Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 296: Thần giới mở ra

Vừa rồi khi nói chuyện với thành chủ của Hoàng Giả Chi Thành, hắn vô tình nghĩ tới một chuyện kinh hiểm - Hoàng Giả Chi Thành và Thần Thánh có đang diễn một vở kịch hay không. Bọn họ có đang dùng kế vừa đánh vừa xoa để moi ra tin tức của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang? Nếu không mà nói, tai sao Thần Thánh náo loạn Hoàng Giả Chi Thành một phen lại không hề tạo ra bất kỳ thương vong nào cho những nhân vật trọng yếu, chỉ có vị đại trưởng lão kia gặp phải trọng thương kia... Bất quá ai có thể bảo chứng hắn thật sự trọng thương...

Hơn nữa, bây giờ nghĩ lại, ba vấn đề mà mình yêu cầu, Hạo Ly trả lời cơ hồ so với không trả lời cũng không có gì sai biệt lắm.

"Hoàng Giả Chi Thành này..."

Bỗng nhiên, trong lòng Lăng Vân khẽ động, cuối cùng cũng nghĩ ra vì sao khi hắn nhìn thấy Hạo Hoa lại vừa có cảm giác quen thuộc, vừa có cảm giác xa lạ.

Gương mặt của Hạo Hoa hắn đã gặp qua... Cụ thể mà nói, hắn gặp qua một người có bộ dạng thập phần tương tự như Hạo Hoa!

Trước đây thật lâu, ở chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, khi đó hắn bị kiếm sư công hội dưới sự khống chế của Thần chi liên minh nhìn chòng chọc vào, lúc ấy có một vị bạch bào nam tử kịp thời xuất hiện, nói rằng có biện pháp để giải trừ nguy cơ của mình, mà mục đích chính là vì vị "tiền bối thần bí" đã truyền thụ kiếm quyết cho mình... Vị bạch bào nam tử có diện mạo so với Hạo Hoa thì có tới tám phần tương tự!

Hạo Hoa chính là con của Hạo Ly, mà nam tử kia cùng với Hạo Hoa lại có điểm tương tự, hiện tại tỉ mỉ nhớ tới, chỉ sợ cùng với Hạo Ly lúc còn trẻ cũng có điểm giống nhau... Chẳng lẽ, hắn cùng với Hoàng Giả Chi Thành Hạo gia có liên hệ gì, hoặc giả, dứt khoát chính là nội ứng mà Hoàng Giả Chi Thành phái ra!?

Không đúng! Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang... Căn bản là không khả năng có người đi vào, người kia, hay chẳng qua chỉ là xảo hợp mà cùng với người của Hoàng Giả Chi Thành Hạo gia nhất mạch giống nhau thôi...

Hơn nữa hắn cũng chỉ truyền lại lời nói rằng là, nếu vị "tiền bối thần bí" kia có rãnh rỗi thì đi Thương Mãng Sơn xem một chút, cũng không có chung mục đích với đám người Hoàng Giả Chi Thành... Tuy rằng Thương Mãng Sơn cùng với Kiếm Chi Quân Chủ vào lúc đó quả thật có liên hệ rất lớn.

Lăng Vân ngẩng đầu, đưa mắt nhìn về phía phiến hư không thâm thúy đen kịt. Cảm thụ được lực lượng chấn động nhân tâm truyền đến, bất đắc dĩ lẩm bẩm:

- Nếu không phải là Chí Cao Thần Giới sắp mở ra, ta cũng muốn quay về chủ tinh một chuyến. Thứ nhất, tìm kiếm tung tích Tử Lâm để Lam khỏi lo lắng. Thứ hai, đi Thương Mãng Sơn thần bí một lần xem sao, nói không chừng sẽ có thu hoạch... Mà bây giờ lại có thêm vấn đề thẩm tra về bạch bào nam tử...

Lắc lắc đầu, Lăng Vân không thể không tạm thời vứt bỏ cái ý nghĩ này.

Có thể phản hồi lại địa cầu khi tiến vào Chí Cao Thần Giới mới là vấn đề cần thiết. Đến lúc đó hết thảy sự tình tự nhiên sẽ không còn quan trọng. Hà tất phải lãng phí tế bào não chi cho vô ích.

