Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 201: Ủy khuất của thánh kiếm sư (2)

Phong Đô tốt xấu gì cũng là thất giai thánh kiếm sư cường giả, giờ phút này đúng là bị một tên gia hỏa sức chiến đấu nhiều lắm vượt xa ngũ giai đại kiếm sư một chút bức đến trình độ này, trong lòng một trận ám nộ (giận mà không lộ ra ngoài - DG), kiếm phong trong tay chợt trở nên hung mãnh, công kích nhất thời trở nên vô cùng lăng lệ, bất quá cũng từ đó, đối với việc tận lực mô phỏng theo Á Chiến, tự nhiên suy yếu mấy phần.

Mắt thấy vị thất giai thánh kiếm sư này đâm tới một kiếm, lực lượng linh thức của Lăng Vân được điều động toàn bộ, trong thiên địa kể cả những biến động nhỏ nhất, lần nữa hiện lên bên trong não hải, đạo phương án được mô phỏng trong đầu hắn nhất thời trở nên rõ nét, khẽ nhất tay, thi triển ra.

Kiếm phong lăng lệ của Phong Đô gào thét tê phá hư không (xé rách hư không - DG), trong nháy mắt tại trên người Lăng Vân lưu lại ba đạo vết thương lớn, đại lượng tiên huyết nương theo đấu khí sắc bén, tán rải khắp thiên địa, giống như một trận huyết vụ phiêu tán trong hư không.

Thương tổn mãnh liệt như thế, Lăng Vân cũng ngang nhiên chịu đựng, đồng thời lấy một loại ý chí không chết không thôi, hướng Á Chiến công sát.

Có thể nói một kiếm này giống như có thần trí, trong nháy mắt bắn tới trước người Phong Đô, kiếm phong sắp tới gần, thì mặt trên đột nhiên tuôn ra một cổ sát khí nhất vãng vô hồi (đã đi thì sẽ không quay về - DG), khiến cho khắp cả người hắn phát lạnh, một cổ cảm giác đáng sợ giống như bị độc xà nhìn chòng chọc vào người nhất thời nổi lên trong lòng.

Bên bờ nguy hiểm như thế, Phong Đô bộc lộ ra thực lực chân chính hét lớn một tiếng, áp chế lục giai năng lượng ba động toàn diện, lấy ưu thế tuyệt đối về năng lượng đem bảo kiếm Sử Thi cấp sắc bén kia của Lăng Vân toàn bộ đánh văng ra, ngay sau đó, cơ hồ giống như bản năng điều động đại lượng năng lượng trong thể nội, kiếm kỹ hoa lệ mang theo Mạn Thiên kiếm khí, giống như phô thiên cái địa, hình thành kiếm áp cường liệt, hung hãn chém về phía Lăng Vân, kiếm khí dày đặc vậy, mỗi một đạo có ẩn hàm uy lực, đều đủ để đem đấu khí khải giáp của một vị tứ giai đại kiếm sư kích toái, oanh sát.

Bị người ta uy hiếp tiêu diệt như thế, tất nhiên không thể bỏ qua được!

Một người vừa mới thiếu chút nữa giết chết chính mình, hiện tại cũng không có thời gian suy nghĩ, ở trước mặt được bày ra cơ hội để đem địch nhân hoàn toàn tiêu diệt thì thế nào bỏ qua được.

Đây là một loại bản năng sinh tồn!

Đối mặt với kiếm áp khổng lồ đủ để đem lục giai cường giả trảm thành hai đoạn, Lăng Vân không sợ chút nào mà nghênh đón, tại sát na một kiếm sắp tới người, khóe miệng hơi hơi khẽ động, nói ra một câu khiến cho tâm thần Phong Đô đại loạn: "Đây căn bản không phải là kiếm kỹ của Á Chiến!"

Phong Đô trong lòng nao nao!

Trước tiên cũng đã kịp phản ứng, bản thân mình hiện tại mô phỏng theo Á Chiến mà, làm sao ban nãy, dĩ nhiên là nhịn không được điều động năng lượng trong thể nội, thi triển ra kiếm kỹ ứng năng lực thánh kiếm sư của bản thân? Thế này có thể hay không khiến cho đám người Lâm Thủy Lam hoài nghi?

Mọi người ở vào vị trí này, e rằng đều chột dạ mà theo bản năng nhìn về phía Lâm Thủy Lam liếc mắt một cái, để xác định mình có hay không đã bị bại lộ.

