Nam tử cẩm bào nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:
- Lần này chúng ta đến đây, là muốn các ngươi biết, các ngươi không cho phép dùng bốn chữ Thương Lan học viện để mở học viện, không chỉ như thế, tất cả học viên của Thương Lan học viện không được tu luyện công pháp, võ kỹ... Của Thương Lan học viện. Tóm lại, Thương Lan tổng viện không cho phép Thanh Châu xuất hiện một tòa Thương Lan học viện.
Diệp Huyền gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi. Các ngươi trở về đi.
Nam tử cẩm bào cau mày, nói:
- Ngươi muốn lừa chúng ta? Bảo Kỷ Vẫn ra đây nói chuyện, hắn...
Diệp Huyền quay người tát một cái.
Sắc mặt nam tử cẩm bào thay đổi, hắn nâng tay ngăn cản.
Ầm!
Diệp Huyền tát thẳng vào cánh tay của nam tử cẩm bào, cánh tay và thân thể hắn lắc lư dữ dội, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên tiến lên đá vào bụng đối phương.
Bành!
Nam tử cẩm bào bay ra ngoài, cuối cùng đập vào mặt đất.
Nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên ra tay, hai tên học viên Thương Lan học viện muốn động thủ, nhưng mà, Mặc Vân Khởi cùng Bạch Trạch nhanh hơn bọn họ, Bạch Trạch lao vào một tên học viên, nhưng tốc độ của Mặc Vân Khởi càng nhanh...
Phanh phanh phanh phanh!
Mấy giây sau, hai học viên Thương Lan học viện đều bay ra ngoài.
Nghiền ép!
Nghiền ép dễ dàng.
Hiện tại Bạch Trạch cùng Mặc Vân Khởi, sau khi được Diệp Huyền điên cuồng cung cấp tài nguyên tu luyện, thực lực hai người đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, đặc biệt là Bạch Trạch đã đạt tới Thông U cảnh, lực lượng thân thể có thể đối kháng với cường giả Thần Hợp cảnh!
Mặc Vân Khởi còn kém một chút mới đạt tới Thông U cảnh, thế nhưng tốc độ của hắn đã sớm vượt qua Thông U cảnh, ở phương diện tốc độ, cho dù là Diệp Huyền cũng đuổi không kịp!
Đối mặt với Mặc Vân Khởi cùng Bạch Trạch, nếu như Diệp Huyền không thi triển kiếm kỹ mạnh mẽ như Nhất Kiếm Định Sinh Tử, hắn không có nắm chắc có thể thắng dễ dàng!
Giữa sân, Diệp Huyền đi tới trước mặt ba người kia, ba người vô cùng kiêng kị, thực lực đám người Diệp Huyền hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ!
Diệp Huyền hơi cúi người xuống, hắn vẫn nhắm mắt như trước, nói:
- Trở về nói với Thương Lan tổng viện, chúng ta không cần tổng viện hỗ trợ cái gì, mà chúng ta cũng không hi vọng các ngươi tới nơi này khoa tay múa chân, các ngươi là các ngươi, chúng ta là chúng ta, rõ chưa?
Nam tử cẩm bào nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:
- Các ngươi dùng bốn chữ Thương Lan học viện!
Diệp Huyền lãm đạm nói:
- Học viện này là Kỷ lão lưu lại, ta sẽ không đổi. Hiện tại, ba người các ngươi lập tức cút cho ta, còn nữa, trở về nói với tổng viện Thương Lan học viện, không bao lâu, bốn người chúng ta sẽ đi tới tổng viện Thương Lan học viện thỉnh giáo các ngươi.
Nam tử cẩm bào cười lạnh đầy mỉa mai, nói:
- Chỉ bằng bốn người các ngươi?
Diệp Huyền không có trả lời, mà là quay người rời đi.
Nam tử cẩm bào còn muốn nói điều gì, Mặc Vân Khởi đột nhiên nói:
- Đại ca, ta van ngươi. Ngươi cũng đừng lải nhải, ngươi lại nói tiếp, Diệp thổ phỉ sẽ xuất kiếm kết liễu ngươi. Kết liễu ngươi không quan hệ, sợ rằng sau lưng đám khốn kiếp các ngươi có người, đến lúc đó lại tới lấy lớn hiếp nhỏ, chơi như vậy quá phiền toái. Nghe ta khuyên một lời, cút nhanh lên, ca chỉ muốn tốt cho các ngươi!
Nói xong, hắn và Bạch Trạch cùng Kỷ An Chi quay người rời đi.
Sắc mặt ba người nam tử cẩm bào khó coi tới cực điểm!
Quả thực là vô cùng nhục nhã!
Một lát sau, nam tử cẩm bào gằn giọng nói:
- Chúng ta trở về!
Nói xong, ba người quay người rời đi.
