Kiếm Tôn

Chương 157: Ca, Muội Muốn Đi!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, hắn nhìn về phía Khương Cửu, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một tiểu nữ hài xuất hiện giữa sân.

Nhìn thấy tiểu nữ hài này, Diệp Huyền lập tức ngây người.

Tiểu nữ hài này, hắn nhận biết, đúng là tiểu nữ hài tặng cho Diệp Linh thiên hỏa noãn ngọc lúc trước!

Tiểu nữ hài mặc một bộ áo bông nhỏ màu hồng, sau đầu ghim một cây roi thật dài, phấn điêu ngọc trác, rất là đáng yêu! Đáng tiếc là ánh mắt của nàng thực sự quá băng lãnh!

Tiểu nữ hài bỏ qua mọi người chung quanh, nàng đi đến trước mặt Diệp Linh, lúc này, Mặc Vân Khởi bên cạnh đột nhiên đi đến trước mặt tiểu nữ hài, hắn liếc mắt đánh giá tiểu nữ hài, cười hắc hắc:

- Tiểu nha đầu thật đáng yêu, người lớn nhà ngươi đâu?

Nói xong, hắn đang muốn sờ tới cây roi sau đầu tiểu nữ hài.

Ầm!

Mặc Vân Khởi đột nhiên bắn ngược ra ngoài!

Hơn mười trượng ngoài xa, Mặc Vân Khởi ầm ầm nện trên mặt đất, trực tiếp nện cho mặt đất lõm ra hố sâu to lớn!

Trong hố sâu, Mặc Vân Khởi kêu rên nói:

- Mẹ a... Đau chết lão tử...

Mọi người:

- ...

Tiểu nữ hài nhìn Diệp Linh:

- Hãy đi theo ta.

Nghe vậy, Diệp Huyền trực tiếp ngăn trước mặt Diệp Linh, hắn đề phòng nhìn tiểu nữ hài.

Tiểu nữ hài lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Ngươi có thể bảo hộ nàng sao?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta sẽ dùng mạng bảo hộ nàng!

Tiểu nữ hài lạnh lùng nói:

- Mạng của ngươi có ích gì?

Diệp Huyền còn muốn nói thêm, tiểu nữ hài lạnh lùng nói:

- Thương Mộc học viện Đại Vân đế quốc, mặc dù không đến mức Vạn Pháp cảnh đi đầy đất, nhưng tùy tiện để một hai chục tên đi ra vẫn là nhẹ nhàng, ngoài ra, còn có Ám giới, tổ chức sát thủ này, ngay cả cường giả trên Vạn Pháp Đỉnh Phong cảnh cũng từng ám sát thành công, ngoại trừ hai thế lực này, còn có vô số thế lực lớn nhỏ của Thanh Châu này, bọn hắn sẽ tới trả thù ngươi, khi đó, ngươi lấy gì để bảo hộ nàng?

Diệp Huyền nắm chặt hai quả đấm, vẻ mặt trở nên khó coi.

Lúc này, Diệp Linh đột nhiên nói khẽ:

- Ca, muội muốn đi theo nàng!

Thân thể Diệp Huyền khẽ run lên, hắn quay người nhìn về phía Diệp Linh, trong nháy mắt, không chút dấu hiệu nào, trong mắt của hắn, hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống.

Nhìn thấy Diệp Huyền rơi lệ, mọi người giữa sân đều có chút khiếp sợ.

Đặc biệt là đám người Khương Cửu, bọn hắn phi thường rõ ràng tính cách của Diệp Huyền, hắn tuyệt đối là một hán tử đổ máu không đổ lệ!

Mà giờ khắc này, chỉ một câu của Diệp Linh đã khiến cho hắn đổ lệ!

Bởi vậy rõ ràng, trong lòng Diệp Huyền, địa vị của Diệp Linh trọng yếu đến cỡ nào!

Tiểu nữ hài cũng hơi kinh ngạc, đối với Diệp Huyền, nàng cũng hiểu một chút, mà trận chiến vừa rồi, nàng cũng quan sát đầy đủ.

Mặc dù nàng không thích Diệp Huyền, nhưng không thể không nói, đây là một hán tử, đặc biệt là hắn dám đánh dám giết, không bó tay bó chân, càng làm cho nàng thêm thưởng thức. Mà giờ khắc này, chỉ vì một câu của Diệp Linh, tên này thế mà lập tức... Không thể không thừa nhận, kẻ trước mắt này, thật sự vô cùng quan tâm muội muội của mình!

Loại quan tâm này, không một chút tính toán lợi ích!

Diệp Linh cũng lập tức tuôn chảy nước mắt, nàng cứ như vậy nhìn Diệp Huyền:

- Ca, muội cũng muốn trở nên mạnh hơn!

Diệp Huyền yên lặng.

Diệp Linh lau nước mắt trên mặt:

- Muội không muốn làm ca vướng bận, cũng không muốn bản thân bị người khác bắt đi để uy hiếp ca ca, ca, muội muốn trở nên mạnh hơn, muội muốn về sau có thể giúp ca!

