Diệp Huyền đứng trước mặt đám người Lăng Hàn, khí tức đám người Lăng Hàn càng ngày càng mạnh, cỗ khí tức này đã siêu việt Thông U cảnh.
Thần Hợp cảnh!
Diệp Huyền nhìn đám người Lăng Hàn trước mặt, nói khẽ:
- Các huynh đệ, thêm chút sức đi!
Thương Mộc học viện cùng Ám giới nhằm vào hắn, mà Đại Vân đế quốc nhằm vào Khương quốc!
Có thể nói, hiện tại mặc kệ là hắn hay Khương quốc, tình cảnh đều không tốt chút nào.
Lúc này, nữ tử áo xanh cách đó không xa đột nhiên nói:
- Ngươi như vậy, sẽ kéo chết chính mình.
Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử áo xanh, nữ tử áo xanh lãm đạm nói:
- Dùng thiên phú của ngươi, nếu tâm vô tạp niệm tu luyện thật tốt, thành tựu ngày sau nhất định không thấp. Nếu ngươi đẩy bản thân mình vào trong tranh chấp rối loạn hiện tại, đối với cá nhân ngươi mà nói, cũng không phải là một chuyện tốt!
Diệp Huyền cười nói:
- Trách nhiệm!
Nữ tử áo xanh cau mày.
- Trách nhiệm?
Diệp Huyền gật đầu.
- Một nam nhân, nên gánh trách nhiệm của bản thân mình, mà không phải trốn tránh, dĩ nhiên, trốn tránh sẽ rất nhẹ nhàng, thế nhưng, chính mình dễ dàng, người bên cạnh rất mệt mỏi.
Nói đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn phương xa.
Nếu hắn trốn tránh, Mặc Vân Khởi, Bạch Trạch, Kỷ An Chi, Thương Lan học viện, Khương Cửu... Bọn họ làm sao bây giờ?
Còn có đám người Lăng Hàn!
Nữ tử áo xanh nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.
Rất nhanh, thời gian không ngừng trôi qua.
Trời tối!
Toàn bộ Lưỡng Giới thành đã không có bất kỳ người nào, hoàn toàn yên tĩnh, ngoài thành cũng như thế.
Chung quanh đám người Diệp Huyền, đưa tay không thấy năm ngón.
Diệp Huyền cầm kiếm ngồi trước mặt đám người Lăng Hàn, hắn mặt không biểu tình, Linh Tú kiếm trong tay vô cùng bình tĩnh.
Cách đó không xa, Lục Bán Trang ngồi trên tảng đá, còn ăn bánh nướng.
Nữ tử áo xanh nằm trên đùi Lục Bán Trang, cũng đang ăn bánh nướng...
Một bên khác, Lăng Dược ngồi xếp bằng dưới đất, hai tay giấu trong tay áo, hắn giống như lão tăng nhập định.
Quanh mình hoàn toàn yên tĩnh!
Nữ tử áo xanh nhìn thoáng qua đám người Lăng Hàn.
- Bọn họ cũng sắp đến rồi!
Diệp Huyền gật đầu.
Khí tức đám người Lăng Hàn đã đạt tới điểm giới hạn, chỉ cần đột phá điểm giới hạn này, bọn họ có thể tiến vào Thần Hợp cảnh!
Một khi đạt tới Thần Hợp cảnh, thực lực đám người Lăng Hàn sẽ tăng vọt về chất, phải biết, trên người bọn họ bây giờ còn có linh khí cấp bậc Minh giai!
Thương Mộc học viện cùng Ám giới nhất định cũng biết điểm này, bởi vậy, tối nay lại là một trận ác chiến!
Thời gian không ngừng trôi qua, rất nhanh, sắp bình minh!
Lúc này, chung quanh càng đen kịt.
Đột nhiên, trong bóng tối có tiếng xé rách vang lên.
Diệp Huyền giơ kiếm đâm một cái, trên mũi kiếm là một nhánh tiễn màu đen, tiễn cũng không vỡ vụn, ngược lại đang xoay tròn nhanh chóng, lực lượng cường đại chấn Linh Tú kiếm rung động mạnh.
Lúc này, nữ tử áo xanh cách đó không xa đột nhiên xông lên, ngay lập tức, nàng đã xuất hiện cách đó vài chục trượng, nàng tiến nhanh về phía trước, bàn tay kết ấn.
Ầm!
Nữ tử áo xanh đột nhiên bay trở về, nàng vừa đáp xuống đất, mặt đất đã rung động mạnh, mặt đất phạm vi vài chục trượng rạn nứt thành hình mạng nhện.
Nữ tử áo xanh híp mắt lại.
- Thần Hợp cảnh đỉnh phong... Có thể vận dụng lực lượng đến trình độ như thế, không đơn giản a!
Trong bóng tối nơi xa, một tên nam tử đi ra.
Nam tử mặc một bộ áo vải màu đen, trên tay còn quấn lấy một tầng vải bố, chân không mặc giày, chỉ dùng vải bố bao bọc, chỉ lộ ra đầu ngón chân.
