Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 166: Một thước lĩnh vực

Trận lam quang nhàn nhạt hiện lên bên ngoài thân Lăng Vân, chiếu rọi không sót một chỗ.

Ở dưới trận lam quang này chiếu rọi, hết thảy chung quanh thân thể của hắn, đều trong lòng bàn tay của ý thức, bất cứ thứ gì tiến vào lam quang lập tức sẽ bị lam quang phát hiện, lại thông qua Kiếm hồn phản hồi đến đại não, triển khai làm ra các loại phán đoán tốt nhất.

Hồi lâu trước kia, Lăng Vân đã tu luyện ra hình thức ban đầu của lĩnh vực, đó chính là Kiếm hồn!

Kiếm hồn chiếu rọi ra tia sáng màu lam, triển khai đối với mỗi một chỗ rất nhỏ trong cơ thể đạt tới khống chế tuyệt đối, đây chính là lĩnh vực.

Chẳng qua chỉ là lĩnh vực của hắn như thế, lấy Kiếm hồn là căn bản thông qua tia sáng màu lam làm môi giới, hình thành khống chế tuyệt đối trong cơ thể. Mà cửu giai Thánh Kiếm Sư cường giả lại lấy chính mình là căn bản, thông qua lực lượng tinh thần đối với thiên địa năng lượng ngoài thân thể hình thành khống chế tuyệt đối.

Tia sáng màu lam lẫn với linh tính của Kiếm hồn, cũng có thể lý giải thành công công suất khống chế khí. Công suất càng lớn, phạm vi khống chế cũng càng rộng, linh tính càng mạnh đối với việc nắm giữ mỗi chỗ rất nhỏ trong cơ thể cũng càng triệt để, khoảng cách không gian phóng thích ra nắm giữ cũng càng khổng lồ.

Lấy linh tính của Kiếm hồn bây giờ, xuất ra bên ngoài cơ thể muốn làm được tuyệt đối khống chế, phạm vi lớn nhất chỉ có một thước, so với khoảng cách lớn nhất trăm dặm của cửu giai cường giả chân chính, chênh lệch không chỉ có nửa điểm.

Hơn nữa, đã bị phẩm chất của kiếm hạn chế, cho nó phóng thích một thước lĩnh vực để ngăn cản uy áp của cửu giai Thánh Kiếm Sư, thật sự là một việc rất khó khăn.

Chẳng qua có một thước này, là đủ rồi.

Lĩnh vực của Lăng Vân có đặc điểm lớn nhất chính là khống chế, mà không phải cường độ!

Cho dù là lĩnh vực chân chính, sau khi mở rộng đến khoảng cách trăm dặm thì địa phương chân chính có thể khống chế cũng cực kỳ thưa thớt.

Chỉ cần mình có thể ở trong một thước khu vực này. Làm được hoàn toàn trọn vẹn tuyệt tuyệt đối đối khống chế. Tuyệt đối cho dù là cửu giai cường giả uy áp buông xuống cũng có thể khống chế tình trạng phân giải. Vẫn có thể cùng cửu giai lĩnh vực hình thành thế đối kháng.

Đạo lý này tương đương với cửu giai cường giả có thể trong nháy mắt giết chết mục tiêu một trăm lần. Mà Lăng Vân chỉ có thể trong nháy mắt giết chết mục tiêu một lần.

Mặc dù mấy lần bất đồng. Nhưng kết quả...

Có thể chống đỡ lĩnh vực áp bách của cửu giai Thánh Kiếm Sư cường giả... Sẽ chẳng khác nào bỏ qua một bên chênh lệch lĩnh vực đôi bên lúc này. Không có lĩnh vực nếu chân chính chính diện giao phong, bằng vào Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí tinh diệu... Cho dù gặp vị cửu giai cường giả tại Thánh Kiếm Sư tràng cảnh hắn cũng có lòng tin đánh một trận.

Lĩnh vực. Cho tới bây giờ đều là từ tinh thần lực phát ra hình thành. Lĩnh vực càng rộng lớn thì năng lượng khống chế càng nhiều. Đả kích đối với địch nhân cũng lại càng mạnh. Đem hết thảy năng lượng bên trong phương viên trăm dặm trong nháy mắt rút ra. Đối với mục tiêu đơn lẻ tiến hành một lần hung mãnh đả kích uy lực thật lớn. Đủ để đem kiên cố như Thánh khí hoàn toàn phá hủy.

- Lĩnh vực...

