Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 299: Tà Nguyệt

Kiếm ý!

Một cổ kiếm ý cường đại đủ để khiến cho kiếm trong tay của mọi người cũng phải rung theo, đột ngột xuất hiện từ trên người của trung niên nam tử. Dưới cổ kiếm ý này, mọi người đều có cảm giác giống như tiểu bối gặp trưởng bối, đê giai ma thú gặp phải thánh thú vậy. Ngay của kiếm hồn trong cơ thể Lăng Vân cũng phải chịu ảnh hưởng nhất định!

Mục quang của trung niên nam tử thoáng đảo qua hơn ba trăm vị Kiếm Thánh may mắn còn sống, cuối cùng dừng lại tại trên người nam tử xa lạ mà Lăng Vân cảm nhận được nguy cơ. Tùy theo tay hắn run lên, một cổ kiếm ý hùng hậu trực tiếp phát ra lòng bàn tay, trong nháy mắt liên hệ với vô số cự kiếm dưới chân, ngay sau đó, những thanh cự kiếm nguyên bản được cắm sâu xuống dưới cát đều rung lên, ước chừng có gần mười vạn thanh cự kiếm thoát khỏi mặt cát, huyền phù trên không trung, chỉnh tề sắp xếp ở trong vùng hư không vài dặm phía sau trung niên nam tử, mũi kiếm đều nhất loạt hướng tới nam tử xa lạ kia.

Tựa hồ đã biết thân phận của mình đã bại lộ, Kiếm Thánh xa lạ cuối cùng cũng tháo xuống lớp ngụy trang, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía hư không:

"Thế giới của hắn!"

Ngay sau đó, một cổ kiếm khí cường hãn hoàn toàn vượt khỏi phạm trù Kiếm Thánh cường giả đột nhiên bạo phát, hình thành một trụ khí xoay tròn khủng bố, gào thét xông hướng lên vạn dặm hư không, ma sát mãnh liệt với khí quyển tạo thành tiếng sấm nổ oanh long, cả bầu trời giống như bị chọc thủng một lỗ, tầng mây bị xé rách ra để lộ một phiến hỗn độn!

Minh hữu bên cạnh đột nhiên bạo phát ra lực lượng cường đại như thế, không chỉ là những Kiếm Thánh bên cạnh cảm thấy kinh ngạc, ngay cả đám người Tô Trấn Phương cũng giật mình lui lại phía sau, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ!

Nguyên bản Tô Trấn Phương cho rằng mình chỉ còn cách Thần giai một chút xíu, cho dù không địch lại người trước mắt thì hoàn toàn có khả năng bảo vệ mình, nhưng lúc này chứng kiến kiếm khí kinh khủng kia, hắn mới hiểu được, cường giả có tu vi Thần giai đến tột cùng là đáng sợ cỡ nào.

Khi kiếm khí bạo phát ra, Lăng Vân cuối cùng cũng minh bạch vì sao hắn cảm thấy quen thuộc, người này không phải ai khác mà chính là Kiếm Si Thần Thánh!

Sau khi bộc lộ ra khí thế của mình, Thần Thánh thoáng liếc nhìn Lăng Vân một cái, khóe miệng hiện ra một nụ cười trào phúng, bất quá, khi hắn vừa phân tâm, uy thế của trung niên nam tử giữa hư không đột nhiên bạo trướng, biển cát yên tĩnh dội lên những cơn sóng lớn, mang theo gần mười vạn cự kiếm hướng khu vực của Thần Thánh bao trùm lại.

Nhìn thấy một màn này, những người đang ở bên cạnh Thần Thánh sao lại còn không biết người mà vị trung niên nam tử này nhắm tới, âm thầm mắng một câu rồi lấy tốc độ nhanh nhất thoát ly khỏi cuộc chiến sinh tử giữa hai người. Một ít người cẩn thận còn cảm nhận được năng lượng ba động truyền đến từ trên người Thần Thánh thì không khỏi nghi hoặc. Thần Thánh đây rõ ràng là có tu vi Thần giai, như thế nào có thể tiến vào thông đạo của Chí Cao Thần Giới. Theo như truyền thuyết thì khi siêu cấp cường giả đạt tới Thần giai thì sẽ khiến thông đạo bất ổn, tại sao hắn vẫn bình yên vô sự?

