Nghe Diệp Huyền nói, mọi người nhịn không được nhìn thoáng qua Diệp Huyền.
Diệp Huyền vẽ trên mặt đất một vòng tròn lớn:
- Chúng ta bây giờ đại khái đang ở vị trí này, cách đế đô Đường quốc, chí ít là ngàn dặm, mà trên đoạn đường ngàn dặm này, ít nhất phải vượt qua mười hai toà thành...
Đúng lúc này, nữ tử áo vải đột nhiên nói:
- Đi đế đô Đường quốc?
Diệp Huyền ngừng lại, hỏi lại:
- Không dám sao?
Đám người giữa sân đưa mắt nhìn nhau, mà nữ tử áo vải chỉ nhìn Diệp Huyền, không nói gì.
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Chúng ta bây giờ đã không còn đường quay về, chúng ta càng đi về trước, bọn hắn càng nghĩ không ra.
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, sau đó lại nói:
- Thứ cho ta nói thẳng, hiện tại chư vị cũng là Thông U cảnh, muốn đột phá, nhất định phải tiêu tốn rất nhiều tiền, vừa rồi cướp được số này, với chư vị mà nói, sợ là căn bản không có tác dụng gì quá lớn a?
Một đường tu luyện, chính là đốt tiền!
Đám người này ra ngoài làm dong binh, kỳ thật chính là vì kiếm tiền, sau đó mua tài nguyên tu luyện đột phá bản thân!
Dù thiên phú tốt, nếu không có tiền, vẫn như cũ nửa bước khó đi!
Mọi người trầm mặc một hồi, cuối cùng đều nhìn về phía nữ tử áo vải Lục Bán Trang.
Lục Bán Trang nhìn về phía Diệp Huyền:
- Có kế hoạch gì?
Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Không có kế hoạch, cướp xong chạy!
Cướp xong chạy!
Nữ tử áo vải khẽ gật đầu:
- Tốt!
Rất nhanh, mọi người vươn mình nhảy lên Hắc Lang.
Với Diệp Huyền và Lục Bán Trang dẫn đầu, đoàn người chạy thẳng đến đế đô Đường quốc.
Mười mấy người đều là thiên tài đỉnh tiêm, có thể nói, chỉ cần không gặp phải cường giả Vạn Pháp cảnh và đại quân, bọn hắn căn bản không sợ bất kỳ ai khác.
Chỉ chốc lát, đoàn người đã tới một tòa thành cổ, bọn hắn cũng không biết thành gì, chỉ vọt thẳng vào thành, sau đó chạy thẳng đến phủ thành chủ.
Mỗi một tòa thành đều có phủ thành chủ, phủ thành chủ chính là cơ cấu tối cao nhất của một tòa thành, cũng có thể nói, ngoại trừ thương hội như Túy Tiên Lâu, đây chính là địa phương giàu có nhất!
Diệp Huyền tự nhiên không thể dẫn theo những người này đi cướp Túy Tiên Lâu... Mà phủ thành chủ, chính là mục tiêu tốt nhất của bọn hắn!
Đoàn người dùng tốc độ cực nhanh vọt tới phủ thành chủ, trên đường tự nhiên cũng gặp phải rất nhiều binh sĩ, nhưng những binh sĩ này căn bản không ngăn được bọn hắn!
Diệp Huyền và Lục Bán Trang vọt thẳng vào bảo khố của phủ thành chủ, không nói nhảm bất kỳ lời gì, hai người điên cuồng vơ vét tất cả mọi thứ trong bảo khố... Chốc lát sau, cả tòa bảo khố ngay cả sợi lông cũng không còn!
Nửa khắc đồng hồ sau, đoàn người Diệp Huyền đã chạy khỏi thành, chạy thẳng đến tòa thành tiếp theo.
Mà không lâu sau khi đám người Diệp Huyền rời đi, một đám kỵ binh áo đen đột nhiên xông vào trong thành, đám kỵ binh áo đen này khoảng ba trăm người, mỗi một người đều mang trường đao màu đen, trên thân phát ra khí tức lạnh lẽo lăng lệ!
Hắc Đao vệ!
Tử sĩ của hoàng cung Đường quốc, mỗi người ít nhất cũng là Lăng Không cảnh đỉnh phong, đều là quân tinh nhuệ bách chiến được chọn lựa ra từ trong quân doanh của Đường quốc!
