Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 289: Thân vẫn

- Ngươi làm chủ...

- Đúng vậy, Lăng Vân ca ca, cẩn thận này.

Ngay sau đó, trận pháp tại bên trong cảm ứng lại bắt đầu khởi động, năng lượng của bảy mươi hai người hòa thành một thể, tạo ra một đạo kiếm khí so với một kích toàn lực của Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả còn muốn mạnh hơn, mang theo một cổ khí thế bá đạo, gào thét lao tới Lăng Vân bên trong trận pháp!

Lăng Vân trực tiếp đưa tay ra, kiếm nguyên quán xuyên kinh mạch toàn thân, trong nháy mắt năm ngón tay đã muốn cứng rắn như kim cương! Đồng thời, lực phân giải của một thước lĩnh vực cũng đột nhiên đại trướng, một vòng đạm lam sắc quang mang lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra. Khi đạo kiếm khí kia xông vào phạm vi của một thước lĩnh vực, liền giống như một khỏa vẫn thạch xông vào tầng khí quyển của tinh cầu, kịch liệt bị phân giải bởi lực ma sát, đến khi đột phá được phòng ngự của một thước lĩnh vực, thì đã lực lượng đã yếu hơn cả Kiếm Thánh phổ thông, trực tiếp bị hắn vung một trảo đánh tan!

Lực lượng của bảy mươi hai người chung quy cũng không phải là một người, cho dù có trận pháp phụ trợ, nếu muốn vận chuyển thoải mái giống như năng lượng trong thể nội thì căn bản là không có khả năng!

Lúc đánh vỡ một kiếm này, Lăng Vân cũng đã sát nhập vào sâu bên trong trận pháp, một đạo ngụy Thần chi kiếm khí đã chuẩn bị sẵn liền trực tiếp bắn về phía một điểm bạc nhược nhất - một vị bát giai thánh kiếm sư!

- Trận pháp này cũng không phải là đơn giản như vậy!

Tô Tiểu Tiên cười tràn đầy tự tin, dưới sự trợ giúp của bảy mươi mốt người còn lại, hắn cư nhiên là giống như hoàn toàn ẩn vào bên trong trận pháp, tiêu thất bên trong linh thức của Lăng Vân, đến khi hắn xuất hiện lần nữa, dĩ nhiên là đã tránh được công kích của đạo ngụy Thần chi kiếm khí này!

Công kích cư nhiên lại mất đi hiệu quả, điều này trực tiếp khiến cho Lăng Vân biến sắc:

"Dung nhập pháp tắc!?"

Căn cứ theo suy nghĩ này, hắn lập tức lại đem linh thức bao phủ trọn trận pháp, tiến hành phân tích, ngay cả những khu vực tinh vi tới cực điểm cũng hoàn toàn được hiện rõ bên trong não hải của hắn.

"Trận pháp này tự nhiên là có pháp tắc độc lập của mình!"

Chuyện xảy ra trước mắt khiến cho Lăng Vân liên tưởng đến một loại lực lượng đặc hữu của Thần giai cường giả - Thần Vực!

Mặc dù trận pháp trước mắt lấy thế giới thực làm cơ sở bố trí. Thậm chí ngay cả không gian lực lượng cũng không thể vận dụng. Nhưng ở bên trong, cũng đã tồn tại một đạo pháp tắc khác biệt với ngoại giới, giống như Thần Vực do Thần linh sáng lập ra, mọi pháp tắc bên trong mình có thể tùy theo sở thích mà điều chỉnh, sửa đổi... Loại năng lực này chỉ có Thần linh cường giả mới có thể làm được, mà trận pháp này cư nhiên lại có thể làm được. Hiện tại,cơ hồ là có một vị Thần linh đang trợ giúp cho sáu mươi chín vị thánh kiếm sư và ba vị Kiếm Thánh chiến đấu với hắn!

Ngay khi hắn đang thất kinh trong lòng, Tô Tiểu Tiên đã phát động công kích lần nữa. Một kiếm này bất đồng với dĩ vãng, hẳn là thánh kỹ mượn lực lượng quy tắc của Thần linh! Loại thánh kỹ này dưới sự phụ trợ của trận pháp, uy lực tăng mạnh về công kích lẫn tốc độ, so với lúc trước đúng là không chỉ cách nhau một đoạn. Cơ hồ trong sát na nàng xuất kiếm, một trận uy áp như cuồng phong trong nháy mắt đập vào mặt. Quang mang của một thước lĩnh vực lập tức đại phóng, từng vòng ba động từ trên mặt khuếch tán ra. Thông qua kiếm kỹ, nàng ta thi triển ra một kiếm này trong chớp mắt đã phá khai một thước lĩnh vực, giết tới trước người Lăng Vân!