Vô luận là bọn họ suy đoán như thế nào, trung niên nam tử và Thần Thánh chung quy cũng xuất thủ giao đấu.

Gần mười vạn cự kiếm dưới sự thôi động của trung niên nam tử lấy tốc độ cực nhanh, thanh thế mãnh liệt, vượt xa hơn ức cự kiếm lúc trước! Bởi vì lúc trước ức cự kiếm chỉ là dựa vào tốc độ và trọng lực để mang đến quán tính cường đại. Mà cự kiếm cự kiếm hiện tại lại được một vị siêu cấp cường giả tự mình thôi động, lực trùng kích đương nhiên là mãnh liệt, cho dù là Bán Thần cường giả cũng vô pháp ngăn chặn.

Vô số tiếng nổ vang kịch liệt, thanh thế như bài sơn đảo hải. Lúc này toàn bộ Kiếm Thánh, Bán Thần cường giả khác đều đã thoát ly khỏi chiến tràng, ở cách đó ít nhất trăm dặm, xa xa quan vọng tràng chiến giữa hai người!

Mỗi lần có một thanh cự kiếm va chạm với Thần Thánh đều dẫn phá ra trận trận ba động mãnh liệt, cho dù là mọi người đang ở cách đó trăm dặm cũng có thể cảm thụ rõ ràng. Cả phiến đại địa cũng rung lên theo từng đợt công kích, đại lượng cát bụi xao động hình thành một cổ long quyển phong bạo như có thể cuốn bay cả thiên địa.

"Cổ kiếm ý này..."

Trong sát na hai người giao thủ, Lăng Vân không thể không phủ định suy đoán của mình! Người trước mắt tuy rằng cường đại, dù là trong hàng ngũ Chân Thần cũng có chỗ đứng, nhưng nếu muốn lấy lực lượng một người đối kháng năm đại Chân Thần thì tuyệt đối không có khả năng, mà cụ thể theo khí tức của hắn thì cũng chỉ tương đương với Thần Thánh, so với Kiếm Linh Chuyển Luân thì còn muốn yếu hơn một chút!

Nếu là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang chân chính là không thể chỉ có thực lực bực này.

- Ca ca, chúng ta...

Lăng Vân nhìn lướt qua chiến tràng, lúc này quát lên: Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Đi!

Bất quá, hắn còn chưa kịp chuyển người thì thanh âm của Lam lại hiện lên trong não hải:

- Không thể đi! Đây là lĩnh vực của hắn, trừ phi có thể đem trọn phiến Thần Vực này đánh vỡ, nếu không, chúng ta căn bản là không thể nào rời đi lúc này!

- Lĩnh vực của hắn? Hắn là ai?

- Tịch Lưu Quang đại nhân.

Lăng Vân nhướng mày, ánh mắt lại rơi xuống trên người trung niên nam tử:

- Hắn là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang?

- Không phải...

- Vậy là ai?

"..."

Ngươi không biết?

- Biết...

- Không phải là Tịch Lưu Quang, nhưng lại có lĩnh vực của hắn, khẳng định là cùng với hắn có ngọn nguồn sâu xa!

Lam linh dừng một chút, nói:

- Đây là thế giới của Tịch Lưu Quang đại nhân, bởi vì cuộc chiến với những vị Chân Thần đã làm cho phần lớn mọi thứ đã bị phá hủy. Nếu như ta nhớ không lầm, thì đây là chủ tu Hãm Tiên nhất mạch - Tà Nguyệt các hạ. Hắn tương tự với Chuyển Luân các hạ đều là Kiếm Linh, phụ trách trấn thủ phiến lĩnh vực hoang vu này của Tịch Lưu Quang đại nhân.

"Lại một vị..."

