Lúc này, Lục Bán Trang đột nhiên đi đến bên cạnh hắn.
- Bọn họ còn không phải người đứng đầu nhất tại Trung Thổ Thần Châu!
Diệp Huyền nhìn về phía Lục Bán Trang, Lục Bán Trang lãm đạm nói:
- Đứng đầu nhất... Cho dù là thế lực như Thương Mộc học viện cũng không dám trêu chọc.
Diệp Huyền mỉm cười.
- Về sau Phỉ Quân chúng ta cũng sẽ lợi hại như vậy!
Lục Bán Trang không nói gì.
Diệp Huyền cười nói:
- Không tin ta sao?
Lục Bán Trang nói khẽ:
- Cùng cố gắng!
Cùng cố gắng!
Diệp Huyền gật đầu.
- Mọi người cùng nhau cố gắng, cùng nỗ lực, cùng xông ra một phiến thiên địa!
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía đám người Lăng Hàn.
- Có lòng tin không?
Lăng Hàn nhếch miệng cười một tiếng.
- Diệp ca, Trung Thổ Thần Châu rất khó lăn lộn sao! Nhưng mà, có Diệp ca cùng đại tỷ ở đây, chúng ta đều có lòng tin!
Nghe vậy, mọi người cười phá lên.
Lúc này, Bạch Trạch đột nhiên nói:
- Diệp thổ phỉ, ta phải đi về!
Diệp Huyền nhìn về phía Bạch Trạch, Bạch Trạch cười khổ.
- Lần này là ta bức nghĩa phụ ta, hắn mới nguyện ý để cho ta mang yêu thú tới, hiện tại, ta nhất định phải mang các yêu thú huynh đệ trở về, đây là việc ta đáp ứng hắn.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Có cần ta cùng về với ngươi hay không?
Bạch Trạch do dự một chút, sau đó nói:
- Nghĩa phụ ta thật sự muốn gặp ngươi một lần!
Diệp Huyền cười nói:
- Vậy ngươi liền dừng lại nửa ngày, sáng mai cùng đi, ta và ngươi trở về một chuyến. Thuận tiện, ta cũng muốn bàn chuyện mua bán với nghĩa phụ của ngươi một chút, hắn sẽ cảm thấy hứng thú!
Bạch Trạch cười khổ.
- Nghĩa phụ ta, không phải người dễ nói chuyện.
Diệp Huyền nói:
- Không sao, cùng lắm thì đánh một trận!
Bạch Trạch nhìn thoáng qua Diệp Huyền.
- Lão nhân gia chính là Vạn Pháp Đỉnh Phong cảnh!
Diệp Huyền nói:
- Xem như ta không hề nói gì!
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Bạch Trạch:...
Đám người Diệp Huyền tiến vào Lưỡng Giới thành, nội thành trống rỗng, chỉ có binh sĩ, không có bách tính!
Bên cạnh, Khương Cửu nói:
- Thời điểm Đường quốc đột kích, ta đã rút tất cả người trong thành đi, hiện tại bên trong Lưỡng Giới thành chỉ các tướng sĩ!
Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền.
- Nhưng bây giờ, bọn họ đều có thể trở về.
Diệp Huyền gật đầu.
- Như thế tốt lắm. Còn nữa, thời điểm đàm phán với Đường quốc, chính các ngươi làm chủ.
Khương Cửu lãm đạm nói:
- Yên tâm, thua thiệt không được!
Diệt quốc!
Kỳ thật Khương quốc hiện tại không có thực lực diệt Đường quốc, nếu như cưỡng ép diệt, sẽ chỉ làm Khương quốc lâm vào vũng bùn chiến tranh, khi đó, Khương quốc cũng tổn thất nặng nề, đặc biệt là Khương quốc hiện tại còn có hai cường địch Sở quốc cùng Càn quốc, hai nước hiện tại vẫn chưa thu binh!
Nhưng bây giờ, Khương quốc đã có khả năng rảnh tay thu thập hai nước!
Trong doanh trướng rộng lớn, Diệp Huyền và đám người Lăng Hàn ngồi quanh bàn.
Chia của!
Lúc trước còn ở Đường quốc, bọn họ thu được tài phú của Đường quốc và Thương Mộc học viện, cùng một số tài sản của cường giả đến từ Đại Vân Thương Mộc học viện, trừ việc này ra, còn có bảo vật và tiền tài, cùng với một chút vụn vặt của võ giả đến từ các nơi của Thanh Châu... Dĩ nhiên, trọng yếu nhất chính là cướp sạch toàn bộ quốc khố của Đường quốc!
Đây chính là quốc khố!
