Ba người tăng thêm Khô Mạc xông về phía Diệp Huyền, rõ ràng, bốn người muốn chém giết Diệp Huyền!
Những học viên Thương Mộc học viện khác cũng lao về phía ba người Bạch Trạch!
Ba người đánh gần một trăm người!
Từ khí thế và số lượng, không hề nghi ngờ, ba người Mặc Vân Khởi hoàn toàn bị nghiền ép, thế nhưng, trong mắt ba người không có nửa điểm sợ hãi!
Đúng lúc này, một đám người áo đen đột nhiên xuất hiện trong sân, đám người áo đen này có hơn bốn mươi người, trong tay từng người cầm lưỡi hái màu đen, sau khi bọn họ xuất hiện, trực tiếp gia nhập vào chiến trường, mà đối tượng bọn họ nhằm vào là những học viên của Thương Mộc học viện!
Sau khi đám người áo đen này gia nhập chiến trường, giữa sân, vô số học viên Thương Mộc học viện dồn dập ngã xuống đất...
- Hoàng thất Khương quốc, Túy Tiên lâu!
Cách đó không xa, Khô Mạc gầm lên.
Hắn làm sao không nhìn ra, những người áo đen được Túy Tiên lâu cùng Khương quốc Hoàng thất phái tới?
Không có người nào đáp lại hắn!
Khô Mạc cũng không thể làm gì, sau cùng, hắn chỉ có thể điên cuồng vây công Diệp Huyền.
Bốn tên cường giả Thần Hợp cảnh vây công Diệp Huyền, Diệp Huyền tự nhiên không địch nổi, vừa giao thủ đã bại lui liên tục! Bốn người Khô Mạc giống như nổi điên đuổi theo Diệp Huyền, bốn người bọn họ hiện tại cũng chỉ muốn chém giết Diệp Huyền!
Mà đúng lúc này, Mặc Vân Khởi đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Diệp Huyền, sau đó, một thanh phi đao màu vàng óng trực tiếp chém về phía một tên cường giả Thần Hợp cảnh cách Diệp Huyền không xa, sắc mặt tên cường giả Thần Hợp cảnh thay đổi, thân thể của hắn lướt nhanh, tránh qua, tránh né phi đao trí mạng!
Gần như cùng lúc, một bóng người giống như thanh đao sắc bén xông về phía cường giả Thần Hợp cảnh kia!
Chính là Bạch Trạch!
Mọi người còn chưa thấy rõ, một tên cường giả Thần Hợp cảnh trong đó đã lui về phía sau hơn mười trượng!
Ở bên khác, Kỷ An Chi cũng lặng lẽ xuất hiện trước mặt một tên cường giả Thần Hợp cảnh!
Bốn đấu bốn!
Những học viên Thương Mộc học viện kia đã bị những người áo đen áp chế hoàn toàn!
Kỳ thật, cho dù bốn người Diệp Huyền không đến báo thù, Hoàng thất Khương quốc cùng Túy Tiên lâu cũng sẽ không bỏ qua cho Thương Mộc học viện. Hiện tại chưa diệt trừ Thương Mộc học viện, ngày sau chờ bị trả thù sao?
Đối diện Diệp Huyền, Khô Mạc nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:
- Tốt, tốt cho một Diệp Huyền, không nghĩ tới Khương quốc Thương Mộc học viện ta lại bại vong trong tay ngươi, ngươi...
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Khô Mạc.
Một thanh kiếm tàn nhẫn chém xuống!
Bành!
Khô Mạc bị chém bay ngược về phía sau hơn vài chục trượng, hắn vừa dừng lại một nháy mắt, mặt đất dưới chân hắn trực tiếp vỡ nát, không chỉ như thế, khóe miệng của hắn có máu tươi chảy ra, máu tươi đã nhuộm đỏ vạt áo của hắn!
Khô Mạc rung động đến cực điểm, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền, nói:
- Ngươi...
Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Huyền cách đó không xa tức giận nói:
- Đừng có nói nhảm với lão tử, lão tử chỉ muốn đánh chết ngươi!
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp lao tới.
Mặc dù đôi mắt hắn bị mù, thế nhưng còn có thể cảm nhận được!
Nếu như không phải mắt không nhìn thấy, chiến lực của hắn còn có thể tăng lên ít nhất hai đến ba thành!
Hai mắt không nhìn thấy, việc này tạo thành ảnh hưởng nhất định lên hắn!
Nhìn thấy Diệp Huyền xông tới lần nữa, gương mặt Khô Mạc biến thành dữ tợn, nói:
- Vậy thì tới đi.