Hồi tưởng một phen cỗ áp lực cực lớn ngày đó đối mặt với cửu giai Thánh Kiếm Sư và Huyền Ẩn kia, Lăng Vân lập tức bắt đầu ở trong đầu tiến hành mô phỏng huấn luyện.

Khôi phục Kiếm hồn, tu luyện một thước lĩnh vực khống chế tuyệt đối.

...

Thời gian đơn điệu như thế nhanh chóng trôi qua.

...

Một trận sương mù từ trận pháp hình thành chống đỡ nguyên trạng phiến sơn cốc này, đồng dạng ngăn trở linh khí ba động nồng hậu bên trong sơn cốc tiết ra ngoài.

Trung ương sơn cốc, một vị nam tử trên người thần sắc bình tĩnh tràn ra một trận tia sáng màu lam nhàn nhạt, chiếu rọi phạm vi một thước. Ở trong phạm vi một thước này, mười mấy hòn đá phảng phất có sinh mệnh, tuần tự chiếu theo một loại trạng thái vận hành không có quỹ tích xoay tròn quay chung quanh hắn.

Ở bên cạnh hắn không xa, thiếu nữ được một trận tia sáng màu lam bao phủ an tĩnh ngồi ở một bên, tròng mắt trong suốt không ngừng di động theo mười mấy hòn đá cao thấp bay trước gió bên cạnh hắn, lộ ra một loại tò mò đơn thuần.

Trong toàn bộ sơn cốc tràn đầy một loại an tường, không khí tĩnh mịch.

Một năm thời gian, ngay trong tu luyện trôi qua.

Một năm, ngắn ngủi ra sao, ngắn ngủi đến mức Lăng Vân chỉ phải nắm chặt thời gian, căn bản không có thời gian nhiều ra một chữ.

Nhân sinh vốn là không ý nghĩa quen quen biết biết, lại đến ly khai cùng ly biệt không ý nghĩa.

Tụ rồi tán, một loại lạnh nhạt quân tử chi giao.

Lạnh nhạt đến ngay cả tính danh, tuổi, thân phận, lai lịch của nhau cũng không cần hỏi. truyện được lấy tại Trà Truyện

Tụ, liền an bình.

Ngày sau nếu tán, liền bình yên mà tán.

...

Đây là Lăng Vân năm thứ mười ba đi tới cái thế giới này, sử dụng thân phận Lâm Thành, cũng đã đạt tới hai mươi chín tuổi.

Trong mười ba năm, hắn từ một phổ thông Kiếm sĩ chỉ tam cấp, nhất cử tu luyện tới thất giai Thánh Kiếm Sư cảnh giới đứng ở đỉnh phong đại lục, thành tựu như vậy, nếu có người được biết ghi lại, tất có thể ghi vào sử sách.

Lăng Vân đang ngưng luyện lĩnh vực đột nhiên khóe mắt vừa nhảy, trong nháy mắt mở ra.

Một đạo tử quang từ ngoại giới lặng yên bắn vào trong Ám Lam chi kiếm, tốc độ cực nhanh, chỉ lưu lại trong hư không một đạo tử ngân nhàn nhạt.

- Tử y thiếu nữ? Nàng ly khai lúc nào?

Lăng Vân hồi tưởng, nếu như mình nhớ không lầm, Ám Lam chi kiếm hắn vẫn mang theo trên người, chưa bao giờ ly khai, Tử nếu thần không biết quỷ không hay từ bên trong kiếm đi ra ngoài, hắn tuyệt đối không thể nào không biết...

Chẳng lẽ, một năm trước, không gian truyền tống thất bại, lúc mình hôn mê Tử cũng đã rời đi?

Nếu quả thật là như thế, nàng kia ly khai đến tột cùng là làm gì?

Tử y thiếu nữ một hồi tới, ánh mắt của nữ tử trong lam quang kia cũng từ trên hòn đá dời đi, nhìn thoáng qua Lăng Vân đang tu luyện, lại nhìn thoáng qua Ám Lam chi kiếm không có tiếng động, do dự có hay không phải về bên trong kiếm.

Lâu như vậy không thấy, các nàng nhất định là có lời muốn nói.

- Có lẽ, Kiếm hồn đã hoàn toàn khôi phục, đã đến lúc ly khai khỏa tinh cầu này. Lăng Vân trong miệng không ý nghĩa lầm bầm lầu bầu, lần đầu tiên sớm kết thúc tu luyện của mình.

