Ở khu vực trung ương của hải vực, Tuyết Vực Đảo giống như một tiểu đại lục đứng trong sóng biển cuộn trào!
So với sự tĩnh mịch ở ngoại vi hải đảo, giờ khắc này bên trong của Tuyết Vực Đảo cũng là một phiến sum xuê. Vì tham gia nghị sự, Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả Thanh Ương tọa trấn ở Thâm Uyên Cốc cũng không tiếc đang ở thời khắc mấu chốt nhất, ly khai nơi này, vội vội vàng vàng theo truyền tống trận, tiến về phòng hội nghị khẩn cấp trong đại môn.
Phòng hội nghị khẩn cấp!
Chỉ khi môn phái gặp phải biến cố gì thật lớn, thì mới có thể mở ra phòng hội nghị khẩn cấp!
Ở trong phòng nghị sự lúc này, có Thanh Bích vừa mới khôi phục tu vi đến thánh kiếm sư, còn có ba vị Kiếm Thánh phổ thông, toàn bộ đều có thần sắc ngưng trọng như đang ngồi trong nguy hiểm, trước mặt bọn họ, đúng là Tuyết Vực Đảo chưởng môn nhân Thủy Nguyên Thượng Nhân! Giờ khắc này, vị Bán Thần cường giả có thể hô phong hoán vũ ở Tuyết Vực Đảo này, cho dù là ở Đông Phương Đại Lục cũng rất có danh vọng, vẻ mặt đang hết sức âm trầm khi nghe hồi báo của một vị cửu giai thánh kiếm sư về trận chiến ngày đó tại một đỉnh núi vô danh, không một chút chú ý tới đệ tử đắc ý của mình là Thanh Ương vừa đến.
- Đây là...
Nàng vừa chạy đến, hiển nhiên còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nàng vừa muốn mở miệng, Thanh Bích vội vàng đưa một ngón tay đặt ở trên môi, tạo ra thủ thế "xuỵt", ý bảo nàng im lặng tới bên cạnh mình ngồi xuống.
- Mặc dù toàn bộ Thượng Huyền Kiếm Tông bị giết gần sạch, cho dù là kiến trúc cũng bị phá huỷ, nhưng... Khi vị hộ phái trường lão thần bí kia của bọn họ trở về, hết thảy mọi chuyện đều bị cải biến...
Ngữ khí của Cửu giai thánh kiếm sư có chút phát run khi nhìn đến tin tức trên tình báo, mà cũng có thể là là do uy áp của vị Bán Thần cường giả Thủy Nguyên Thượng Nhân này.
"Hộ phái trường lão, không phải là Lăng Vân các hạ sao..."
Cảm nhận được không khí ngưng trọng trong phòng hội nghị, Thanh Ương trong lòng thầm nhủ một tiếng, vẫn ngồi yên lặng một bên, tiếp tục nghe tin tức kế tiếp. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
- Sau khi bị trận pháp làm tổn thất một vị Kiếm Thánh và vô số thánh kiếm sư, chúng ta bị chật vật bức ra ngoài trận pháp. Sau đó chờ đợi hai tháng để Trích Tinh Lâu mời một vị trận pháp đại sư là Khuy Thiên tới. Kết quả khi bọn hắn tiến nhập trận pháp lại phát hiện ra đám người Lâm Tuyết toàn bộ đã đạt đến cảnh giới Kiếm Thánh. Tuy rằng đã chớp thời cơ thoát thân, lại có hai vị kiếm thánh của Trích Tinh Lâu ngăn cản, nhưng Bắc Tiêu cùng với Thanh Trúc một vị cũng không có thể may mắn sống sót, bỏ mình trong tay của Hạo Thiên Kiếm Phái!
Nghe xong lời này, vẻ mặt của Thanh Bích và Thanh Ương nhất thời trở nên bi thống. Nhất là Thanh Bích, nàng cuối đầu, hai hàng lê trong veo vô thanh chảy xuống hai gò má. Cho dù là đại tỷ Thanh Ương từ trước đến nay vốn kiên cường cũng nhịn đau không được:
- Hạo Thiên Kiếm Phái, thật sự quá ti bỉ vô sỉ, lại đi làm chuyện ám toán đánh lén.
Ba vị Kiếm Thánh phổ thông mặc dù là cảm thấy thương tâm phẫn nộ khi sư huynh đệ trong môn phái tử thương vô số. Bất quá cổ hàn ý sinh ra từ đáy lòng vẫn là nhiều hơn!
Đối mặt với hai đại thế lực lớn của Trung Ương Tinh, một Thượng Huyền Kiếm Tông nho nhỏ cư nhiên lại dám chính diện đối kháng. Hơn nữa còn đem liên quân hai phái của mình đánh tan, lại còn diệt một vị Kiếm Thánh của môn phái mình và bốn vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu, bao gồm cả Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả Phồn Tinh! Sau đó, còn diệt sát Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả Tầm Chân thực lực còn hơn cả Phồn Tinh, bức lui đám người cháy nhà hôi của của Hạo Thiên Kiếm Phái... Chiến tích bực này, chỉ sợ là ngàn năm cũng hiếm thấy!