Ly khai Hoàng Giả Chi Thành, Lăng Vân tìm một thành thị công cộng để tạm dừng chân. Một bên chờ đợi thông đạo đi Chí Cao Thần Giới mở ra, một bên chờ đợi đám người Thượng Huyền Kiếm Tông đi đến.

Giờ khắc này, tất cả cường giả các đại khu vực của Trung Ương Tinh đều đang lên đường đi tới địa phương phụ cận với không gian thông đạo. Kiếm Thánh cơ hồ đều có thể thấy khắp nơi. Hơn nữa, những nơi có Kiếm Thánh tụ tập cùng một chỗ tất nhiên là có Bán Thần cấp bậc cường giả đồng hành.

Lại qua thêm vài ngày, Kiếm Thánh, Bán Thần cường giả từ những đại khu vực khác trong vũ trụ cũng ào ào tiến đến. Chí Cao Thần Điện lại càng gia tăng thêm phần náo nhiệt. Kiếm sư, thánh kiếm sư cũng không tiếc vạn dặm tìm cách tiếp cận những cường giả kéo đến, nếu như có thể nhờ vả được bọn họ chút đỉnh thì khác nào một bước lên trời!

So với những cường giả của Trung Ương Tinh thì những cường giả đến từ những khu vực khác hiển nhiên là quy củ hơn nhiều. Bọn họ đều lấy Bán Thần làm trung tâm rồi tản ra dần dần theo cấp độ. Nếu như người Trung Ương Tinh là dong binh đoàn thì bọn họ có thể coi là quân đội, quy củ sâm nghiêm.

Người của Trung Ương Tinh hết sức bài ngoại, nhưng hiện tại là thời điểm mấu chốt, cũng có ai rãnh rỗi đi trêu chọc nhưng nhân vật đại biểu cho những khu vực kia, đều tận lực áp chế đợi đến khi tiến nhập Chí Cao Thần Giới rồi mới phân sinh tử.

Một tháng sau, đám người Lâm Tuyết cũng đã xử lý xong công việc của Thượng Huyền Kiếm Tông, đi tới Chí Cao Thần Điện! Ba ngày sau ở giữa thiên không bỗng nhiên truyền đến một trận ba động dữ dội, ngay cả Bán Thần cường giả cũng phải e ngại vài phần. Tiếp theo đó, một thông đạo khổng lồ phá khai không gian mở ra, thâm thúy giống như không đáy. Cuối cùng thông đạo đi Chí Cao Thần Giới cũng đã xuất hiện, triển lộ thần uy trước mắt mọi người.

Chí Cao Thần Giới!

Tất cả Kiếm Thánh cường giả đều nhao nhao bay lên, giống như sợ rằng chỉ cần bọn họ chậm một bước thì bảo tàng sẽ bị người khác cướp mất.

Lâm Tuyết cũng vội vàng nói:

- Ca ca, chúng ta cũng nhanh chóng đi theo thôi. Theo như ta được biết thì khi thông đạo mở ra hay có những kẻ bản xứ ngăn chặn. Chúng ta đi theo bọn họ thì ít nhiều gì cũng sẽ đỡ phiền phức hơn.

Lăng Vân gật gật đầu, hắn cũng không muốn quá tách biệt, tự nhiên là đi theo đoàn người!

Lúc trước thành thị đông đúc thì các thế lực tự nhiên là khó có thể chạm mặt nhiều, nhưng hiện tại những thế lực đều bay lên, tự nhiên là có sự chạm trán. Mục quang của Kiếm Thánh, Bán Thần của Trích Tinh Lâu, Tuyết Vực Đảo đều rơi vào trên những người Hạo Thiên Kiếm Phái, khiến cho bọn họ không rét mà run.

Không chỉ là bọn họ, ngay cả Lăng Vân cũng nhìn chằm chằm vào đoàn người của Hạo Thiên Kiếm Phái.