Tu luyện đình chỉ, thiếu nữ lập tức hóa thành một đạo tia sáng màu lam, ẩn vào trong kiếm tiêu thất không còn.

Lăng Vân cầm lấy Ám Lam chi kiếm, đưa tay ngưng tụ ra một đạo kiếm quang.

Chẳng qua khi hắn muốn nhảy lên kiếm quang lại ngừng lại.

Linh thức trong nháy mắt phóng thích, đem thiên địa năng lượng xung quanh cho phép toàn bộ hội tụ lại đây, ngay sau đó một thước lĩnh vực phóng thích ra bên ngoài cơ thể, bằng vào lĩnh vực khống chế tuyệt đối đúng là đem năng lượng cho phép ngưng tụ thành một cỗ vân hà (mây ngũ sắc) giống như thực chất.

Thiên địa năng lượng chưa trải qua luyện hóa, vô cùng không ổn định, dùng để làm như năng lực công kích đánh ra ngoài cũng có thể, nếu muốn đem ngưng tụ thành hình dáng bên ngoài cơ thể, hơn nữa một mực duy trì lâu dài lại là cực kỳ khó khăn. Cho dù một ít lĩnh vực cường giả bước vào cửu giai cảnh giới không lâu cũng khó làm được điểm này. Đây giống như ngọn lửa, có thể ném ra rừng rực đả thương địch nhân, nhưng không thể luôn luôn cầm ở trên tay. Mà Lăng Vân lại bằng vào một thước lĩnh vực làm được.

Nếu trên số lượng không sánh bằng người ta, liền lấy chất lượng thủ thắng. Một vạn cân cự thạch nghiền nát một cân cương thiết, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Lăng Vân đứng trên vân hà, mặc cho vân hà nâng đỡ, hướng ở ngoài ngàn dặm một tòa giao dịch thành thị chạy đến.

Cao đẳng tinh, diện tích ít nhất tương đương với trung đẳng tinh gấp trăm lần. Vô luận là thiên địa linh khí hay hoàn cảnh địa lý, toàn bộ so sánh trung đẳng tinh tốt hơn không chỉ một bậc. Dĩ nhiên, chỉnh thể thực lực cao đẳng tinh cũng không phải trung đẳng tinh có khả năng so sánh. Mặc dù bởi vì phiến khu vực này gần tới chủ tinh Kiếm chi quân chủ đại nhân, không có một thần cấp cường giả gì đến đây phát triển tín đồ, nhưng khỏa tinh cầu này tuyệt đối sẽ có Kiếm Thánh cấp bậc tồn tại trấn giữ.

Lăng Vân dọc đường phi hành, chú ý mấy Đại Kiếm Sư nhìn qua có gia sản, sau khi xuất thủ đánh ngất xỉu bọn họ, trực tiếp lục soát toàn bộ tinh thạch trên người bọn họ, thu thập đầy đủ lộ phí cho nhiều lần truyền tống, rồi sau đó đi tới tinh tế truyền tống trận.

Chẳng qua, khi hắn muốn truyền tống lại bị tiếc nuối cho biết, Kiếm chi quân chủ bởi vì không thích bị người quấy rầy nên chủ tinh khu vực thứ chín đã bị đóng cửa gần mười vạn năm, không có có một truyền tống trận nào có thể cho người truyền tống vào cái tinh cầu kia.

Cũng bởi vì không thích bị người quấy rầy, lãng phí một chủ tinh đây thực cũng quá bá đạo.

Chẳng qua người ta quả thật có tư cách bá đạo.

Tin tức kia mặc dù đã đoán trước, nhưng vẫn khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Đám người Diệu Âm khẳng định có một truyền tống trận tư nhân, hơn nữa truyền tống trận kia còn có thể không bị lực lượng chủ tinh giam cầm ảnh hưởng.

- Chủ tinh hoàn toàn cách với toàn bộ vũ trụ ly, tiểu Vân nha, ngươi muốn đi về, căn bản là không thể nào.

Thanh âm Tử trực tiếp ấn vào đầu óc Lăng Vân.

Lăng Vân không thích loại phương thức trao đổi như thế, ở loại phương thức trao đổi này, toàn bộ hết thảy căn bản không bị hắn nắm giữ.

- Hơn nữa trước khi trở về, ngươi cần phải suy nghĩ rõ ràng.

- Uhm?

- Mặc dù đã qua một năm, nhưng các đại đế quốc đối với việc truy tung ngươi cũng không có buông lỏng chút nào, ngược lại theo thời gian tới gần, lại đuổi theo càng ngày càng gấp. Không thể không nói, tiểu Vân ngươi nhân khí thật cao.