Lăng Vân hơi suy nghĩ một chút, không khỏi thầm giật mình:

- Tử Lâm, Chuyển Luân, hơn nữa trước mắt còn có Tà Nguyệt... Chẳng lẽ, Tịch Lưu Quang lúc trước bồi dưỡng rất nhiều Kiếm Linh giống như Chuyển Luân?

- Không, Tà Nguyệt các hạ hẳn là vị cuối cùng.

Nói đến đây, thanh âm của trận linh hiển nhiên có chút ảm đạm:

- Cộng thêm Tịch Lưu Quang đại nhân, tổng cộng là bốn vị, mỗi người đều là chủ tu của một mạch kiếm khí, phối hợp... để mà đối kháng...

Mới vừa rồi Lăng Vân còn đang chú ý cuộc chiến giữa trung niên nam tử, lại vừa suy tư đủ thứ nên cũng không để ý tới ngữ khí biến hóa của lam sắc trận linh, hiện tại chú ý tới mới phát hiện ra sự dị thường của nàng, không khỏi mở miệng hỏi:

- Ngươi làm sao vậy...

- Không có gì... Chỉ là nghĩ tới một số chuyện không được tốt...

"..."

Lăng Vân nhìn thoáng qua cuộc chiến nói:

- Những vấn đề này chúng ta sau này hãy nói, hiện tại cần phải nhanh chóng tìm cách rời đi.

Cơ hồ khi bọn hắn vừa nói xong, toàn bộ cự kiếm trong phương viên trăm dặm đều bị bốc lên! Lấy lực lượng một người mà có thể làm cho ức thanh cự kiếm mười vạn cân lơ lửng, đúng lực lượng là quỷ thần dị khó lường, nhân lực như thế nào có thể bằng được. Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm thấy băng giá trong lòng.

Kiếm ý tản mát ra từ trong những thanh cự kiếm mang theo một loại khí tức tang thương, khóa chặt mọi người lại, tạo cho con người một ảo giác giống như một mình đi giữa sa mạc hoang vu, trầm trọng không nói nên lời!

Đám người Lâm Tuyết vốn có thực lực yếu nhược, bị cổ kiếm ý này tập trung đều tái nhợt mặt mày, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm lớn, cho dù là Lâm Thủy Lam với thực lực mạnh nhất cũng không ngoại lệ.

Có mấy vị Kiếm Thánh nguyên bản đã bị thương, hiện tại cũng là trực tiếp rơi xuống dưới, vẻ mặt tuyệt vọng.

- Đi mau!

Không biết là người nào nói ra một câu, nhưng ngay sau đó hơn ba trăm người giống như bom nổ, bắn ra bốn phương tám hướng với tốc độ nhanh nhất, giãy dụa thoát ra khỏi sự tập trung cổ kiếm ý khủng bố này.

Bất quá tốc độ của hơn ức cự kiếm còn nhanh hơn! Mọi người còn chưa kịp bay được mười dặm, một cổ thần niệm vô cùng mạnh mẽ đột nhiên lấy điểm giao chiến của hai người làm trung tâm, hướng ra tứ phía lao đi! Giờ khắc này, Tà Nguyệt quả thực giống như là Chuyển Luân bị vây ở trung ương Thần điện, đạt tới lực lượng không đem Chân Thần để trong mắt, bằng vào ý niệm cường đại, thôi động hơn ức cự kiếm hướng bốn phương tám hướng bắn đi!

Tai nạn!

Đối với mọi người mà nói, đây là một tràng tai nạn không hơn không kém!

Dưới sự tấn công của hơn ức cự kiếm, cho dù là ai đi nữa cũng khó lòng sống sót, cho dù là Lăng Vân giờ khắc này cũng phải biến sắc, kiếm ý trong thể nội lập tức bạo phát, từng đạo Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí điên cuồng ngưng tụ, xen lẫn với vài đạo ngụy Thần chi kiếm khí gào thét hướng những cự kiếm sau lưng ngăn cản - đây chính là cực hạn mà hắn có thể phát huy trong nháy mắt!

Trong nháy mắt điều khiển nhiều cự kiếm như vậy, thực lực của Tà Nguyệt đã vượt qua xa Thần giai cường giả phổ thông!