Cách đó không xa, Ngũ lâu chủ nhìn bóng lưng ba người nam tử cẩm bào, thấp giọng thở dài, nói:
- Thương Lan tổng viện cũng là một đám ngu ngốc...
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Thương Lan điện, nói:
- Có loại học viên này còn không muốn... Đầu đều bị cửa kẹp rồi!
Thương Lan tổng viện không có đến giúp đỡ, hắn tự nhiên cũng biết một hai.
Thương Lan học viện tại Thanh Châu xuống dốc quá lâu, dĩ nhiên, nếu là trước kia, mà bây giờ, có bốn cái tiểu gia hỏa, bên này muốn quật khởi cũng không phải việc khó gì! Cho dù Thương Lan học viện bên này không quật khởi, tiền đồ của bốn người Diệp Huyền cũng sáng lạn.
Phía trước có Diệp Huyền tỏa sáng chói mắt, hắn xem ra, kỳ thật, Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch cùng với Kỷ An Chi đều không kém, phải nói phi thường tốt, đừng nói tại Khương quốc này, đặt tại toàn bộ Thanh Châu cũng là thiên tài nổi bật!
Đáng tiếc là, Thương Lan tổng viện vẫn giữ ấn tượng lúc trước với bên này.
Cửu lâu chủ lắc đầu thở dài, quay người rời đi. Loại chuyện này chính là việc nội bộ của Thương Lan học viện, người ngoài không tiện nhúng tay vào!
Thương Lan điện.
Bốn người ngồi quanh bàn.
Mặc Vân Khởi trầm giọng nói:
- Đám người kia trở về... Sợ rằng tổng viện Thương Lan học viện chẳng mấy chốc sẽ tới gây phiền toái cho chúng ta!
Diệp Huyền nói khẽ:
- Tránh không khỏi. Chúng ta không muốn bị bọn chúng gây phiền toái, như vậy phải trở nên mạnh hơn. Nếu bốn người chúng ta đủ mạnh, sẽ không sợ bất cứ phiền toái gì!
Bạch Trạch gật đầu, nói:
- Là đạo lý này.
Diệp Huyền nhìn sang Mặc Vân Khởi, nói:
- Khi nào đến Thông U?
Mặc Vân Khởi trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Một tháng!
Diệp Huyền lắc đầu, nói:
- Nửa tháng, trong nửa tháng, nếu ngươi không có đạt tới Thông U, món ăn của ngươi sau này sẽ đưa một nửa cho Bạch Trạch!
Nghe vậy, Bạch Trạch vội vàng gật đầu, nói:
- Tốt, tốt!
Mặc Vân Khởi hung tợn nhìn Bạch Trạch, nói:
- Nửa tháng thì nửa tháng!
Diệp Huyền gật đầu, sau đó nhìn Kỷ An Chi, nói:
- Ngươi thì sao?
Kỷ An Chi do dự một chút, sau đó nói:
- Một tháng!
Diệp Huyền lắc đầu, nói:
- Mỗi ngày thêm một con gà quay, một đùi cừu nướng!
Kỷ An Chi suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nửa tháng!
Nói đến đây, nàng dựng thẳng một ngón tay, nói:
- Lại thêm một nồi giò heo, mười ngày đến Thông U!
- Diệp thổ phỉ, không công bằng, dựa vào cái gì chứ! Ngươi...
Lúc này, Kỷ An Chi đột nhiên nhìn về phía Mặc Vân Khởi, trong tay nàng chẳng biết lúc nào xuất hiện thêm một thanh đao.
Mặc Vân Khởi dừng lại, nói:
- Kỷ tỷ, ta, ta không có ý tứ gì khác, ta chỉ có ý kiến với Diệp thổ phỉ, ta...
Diệp Huyền đứng lên, hắn nhìn Mặc Vân Khởi, nói:
- Ta mặc dù là viện trưởng, thế nhưng, ta không làm cá nhân chủ nghĩa, Thương Lan học viện chúng ta vô cùng dân chủ, bất cứ chuyện gì cũng có thể dùng bỏ phiếu để quyết định.
Nói xong, hắn nhìn Kỷ An Chi, nói:
- Ngươi bỏ phiếu cho người nào?
Kỷ An Chi chân thành nói:
- Ngươi!
Mặc Vân Khởi: “...”
Diệp Huyền gật đầu, sau đó lại nhìn Bạch Trạch, nói:
- Ngươi thì sao?
Bạch Trạch do dự một chút, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Thêm món ăn!
Bạch Trạch vội vàng nói:
- Ngươi!
Diệp Huyền quay đầu nhìn Mặc Vân Khởi, nói:
- Ba so với một, ngươi thua. Cho nên, ngươi có ý kiến gì cũng vô hiệu.
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Kỷ An Chi nhìn thoáng qua Mặc Vân Khởi, thần sắc bất thiện, nàng cắn một cái bánh bao, sau đó cũng quay người rời đi.
Bạch Trạch vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Khởi, lắc đầu thở dài, nói: