Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 729: Tu vi tăng lên (1)

Muốn từ Đệ Nhất Công Tử đoạt Thiên Cương Tục Cân Đan, tuyệt không khả năng! La Khiếu Dã thở dài một hơi, nói:

- Y nhi! Phượng Nhi! Thiên nhi! Chúng ta đi!

La Ngọc Y nhanh chóng đi tới bên người La Khiếu Dã, cùng Huyền Thiên đứng chung một chỗ.

La Ngọc Phượng cũng đi tới quảng tường, nhưng lại đi qua chỗ Đệ Nhất Công Tử, hai mắt lóe ra hào quang hưng phấn, nói:

- Đệ Nhất Công Tử, ta muốn ở cùng chỗ với ngươi!

- Ân - - ? Ha ha ha ha ha...

Đệ Nhất Công Tử hơi sững sờ, tùy ý cười lên ha hả, hắn xoa bóp gương mặt La Ngọc Phượng, cười nói:

- La Khiếu Dã, chất nữ của ngươi lớn lên không tồi, ta thích... Ha ha ha ha!

- Ngươi thực uy vũ!

La Ngọc Phượng ôm cánh tay Đệ Nhất Công Tử, hưng phấn nói.

La Khiếu Dã cắn răng, tức giận tới phát run, nhưng đây là chất nữ của hắn, hắn muốn phát tác đều không được.

- Ngọc Phượng, tỷ làm sao có thể như vậy, hắn vừa làm thế nào với phụ thân ta tỷ không thấy được sao?

La Ngọc Y cũng tức giận đến đỏ mặt tía tai, nàng gần đây ôn nhu như nước, khó nhịn được gầm lên.

Đệ Nhất Công Tử nhìn qua La Ngọc Y liếc, trong ánh mắt lộ ra dục vọng, dung mạo La Ngọc Y còn hơn La Ngọc Phượng một bậc, mấu chốt là tính tình ôn nhu như nước, so với La Ngọc Phượng mạnh hơn gấp trăm lần.

- Đời này ta chỉ lựa chọn cường giả, Đệ Nhất Công Tử chính là hào quang vĩnh hằng trong mắt của ta, tuyển nam nhân, ta chỉ lựa chọn Đệ Nhất Công Tử!

La Ngọc Phượng chém đinh chặt sắt nói ra.

La Ngọc Y tức giận đến dậm chân.

- Đệ Nhất Công Tử, ta cũng muốn đi cùng với ngươi!

Lúc này trong hướng của đệ tử Bắc Thần Các có âm thanh dễ nghe truyền tới.

Người nói chuyện mặc một bộ xiêm y màu hồng, lộ ra xinh đẹp vũ mị, giống như hỏa phượng từ trong lửa lao ra, đúng là Hoành Phượng Vân, nàng thấy La Ngọc Phượng dính vào Đệ Nhất Công Tử, trong nội tâm hơi giãy dụa, liền quyết định, xông lại.

Âm thanh này hấp dẫn mọi người nhìn sang.

Ánh mắt Đệ Nhất Công Tử sáng ngời, nói chuyện là Hoành Phượng Vân, nhưng mà nàng đẹp tới mức làm cho người ta hít thở không thông, giống như tuyệt sắc mỹ nữ từ trên trời giáng xuống.

- Đây mới thực sự là mỹ nữ, nhân gian tuyệt sắc ah, so với chính thê Nguyệt Hạm Tích của ta cũng không có chút thua kém nào, nàng cũng đưa tới cửa của bổn công tử sao?

Trong lòng Đệ Nhất Công Tử mừng rỡ.

Chạy tới là tuyệt sắc mỹ nữ không phải người khác, chính là Ngạo Huyên Huyên.

Khi Ngạo Huyên Huyên đi vào quảng trường, Đệ Nhất Công Tử mặt tối sầm, Ngạo Huyên Huyên trực tiếp chạy đến bên người Huyền Thiên, kéo tay Huyền Thiên, nói:

- Huyền Thiên, ta muốn đi theo ngươi!

Không phải dán vào người Đệ Nhất Công Tử . Ở trước mặt hắn dán vào người khác, hơn nữa dán vào Huyền Thiên người hắn hận muốn chết.

Trong nội tâm Đệ Nhất Công Tử phiền muộn không thôi, dán lên người Huyền Thiên mới thật sự là nhân gian tuyệt sắc, đỉnh cấp mỹ nữ, hai người dám lên người hắn cũng so ra kém một người của người ta, tâm tình khoan khoái dễ chịu lập tức xấu tới cực điểm.

Trong nội tâm Đệ Nhất Công Tử khó chịu, lạnh lùng nhìn qua Hoành Phượng Vân, nói:

- Bị người ta chọc nát rồi, bổn công tử mới không cần.

Đệ Nhất Công Tử lăn lộn trong bụa hoa rất lâu, chơi đùa nữ nhân không biết có bao nhiêu. Làm sao không nhìn ra hư thật của Hoành Phượng Vân.

Hoành Phượng Vân vừa mới vọt tới bên người Đệ Nhất Công Tử, nghe nói như thế thân thể dừng lại, giống như bị người ta đánh một quyền, sắc mặt trắng bệch.

- Đệ Nhất Công Tử!

