Nói cách khác mặc dù Huyền Thiên vừa tu luyện thành công, nhưng trên thực tế hắn cơ hồ tương đương với tu luyện hơn trăm năm, cảm ngộ đã cực kỳ khắc sâu, tạo nghệ xuất thần nhập hóa.
Tự nhiên mà vậy, khi Thần Kiếm Kiếm Linh đem lão giả áo bào vàng cảm ngộ Địa Nhãn Thần Đồng thôn phệ vào mi tâm, Huyền Thiên lập tức mở con mắt thứ ba.
Đừng nói Huyền Thiên có thổ thuộc tính cấp hài lòng, cho dù chỉ là cấp bình thường, có cảm ngộ tu luyện cả đời của Địa Linh Vương thì hậu bạc tích phát, tu luyện thành công.
Huyền Thiên nhìn qua vách tường phía trước. Trong nội tâm kinh hỉ không hiểu.
Dĩ vãng nhìn qua vách tường này cũng chỉ có thể nhìn thấy mặt ngoài của nó, nhưng mà giờ phút này Huyền Thiên hoàn toàn nhìn thấu, trong vách tường có hòn đá, có bùn đất, làm cho Huyền Thiên kinh ngạc hơn là tất cả hòn đá bùn đất đều không phải một khối tử vật, khí lưu vận chuyển của chúng giống như đang hô hấp.
Không chỉ có như thế, Huyền Thiên cũng có thể nhìn thấu hư không, trong hư không cũng giống như vậy, không ngừng có khí lưu vận chuyển, nhưng mà mắt thường không nhìn thấy, thân thể cũng khó có thể cảm xúc được, chỉ có khí lưu kịch liệt sinh ra gió thân thể mới có cảm ứng.
Vốn chỉ là không khí bình thường, đất đá không có gì lạ, qua Địa Nhãn Thần Đồng Huyền Thiên nhìn thấy trở nên nhiều màu nhiều sắc, chúng có thể vận hành khí thể vô cùng phức tạp.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn xuyên qua đất đá chừng trăm mét, cách hắn hơn tám mươi mét Huyền Thiên nhìn thấy một đầu khí lưu vô cùng lớn, giống như sông lớn đang chảy.
Nhưng mà khí lưu khổng lồ kia biến mất rất nhanh, rời khỏi phạm vi tầm mắt của Huyền Thiên
- Khí lưu cường đại như vậy, ở trong đất đá không chịu chút ảnh hưởng nào, chẳng lẽ đây chính là địa mạch trong truyền thuyết?
Huyền Thiên kích động.
Tinh khí trong địa mạch đối với cường giả Địa giai cảnh mà nói là đồ vật vô cùng quý giá, có thể khiến cho chân nguyên cường giả Địa giai cảnh tăng trưởng nhanh chóng, khiếu huyệt kích hoạt nhanh chóng, tốc độ đột phá tu vi so với hấp thu linh thạch tu luyện còn nhanh hơn gấp mấy lần, thậm chí là mười lần.
Tốc độ di chuyển của địa mạch cực nhanh, hơn nữa lưu động trong đất đá, tuy Huyền Thiên có thể nhìn thấu đất đá, nhưng không cách nào xuyên qua đất đá đuổi theo địa mạch.
Huyền Thiên chậm rãi đóng con mắt thứ ba lại, da thịt hợp lại với nhau, không chê vào đâu được, giống như trước kia không có nửa điểm biến hóa.
Thần đồng khép lại, hư không, đất thạch trước mặt lại khôi phục bình thường, thị lực của Huyền Thiên khôi phục như trước, chỉ có thể nhìn qua vách đá phía trước mà không cách nào nhìn thấu trong núi đá.
Nhưng mà ánh mắt Huyền Thiên càng lợi hại hơn trước nhiều lắm, nhìn càng thêm cẩn thận.
Tu thành Địa Nhãn Thần Đồng tìm kiếm phương pháp rời đis, Huyền Thiên đứng lên.
Huyền Thiên muốn sử dụng thần đồng sưu tầm mỗi vị trí của linh thạch mạch khoáng, bắt đầu từ động sảnh này.
Huyền Thiên quay người lại, lần nữa mở thần đồng ra, da thịt ở mi tâm mở ra, lập tức xuất hiện con mắt dọc, Huyền Thiên lại có công năng nhìn xuyên thấu đất đá.
Vốn động sảnh này phi thường bình thường, không có bất kỳ chỗ quái lạ nào, nhưng mà Huyền Thiên mở thần đồng ra xem xét, đỉnh của động sảnh lại xuất hiện một hàng chữ: mở phong ấn long mạch, đứng trên long khẩu, mượn nhờ long mạch rời khỏi mặt đất.
Dòng chữ này dấu trên hư không, mắt thường nhìn không thấy, Huyền Thiên sở liệu quả nhiên không sai, chỉ có luyện thành Địa Nhãn Thần Đồng, mới có thể tìm được phương pháp rời khỏi lòng đất.
Hàng chữ này hiện ra trong hư không, chắc hẳn là cách phong ấn long mạch không xa.