Mọi người vẫn chưa chia tài sản, lúc này, toàn bộ doanh trướng bị bao phủ trong kim tệ, linh khí, Linh khí cực phẩm, linh thạch, linh thạch cực phẩm, ngọc phẩm linh thạch, võ kỹ Địa giai, công phu Địa giai, kim ngân ngọc khí...
Cái gì cũng có!
Mặc Vân Khởi cùng Bạch Trạch ngây người.
Mấy người Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt hưng phấn, khó mà ức chế hưng phấn và xúc động!
Lần này, bọn họ thật sự giàu nhanh!
Đặc biệt là Diệp Huyền, hắn còn có một nhóm cường nỏ Linh khí cực phẩm, trọn có ba mươi khẩu, có khả năng thành lập một nhánh quân cường nỏ!
Có thể nói, Khương quốc cùng Đường quốc không có năng lực trang bị vũ khí như thế, hoặc là nói, dù cho có thể phân phối cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề!
Lục Bán Trang chọn lựa một chút, sau đó bắt đầu phân phối!
Định mức của mọi người như nhau, Bạch Trạch cùng Mặc Vân Khởi chủ động rời khỏi, bởi vì bọn họ trước đó không có tham dự, nhưng bọn họ vẫn đạt được một phần, bởi vì nếu như không có bọn họ mang theo đàn yêu thú chạy đến, mọi người cũng không thể ra khỏi Đường quốc!
Lần chia của này kéo dài nửa canh giờ...
Cuối cùng, tài sản cá nhân của Diệp Huyền đạt tới năm ức kim tệ, 150 vạn linh thạch cực phẩm, bảy quyển võ kỹ Địa giai hạ phẩm, năm quyển công pháp hạ phẩm, 21 kiện Linh khí cực phẩm, còn có 30 kiện cường nỏ cực phẩm, các tạp vật cộng gộp lại cũng đạt tới năm mươi vạn kim tệ!
Hắn hiện tại còn giàu hơn cả thế gia nhất đẳng!
Mấy người Lục Bán Trang cũng đạt được không ít, mỗi người đều có gia sản bạc triệu...
Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Huyền đứng lên, mọi người nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Lão Mặc, mang năm ức kim tệ đi cho Cửu lâu chủ Đường quốc, liền nói cảm tạ bọn họ lúc trước tương trợ, nếu hắn không thu, liền nói cho những bằng hữu Túy Tiên lâu xuất thủ tương trợ. Còn nữa, thỉnh thông báo Ngũ lâu chủ một chút, nói ta có việc thương lượng với hắn.
Nói xong, hắn hít sâu một hơi.
- Thần Hợp cảnh, có tiền, mọi người nhất định phải đạt tới Thần Hợp cảnh! Trang bị cũng phải phân phối thứ tốt nhất! Ân, ít nhất cũng phải có một kiện trang bị Minh giai!
Thần Hợp cảnh!
Trang bị Minh giai!
Giữa sân, mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyền.
Thần Hợp cảnh!
Bọn họ hiện tại cũng là Thông U cảnh, đúng thế, bọn họ đã rất mạnh, có thể nói, trong ranh giới Thanh Châu, bọn họ là nhóm người đứng đầu nhất!
Thế nhưng, như thế đủ sao?
Chưa đủ!
Còn thiếu rất nhiều!
Bởi vì bọn họ đối thủ là Thương Mộc học viện, là Ám giới.
Lần này mặc dù trọng thương Thương Mộc học viện, thế nhưng Ám giới không có tổn thất gì, trái lại, Trung Thổ Thần Châu Thương Mộc học viện cũng chỉ phái hai mươi tên đạo binh đến đây, đối với bọn họ mà nói, chết hai mươi người còn không tính là tổn thất lớn!
Thanh Châu Thương Mộc học viện vẫn tồn tại!
Còn có Đại Vân đế quốc!
Đế quốc này phía trước phái một đội cường nỏ nhắm vào bọn họ...
Cảm giác nguy hiểm vẫn to lớn!
Thương Mộc học viện cùng Ám giới không vong, chuyện này vĩnh viễn không kết thúc!
Sau khi Mặc Vân Khởi nghe Diệp Huyền nói thế, lập tức gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Giữa sân, mọi người lẳng lặng nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền ngồi xuống, tiếp tục nói:
- Nếu ta thành lập dong binh đoàn Phỉ Quân, ta sẽ làm nó tốt nhất. Mà bây giờ, ta đặt ra quy củ trước, phàm là là người gia nhập dong binh đoàn Phỉ Quân, vinh nhục cùng hưởng! Đồng sinh cộng tử!