Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 249: Hoàng tước

- Đi sao? Đã hỏi qua sự đồng ý của ba tỷ muội chúng ta chưa."

Thanh Ương vung tay lên, nguyên bản hư không bốn phía có chút yên tĩnh bất thường, nhất thời nhộn nhạo xuất ra một tầng gợn sóng vô hình, từng đợt từng đợt không gian ba động đem không gian trong phương viên mười dặm toàn bộ bao phủ lại, cùng với ngoại giới hoàn toàn ngăn cách, hình thành nên một loại kết giới cỡ lớn tương tự như Khốn Thiên Giới!

Kết giới này tuy rằng vẫn chưa đoạn tuyệt liên hệ với tinh thần ở ngoại giới, nhưng lại có hiệu quả cách trở người khác đi ra ngoài. Vừa đúng phù hợp với việc ngăn cản hai vị kia tẩu thoát!

Khi không gian lực đạt tới hiệu quả cách trở, trên người Kiếm Thánh đỉnh phong Thanh Ương tản mát ra một cổ không gian ba động vô cùng sung mãn, tại phía sau của nàng nhất thời hiện ra Thánh Vực - đặc hữu của Kiếm Thánh. Một phiến lớn tinh thần huyễn tượng lớn hiện ra ở chính giữa phiến Thánh Vực này, hình thành một cổ áp bách vô cùng mãnh liệt.

Thanh Bích, Thanh Trúc nhị nữ đồng dạng cũng không có chậm trễ, mỗi một người cũng điều động tinh thần lực lượng chứa đựng bên trong Thánh Vực, đều hình thành nên một đạo quang tiễn với uy lực cự đại, chia ra hướng hai vị Vương Bột và Kinh Lãng vọt tới.

Vương Bột cùng với Kinh Lãng lúc nhìn thấy ba người này công kích, cũng biết là thời điểm sinh tử đã tới!

Trong lúc nhất thời, hai người đồng thời hét lớn một tiếng, thánh kiếm trong tay phóng xuất ra kiếm quang vạn trượng, một cổ năng lượng vô cùng to lớn truyền ra từ phía trên thánh kiếm, thông qua áp súc không ngừng của không gian lực, trong nháy mắt hình thành nên một thanh kiếm quang sáng chói lớn chừng mấy trượng!

Hai thanh kiếm quang sáng chói này chính là toàn bộ lực lượng hai vị Kiếm Thánh cường giả có thể ngưng tụ ra tại thời điểm này, uy thế kinh người đến cực điểm, nếu như oanh kích trên một ngọn núi, tuyệt đối có thể san thành bình địa!

Bất quá Vương Bột cùng với cũng là hạng người kiêu hùng, mắt thấy sát chiêu với uy lực cự đại của Thanh Ương sắp chuẩn bị xong, cũng không có ý bị trì hoãn bởi đòn tấn công của Thanh Bích, Thanh Trúc, liền ngưng tụ ra đấu khí khải giáp với ý định ngạng kháng.

Hai người đều ngưng tự năng lượng vào trong một thanh thánh kiếm tuyệt đối có thể hóa giải hai đạo tinh thần lực ở phía sau, phóng về phía kết giới khổng lồ, dọc đường đi ngay cả không gian cũng phải vặn vẹo méo mó!

Hai nhà bọn họ tranh đấu đã nhiều năm, cũng đã am hiểu lẫn nhau nhiều thủ đoạn, phối hợp vì thế cũng vô cùng ăn ý. Mặc dù hai người thoát đi với phương hướng bất đồng, nhưng lưỡng kiếm bắn ra đúng là có chung một cái vị trí!

Hai thanh thánh kiếm bộc phát ra năng lượng uẩn hàm bên trong, khiến cho không gian kịch liệt rung động, mới nhìn có vẻ giống như cả phiến thiên địa cũng đang rung lên. Đại lượng gợn sóng vô hình hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi, gần như chỉ còn một tí nữa là có thể đem phiến kết giới xé nát.

Trong sát na hai người bắn phá kết giới, hai chùm ánh sáng tinh thần ở phía sau cũng đã bắn tới thân hình hai người. Một trận quang mang kịch liệt chớp lóe, bên ngoài thân hai người đồng thời hiện ra một kiện thánh khí đạo cụ có tính chất phòng ngự.