Huyền Thiên sử dụng thần đồng quan sát thì chúng cường giả trong động kinh hô lên.
- Con mắt thứ ba?
- Làm sao có thể, Huyền Thiên mới đạt được Địa Nhãn Thần Đồng bao lâu? Hắn tu thành thần đồng?
- Truyền thuyết Địa Nhãn Thần Đồng rất khó tu luyện, truyền nhân Địa Linh Vương cũng không ai tu luyện thành, Huyền Thiên làm sao có thể nhanh như vậy mở con mắy thứ ba?
...
Thần sắc chúng cường giả rung động, trong ánh mắt tràn ngập không thể tin.
Huyền Thiên không để ý tới bọn họ kinh hô, cũng không có ý định dẫn bọn họ rời đi, ánh mắt của hắn nhìn xuống, bắt đầu tìm kiếm phong ấn.
Mấy tên cường giả rơi vào trong tầm mắt Huyền Thiên thì thân thể của bọn họ giống như trong suốt, khí huyết lưu thông, kinh mạch cốt cách, vừa nhìn đã thấy rõ ràng, thậm chí nội thương trong người cũng hiện ra.
Lúc ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua Bạc Hạo Châu, thần sắc khẽ giật mình, giờ phút này Bạc Hạo Châu bị Huyền Thiên nhìn rõ chi tiết, không ngờ hắn mang mặt nạ da người, Huyền Thiên đã từng nhìn thấy tướng mạo này, quả nhiên là hắn.
Huyền Thiên nhìn xuyên thấu mặt nạ da người, thấy rõ gương mặt thật của Bạc Hạo Châu, thì ra là người từng quen biết.
Bạc Hạo Châu thấy thần đồng của Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào hắn, biến sắc, lui lại vài bước, lộ ra vẻ sợ hãi.
- Bạc Hạo Châu, Trử Hạo Bác, nếu không phải hôm nay nhìn thấy chân dung của ngươi, ta không nghĩ tới lại là ngươi.
Huyền Thiên từng bước một đi tới gần Trử Hạo Bác đang mang mặt nạ da người, nói:
- Ta thậm chí đang nghĩ phải đi đâu tìm ngươi đấy.
Trử Hạo Bác lại lui ra phía sau vài bước, hắn từ ánh mắt Huyền Thiên nhìn thấy sát ý, hoảng sợ nói:
- Tìm ta làm cái gì?
- Nếu ngươi cố ý mang mặt nạ tránh ta, chẳng lẽ còn không biết ta tìm ngươi làm cái gì sao?
Huyền Thiên vừa mới nói xong, thân thể gia tốc về phía trước, nhảy tới trước mặt Trử Hạo Bác, duỗi tay trái ra, đè cổ họng Trử Hạo Bác xuống.
Trử Hạo Bác lập tức xuất kiếm, kiếm quang lóe lên, chém vào tay trái của Huyền Thiên.
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Hào quang trong mi tâm Huyền Thiên bắn ra ngoài, lập tức bay ra hai đạo kiếm quang.
Một tiếng thét thê thảm vang lên, hai tay Trử Hạo Bác bị Địa Cấp Linh Kiếm chém đứt, Huyền Thiên duỗi bàn tay trái ra khóa cổ họng Trử Hạo Bác lại, đem Trử Hạo Bác nhắc lên.
Đám cường giả ở đây ai cũng không ngờ Huyền Thiên đột nhiên ra tay với Bạc Hạo Châu, thần sắc kinh hãi, nhưng mà không ai dám ngăn cản.
Hai tay Trử Hạo Bác đã đứt, máu tươi chảy ròng, đang tru lên thống khổ, nhưng người này sai sử bọn người Lý Cuồng ở cấm địa thí luyện đánh chết Huyền Thiên, Huyền Thiên cũng không có đồng tình với hắn.
Huyền Thiên đem mặt nạ da người của Trử Hạo Bác giật xuống, hắn lộ chân diện mục, quát:
- Trử Hạo Bác, ta mới vừa vào Bắc Thần Các ngươi đã dẫn người chèn ép ta, bên trong cấm địa thí luyện lại phái bọn người Lý Cuồng tới lấy mạng của ta, ta với ngươi không thù oán, không quen biết, nói, tại sao ngươi hại ta?
- Không... Không phải ta, ta không có ý đó.
Trử Hạo Bác thống khổ không chịu nổi, đã sớm không còn ý chí chống cự.
- Là ai sai sử ngươi!
Huyền Thiên trầm giọng nói.
- Đại... Đại sư huynh!
Âm thanh Trử Hạo Bác nhỏ hơn rất nhiều, dường như nói tới người này thì mang theo sợ hãi.
- Là ai? Nói rõ tên của hắn ra!
Huyền Thiên quát lớn.
- Đại sư huynh -- Giang Nhất Lưu!
Trử Hạo Bác không chịu nổi áp lực, rống lớn lên.
Tuy trong nội tâm đã sớm đoán trước, nhưng mà nghe Trử Hạo Bác chính miệng nói ra, trong nội tâm Huyền Thiên vẫn xuất hiện lửa giận ngút trời.