Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 204: Bại lộ

Tu luyện, từ trước đến nay là không có khái niệm về thời gian.

Mười ngày, hai mươi ngày, một tháng, hai tháng, một năm, hay là hai năm?

Lăng Vân cũng không biết, trong lúc hắn tu luyện, đã hoàn toàn quên đi sự tồn tại của thời gian.

Khi hắn tỉnh lại, hắn cơ hồ cũng không minh bạch trong đoạn thời gian tu luyện này, đến tột cùng đạt được cái gì, cảm ngộ được cái gì, tựu giống như một người, ngủ một giấc thật khoan khoái, nhưng cũng không thể cảm giác được thoải mái như thế nào... Mặc dù đoạn thời gian ngủ này có điểm hơi dài.

Mặc dù mọi thứ xung quanh vẫn như cũ, thế nhưng sau khi ngủ một hồi Lăng Vân nhìn lại thế giới này, vẫn là cảm giác có điểm bất đồng, bất đồng ở nơi nào, hắn lại không thể nói rõ được, ngủ một giấc thật thoải mái, tinh thần trở nên tốt hơn ư?

Nhất là bên cạnh mình lúc này là hơn trăm thanh bảo kiếm, tựa hồ tại sâu bên trong, cùng bọn chúng có một loại liên hệ vô hình... Loại liên hệ này, rõ ràng cảm giác được là không tầm thường, thế nhưng, điều này cứ như là đương nhiên vậy.

Giống như một người, bỗng nhiên phát hiện ra mình có khả năng cùng với động vật nói chuyện, phảng phất chính mình cũng là một phần tử của các loại động vật vậy, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại biết rõ, bản thân mình không có khả năng không phải thực sự là người. Cái loại cảm giác này, khiến cho trong lòng nổi lên một loại gì đó quái dị không nói nên lời.

Bất quá, loại hiện tượng quái dị này chưa duy trì được bao lâu, bởi do có nguyên nhân khác khiến tâm thần của hắn đã bị thúc đẩy tỉnh lại.

Tiếng kêu thảm thiết, giống như âm thanh của một người trước khi tử vong! Hơn nữa tiếng kêu thảm thiết này, mơ hồ còn có chút quen thuộc...

"Bành!"

Cánh cửa lập tức bị Lăng Vân một chưởng đánh văng, cả người hắn lập tức xông ra. Trong nháy mắt đã vượt ra khỏi gian phòng, tiến tới phía trong phòng khách.

Giờ phút này, chỗ cư trú của Khả Khả sớm đã bị phá thành một phiến bừa bãi. Đại môn kia rõ ràng là bị lực lượng của kiếm sư cấp bậc cường giả cường thế đánh văng ra. Tại một bên phòng khách, thiếu nữ tên Tiểu San đã gục ngã trong vũng máu, mất đi sinh mệnh khí tức. Tiếng thét chói tai mới ban nãy, rõ ràng là của nàng phát ra trước khi chết!

Một vị "ân nhân cứu mạng" khác của hắn tên Khả Khả đang cực khổ chống đỡ công kích của một vị nhất giai kiếm sư. Y phục toàn thân cơ hồ bị vị nhất giai kiếm sư kia dùng kiếm pháp trêu đùa mà cắt cho không còn một phiến hoàn hảo. Lộ ra từng mảnh da trắng như tuyết. Mà phía sau vị nhất giai kiếm sư kia, còn có năm vị kiếm sư giả khác, ước chừng tu vi đều là trình độ ngũ giai đại kiếm sư.

Thấy một màn như vậy, Lăng Vân căn bản không thèm hỏi qua mà trực tiếp xuất ra một kiếm. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vừa xuất, vị nhất giai kiếm sư kia chưa kịp phản ứng, thì trên yết hầu của hắn đã xuất hiện một cái lỗ máu. Tốc độ cực nhanh, cho dù là vị ngũ giai đại kiếm sư kia căn bản cũng không kịp phản ứng.

Nguy cơ được giải trừ, Khả Khả nhìn thoáng qua thì thấy Tiểu San đã chết, nhào tới bên người nàng mà cúi đầu khóc nức nở. Chính mình đã dẫn đến cái chết của thân nhân.