Lực phòng ngự của thánh khí đạo cụ tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng chỉ cần không phải Thần khí, thì khi gặp phải hiệu quả suy yếu của tinh thần lực thì cũng trở nên yếu đi nhiều. Hai người bọn họ cũng bị mấy phần tổn thương, miệng phun ra một ngụm tiên huyết lớn. Cả người không tự chủ được mà hướng phương hướng hai người vừa mới liên thủ oanh kích bay đi.

Ngay khi bọn họ đang định phát động lần công kích thứ hai vào vị trí bạc nhược trên kết giới, tinh thần lực lượng của Thanh Ương cũng đã oanh tới, phảng phất như trong nháy mắt liền có thể đem hai người ném vào tử vong thâm uyên. Áp bách là cực lớn, trực tiếp khiến cho hai người bọn vẫn chưa kịp ngưng tụ ra đấu khí khải giáp cơ hồ là hít thở không thông!

Trong mắt hai người đồng thời hiện lên một tia ngoan lệ, một người trong đó liền cắn răng vận dụng huyết độn, một đạo huyết quang vụt đi với tốc độ gấp đôi, đồng thời trong tay hắn cũng ngưng tụ ra một cỗ năng lượng đủ để phá vỡ kết giới đang suy yếu kia.

Vương Bột cũng là không chậm, huýt lên một tiếng thật dài, Thánh Vực của hắn nhất thời hiện ra! Giờ khắc này bên trong Thánh Vực tràn ngập khí tức hủy diệt, cuồng tàn! Hắn phất tay một cái, đem cả Thánh Vực của mình hung hăng phóng tới!

Trong lòng hai người đều rõ ràng, bọn họ chỉ có một lần cơ hội chạy trốn! Đều không hề e ngại xuất ra độc chiêu của mình!

- Không thể để cho bọn họ ly khai, phải ngăn cản bọn họ lại!

Thanh Bích và Thanh Trúc cũng biết vấn đề có tính nghiêm trọng!

Các nàng cần công chiếm khu vực, mà nếu như Kiếm Thánh ba phái Vọng Hải, Huyền Đào, Tinh Vân không bị diệt tận, chờ bọn hắn lần nữa liên hợp lại, Tuyết Vực Đảo còn muốn chiếm lấy Vụ Át Sơn, có trời mới biết khi nào thì mới có cơ hội.

Nghĩ vậy, hai người cùng hét lên một tiếng trong trẻo, tinh thần lực toàn diện hiển lộ ra, đại lượng tinh thần lực pha lẫn giữa không gian lực, như thiểm điện hướng Vương Bột, Kinh Lãng vọt tới,

Bất quá, nỗ lực của các nàng chung quy chẳng qua là phí công!

Thánh Vực của một vị Kiếm Thánh cường giả, năng lượng uẩn hàm trong đó là cực lớn, nhất là lại có thêm huyết sắc năng lượng của Kinh Lãng trùng kích trước đó!

"Khách sát"!

Kết giới chung quy cũng là không chịu nổi gánh nặng, giống như tấm kính thủy tinh, vỡ vụn ra, hình thành nên một thông đạo với đường kính mấy thước.

Cảm nhận được khí tức tự do, Vương Bột và Kinh Lãng đồng thời lộ ra vẻ cuồng hỉ! Một khi thoát khỏi không gian trói buộc này, còn không phải là biển rộng mặc sức cá lội, trời cao tùy ý chim bay sao?

Bất quá nụ cười trên mặt bọn hắn vẫn còn chưa kịp nở rộ, liền giống như gặp quỷ giữa ban ngày, đồng thời lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.

- Ngươi...

Không biết vì cái gì, nguyên vốn đã bị bọn họ hóa thành yên phấn bay đi, cư nhiên lại hiện ra sờ sờ trước mặt bọn hắn - đích thị là Lăng Vân. Hơn nữa lại còn có vẻ như hắn chờ đợi ở không gian bên ngoài lâu rồi vậy!

Vương Bột còn chưa kịp kêu to, tinh thần lực lượng của Thanh Ương đã hung hãn như một loại cự thú tiền sử, cuộn trào mãnh liệt lao tới, uy thế cực mạnh, cho dù là bọn họ làm đủ chuẩn bị cho việc toàn lực ngăn cản, nhất định cũng phải thụ thương, huống chi hiện tại ngay cả Thánh Vực cũng đã ném đi rồi?

Thời điểm sinh tử cách nhau một ly, hai người đồng thời bạo phát ra tiềm lực mạnh nhất, một tả một hữu, giống như lưu quang, hướng hai phương hướng vọt tới.

Bất quá Lăng Vân cũng không có ý định xem cuộc vui!

