Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 301: Đánh cuộc

Thần Thánh lúc này bị buộc phải tham gia một tràng chiến đấu không đồng cấp!

Tuy rằng Tà Nguyệt cùng hắn đều là Thần giai. Nhưng hắn ở trên chủ tinh để đạt tới Thần giai hắn phải dùng trăm phương ngàn kế cùng với giấu diếm sự tham sát của Chuyển Luân. Ở trong phiến lĩnh vực này hắn phải lấy lực lượng Thần giai đối kháng với ức kiếm kiếm trận của Tà Nguyệt!

Lực công kích của Thần giai kiếm khí dễ dàng đem những kiếm ảnh khổng lồ chấn thành phấn vụn! Những cự kiếm mà Lăng Vân phải dùng toàn lực mới có thể oanh phá, trước mặt Thần Thánh chỉ giống như những thanh kiếm phổ thông, không có một thanh nào còn hoàn hảo.

Trong một thoáng giao chiến, số thanh kiếm bị chém nát đã lên tới hàng vạn. Bất quá điều này cũng không đại biểu cho Thần Thánh chiếm cứ thượng phong. Ngược lại, mỗi lần đem cự kiếm chém nát, lực va chạm truyền tới từ trên cự kiếm khiến cho khí tức của hắn thêm bất ổn. Khi lực lượng này tích lũy đến hàng ngàn hàng vạn thì đủ để khiến cho hắn khí huyết sôi trào. Giờ khắc này, hắn ngay cả cầm kiếm cũng hơi run run, một tia máu tràn ra ở chỗ chuôi kiếm. Hiển nhiên là do lực phản chấn gây ra!

Một vạn... Tuy là rất lớn, nhưng so với con số ức thanh cự kiếm thì chưa tới một phần vạn!

Mắt thấy Tà Nguyệt lại phát động cự kiếm bắn tới, con ngươi Thần Thánh nhất thời co rút lại. Một tia cương quyết lóe lên trong mắt! Ngay sau đó, từ trong cơ thể hắn bạo phát ra một cổ khí tức vô cùng nguy hiểm!

- Kiếm Linh nho nhỏ. Nếu ngươi có thể chết dưới môt kiếm này của ta, cũng đủ để cho ngươi ngạo thị dưới cửu tuyền.

Vừa nói xong một đạo quang mang vàng óng ánh tán phát ra từ trong thể nội, cả người hắn được bao phủ giống như một người kim loại. Cho dù là Thần kiếm trong tay dưới sự chiếu rọi của kim quang cũng hơi phát sinh biến hóa, chớp lóe kim quang, ngay cả bộ dáng bên ngoài cũng biến thành giông giống với cự kiếm ở trung ương của Hoàng Giả Chi Thành.

Tà Nguyệt quét mắt một vòng qua người Thần Thánh. Hừ nhẹ:

- Cấm thuật!?

Ngay sau đó những thanh cự kiếm nhanh chóng lấy thân hắn làm trọng tâm, tạo ra hắc ám long quyển khủng bố, không ngừng chuyển động, đem cả người hắn bao bọc lại!

Đồng thời, còn có vài chục vạn cự kiếm từ cuối chân trời cũng gào thét bắn tới phiến khu vực của Thần Thánh, mưu toan lấy lượng áp nhân.

"Trễ rồi!"

Trong mắt Thần Thánh hiện lên một tia quang mang cuồng nhiệt, giống như ngày đó dưới chân Thương Mãng Sơn, khẩn cầu lực lượng của Thần linh phụ thể, trên người tản mát ra tín ngưỡng lực mãnh liệt. Trong nháy mắt, kim quang bao phủ toàn thân hắn đột nhiên sáng choang lên, giống như thái dương chói lòa, chiếu rọi ra bốn phương khiến người ta khó lòng mở mắt.

Quang quang mãnh liệt giống như một phiến kiếm quang thực chất, đi tới đâu thì nơi đó đều bị hủy diệt, ngoại trừ ánh sáng chói lòa ra thì không còn có vật gì khác!

Mấy chục vạn cự kiếm của Tà Nguyệt giống như băng tuyết gặp phải mặt trời chói chan, nhanh chóng bị hòa tan hết, tiêu tán trong hư không. Cho dù là có bao nhiêu cự kiếm cũng thế, trước kiếm quang chói chang đều phải hôi phi yên diệt.

Cả phiến hư không cũng gợn lên trận trận không gian ba động rất nhỏ khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Tùy theo kiếm quang chiếu rọi liên tục, biên độ của nó ngày càng lớn. Nếu như tiếp tục như thế thì cả phiến hư không này cũng có thể bị thiêu đốt!

Thấy cảnh này, trung niên nam tử hừ nhẹ một tiếng, vung tay lên, cuối chân trời lại có thêm nhiều điểm đen xuất hiện, trong phút chốc đã có hơn vạn cự kiếm giống như thiêu thân lao đầu vào lửa bắn vào bên trong vùng ánh sáng cường liệt.

Một thanh lại tiếp một thanh, càng ngày càng nhiều cự kiếm bị hòa tan. Ánh sáng tuy rằng vẫn có khả năng hòa tan như cũ, nhưng sau đó hiển nhiên là đã vượt qua khả năng hòa tan cực hạn. Cự kiếm giống như mưa xâm nhập phạm vi của ánh sáng, đem nó toàn bộ thôn phệ, xuyên thấu qua!