Nhân khí như thế... Tin tưởng sẽ không ai thích.

- Ngươi biết nguyên nhân?

- Hắc, ta biết nguyên nhân chính là đoạt được tin tức.

Lăng Vân trầm mặc trong chốc lát, hỏi ra một vấn đề hắn muốn biết, đồng dạng cũng là đám người thần chi liên minh một mực nghiệm chứng:

- Tịch Lưu Quang có tồn tại tại chủ tinh hay không?

- A, không phải ta đả kích ngươi, lấy thực lực của ngươi bây giờ, can dự chuyện này vô cùng nguy hiểm.

- Cũng không phải là ta muốn can dự chuyện này. Mà là, ta bây giờ căn bản đã không có lựa chọn.

Tử cười hắc hắc một tiếng:

- Sự tình cũng phát sinh ở trên người của ngươi, ngươi cảm giác được cái vấn đề này vậy còn muốn hỏi chớ?

Đây là một đáp án không tính là đáp án.

Nếu như Tịch Lưu Quang thật sự tồn tại... Lăng Vân là có thể xác định, thần chi liên minh hết rồi.

Kinh nghiệm mấy ngày nay ở vũ trụ, thông qua ngữ khí của những người đề cập đến Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang ở những tinh cầu này, khiến hắn minh bạch thật sâu một sự thực- Tịch Lưu Quang rất mạnh! Tuyệt đối là thuộc về tồn tại đỉnh phong cấp bậc.

Lúc trước hắn hoài nghi, Tịch Lưu Quang mặc cho thần chi liên minh tồn tại, chẳng lẽ là đã cường đại đến hoàn toàn không đem thần chi liên minh có Kiếm Thánh trấn giữ để vào mắt?

Sẽ cùng 'tọa tỉnh quan thiên', trước khi chưa tiến vào vũ trụ, hắn cho rằng Kiếm Thánh là cường đại cỡ nào, thần chi liên minh thế lực bao phủ rộng lớn cỡ nào, tồn tại trên mặt đất mạnh như vậy mưu toan chống đối Kiếm chi quân chủ, Kiếm chi quân chủ tuyệt đối sẽ nhịn không được, xuất thủ đem uy hiếp như thế bóp chết trong nôi.

Chẳng qua sau khi tiến vào vũ trụ...

Cường đại?

Uy hiếp?

Nói đùa.

Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang! Một trong bảy đại chân thần, siêu cấp thần linh chiến bại Tự nhiên nữ thần!

Chỉ bằng vào uy danh, liền làm tất cả thần cấp cao thủ trơ mắt nhìn đại lượng cao đẳng tinh cầu tự do thống trị, vô số nhân lực, vật lực bị lãng phí một cách vô ích, cũng không dám càng lôi trì nửa bước, lại đây phát triển tín đồ.

Đừng nói là thần chi liên minh có Kiếm Thánh trấn giữ, chính là thần chi liên minh có thần cấp cao thủ tồn tại, cũng chưa chắc có thể khiến cho Tịch Lưu Quang chú ý.

Chẳng qua hết thảy thứ này điều kiện tiên quyết cũng chỉ là nếu như...

- Tiểu Vân, ngươi thật sự muốn trở về chủ tinh, trước khi trở về, ít nhất cũng phải đem thực lực tăng lên một chút chứ.

Thực lực, lại dễ dàng tăng lên như vậy sao.

Tử phảng phất nhìn thấu nghi ngờ trong lòng hắn, đột nhiên nở nụ cười:

- Hắc hắc, gọi tỷ tỷ nghe một chút, tỷ tỷ trực tiếp chỉ cho ngươi con đường sáng, cam đoan ngươi sau khi tu luyện trở về thực lực tiến nhanh.

-...

Đích thật là một trò đùa rất nhàm chán.

Nhìn bộ dáng của hắn, Tử liền mất đi hứng thú tiếp tục đùa giỡn, khẽ hừ một tiếng:

- Không có ý nghĩa.

Lăng Vân thần sắc bình tĩnh nói:

- Nói đi.

- Đi Trung ương tinh, dưới chứng kiến của chí cao pháp tắc, tiến hành khảo hạch nghịch thần giả! Ta dám cam đoan, ngươi vừa ra, thực lực ít nhất phải tăng lên một hai cấp bậc.

Cuối cùng, nàng lại bổ sung một câu:

- Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể còn sống trở về.