Vị ngũ giai đại kiếm sư kia có phần giận dữ, ngay sau đó lập tức nhận ra Lăng Vân, nhất thời nghiến răng nghiến lợi: "Hỗn trướng, ngươi quả nhiên trốn ở chỗ này. Cũng dám dùng thủ đoạn ti bỉ mưu hại Á Chiến đại nhân. Ngày hôm nay chúng ta nhất định phải mượn tạm cái đầu của ngươi, để tế vong linh của Á Chiến đại nhân linh thiêng ở trên trời! Giết hắn cho ta."

"Á Chiến? Hẳn là Vân Lai đế quốc thánh kiếm sư Phong Đô của các ngươi chứ."

Ngũ giai đại kiếm sư vừa nghe xong sắc mặt hơi đổi, nhưng thấy hắn giống như biết rõ chi tiết sự tình, nhất thời mắt lộ hung quang: "Cái gì mà Phong Đô! Ngươi là ai, ở đó mà hồ ngôn loạn ngữ!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m

Hồi đáp lại hắn xuất ra một kiếm ẩn chứa năng lượng ba động tầm tam giai! Đối với địch nhân, hắn chưa bao giờ biết cái gì gọi là thủ hạ lưu tình!

"Vẻn vẹn tam giai..." Cho dù ngũ giai kiếm sư kia vẻ mặt khinh thường, nhưng chiêu số trên tay, cũng là không có một điểm ẩu tả, thực lực ngũ giai cường giả không hề bảo lưu bạo ra, đấu khí ba động mạnh mẽ đem toàn bộ những thứ bên trong phòng khách toàn bộ hất bay, cho dù là thất cấp kiếm sĩ Khả Khả đang thút thít trên mặt đất, cũng phải lo cuống quít lui về phía sau.

Cho dù hắn đã thập phần cẩn thận, nhưng nhất kiếm của Lăng Vân lại không hề trở ngại phá khai ngũ giai cấp đấu khí phòng ngự của hắn, trực tiếp đụng tới đấu khí khải giáp, khiến hắn vô cùng kinh hãi, nếu không bằng vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm qua, lợi dụng khi đấu khí khải giáp ngăn trở rồi trong nháy mắt lập tức lui về phía sau, nhất kiếm này chỉ sợ cũng đủ để làm hắn bị thương!

Cảm thụ được kiếm khí sắc bén truyền đến trên thân kiếm của đối phương, đại kiếm sư lập tức hét lớn: "Cùng tiến lên!"

Lăng Vân tiến lên một bước, quay về phía Khả Khả lên tiếng: "Mau đi vào phòng trong." Sau đó cổ tay khẽ động, một thanh bảo kiếm cấp bật Thánh khí trong nháy mắt hiện lên ở trên lòng bàn tay.

Cái chuôi thánh khí này, chính là đến từ "sự cống hiến" của Liệt gia lưỡng vị bát giai thánh kiếm sư. Mặc dù do duyên cớ chưa có thông linh, không có khả năng chém ra được trọn vẹn đặc hiệu của thánh khí, thế nhưng giờ phút này dùng để đối phó những bảo kiếm cấp truyền kỳ trước mặt, tất nhiên là cũng như chém bùn!

Kiếm phong rung lên, giết tới bên người một vị tam giai kiếm sư, chém đoạn bảo kiếm của hắn, lập tức xuyên thẳng qua trán, đồng thời xu thế còn chưa giảm đem một vị tam giai kiếm sư đẩy lui. Ngay sau đó lại mượn lực một bước của bộ pháp huyền diệu, Lăng Vân nhanh như chớp vụt tới trước mặt của vị tam giai kiếm sư vừa thối lui, sự sắc bén Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí dễ dàng phá toái công kích đấu khí của đối phương, chấn tán đấu khí khải giáp bên ngoài cơ thể hắn, xuyên thẳng vào trong cơ thể.

Một cách dứt khoát, một cách lưu loát!

"Phốc xuy!"

Tam giai kiếm sư miệng thổ ra tiên huyết, ngửa mặt mà ngã ra.

Chỉ mới một lần giao phong, năm vị kiếm sư đã chết hai vị,

Tốc độ giết chóc như thế, khiến cho ngũ giai đại kiếm sư kia biến sắc.