Sau khi xuyên qua khu vực bao phủ bởi ánh sáng, dư thế vẫn chưa giảm, cắm vào trên biển cát, làm nổi lên một trận cát triều!

Bất quá trên mặt Tà Nguyệt cũng chưa có sắc thái vui mừng. Hắn phảng phất như phát hiện ra cái gì, vung nhẹ tay lên, một đạo huyết quang màu đỏ nhạt như thiểm điện bắn ra từ trong tay hắn, lao thẳng về phía đám ánh sáng.

Ngay sau đó, ánh sáng lấy một loại tốc độ khủng khiếp thu nhỏ lại. Trong chớp mắt đã hóa thành hư vô, vô tung vô tích. Bầu trời lại khôi phục lại màu xanh thẳm như tẩy rửa. Chẳng qua là Thần Thánh cũng tiêu thất không thấy bóng dáng, giống như chưa từng tồn tại trên thế gian.

Thần Thánh tu luyện chính là một mạch trong tứ mạch kiếm khí. Tiềm lực to lớn, không hề kém Lăng Vân bao nhiêu. Nếu Lăng Vân lúc này có tu vi Thần giai thi triển cấm thuật thì có thể đem phiến lĩnh vực này đánh nát, bỏ chạy thành công. Thần Thánh đã là Thần giai đỉnh phong, há không có khả năng đào tẩu từ trong lĩnh vực này.

Trung niên nam tử mặt mang hàn ý, liếc nhìn phiến hư không một cái:

- Thi triển cấm thuật ngươi đã đại thương nguyên khí. Còn muốn chạy thoát từ trong tay Tà Nguyệt ta sao?

Nói xong, thân hình hắn chuyển đổi, mục quang vượt qua không gian xa xôi, rơi vào trên hơn bốn mươi mấy người còn sống sót. Ngay sau đó, môt cổ kiếm ý thông qua một loại lực lượng thần dị truyền khắp toàn bộ thế giới, nương theo những thanh cự kiếm, phủ xuống trên trên thân hình mọi người!

Kiếm Linh - cũng tương đương với kiếm hồn có tu vi Thần giai! truyện được lấy tại Trà Truyện

Trước mặt Kiếm Linh, không chỉ là kiếm hồn, mà là tất cả những thanh kiếm thông linh đều bị áp chế. Người cầm kiếm sẽ cảm thấy kiếm của mình suy giảm linh tính, cầm không còn thuận tay như trước. Thậm chí còn có trận trận kháng cự mãnh liệt truyền đến từ trên thân kiếm.

Lúc này những thanh cự kiếm không còn theo kiểu lấy số lượng áp nhân, mà là theo sự dẫn dắt của kiếm ý, đem những người còn sống khóa chặt lại. Ước chừng có hơn bốn mươi vạn cự kiếm tạo thành hơn bốn mươi con kiếm long, hướng những người còn sống sót lao tới.

Xong hết thảy, Tà Nguyệt đưa tay vẽ ra một lỗ hổng, thân hình chớp động chui vào trong tiến hành đuổi theo Thần Thánh!

Thấy Kiếm Linh Tà Nguyệt rời đi, mọi người đều cảm thấy áp lực giảm nhiều. Nhưng khi nhìn lại hơn bốn mươi con kiếm long, nhất thời lại có vẻ tuyệt vọng như cũ!

Hơn bốn mươi con kiếm long, mỗi con đều do hơn vạn cự kiếm tạo thành, dài mấy vạn trượng, khí thế vụt thẳng lên trời cao, trực tiếp khiến cho người ta lạnh lẻo trong lòng. Cho dù là những Bán Thần cường giả trước mặt kiếm long cũng phải có chút nản lòng thoái chí!

Với thực lực cấp bậc Bán Thần, nếu đối phó với mấy chục, gần trăm cự kiếm thì còn có thể chém nát. Nhưng hơn vạn thanh... Trừ phi thực lực bọn họ có thể bằng với Kiếm Si Thần Thánh - Thần giai cường giả chân chính, nếu không cho dù là không có Tà Nguyệt tọa trấn thì bọn họ cũng chỉ có một con đường chết.

Vô luận là bọn họ có thể chống lại hay không, hơn bốn mươi con kiếm long chung quy vẫn đánh tới!

Một vị Bán Thần ở gần nhất mới vừa dùng hết lực lượng toàn thân đem vài thanh cự kiếm ở đầu của kiếm long chém nát thì đã bị kiếm long thôn phệ. Long thân không lồ quấn vòng quanh hắn không ngừng xoay tròn, giống như một con cự long con sống. Một vị Bán Thần cường giả chỉ có thể chống đỡ trong thời gian một cái hô hấp!

Bán Thần cũng chỉ như thế, không khác Kiếm Thánh là bao nhiêu!

Sau khi thôn phệ một vị Bán Thần cường giả, kiếm long cũng không có rời đi, ngược lại còn hội tụ với một kiếm long khác ở phụ cận, truy kích mục tiêu tiếp theo.

Thấy một màn này, mọi người đều tuyệt vọng tới cực điểm. Lúc này ngoài việc tấn giai đến Thần cấp, bọn họ đúng là không có con đường nào khác!

Đánh cuộc một keo, có thể tìm được một đường sinh cơ. Ít ra còn hơn việc đối mặt với hơn bốn mươi con kiếm long này - thập tử vô sinh!