Nguy hiểm?

Tại trong tiềm thức của hắn, Lăng Vân chẳng qua là một người tứ giai đại kiếm sư chỉ biết liều mạng mà thôi, dù cho muốn công phá đấu khí khải giáp của hắn, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Hơn nữa hắn vừa mới ban nãy dính phải tam kiếm của mình, đã thụ nghiêm trọng thương tổn, chảy mất đại lượng tiên huyết, sợ rằng không được bao lâu nữa là có thể giải quyết, so với hắn, đám người Lâm Thủy Lam mới là mục tiêu chân chính.

Không chút suy nghĩ, theo bản năng chi phối Á Chiến khẽ cử động, thoáng liếc qua Lâm Thủy Lam ở bên quan chiến, nhận thấy được nàng vẫn chưa có cái gì hoài nghi, lúc này mới có chút thở dài một hơi.

Song, trong sát na khi hắn thoáng thở dài một hơi, một cổ nguy cơ không gì sánh được từ đáy lòng dâng lên mang theo một cổ hàn khí đến thấu xương, nhất thời lan ra cả toàn thân hắn!

Đấu khí khải giáp!

Phong Đô trong nháy mắt tế khởi ra thứ mà hắn tin cậy nhất!

Song, không đợi hắn kịp thở ra một hơi, đấu khí khải giáp mà hắn tự nhận là đủ để ngăn chặn một kích toàn lực của lục giai đại kiếm sư, đúng là không thể ngăn cản được nửa khắc, trực tiếp bị một đạo kiếm khí ẩn hàm lam quang bên trong bắn cho thủng một lỗ, đồng thời xu thế cũng không có giảm đi mà xuyên qua thân thể của hắn, đem lực lượng của kiếm khí ẩn hàm trong đó toàn bộ phóng thích...

Tâm chiến

Công tâm chiến! (Chiến đâu tâm lý)

Phương án lập ra đã thành công trong sát na, hết thảy mọi thứ của vị thất giai thánh kiếm sư này, cũng đều đã nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Không chỉ là quỹ tích xuất kiếm, tựu ngay cả nội tâm của hắn, cũng không thoát khỏi sự tính toán của Lăng Vân, tựu giống như Dự Tri Chi Thần không gì không biết, nắm giữ toàn bộ hướng đi của chiến tràng, dưới tình huống như thế, khiến cho Phong Đô chỉ vẻn vẹn có thể chém ra một đòn với thực lực của tứ giai đại kiếm sư phổ thông mà phản kích, rồi kết quả là bị một vị thất giai thánh kiếm sư bị sát tử!

"Bành!"

Kiếm khí hoa lệ bắn tại trên thân thể Lăng Vân, kích phát ra một trận huyết vụ nồng hậu!

Những kiếm khí này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Ở trong huyết vụ, thân thể Lăng Vân với đầy tiên huyết liên tục lui về phía sau, một ngụm tiên huyết phụt ra, cơ hồ không có chút dừng lại trước đám người còn lại dù chỉ là để liếc mắc một cái, bằng vào bộ pháp vô cùng mẫn tiệp, trong nháy mắt giải khai vòng vây của các đại kiếm sư, tiêu thất bên trong dòng người mênh mông.

Lại nói về một đạo kiếm khí ẩn hàm lam quang kia, chính là che giấu Mạn Thiên kiếm khí, thường nhân căn bản khó có thể phát giác được, hơn nữa nhờ có sự yểm hộ của huyết vụ, không một ai nhận biết được vị thất giai thánh kiếm sư cường giả kia đã thân tử rồi!

Chứng kiến Lăng Vân chạy trối chết, trong lòng mọi người đều cho rằng khẳng định nam tử trẻ tuổi này tự biết không phải là đối thủ, khó tránh bỏ mạng vô ích, chỉ có thể tẩu thoát mà thôi. Lục giai cùng với tứ giai, dù sao cũng không chỉ liều mạng là có thể bù đắp được sự chênh lệch, cho dù là có cấp bậc cỡ như Lăng Vân lúc trước, là tuyệt đại thiên kiêu, chỉ sợ cũng vô pháp lấy thực lực tứ giai chiến thắng lục giai ấy chứ.