Cầm đầu là một nam tử mang mặt nạ, nam tử mặt nạ ngẩng đầu liếc mắt nhìn nơi xa:
- Đuổi theo.
Rất nhanh, đám Hắc Đao vệ này vọt thẳng ra khỏi thành.
...
Một chỗ trong dãy núi, đám người Diệp Huyền vẫn đang chạy như điên.
Bên cạnh Diệp Huyền không xa, Lục Bán Trang đột nhiên nói:
- Sau lưng có một đội kỵ binh, khoảng ba trăm người! Không phải kỵ binh bình thường, rất mạnh!
Diệp Huyền gật đầu:
- Đuổi được chúng ta không?
Lục Bán Trang lắc đầu:
- Không đuổi kịp!
Diệp Huyền nói:
- Vậy cứ mặc kệ bọn hắn, chúng ta đi tới tòa thành khác!
Nói đến đây, hắn đột nhiên lớn tiếng nói:
- Vừa rồi thu hoạch được ít nhất năm ngàn vạn kim tệ, ba món Cực phẩm Linh khí, và một số tạp vật!
- Ờ!
Giữa sân, mọi người lập tức cười phá lên:
- Đánh, hung hăng đánh, ha ha!
- Xông lên a! Cướp bóc đi!
- Phát đại tài, ha ha...
- ...
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi không giống một kiếm tu, càng giống một thổ phỉ!
Diệp Huyền: "..."
Rất nhanh, đám người Diệp Huyền cưỡi Hắc Lang vọt tới một tòa thành cổ, mà trên tường của tòa thành cổ này, đã đứng đầy binh sĩ cầm trường cung trong tay.
Thấy một màn này, đám người sau lưng Diệp Huyền đã muốn xông lên, nhưng Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Đi, đi vòng!
Đi đường vòng?
Mọi người sửng sốt, không cướp?
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Tin ta, đi vòng!
Nói xong, hắn cưỡi Hắc Lang xoay người rời đi.
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Đi cùng hắn!
Rất nhanh, đoàn người quay người rời đi, chỉ chốc lát đã biến mất trong tầm mắt của đám binh sĩ kia.
Thấy một màn này, vẻ mặt một tên tướng lĩnh trên tường thành lập tức dữ tợn lên:
- Đáng chết!
Không đến nửa khắc đồng hồ, mấy trăm kỵ binh đi tới dưới thành, đúng là Hắc Đao vệ.
Nam tử mặt nạ cầm đầu ngẩng đầu nhìn lên phía trên tường thành, trên tường thành, tướng lĩnh kia trầm giọng nói:
- Bọn hắn đi!
Lúc này, nam tử mặt nạ đột nhiên hét:
- Không tốt, bọn hắn đi tới một tòa thành khác! Đi!
Một bên khác, đám người Diệp Huyền vẫn đang chạy như điên giữa dãy núi, dãy núi này có địa hình khá phức tạp, còn tốt, Hắc Lang dưới thân bọn họ cũng đủ mạnh mẽ, đối với những Hắc Lang này, những địa hình phức tạp kia căn bản không hề trở ngại, bằng không, bọn hắn căn bản không có khả năng đi sâu vào thủ phủ Đường quốc!
- Ngươi sợ bọn hắn ngăn cản chúng ta, sau đó sẽ bị những kỵ binh sau lưng đuổi kịp?
Diệp Huyền gật đầu:
- Chúng ta chỉ có mười ba người, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, một khi bị vây lại, chờ đám kỵ binh kia, còn có đại quân chạy đến, chúng ta có chắp cánh cũng không thể bay!
Lục Bán Trang nhìn thoáng qua nơi xa:
- Bọn hắn hẳn là còn có hậu chiêu.
Diệp Huyền khẽ gật đầu:
- Cho nên, chúng ta phải tăng nhanh tốc độ.
Nói xong, hắn nhìn quanh bốn phía:
- Chư vị, nếu lát nữa phải động thủ, nhất định phải đánh toàn lực, không thể nương tay dù chỉ một chút.
Mọi người gật đầu, bọn hắn cũng biết tình cảnh của bản thân lúc này, nhất định không thể khinh thường!
Mặc dù đều là thiên tài yêu nghiệt, nhưng hiện tại bọn hắn đối mặt chính là một quốc gia, ngẫm lại, kỳ thật vẫn hết sức kích thích!