Nói xong, hắn cũng xông về phía Diệp Huyền lần nữa, trong cơ thể hắn, một cỗ khí tức cường đại không ngừng sinh ra, cỗ khí tức này mạnh vượt ra khỏi khí tức của cường giả Thần Hợp cảnh!
Tự bạo!
Khô Mạc rất rõ ràng, trạng thái của hắn hiện tại không thể nào là đối thủ của Diệp Huyền, chờ hắn bị Diệp Huyền chém giết, không bằng hắn hiện tại ngọc thạch câu phần!
Diệp Huyền cũng không dừng lại, kiếm của hắn đột nhiên thoát khỏi tay bay ra ngoài!
Khô Mạc nở nụ cười tàn nhẫn.
Oanh!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, ngay sau đó, một làn sóng năng lượng cường đại lan ra giữa sân, trong làn sóng năng lượng cường đại này, một bóng người không ngừng bị đẩy về phía sau.
Chính là Diệp Huyền!
Hắn lui lại gần trăm trượng, cuối cùng hắn đập vào một vách núi mới dừng lại!
Tất cả mọi người dừng lại, dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền.
Dưới vách núi đá, Diệp Huyền chậm rãi bò dậy, hắn lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó lại nói với đám người Mặc Vân Khởi cách đó không xa:
- Giết, giết sạch sành sanh!
Giết!
Giết sạch sành sanh!
Nghe lời của Diệp Huyền, ba người Mặc Vân Khởi trực tiếp lao tới!
Giết!
Diệp Huyền cho tới bây giờ không phải là người nhân từ nương tay!
Nếu hai học viện đã đến tình trạng không phải ngươi chết ta sống, vì sao không chém tận giết tuyệt?
Thương Mộc học viện lúc trước đối đãi với Thương Lan học viện, bọn họ cũng không có nhân từ bao giờ!
Giết!
Bốn người Diệp Huyền xông tới lần nữa!
Tốc độ của hắn rất nhanh, thế nhưng, kiếm của hắn càng nhanh hơn!
Người vừa xông tới, kiếm đã chém bay đầu một tên cường giả Thần Hợp cảnh của Thương Mộc học viện!
Sắc mặt tên cường giả Thần Hợp cảnh giao thủ với Mặc Vân Khởi thay đổi, lúc hắn muốn quay người chạy trốn, kiếm đã tới.
Oanh!
Tên cường giả Thần Hợp cảnh bị đánh bay ra xa.
Mà lúc này, Linh Tú kiếm đã bay tới, nhưng một ngọn phi đao càng nhanh, vào thời khắc tên cường giả Thần Hợp cảnh bay ra ngoài, một thanh phi đao trực tiếp đâm xuyên qua yết hầu tên cường giả Thần Hợp cảnh kia.
Xùy!
Đầu lâu của tên cường giả Thần Hợp cảnh kia bay lên cao, máu tươi bắn ra như suối!
Mặc Vân Khởi nhìn thoáng qua Diệp Huyền đứng cách đó không xa, lãm đạm nói:
- Đoạt đầu người!
Diệp Huyền cầm kiếm xông lên, những người đứng cách hắn mười trượng…
Xùy!
Lại có một tên cường giả Thần Hợp cảnh bị chém bay đầu!
Miểu sát!
Trực tiếp miểu sát!
Nhìn thấy cảnh này, các học viên Thương Mộc học viện đều giật mình đến cực điểm, cũng không có ai lựa chọn đầu hàng.
Hiện tại hô đầu hàng cũng chỉ tự rước lấy nhục mà thôi!
Chiến!
Hai bên đã không có đường lui!
Đến mức mấy tên cường giả Thần Hợp cảnh, nếu như đơn đả độc đấu, ngoại trừ Diệp Huyền ra, ba người Mặc Vân Khởi rất khó đánh giết bọn họ, mà bây giờ, bốn đấu bốn, bốn người bị nghiền ép rất dễ dàng!
Sau khi cường giả Thần Hợp cảnh của Thương Mộc học viện đều chết sạch, tiếp theo chính là tru diệt!
Đồ sát chân chính!
Trước học điện, từng đầu lâu của học viên Thương Mộc học viện không ngừng bay lên…
Đám người vây xem chung quanh vô cùng kinh hãi, có ít người thậm chí không dám xem tiếp, quay người chạy xuống dưới núi!
Quá huyết tinh!
Ngày hôm nay là tận thế của Thương Mộc học viện.
Rất nhanh, hiện tại chỉ còn lại mười học viên Thương Mộc học viện.
Là Diệp Huyền cố ý lưu lại!
Mười người đứng cạnh nhau, quần áo trên người bọn họ đầy máu tươi.