Diệp Huyền đi đến trước mặt Diệp Linh, hắn nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên mặt Diệp Linh:

- Là ca không có năng lực, không thể bảo hộ muội thật tốt!

Diệp Linh lắc đầu, nước mắt nhịn không được rơi xuống:

- Là muội vô dụng, từ nhỏ đến lớn đều chỉ làm liên lụy ca ca, là muội vô dụng...

Diệp Huyền mỉm cười:

- Đừng khóc, sắp thành mèo hoa rồi!

Diệp Linh kéo Diệp Huyền ngồi xuống, nàng nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt Diệp Huyền:

- Ca, muội nhất định sẽ mạnh lên, nhất định sẽ, đến lúc đó, muội nhất định phải bảo hộ ca thật tốt, giống như ca đã bảo hộ muội!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, hắn nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên mặt Diệp Linh, không nói gì.

Đúng lúc này, tiểu nữ hài bên cạnh đột nhiên nói:

- Thể chất của nàng đặc thù, các ngươi dùng Hỏa Linh, chỉ có thể tạm thời duy trì tính mạng của nàng, đó căn bản không phải kế lâu dài, chỉ khi nàng theo ta về Bắc Hàn tông, mới có thể giải quyết triệt để vấn đề trên người nàng.

Diệp Huyền quay người nhìn về phía tiểu nữ hài, tiểu nữ hài nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ngươi không có khả năng bảo hộ nàng cả một đời, nàng nhất định phải có năng lực tự vệ, nếu nàng gia nhập Bắc Hàn tông ta, Bắc Hàn tông ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực bồi dưỡng nàng.

Lúc này, Kỷ lão đầu xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn về phía Kỷ lão đầu, Kỷ lão đầu nhìn thoáng qua Diệp Linh:

- Nha đầu này có thể chất đặc thù, nếu nàng đi Bắc Hàn tông, với nàng mà nói, hẳn là con đường tốt nhất.

Diệp Huyền hơi cúi đầu:

- Nàng chưa bao giờ rời xa ta!

Kỷ lão đầu thấp giọng thở dài, không nói gì thêm.

Lúc này, trong đầu Diệp Huyền đột nhiên vang lên thanh âm của tiểu nữ hài:

- Đã bao giờ ngươi nghĩ tới tình cảnh của ngươi bây giờ? Nàng lưu lại bên cạnh ngươi, thập tử vô sinh, nếu nàng đi Bắc Hàn tông ta, Bắc Hàn tông ta tự có năng lực bảo hộ nàng. Ta biết ngươi muốn bảo hộ nàng, nhưng đừng để tình thương này trở thành ích kỷ!

Ích kỷ!

Diệp Huyền chậm rãi nắm chặt hai tay.

Giữa sân, tất cả mọi người đang nhìn Diệp Huyền.

Một lát sau, Diệp Huyền đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Linh, cười nói:

- Tốt, ca đáp ứng muội!

Diệp Linh không hề vui vẻ, ngược lại, càng khóc dữ dội hơn.

Vì như thế có nghĩa là, nàng phải rời xa ca ca!

Diệp Huyền nhẹ nhàng vuốt ve đầu Diệp Linh, cười nói:

- Đừng khóc.

Nói xong, hắn kéo Diệp Linh đi đến trước mặt tiểu nữ hài:

- Tiền bối, muội muội ta làm phiền rồi!

Tiểu nữ hài đang muốn dắt tay Diệp Linh, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Tính tình nàng mềm yếu, không thích tranh đấu, nếu đi Bắc Hàn tông, khó tránh khỏi bị người khi dễ, ta...

- Yên tâm!

Tiểu nữ hài lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Nếu nàng theo ta về Bắc Hàn tông, trong Bắc Hàn tông, không ai dám khi dễ nàng.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua tiểu nữ hài, sau đó hắn quay người đặt một chiếc nhẫn vào trong tay Diệp Linh, chiếc nhẫn này, đúng là nạp giới hắn thu hoạch được trước đó, mà bên trong, là toàn bộ tài sản của hắn!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Đi Bắc Hàn tông, không nên quá yếu mềm, nếu ai khi dễ muội, muội lập tức khi dễ lại cho ca, nếu không đánh thắng, lập tức truyền tin cho ca, ca sẽ đến giúp muội, biết không?

Diệp Linh lau nước mắt trên mặt, khẽ gật đầu:

- Ân!

Lúc này, tiểu nữ hài kia đột nhiên nói:

- Nạp giới này ngươi tự giữ lại đi, nàng đi Bắc Hàn tông, không cần thêm gì cả!

Diệp Huyền nhìn về phía tiểu nữ hài:

- Ta cho muội muội ta, ta...

Tiểu nữ hài cắt ngang Diệp Huyền:

- Mấy thứ ngươi cho có thể tốt hơn hay không? Những đồ vật rác rưởi trong nạp giới của ngươi, nếu để nàng mang về Bắc Hàn tông, ta cũng muốn mất mặt!

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)