"Phanh!"

Ám Lam Chi Kiếm vừa kịp thời ngăn chặn một kiếm hoàn toàn dung nhập vào trong pháp tắc của Tô Tiểu Tiên, tránh cho đấu khí khải giáp bị tan biến!

Song hắn còn chưa kịp làm gì khác, từ trên lưỡi kiếm của Ám Lam Chi Kiếm bỗng nhiên vọt ra một cổ uy áp vô cùng khủng bố trùng kích mạnh mẽ lên trên đấu khí khải giáp của hắn!

Đấu khí khải giáp đung đưa kịch liệt, vô pháp ngăn cản được sự xâm nhập của kiếm khí. Ngay lúc kiếm khí sắp phá khai đấu khí khải giáp, kiếm hồn trong thể nội của Lăng Vân lập tức cùng với nhân hồn hợp nhất, trong nháy mắt cảm ứng những điểm trong thiên đạo quỹ tích, thân hình lập tức dung nhập vào bên trong, lấy tốc độ nhanh nhất lui lại phía sau, hòng kéo dài cự ly với Tô Tiểu Tiên.

Bất quá, Tô Tiểu Tiên cũng không có buông tha cho cơ hội này, Lăng Vân vừa lui, mặt đất dưới chân nàng cũng đột ngột nhộn nhạo ra một trận rung động, tựu giống như mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái trên mặt nước, mượn lực lượng này cả người nàng vọt thẳng tới, tốc độ cực nhanh nhưng dáng hình vẫn bảo trì được vẻ ưu mỹ. Trong nháy mắt tiếp cận Lăng Vân, đạo ba động do nàng sinh ra trực tiếp đẩy Lăng Vân ra khỏi thiên đạo quỹ tích, bại lộ trong tầm ngắm của một kiếm thần diệu của nàng!

Trong lúc bị kiếm khí tập trung, dưới sự trợ giúp của quy tắc lực, ngay cả kiếm hồn trong thể nội tựa hồ cũng bị làm chậm lại, thân hình của hắn thì lại giống như bị giam cầm trong hư không!

Lăng Vân đột nhiên lại có cảm giác giống như lúc hắn đang đối mặt với Thần Thánh Cự Long ở Thương Mãng Sơn, hết thảy vạn vật trong thiên địa phảng phất như đều trở nên cực kỳ chậm chạp, rồi dần dần tiêu thất trong não hải, hóa thành hư vô, chỉ để lại một kiếm giống như thuộc về đẳng cấp Thần tràn ngập trong cả thế giới!

"Hưu!" Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Ám Lam Chi Kiếm bỗng nhiên vận dụng một loại quỹ tích huyền diệu vô pháp lý giải, có vẻ giống như một kiếm đẳng cấp Thần xuất hiện trong não hải của hắn!

Một kiếm này, đúng là một kiếm mà Lăng Vân một mực luyện tập từ sau khi rời khỏi Thương Mãng Sơn, cũng là một kiếm mà hắn luyện tập trong thời gian dài nhất. Trong thế giới thần kỳ mà vạn vật trở nên chậm chạp, một kiếm này cơ hồ không có suy nghĩ gì cả, cứ như vậy mà đâm ra, nhưng quỹ tích lại hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ được!

"Thương!"

Mũi kiếm đối mũi kiếm, kiếm khí đối kiếm khí, năng lượng uẩn hàm trong song kiếm hoàn toàn bạo ra ở mũi kiếm!

Song, loại bạo phát này cũng chỉ kéo dài vẻn vẹn trong khoảnh khắc, hai cổ lực lượng quy tắc cơ hồ đồng thời hiện lên ở bốn phía, đem cổ bạo phát sắp tiếp cận một kích toàn lực của Bán Thần cường giả này áp chế lại trong hư không!

"Ông!"

Một tiếng trầm đục vang lên kèm theo từng vòng gợn sóng, mang theo lực lượng thần bí khiến cho không gian méo mó khuếch tán ra bốn phương tám hướng!

Mà lúc lực lượng thần bí này quét qua, vô luận là Lăng Vân đã tiến nhập trạng thái hoàn mỹ, hay là Tô Tiểu Tiên mượn lực lượng của kiếm trận để tạm thời Thần hóa, đều phải nhận lấy trùng kích kịch liệt. Lăng Vân trực tiếp cảm thấy có một cổ hàn ý lạnh như băng, quét qua não hải của mình, trong nháy mắt đánh tan toàn bộ những thứ trong đó, đem hắn đẩy văng ra khỏi cánh cửa Thần linh cảnh giới.