- Thượng Huyền Kiếm Tông... Lăng Vân...
Thủy Nguyên Thượng Nhân giờ khắc này cũng là có vẻ tỉnh táo dị thường!
Nếu như Hạo Thiên Kiếm Phái cuối cùng cũng không xuất hiện, bà ta cũng mình có thể đem toàn bộ tổn thất của Tuyết Vực Đảo phát tiết lên trên Thượng Huyền Kiếm Tông của Lăng Vân, nhưng thượng cổ thần văn lại quá trọng yếu, Tô Tiểu Tiên nếu không dùng đủ thủ đoạn để Lăng Vân có thể phiên dịch, sao lại có một màn như vầy được!
Một màn này xuất hiện, lập tức khiến cho Thủy Nguyên Thượng Nhân đem trọn mọi chuyện đổ cho Hạo Thiên Kiếm Phái - hết thảy mọi chuyện chỉ sợ là một ván cờ, Tuyết Vực Đảo, Trích Tinh Lâu, Thượng Huyền Kiếm Tông, tất cả đều rơi vào trong sự khống chế của Hạo Thiên Kiếm Phái. Nhìn qua thì có vẻ là Thượng Huyền Kiếm Tông đã thắng, bất quá một môn phái mà ngay cả căn cơ cũng bị phá hủy, vậy cũng gọi là thắng ư? Bởi vậy, bọn họ thật ra cũng chỉ là một quân cờ lớn của Hạo Thiên Kiếm Phái mà thôi!
Chẳng qua là trong lúc điều khiển cờ có chút biến cố, để cho quân cờ này thoát ly khỏi sự nắm giữ mà thôi!
- Sư phó, vô luận như thế nào người nhất định phải vì Thanh Trúc sư muội Bắc Tiêu sư thúc báo thù, Hạo Thiên Kiếm Phái đã tàn nhẫn như thế, Tuyết Vực Đảo chúng ta vô luận như thế nào cũng không thể nhìn Thanh Trúc sư muội và Bắc Tiêu sư thúc chết không nhắm mắt.
Thủy Nguyên Thượng Nhân lướt nhìn Thanh Ương một cái, trên mặt thoáng hiện ra một chút hàn ý:
- Hạo Thiên Kiếm Phái, Tuyết Vực Đảo ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Chẳng qua là ngày Chí Cao Thần Giới mở ra càng lúc càng gần, không thể lại mở ra chiến sự, nếu lại có tổn thương, đối với hành trình tiến nhập Chí Cao Thần Giới của Tuyết Vực Đảo chúng ta rất đỗi bất lợi, vì vậy...
Hết thảy mọi chuyện trước mắt, cũng là quay chung quanh Chí Cao Thần Giới, Thanh Ương hiển nhiên là minh bạch điểm này, mặc dù trong lòng hận không thể lập tức vì tỷ muội của mình mà đòi lại món nợ máu này, nhưng... Nàng không có thực lực này.
Thủy Nguyên Thượng Nhân liếc nhìn Thanh Ương, tự nhiên minh bạch được ý nghĩ của nàng.
Thực lực...
Trong mắt Thủy Nguyên Thượng Nhân lóe ra một đạo tinh quang ngơ ngác, nhưng đạo tinh quang này cũng vẻn vẹn kéo dài trong chốc lát, sau đó liền ảm đạm xuống!
Thực lực, nàng có! Nhưng thực lực của nàng, lại không phải đại biểu cho vô địch!
Không nói đến Chân Thần và Thần linh cấp bậc cường giả, chỉ cần là Hạo Thiên Kiếm Phái Tô Trấn Phương, nàng liền không có nắm chắc phần thắng, huống chi, trên đỉnh đầu mọi người còn bị đè nặng bằng một tòa Chí Cao Thần Điện! Dưới sự hạn chế của chí cao pháp tắc, cho dù là Chân Thần ở chỗ này, cũng phải biết điều một chút mà an phận thủ thường, huống chi nàng cũng mới đạt tới cảnh giới Bán Thần?
- Chúng ta tạm thời vô pháp xuất thủ đối phó với Hạo Thiên Kiếm Phái, Trích Tinh Lâu đại thương nguyên khí, trước khi Chí Cao Thần Giới mở ra, cũng sẽ chọn phương án thủ kỹ giữ lấy mình! Bất quá, hai nhà chúng ta không có, không có nghĩa là sẽ không có người khác!
Một trong ba vị Kiếm Thánh phổ thông chợt lên tiếng phá vỡ không khí có chút trầm muộn trong phòng nghị sự.
Mọi người ở đây cũng không có ngu ngốc, chỉ cần khẽ động đầu óc, nhất thời có thể biết hắn chính là người nào!