"Người này sợ rằng đã biết được bí mật về việc chúng ta tiềm phục, hắn đã biết rõ hành tung của Phong Đô đại nhân, nói không chừng cũng nắm giữ vị trí hiện tại của Vương Phó đại nhân! Vô luận là vì Phong Đô đại nhân báo thù, hay là vì tránh ảnh hưởng đến kế hoạch của đại nhân, hắn nhất định phải chết." Một vị tứ giai cường giả bên cạnh ngũ giai đại kiếm sư thối lui một bước về phía sau,tay khẽ lật, mặt trên đã xuất hiện một thiên Thần chi điển tịch. Hiển nhiên, hắn đã nghĩ thông suốt qua phải dùng phương thức này để thỉnh cầu chi viện.

Một khi Lăng Vân đem bí mật của Vương Phó thánh kiếm sư đại nhân tố giác cho Hải Sâm đế quốc, không cần bao lâu, Thần phạt chi lực của thần điện tất nhiên sẽ đem ngài diệt sát!

Đế quốc còn sót lại ba vị thánh kiếm sư, mà sinh tử của Vương Phó hiện tại đã toàn bộ rơi vào trên tay bọn họ.

Nghĩ đến tính nghiêm trọng của sự tình, ngũ giai đại kiếm sư vẻ mặt ngưng trọng mà lắc đầu, nhất thời gia nhập việc vây công đối với Lăng Vân!

Lăng Vân mắt thấy vị tứ giai đại kiếm sư kia muốn cầu viện, hừ nhẹ một tiếng, thân hình nhoáng lên, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí lập tức đem một vị đại kiếm sư đánh văng ra, sau đó kiếm khí kinh phong lấy tốc độ nhanh như thiểm điện, đem khả năng ngăn trở của vị ngũ giai đại kiếm sư hoàn toàn phong bế, rồi lại nhanh như thiểm điện xoay người một cái, hướng vị tứ giai đại kiếm sư kia chộp tới.

Không ngờ lúc này, vị ngũ giai đại kiếm sư kia đúng là muốn liều mạng, đối mặt với công kích của kinh phong kiếm khí dày đặc như mưa, bằng vào sự phòng ngự mạnh mẽ của đấu khí khải giáp, tuỳ ý cho kiếm khí ở trên người tạo thành vô số thương tích, không tránh không né mà cường hoành lao ra, nhanh chóng xuất ra một kiếm mang theo đấu khí cường liệt, oanh kích tại trên thánh kiếm của Lăng Vân.

"Oanh!"

Đấu khí cường liệt bạo phát mạnh mẽ, khiến cho ngay cả mặt đất cũng bị tàn phá bừa bãi! Đấu khí ngầm mang theo lực lượng hướng tứ phía lao đi, đem bức tường chung quanh toàn bộ phá tan, rồi lại hất tung lên cao, tràn ngập khắp hư không. Cả khu nhà giống như bị đạn đạo oanh kích, ầm ầm sụp đổ, tản ra vô số khói bụi.

Từ trong khói bụi, cả người Lăng Vân phóng lên cao, mục quang lần thứ hai khóa chặt lại tứ giai đại kiếm sư đang muốn thối lui, bất chấp bại lộ bí mật trên người, lấy thiên đạo quỹ tích, thay thế không gian ba động, trong nháy mắt bước chân đã vượt qua mấy chục thước cự ly, nhanh như thiểm điện bắn tới trước người tứ giai đại kiếm sư kia, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí ngay khi hắn còn chưa kịp phải ứng, xâm nhập vào trong thể nội, đem toàn bộ nội tạng hóa thành mảnh nhỏ.

Ngũ giai đại kiếm sư mắt thấy Lăng Vân đem tứ giai đại kiếm sư kia sát hại, nhất thời nộ hỏa xông thiên, hét lớn một tiếng, mang theo đấu khí ba động cường liệt hướng phía Lăng Vân, thân còn chưa đến, cổ áp bách cự đại đến từ ngũ giai cường, đã tiếp cận ở trước người.