Mà Tô Tiểu Tiên cũng bị cổ lực lượng thần bí này cắt đứt hoàn toàn liên hệ với kiếm trận. Kể cả pháp tắc chi lực thần bí trong kiếm trận cũng bị cổ ba động này giải tán, kiếm trận trong khoảnh khắc không công mà tự phá!

Lưỡng bại câu thương!

Kết quả của hai cổ pháp tắc lực va chạm là đồng thời bị giải tán!

Chung quy là cũng đã trải qua trăm trận chiến, Lăng Vân chỉ hơi thất thần trong nháy mắt liền có phản ứng, mục quang đột nhiên khóa chặt Tô Tiểu Tiên lại, đệ lục kiếm của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí lập tức được ngưng xuất, giống như ánh hào quang xuyên qua tầng tầng mây đen, đột nhiên chiếu rọi khắp bốn phương.... Bất quá cũng có một điểm bất đồng, ánh hào quang này không có sự ấm áp và sức sống mới, mà là mang theo sự lạnh lẽo và tuyệt vọng!

Cửu Cửu Thượng Huyền - Thiên Khích Lưu Quang!

- Tiểu thư cẩn thận!

Khi nàng nghe được tiếng la thất kinh của vị Kiếm Thánh cường giả kia thì Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm ý cũng đã vừa vặn lao tới, một cổ đau nhức như kim châm trong nháy mắt từ chỗ ngực lan tràn ra khắp toàn thân!

Trong mắt nàng, chỉ có một một đạo quang thúc lóe lên, sao đó bắn qua cơ thể nàng rồi tiêu thất cuối chân trời! Khi nàng còn chưa nhìn rõ đạo quang thúc này là vật gì, thì nó đã tiêu thất ở trong tầm mắt, tựa như đây chỉ là một ảo giác!

Ảo giác?

"Khách sát!"

Trấn Phái Thần Ngọc trên người Tô Tiểu Tiên đột nhiên có một vết rạn, ở mặt trên còn có thể thấy rõ môt lỗ thủng cỡ ngón tay, nhìn qua thậm chí có thể thấy miệng vết thương còn chưa kịp chảy ra giọt tiên huyết nào!

Nhất kiếm xuyên tim!

Gặp phải thương nặng như thế, Tô Tiểu Tiên vô lực đổ xuống, hai tay vẫn gắt gao che lấy ngực, không biết là che miệng vết thương hay là khối Trấn Phái Thần Ngọc bị xuyên thủng kia!

- Tiểu thư!

Hai vị Kiếm Thánh mặt không còn chút huyết sắc, phẫn nộ hống lên một tiếng thê lương, lấy tốc độ nhanh nhất hướng nơi Tô Tiểu Tiên ngã xuống bay đi.

- Mau! Ngọc! Ngọc! Thần ngọc!

Đột nhiên, Trấn Phái Thần Ngọc bị một kiếm xuyên thủng kia phóng xuất ra một trận quang mang màu xanh biếc, đem cả người nàng hoàn toàn bao phủ bên trong. Sinh mệnh khí tức của nàng nguyên bản đang nhanh chóng trôi qua, cư nhiên lại dần dần ổn định lại, không chỉ có thế, còn có một chút dấu hiệu hồi phục.

Lăng Vân nhướng mày:

"Ngọc này..."

Trong nháy mắt, cả người của hắn đã như thiểm điện hướng Tô Tiểu Tiên lao tới.

Một trong hai vị Kiếm Thánh đang lao tới thấy Lăng Vân muốn đuổi tận giết tuyệt, nhất thời hét lớn một tiếng:

- Điền Phong, mau bảo hộ tiểu thư ly khai!

Mà bản thân hắn, lại bạo phát ra toàn bộ khí thế của Kiếm Thánh cấp bậc, mang theo khí tức vô cùng thảm liệt, nhắm thẳng Lăng Vân đang lao tới kia.

Hơn sáu mươi vị thánh kiếm sư thấy tiểu thư lâm nạn, đều ào ào lao lên thi triển ra công kích mạnh nhất của mình, không hề để ý tới chênh lệch giữa thánh kiếm sư và Kiếm Thánh đỉnh phong, quyết ngăn cản Lăng Vân cho bằng được!

Vị Kiếm Thánh tên Điền Phong nhìn vị Kiếm Thánh còn lại gật đầu một cái, dứt khoát mang theo Tô Tiểu Tiên hướng một hòn đảo bên trong bay đi!

Bất quá, Lăng Vân sẽ cho bọn họ rời đi dễ dàng như thế sao?