Lúc này âm thanh Huyền Thiên lạnh lùng địa vang lên:

- Đem Thiên Cương Tục Cân Đan trả lại cho ta.

Huyền Thiên vẫn dám trêu chọc Đệ Nhất Công Tử, khiến cho mọi người giật mình.

Ánh mắt Đệ Nhất Công Tử như kiếm, lập tức nhìn chăm chú vào mặt của Huyền Thiên. Nói:

- Bổn công tử biết rõ ngươi muốn lấy Thiên Cương Tục Cân Đan làm cái gì. Nhưng bổn công tử không cho!

Huyền Thiên lãnh đạm nói:

- Không để cho ta Thiên Cương Tục Cân Đan, ít thì ba năm, nhiều thì năm năm, ta nhất định sẽ lấy đầu của ngươi.

Oanh - -

Lập tức ồn ào!

Đệ Nhất Công Tử vẫn vượt qua người khác, còn chưa từng có người nào vượt qua hắn, Huyền Thiên cũng dám nói chém đinh chặt sắt như vậy. Chỉ cần ba năm năm tới lấy đầu của Đệ Nhất Công Tử. Nghe được câu này, quả thực là làm người ta chấn kinh.

Ba năm năm. Đối với cường giả Thiên giai cường giả mà nói, chỉ là một thời gian ngắn mà thôi, Huyền Thiên mới Địa giai cảnh thất trọng, cách Thiên giai cảnh còn ba cảnh giới, mà Đệ Nhất Công Tử chính là Thiên giai cảnh, đã đạt tới đệ tứ trọng, không có người nào tin tưởng Huyền Thiên trong ba năm năm sẽ bắt kịp Đệ Nhất Công Tử.

Đâu chỉ là ba năm năm, cho dù là ba mươi năm cũng không tin, trong mắt của đa số người, Đệ Nhất Công Tử là không thể vượt qua được, thời gian trôi qua càng lâu, khoảng cách Đệ Nhất Công Tử càng xa.

Đệ Nhất Công Tử lập tức tức giận tới sắc mặt trắng bệch, cho tới bây giờ chưa từng có người nào nói qua với hắ như vậy, bởi vì hắn có tư cách này, ba năm năm đối với hắn mà nói, có thể vượt qua rất nhiều võ giả tu vi mạnh hơn hắn, hắn lần đầu tiên nghe được có người dám can đảm nói vậy với hắn.

- Không biết sống chết! Cút đi cho bổn công tử! Lúc này là sư phụ của ngươi bảo vệ ngươi, bằng không mạng nhỏ của người tùy ý cho ta bóp.

Đệ Nhất Công Tử ngữ khí khinh thường nói.

- Chớ tranh giành miệng lưỡi, đi!

La Khiếu Dã không muốn Huyền Thiên cùng Đệ Nhất Công Tử tranh giành miệng lưỡi nữa, mang theo Huyền Thiên, cùng với La Ngọc Y, Ngạo Huyên Huyên rời khỏi Thiên Tinh các.

- Ai...

Rời đi khỏi Thiên Tinh cácthì La Khiếu Dã quay đầu lại nhìn qua thật sâu, thở dài một hơi, hắn vốn tưởng rằng sẽ ở Thiên Tinh các ngây ngốc cả đời, hiển nhiên chưa từng nghĩ qua có một ngày hắn sẽ rời khỏi Thiên Tinh các, trong nội tâm lộ ra chút phiền muộn.

Bọn người Huyền Thiên sau khi rời đi, Bắc Thần Các cùng với cường giả các phân các cũng nhanh chóng rời đi, mặc dù có người không vui, nhưng mà không cải biến được cái gì, Đệ Nhất Công Tử đại biểu là các chủ Thiên Tinh Các, không người nào dám vi phạm lệnh của các chủ Thiên Tinh Các cả.

Nhưng mà trải qua chuyện này Thiên Tinh các cường đại, bên trong xuất hiện vết rách quá rõ ràng, tuy không dám nói gì, nhưng không có nghĩa là trong lòng không có lửa giận.

Trong phủ đệ Đệ Nhất Công Tử, Đệ Nhất Công Tử sắc mặt nghiêm chỉnh tái nhợt ngồi đó, thân tính Đậu Bân đứng ở bên cạnh.

Đệ Nhất Công Tử tâm tình thật không tốt.

- Công tử, Huyền Thiên khiêu khích uy nghiêm của ngươi như vậy, chẳng lẽ lại cho hắn an ổn rời đi sao?

Đậu Bân tức giận không thôi nói ra.

Đệ Nhất Công Tử hừ lạnh một tiếng, nói: nguồn Trà Truyện

- Bổn công tử làm gì dễ tính thế, há có thể cho hắn rời đi, bọn chúng đem Bất Tử Thần Thạch mang đi, hừ! Bên trong có địa mạch tinh khí không giảm, nhưng mà còn có đồ vật khác.

Đậu Bân giật mình, nói:

- Cái gì thế?

- Bất Tử oán linh! Bất Tử oán linh cực kỳ cường đại, cường giả Thiên giai cảnh hậu kỳ cũng bị nó đoạt xá, ai bị đoạt xá, người đó chính là Bất Tử khôi lỗi của bản công tử, hắc hắc hắc hắc...