Thừa dịp Lăng Vân đã bị ngũ giai đại kiếm sư cuốn lấy, một vị tam giai kiếm sư lợi dụng bụi mù tràn ngập khắp nơi che dấu, trong nháy mắt đả khai Thần chi điển tịch, thay cho vị tứ giai đại kiếm sư kia, phát ra chỉ thị cầu viện.

...

Phân hội của Kiếm sư công hội.

Do Lăng Vân "đánh bậy đánh bạ" sát tử một vị thánh kiếm sư, làm tan rã nguy hiểm đến sinh mệnh của đám người Lâm Tuyết, Lâm Tuyết cũng đã chú ý mật thiết đến hành tung của hắn, cách đây ba tháng, cuối cùng nghe được tin tức từ Lâm Nhược Nhược.

Bất quá làm cho bộ phận tình báo của bọn họ vô cùng xấu hổ chính là, người tìm ra nơi ở của vị các hạ kia cư nhiên không là bọn hắn - bộ phận tình báo của Hải Sâm đế quốc kiếm sư công hội, mà là gián điệp của Vân Lai đế quốc cài vào Hải Sâm đế quốc.

Một kẻ gián điệp, tại trên lãnh thổ của Hải Sâm đế quốc cư nhiên có thể so với bộ phận tình báo của Hải Sâm đế quốc có tốc độ nhanh hơn trong việc truy tìm người, dựa theo điểm này liền đủ để chứng minh sự cường đại của một cái thất cấp văn minh. Mặc gì cái thất cấp văn minh này bị thiệt hại nặng nề về thánh kiếm sư cường giả, lại bị Lăng Vân sát tử thêm một người nữa, thế nhưng thực lực bên trong của đế quốc bọn hắn so với Hải Sâm đế quốc vẫn mạnh hơn vô số lần!

"Tiểu thư, chúng ta mới vừa nhận được tin tức xác thực, sáu vị kiếm sư, đẫn đầu là một vị ngũ giai đại kiếm sư, ở tại thành bắc đệ thập khu vực phát sinh giao chiến kịch liệt, mà người cùng bọn chúng giao chiến, chính thị là người mà ngài muốn chúng ta lưu ý mật thiết - vị đại kiếm sư các hạ trẻ tuổi kia."

"Năm vị kiếm sư, còn có ngũ giai đại kiếm sư!?" Lâm Tuyết nhất thời minh bạch tính nghiêm trọng của sự tình: "Năm vị kiếm sư này nếu như là vì chuyện của Á Chiến, vậy đủ để chứng minh bọn họ cũng là một cổ thế lực trong bóng tối của Vân Lai đế quốc mai phục tại bên cạnh chúng ta."

"Nếu đã là người của Vân Lai đế quốc, vậy không cần phải thủ hạ lưu tình, chúng ta liền điều động nhân mã, đưa bọn họ toàn bộ thu thập."

"Không, chờ một chút." Lâm Tuyết cơ hồ là học được thói quen của Lăng Vân, nhíu nhíu mày, trầm ngâm nói: "Vị các hạ kia cho dù không phải chân chính là lục giai cường giả, nhưng hắn nếu đã có thể sát tử lục giai cường giả thánh kiếm sư Phong Đô lúc đang ngụy trang, có thể thấy được thủ đoạn nhất định không đơn giản, một vị ngũ giai đại kiếm sư, tất nhiên không làm gì được hắn. Chúng ta không cần ngại mà đi trước, âm thầm quan sát, nhìn xem có hay không có thể lấy hắn làm mồi dẫn, dụ ra càng nhiều gián điệp của Vân Lai đế quốc.

Nhược Nhược, lập tức đi điều động nhân mã ngay, chú ý mật thiết toàn bộ nhân thủ, nếu cơ hội lần này được vận dụng thật là tốt, nói không chừng chúng ta có thể một lần hành động đem toàn bộ gián điệp của Vân Lai đế quốc xuất đầu lộ diện!"

"Tiểu thư xuy xét thật lợi hại, ta liền phái người đi khống chế hiện trường."

"Chính bản thân các ngươi cũng phải chú ý cẩn thận, đừng quên, từ một nơi bí mật nào đó, còn có một vị thánh kiếm sư cường giả giống như hổ rình mồi!"

-----------------------------