Nhìn thấy nam tử, nữ tử áo xanh cau mày.
- Liên Chiến! Không nghĩ tới ngươi lại tới nơi đây!
Liên Chiến!
Yêu nghiệt trên Yêu Nghiệt bảng!
Nam tử tên là Liên Chiến nhìn thoáng qua nữ tử áo xanh.
- Chỉ cần ngăn chặn ngươi, hai ức kim tệ, năm mươi vạn linh thạch cực phẩm, ngươi cảm thấy mua bán này như thế nào?
Nữ tử áo xanh cười nói.
- Tốt, ta cũng có chút tâm động.
Liên Chiến mở tay phải ra, sau đó chậm rãi nắm chặt.
- Nếu thu tiền của người ta, tự nhiên phải ra chút sức, tới chiến đi!
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên lao ra ngoài.
Xùy!
Đột nhiên nơi này xuất hiện tiếng xé rách đáng sợ!
Nữ tử áo xanh khóe miệng hơi nhấc lên.
- Vậy liền đánh đi!
Vừa dứt lời, nàng đã xông ra ngoài...
Một bên khác, Lục Bán Trang đứng lên, bởi vì ở trước mặt nàng không xa, xuất hiện một nam tử trung niên. Nam tử trung niên thân hình cao lớn, trên thân tỏa ra khí tức và khí thế sắc bén.
Người này chính là nam tử trung niên kiềm chế nàng tối hôm qua.
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua nam tử trung niên.
- Tất giết ngươi!
Vừa dứt lời, nàng thu hồi bánh nướng, thân hình rung động và xông thẳng về phía nam tử trung niên.
Nam tử trung niên híp mắt lại, trong mắt có một tia ngưng trọng, ngay lập tức, chân phải hắn đột nhiên giẫm một cái, mượn nhờ trợ lực mạnh mẽ từ mặt đất, thân thể lao nhanh như một viên đạn pháo.
Oanh!
Hai người vừa tiếp cận nhau, đột nhiên có một tiếng nổ kinh thiên vang lên, ngay sau đó, hai người vừa chạm vào nhau, thế nhưng rất nhanh, Lục Bán Trang lại xông tới...
Cách đó không xa, Lăng Dược đột nhiên đứng lên, ở trước mặt hắn, là võ bảng đệ nhất Thanh Châu Lý Mộc Lâm!
Không nói nhảm cái gì, Lý Mộc Lâm đột nhiên lao về phía Lăng Dược, trong tay hắn, thanh trường thương rung động mạnh, trên mũi thương, hàn mang lấp lánh, cùng lúc đó, một cỗ thương thế cường đại giống như gió bão bao phủ Lăng Dược vào trong, thương thế mạnh mẽ trực tiếp đâm vào mặt đất, vô cùng doạ người!
Lăng Dược ngẩng đầu nhìn về phía Lý Mộc Lâm, hắn giấu hai tay trong tay áo cũng lộ ra ngoài.
Ầm ầm!
Hai bàn tay của hắn đột nhiên nóng rực, ngay lập tức, tay phải hắn nắm chắc thành quyền, hắn tiến lên phía trước, đấm ra một quyền.
Một quyền này, trực tiếp đánh vào trường thương trong tay Lý Mộc Lâm.
Oanh!
Một cỗ sóng lửa bao phủ trường thương vào trong, mà lúc này, Lý Mộc Lâm cầm thương xoay tròn lao lên phía trước, mũi thương sinh ra chấn động.
Bành!
Hai người lùi lại trong nháy mắt! Thế nhưng ngay lập tức, hai người lại lao vào nhau lần nữa!
Nơi khác, Diệp Huyền nhìn ba người nữ tử áo xanh, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn vào bóng tối không xa.
Ba người nữ tử áo xanh đều bị kiềm chế!
Đối thủ của hắn là ai?
Cũng không đợi lâu.
Trong bóng tối nơi xa, một tên nam tử đột nhiên đi ra, nam tử mặc cẩm y xanh sẫm, tóc dùng một cây trâm ngọc buộc lên, đôi mắt trong beo bình tĩnh, không có một tia chấn động. Trên cánh tay phải của hắn quấn lấy một con rắn nhỏ màu đỏ, con rắn nhỏ chỉ lớn như ngón trỏ, ánh mắt lạnh lùng, làm cho người ta cảm thấy không rét mà run!
Nam tử đi đến trước mặt cách Diệp Huyền mấy trượng, hắn nhìn thẳng Diệp Huyền, không nói nhảm bất cứ câu nào, chân phải điểm vào mặt đất.
Xùy!
Mặt đất trước mặt Diệp Huyền cùng nam tử nứt ra trong nháy mắt, ngay sau đó, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên sinh ra làm mặt đất vỡ nát.
Cỗ lực lượng này ép thẳng về phía Diệp Huyền!
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn hơi nghiêng người, vào lúc nghiêng người, hắn lập tức đấm ra một quyền!