Bất quá, cũng may mà mọi người cho là như vậy, mới có thể để cho Lăng Vân may mắn tránh được một mạng, nếu những lục giai cao thủ của Vân Lai đế quốc ẩn giấu trong bóng tối biết được hắn cư nhiên sát tử một trong bốn vị thánh kiếm sư còn sót lại của đế quốc, tuyệt đối không có khả năng đơn giản như vậy mà để hắn bình yên ly khai.

Sau khi Lăng Vân ly khai, Lâm Thủy Lam mới lần nữa đi tới bên cạnh Á Chiến.

Bất quá trong cảm ứng của nàng, lúc này sinh mệnh lực của Á Chiến đúng là lấy một loại tốc độ cực kỳ kinh khủng trôi đi, tại không tới ba giây đồng hồ thời gian, trên người hắn nguyên bản còn chút sinh mệnh ba động yếu ớt, đã trong nháy mắt quay về với hư vô.

Cảm thụ được sự bất thường trên người hắn, Lâm Thủy Lam vội vã quan tâm hỏi: "Á Chiến các hạ, ngươi không sao chứ."

Không có tiếng trả lời...

"Á Chiến các hạ?"

Lúc này đây, dường như đáp lại lời của nàng, thân thể của vị Phong Đô thất giai thánh kiếm sư cường giả này trực tiếp hướng mặt đất ngã xuống, nặng nề đập trên mặt đất. Tiếp theo, vạt áo chỗ ngực hắn nhất thời vỡ tan, đại lượng tiên huyết từ vết thương chỗ ngực cuộn trào mãnh liệt lao ra...

Không cần hỏi, nếu như trên đại lục muốn bình luận về cái chết ủy khuất nhất, vị thánh kiếm sư này, đích thì là đệ nhất danh, khẳng định không phải nghi ngờ.

Nếu như hắn biết rõ sát tử hắn chính là địch nhân lớn nhất của bọn họ Lăng Vân, hơn nữa giờ phút này chính là chỉ có thể phát động tối đa thực lực của ngũ, lục giai đại kiếm sư, không biết có thể hay không bị tức quá mà sống lại hô to ba tiếng (có một sự tích về tức quá kêu to ba tiếng, các bạn có thể google thêm - DG), lại tức quá mà chết thêm lần nữa.

...

Chết rồi ư?

Nhìn Phong Đô trong nháy mắt mất đi sinh mệnh khí tức, trong lúc nhất thời, toàn bộ kiếm sư, đại kiếm sư quan chiến, nhất thời mới phản ứng lại.

Lục giai đại kiếm sư chết ở trên tay một vị tứ giai đại kiếm sư?

Chuyện gì đã xảy ra?

Mọi người quan chiến chỉ cảm thấy là không hiểu ra làm sao, ai cũng không biết Á Chiến rốt cuộc là chết như thế nào.

Bởi do vị này thất giai thánh kiếm sư đã chết, dịch dung thuật tự nhiên cũng phải chịu nhất định ảnh hưởng, Lâm Thủy Lam nhất thời mơ hồ nhìn ra một tia mánh khóe, nàng lập tức cả tiếng truyền lệnh nói: "Mau mau, mau đưa Á Chiến các hạ đi vào cấp cứu, vô luận như thế nào, nghĩ hết mọi biện pháp cũng phải đem Á Chiến các hạ cứu sống trở lại, mau..."

Những người bên cạnh bây giờ thanh tỉnh trở lại, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, cứu người mới là quan trọng hơn, không dám có chút chần chờ khiên vị Phong Đô lên, hướng phía nội viện mà đi, căn bản không để cho thám tử trong đám người Vân Lai đế quốc nửa điểm cơ hội để tiếp cận hắn.

Theo thời gian trôi qua, chỗ dịch dung đã có thể nhìn ra được kẽ hở rõ ràng, cũng may những người khiên thi thể của Á Chiến đều là nhân viên thuộc nội bộ công hội, có thể tín nhiệm được, tạm thời còn có thể đem tin tức phong tỏa được.

Đoàn người đem thi thể Phong Đô chuyển dời đến một chỗ biệt viện, Lâm Thủy Lam lập tức ra lệnh cho tâm phúc mời đến một vị đại sư về dịch dung, đồng thời phái người thông tri đám người Lâm Tuyết đến đây.

Lâm Tuyết nghe tin một vị lục giai cường giả thân vẫn tại phân hội của kiếm sư công hội bọn họ, cũng minh bạch được tính nghiêm trọng của sự tình, lập tức chạy đến, khi nàng nhìn thấy động tác của vị đại sư về dịch dung, có phần không giải thích được hỏi: " Thủy Lam, ngươi đây là..." Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

"Tiểu thư, người lẳng lặng nhìn là được."