Bốn đạo ngụy Thần chi kiếm khí tích súc đã lâu đồng thời gào thét hướng hai người vọt tới. Kiếm khí sắc bén khủng bố bực này, cho dù là chưa phủ xuống cũng đã khiến cho Vương Bột cảm thấy khí cơ toàn thân như bị chém thành hai nửa.

- Thối lui!

Dưới loại tình huống biết rõ hẳn phải chết dưới kiếm khí này, hai người không thể không lựa chọn tạm lánh đi mũi nhọn!

Chẳng qua là, bọn họ có đường lui sao?

Tại thời điểm bốn đạo ngụy Thần chi kiếm khí trì hoãn bọn hắn, cố tinh thần lực lượng khủng bố không kém đã đột phá hạn chế không gian, đem hai vị Kiếm Thánh đang ở thế cửu tử nhất sinh này thôn phệ... Tinh thần quang mang chói lòa tràn ngập bên trong tầm mắt mọi người! xem tại Trà Truyện

...

Bởi vì Vương Bột cùng với Kinh Lãng làm ra động tĩnh quá lớn, khiến cho nguyên khí hỗn loạn tập trung một chỗ với không gian ba động hỗn tạp, kể cả thị lực lẫn linh thức cũng đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, chung quy Tuyết Vực Đảo tam thánh cũng không biết chuyện phát sinh ở không gian bên ngoài.

Mặc dù Thanh Ương đối với sự trì hoãn của bọn họ có chút nghi ngờ, nhưng sau khi các nàng ra khỏi kết giới cũng không có cảm ứng được gì, với cự ly gần như thế cho dù là Bán Thần cường giả cũng không thể không bị phát hiện được. Cuối cùng nàng cũng chỉ có thể đem nghi ngờ này để ở trong lòng.

Nàng nào biết đâu được, bộ phương pháp ẩn nặc của Lăng Vân cao minh như thế nào, ngay cả vị chưởng quản trung ương Thần điện Kiếm Linh Chuyển Luân cũng vô pháp tham sát, huống chi nàng chỉ là một vị Kiếm Thánh đỉnh phong.

Thanh Ương thu hồi không gian phong tỏa, có chút đau lòng nhìn thoáng qua một đạo không gian liệt phùng, có chút tiếc hận nói:

- Tổn thất một kiện đê đẳng Thần khí, bình định xuống hỗn loạn của Vụ Át Sơn, cũng không tính là thiệt thòi!

- Lần này may mà nhờ có An Nhã, nếu như không có nàng cung cấp tin tức, để chúng ta nắm được cơ hội tốt này, sự tình của Vụ Át Sơn không biết là cần bao nhiêu thời gian nữa!

Nói đến đây, Thanh Trúc dừng một chút:

- Bất quá vì thế, nàng cũng phải trả một cái đại giới là tự do của bản thân..."

Thanh Bích khẽ cười một tiếng:

- Tam muội, ngươi nói sai rồi, đồ đệ bảo bối này của đại tỷ khôn khéo vô cùng, ở trên hiệp nghị kia cũng đã chuẩn bị sẵn một cái khe hở. Gia nhập Thượng Huyền Kiếm Tông không giả, nhưng cũng không có cùng sinh cùng tử với Thượng Huyền Kiếm Tông. Chỉ cần Thượng Huyền Kiếm Tông bị diệt một cái, hiệp nghị tự nhiên mất đi hiệu lực!

Trên mặt Thanh Ương hiện ra vẻ tươi cười, gật gật đầu, hiển nhiên là đối với biểu hiện lần này của đệ tử thập phần mãn ý.

- Thời gian khẩn cấp, tiêu diệt Thượng Huyền Kiếm Tông tạm thời để sau! Chúng ta liền lập tức xuất phát, thừa dịp ba phái còn không có phát hiện ra dị thường, trước tiên là Tinh Vân Sơn gần đây, nhanh chóng tiêu diệt đầu lĩnh của bọn họ. Rồi sau đó chính là Huyền Đào, Vọng Hải nhị phái. Nhất định phải hoàn thành trong vòng ba tháng, nếu không mấy lão gia hỏa tất nhiên sẽ nhận thấy được chúng ta đã không còn ở Đông Huyền Hải Vực.

Thanh Bích cùng với Thanh Trúc gật gật đầu, ba người thẳng hướng Tinh Vân Sơn bay đi.

Không lâu sau đó, thân hình Lăng Vân cũng từ trong hư không hiện ra.