Thanh Bích cũng thoáng được nâng cao tinh thần, nói:
- Lấy tính cách của người kia, sợ rằng vô cùng có khả năng!
Hàn quang trong mắt Thủy Nguyên Thượng Nhân chợt lóe:
- Địch nhân của địch nhân là bằng hữu! Tuy rằng song phương chúng ta vì cừu hận nên cũng không có khả năng trở thành bằng hữu...
Ánh mắt của nàng đảo qua Thanh Ương và bốn vị Kiếm Thánh một cái, ra lệnh:
- Điều động tất cả cường giả trên đảo, tập trung đến Thâm Uyên Cốc! Một khi người của Vô Tẫn Nhai dám có động tĩnh gì... Hừ hừ, hiện tại chỉ còn lại mấy tháng mà thôi, cho dù binh lực không đủ, chỉ cần tử thủ mấy tháng này, đến lúc đó...
Mấy vị Kiếm Thánh vừa nghe, nhất thời vâng dạ, Thanh Ương lại nói thêm:
- Đệ tử đã minh bạch ý tứ của sư tôn, thỉnh sư tôn yên tâm, Hạo Thiên Kiếm Phái đối với tam phương chúng ta tính kế, nhất định sẽ phải trả giá thật nhiều.
Nói ra những lời này, Thanh Ương cũng không khỏi cảm thán cho thế sự vô thường!
Ai có thể nghĩ đến sau khi đồng minh biến thành địch nhân, lại còn có cơ hội hợp tác một lần nữa!
...
Ba tháng sau!
Chuyện Trích Tinh Lâu, Tuyết Vực Đảo, Hạo Thiên Kiếm Phái đều thất bại dưới tay của Thượng Huyền Kiếm Tông đã ào ào truyền khắp cả Đông Phương Đại Lục. Thượng Huyền Kiếm Tông thông qua trận chiến này đã hoàn toàn được mọi người biết đến. Cho dù là ở Tây Phương, Bắc Phương thì cũng thoáng nghe qua trận chiến trên đỉnh núi vô danh!
Kể từ đó Thượng Huyền Kiếm TÔng tuy rằng gần như bị diệt tông, nhưng rất nhanh sau đó đã phát triển mãnh liệt trở lại. Vô số cường giả đến từ các nơi gia nhập tới tấp vào tông môn, hi vọng có thể được chỉ điểm thụ giáo, một ít môn phái ở phụ cận cũng tìm đến nhờ che chở!
Vẻn vẹn gần ba tháng thời gian, Thượng Huyền Kiếm Tông đã hoàn toàn khôi phục lại sinh cơ, tuy rằng không đạt tới ngàn vạn đệ tử như trước, nhưng nếu muốn đạt như thế thì vấn đề cũng chỉ là thời gian.
...
Đông Huyền Hải Vực!
Một đội gồm mười người, do một vị thất giai thánh kiếm sư cầm đầu, đang không ngừng tuần tra ở ngoại vi của Đông Huyền Hải Vực.
Bất quá theo trạng thái lười nhác của vị thất giai thánh kiếm sư kia không khó để nhìn ra, bọn họ căn bản là không đem tất cả tâm tư đặt ở trên việc tuần tra!
- Đội trưởng, đúng thiệt là. Hiện tại Đông Huyền Hải Vực còn có thể có nguy hiểm gì? Vì sao tiểu thư lại cứ phái chúng ta ngày đêm tuần tra, suốt ba tháng, cơ hồ không có chút buông lỏng nào... Vốn cho là Tuyết Vực Đảo cùng với Trích Tinh Lâu bị diệt, thì có thể nhẹ nhàng một chút, không nghĩ tới so với lúc trước, cư nhiên lại càng cực khổ hơn...
Thất giai thánh kiếm sư lười nhát liếc hắn một cái, bộ dáng có vẻ đang hưởng thụ sự gội rửa của ánh mặt trời, thản nhiên nói:
- Gọi ngươi tuần tra thì ngươi cứ tuần tra, oán trách nhiều như vậy làm gì? Nếu như thật sự rỗi rãnh quá mà khó chịu... Thì ta liền hướng tiểu thư xin cho ngươi đi tấn công Thượng Huyền Kiếm Tông!
Nhắc tới Thượng Huyền Kiếm Tông, vị đại kiếm sư này lại liên tưởng tới trận pháp khủng bố kia, ngẫm lại về hơn ba trăm vị thánh kiếm sư bị nó thôn phệ, hắn không khỏi rùng mình một cái, vội vàng lấy lòng nói:
- A, đội trưởng, ngàn vạn lần đừng làm thật nha, ta mới vừa rồi chỉ nói giỡn mà thôi, có việc tốt như thế này, ta làm sao dám oán giận chứ, cao hứng còn không kịp nữa là.
- Ân, nếu thật sự cao hứng, chúng ta liền đi dạo vài vòng trong khu vực chúng ta phụ trách đi.
"A!!!!!"