Kiếm Thánh ở trong một đoàn hơn ba ngàn người thì cũng chỉ có thể tính là bình thường, nhưng có một khuôn mặt xa lạ ở trong nhóm người của Hạo Thiên Kiếm Phái khiến cho hắn sinh ra cảm giác quen thuộc, hơn nữa còn có loại nguy cơ theo bản năng...

- Lăng Vân.

Một thanh âm dễ nghe đột nhiên truyền tới bên tai, Diệu Âm thân vận một bộ lục y đang tươi cười bay tới:

- Lăng Vân các hạ, mấy năm không gặp, người vẫn khỏe chứ.

Nói xong, nàng lại nhìn về đám người Lâm Tuyết cười nói:

- Lâm Tuyết muội muội, còn có mấy vị muội muội, đã lâu không gặp, không nghĩ tới mấy vị muội muội đã tấn thăng tới Kiếm Thánh, thiên phú này thật khiến cho người khác đố kỵ nha.

Diệu Âm lúc bọn họ thoát ly chủ tinh cũng từng giúp cho bọn họ tránh khỏi phiền phức, cho nên Lâm Tuyết cũng lễ phép đáp một câu:

- Diệu Âm tỷ tỷ, đúng là đã lâu không gặp.

Sau đó cũng không có ý định nói gì thêm.

Diệu Âm cũng không để bụng cười nói:

- Mấy năm nay Lăng Vân các hạ ở Trung Ương Tinh đúng là danh tiếng không nhỏ a, một người chém bảy vị kiếm thánh, Diệu Âm đúng là giống như nghe sấm bên tai.

- So với Tự Nhiên Nữ Thần thì chút thành tựu này cũng không đáng kể chút nào.

Lăng Vân nhàn nhạt đáp, lại nói thêm:

- Sắp tiến vào thông đạo rồi, Diệu Âm các hạ nên phản hồi trận doanh đi. Nghe nói bên trong Chí Cao Thần Giới rất không yên ổn, vạn nhất xảy ra chuyện gì cũng không tốt.

Diệu Âm khẽ cười một tiếng:

- Lăng Vân các hạ đã thẳng thắn như vậy, người ta còn muốn nói cho các hạ một chút tin về Tử Lâm tiền bối, các hạ nếu không có hứng thú thì Diệu Âm chỉ có thể xin cáo từ.

Lăng Vân cười khẩy liếc Diệu Âm một cái, cũng không có ý giữ lại.

Tử Lâm?

Trước đây nếu Diệu Âm nói những lời này thì có lẽ còn có hiệu quả nhất định, nhưng hiện tại hắn đã có ý định trở lại địa cầu, còn những chuyện về nơi đây thì hắn chỉ xem nó như một lần lịch lãm mộng ảo, cho dù là đám người Lâm Tuyết hay trận linh ở trong Ám Lam Chi Kiếm, tất cả cũng sẽ phân ly hai thế giới với hắn.

Diệu Âm thấy phản ứng của Lăng Vân, cũng thấy có chút lúng túng, bất quá hắn đã không muốn biết, nàng há có thể mở miệng thêm, đành phải nói một tiếng:

- Hi vọng gặp lại mọi người sau khi ra khỏi Chí Cao Thần Giới, chúc may mắn!

Sau đó nàng cũng trở lại trận doanh của Tự Nhiên Nữ Thần.

Khi mọi người tiếp cận thông đạo, ấn ký do Chí Cao Thần Điện để lại trong thể nội đột nhiên sinh ra cộng minh với phiến hắc ám kia, một cỗ hấp lực cường đại trong nháy mắt bao phủ lấy mọi người. Trong lúc nhất thời, mọi người đều có cảm giác như đang ở bên trong quá trình truyền tống.

Điểm bất đồng chính là, những lần truyền tống trong dĩ vãng thì áp bách cũng chỉ tầm cỡ kiếm sư, nhưng lần này lại có thể so với thánh kiếm sư. Nếu những người đang truyền tống không phải có cấp bậc Kiếm Thánh, sợ rằng cũng đã chết đi không ít.

Cảm giác áp bách kéo dài một hồi lâu, đột nhiên một mảng ánh sáng chói mắt hiện ra, theo đó cảm giác này cũng mất đi.