Túy Tiên lâu, một khi không rõ ràng, sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho mọi người.
Vừa dứt lời, hắn đã biến mất ở cổng.
Trong gian phòng, Ngũ lâu chủ cười đắng chát một tiếng.
Một bên, Bát lâu chủ nói khẽ:
- Việc này đã là cực hạn Túy Tiên lâu có thể làm!
Ngũ lâu chủ gật đầu.
- Ta tự nhiên hiểu rõ, ai, chỉ không ngờ rằng, Thương Mộc học viện cùng Ám giới lại có quyết tâm lớn như thế.
Bát lâu chủ nói:
- Diệp Huyền đúng là quá yêu nghiệt, trọng yếu nhất chính là sau lưng hắn còn có một vị Kiếm Tiên. Thương Mộc học viện cùng Ám giới quá mức kiêng kị, căn bản không dám cho Diệp Huyền trưởng thành, hơn nữa, bọn họ làm như thế, cũng tương đương tuyệt đường của Diệp Huyền!
Ngũ lâu chủ nhìn về phía Bát lâu chủ, Bát lâu chủ nói khẽ:
- Thương Mộc học viện và Ám giới quyết tuyệt như vậy, còn có một nguyên nhân, đó chính là sợ Diệp Huyền đi tới Trung Thổ Thần Châu, sau đó gia nhập thế lực khác, ví dụ như Thương Lan học viện, nếu như đến lúc đó, Diệp Huyền thật gia nhập một thế lực, Thương Mộc học viện muốn nhằm vào đã không đơn thuần là một vị Kiếm Tiên. Nhưng bây giờ, Thương Mộc học viện cùng Ám giới tỏ thái độ như thế, những thế lực của Trung Thổ Thần Châu không có khả năng ngay lại thu Diệp Huyền vào lúc này.
Ngũ lâu chủ thấp giọng thở dài, đừng nói thế lực khác, cho dù là Túy Tiên lâu hiện tại cũng không dám bảo vệ Diệp Huyền.
Bởi vì một khi bảo vệ phải chuẩn bị cá chết rách lưới với Thương Mộc học viện và Ám giới!
Một lát sau, Ngũ lâu chủ đứng lên.
- Có khả năng giúp đỡ bao nhiêu thì bao nhiêu!
Nói xong, hắn quay người biến mất tại chỗ.
.....
Biên cảnh phía nam Khương quốc.
Khai Dương thành.
Khương Cửu đứng trên tường thành, nàng mắt nhìn phía trước, phần cuối phương xa là kỵ binh đen kịt.
Sở quốc thiết kỵ!
Có khoảng mười vạn!
Có thể nói, Sở quốc phái kỵ binh ra hết!
Trừ việc này ra, chung quanh những kỵ binh này còn có một số bộ binh, những bộ binh này sẽ là người công thành!
Bên trong Khai Dương thành cũng có mười vạn binh lực, dùng thủ chờ công, tự nhiên có rất nhiều ưu thế. Thế nhưng, sắc mặt người trên thành đều vô cùng nặng nề!
Bởi vì trong đám kỵ binh nơi xa, có khả năng còn ẩn giấu cường giả của Thanh Châu Đại Vân đế quốc.
Đại Vân đế quốc!
Đây là bá chủ siêu cấp trong ranh giới Thanh Châu!
Đáng sợ nhất là đế quốc này còn có một nhánh quân đội thần bí lại mạnh mẽ, Hắc Diễm quân!
Năm đó một nhánh quân không đến trăm người đã hủy diệt một quốc gia!
Việc này kinh khủng cỡ nào?
Không có người nào không kiêng kị Đại Vân đế quốc!
Thế nhưng hiện tại, tất cả mọi người Khương quốc không có lựa chọn, chỉ có thể đánh, bởi vì ngươi không đánh, người ta sẽ đánh chết ngươi!
Khương Cửu đột nhiên quay đầu nhìn phó tướng bên cạnh.
- Tình hình chiến đấu phía đông như thế nào?
Tên phó tướng trầm giọng nói:
- Lâm Khiếu lão nguyên soái đã trấn thủ, thế nhưng, tình huống cũng không ổn, bởi vì trong binh sĩ Càn quốc đột nhiên có cường giả Thần Hợp cảnh, hơn lại số lượng không ít, những người này đều cực mạnh, binh lính bình thường căn bản không ngăn được! Sau khi Bùi Khiếu Hổ nguyên soái tiến đến, tình huống hơi tốt một chút, nhưng cũng chỉ tử thủ, không dám tiến công, rất là bị động!
Khương Cửu khẽ gật đầu.
- Hiểu rõ!
Đúng lúc này, đám kỵ binh phương xa đã hành động.
Trên tường thành, mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Trước kỵ binh Sở quốc là một đám bộ binh công thành, nhân số chừng hai vạn, trước mặt hai vạn bộ binh này còn có mấy ngàn người!
Những người này, không phải binh sĩ, là một ít bách tính!
Bách tính Khương quốc!
Ở trong đó, có người già, có nữ nhân, có trẻ con...
Khi thấy cảnh này, sắc mặt Khương Cửu càng khó coi.
Trên tường thành, vẻ mặt những binh lính kia càng khó coi hơn nữa.
Rất nhanh, binh sĩ Sở quốc đuổi những bách tính Khương quốc tới gần tường thành, những bách tính Khương quốc đó khi nhìn thấy binh sĩ Khương quốc đều chạy tới như điên.
Không thể nghi ngờ, đây là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của bọn họ.
Khi thấy cảnh này, những binh lính trên tường thành dồn dập nhìn về phía Khương Cửu.
Những bách tính này đến càng ngày càng gần, sau lưng những bách tính kia chính là binh sĩ công thành của Sở quốc, một khi những người dân này tới gần, những binh lính kia sẽ thừa cơ công phá cửa thành, khi đó, vô số người trong Khai Dương thành đều phải chết, không chỉ Khai Dương thành, thậm chí kỵ binh Sở quốc có khả năng một đường xuôi nam, ép thẳng đế đô Khương quốc!
Những bách tính kia và binh sĩ Sở quốc càng ngày càng gần...
Lúc này, đột nhiên Khương Cửu tiến lên phía trước một bước, nàng mặt không thần thái.