Không bao lâu, dịch dung đại sư đã đem trang điểm dịch dung trên người Á Chiến toàn bộ xóa đi, nhất thời biến sắc: "Này... Đây là một trong hai vị thánh kiếm sư Vân Lai đế quốc phái đi - Phong Đô các hạ, hắn như thế nào..."

Lâm Thủy Lam trên mặt cũng là nhịn không được lộ ra vẻ kinh hãi, nàng vốn tưởng rằng là bắt được gian tế trọng yếu gì, nên mới vội vàng thông tri Lâm Tuyết, nhưng không nghĩ tới lúc cuối cùng, dĩ nhiên là một con cá lớn như thế bị các nàng nhặt được, thậm chí cho dù toàn bộ Hải Sâm Đế Quốc cũng không thể ngờ, một trong hai vị thánh kiếm sư của Vân Lai đế quốc, cư nhiên lại như thế chết ở trước mặt các nàng, như vậy đúng là kết quả bất khả tư nghị, dù tận mắt nhìn thấy, nhưng hai nàng vẫn một hồi không thể tin được.

"Này..." Lâm Tuyết có cảm giác đại não có chút mông muội, bất quá cũng nhanh chóng tiếp thu, trong nội tâm nổi lên một trận kinh hỉ: "Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vị thất giai thánh kiếm sư này đã chết? Lẽ nào, chẳng lẽ là ca ca hắn đã trở về, hắn trợ giúp chúng ta sát tử vị thánh kiếm sư này?"

Lâm Tuyết lắc đầu, vội vã đem chuyện tình vừa mới phát sinh trước cửa hỏi qua một lần.

Nghe xong sự tình, Lâm Tuyết mặc dù có chút thất vọng, nhưng cũng rất nhanh khôi phục lại. Nhiều năm như vậy trải qua, đã để cho tâm lý chịu đựng các nàng tăng cường lên rất nhiều.

"Xem chừng, đúng là bởi vì vị thánh kiếm sư này sợ thi triển ra thực lực thất giai thì sẽ bại lộ thân phận, mới để cho vị đại kiếm sư trẻ tuổi kia đánh bậy đánh bạ, vô tình giúp chúng ta một cái đại ân a."

Lâm Thủy Lam gật đầu: "Đích xác cũng chỉ có một lời giải thích như vậy."

Lâm Tuyết trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Vị đại kiếm sư trẻ tuổi này đã giúp chúng ta diệt trừ một cái đại họa đến từ một vị tâm phúc của Vân Lai đế quốc, nếu như có khả năng tìm được hắn, nhất định phải cho ta biết, chúng ta phải hảo hảo báo đáp một phen mới được."

"Việc này tiểu thư yên tâm, chúng ta tự nhiên biết rõ!"

"Ân."

Lâm Tuyết gật đầu, tựa hồ là nghĩ tới cái gì, giữa hai chân mày lần nữa hiện lên một tia ưu sầu: "Thủy Lam, ngươi ở bên kia, cũng không có tin tức của ca ca sao..."

Lâm Thủy Lam nhìn dáng vẻ gầy gò đi không ít của Lâm Tuyết, trong lòng khe khẽ thở dài, khéo léo nói: "Tiểu thư yên tâm, thiếu gia là cát nhân tự nhiên sẽ có ngày tương phùng, khẳng định là không có việc gì, nói không chừng là lúc tu luyện có điều lĩnh ngộ, ở địa phương nào đó bế quan, chúng ta cứ ở nơi này lẳng lặng chờ đợi là được."

Lâm Tuyết không có nói nữa, kỳ thực hai người các nàng trong lòng đều rõ cả.

Vấn đề ở chỗ Vân Lai đế quốc nắm giữ mệnh bài của Lăng Vân trong tay, mệnh bài là cái gì, cho dù làm được đệ tử của các đại gia tộc, e rằng không một người có cơ hội có được, nó là một vật thần kỳ có thể thấy được sinh tử của một người. Vân Lai đế quốc nếu như không phải là chính mình có trăm phần trăm chắc chắn Lăng Vân đã chết, khẳng định sẽ không kiêng nể gì cả như thế đối với các nàng hạ thủ, trước mắt nếu đã quang minh chính đại làm như vậy, thế thì, nguyên nhân chân chính chỉ có một...