Một đao của Kim Liệt thất bại, thế nhưng, ảo giác đêm tối tựa hồ cũng không có hiệu quả gì đối với hắn, đôi mắt của hắn, nhìn thấu tầng ảo ảnh này, trường đao dầy nặng trong tay nháy mắt liền chém ra.
Tất cả mọi thứ ở phía trước, kiếm quang, tinh không thậm chí cả không khí cũng bị Kim Liệt nhất đao lưỡng trọng, tinh không dường như bị một đao kia chém ra một vết rách cực lớn, đao khí kịch liệt trong nháy mắt lại chém tới trước mặt Bạch Ngọc Thiện, đao mang phía sau cũng theo sát mà tới.
Đối mặt với một đao bá đạo cỡ này của Kim Liệt, bộ pháp dưới chân của Bạch Ngọc Thiện vừa động, lại tránh thoát phong mang lần nữa, thân thể lùi về phía sau một cái, trong nháy mắt đã lùi lại mấy chục bước.
Trong nháy mắt khi đáp xuống đất, hai chân của Bạch Ngọc Thiện co lại, thân thể trong nháy mắt đã bắn lên hệt như lò xò, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo kiếm quang, bay nhanh về phía Kim Liệt, triển khai phản kích.
Kim Liệt cảm giác được, một đạo tinh quang xa xôi lao tới từ phía bên hông, tốc độ tuy rằng cực nhanh, thế nhưng lại vô cùng xa xôi.
Đây là tuyệt chiêu Ám Tinh Nhất Kiếm trong Ám Tinh kiếm pháp.
Ở trong Âm Phong sơn mạch, Bạch Ngọc Thiện lúc đó chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh bát trọng, nhưng một chiêu này xuất ra cũng có thể đánh trọng thương một cao thủ tà giáo nhất lưu trong cùng cảnh giới.
Mà Kim Liệt thì rõ ràng không thể lấy tên cao thủ tà giáo kia ra mà so cùng với hắn được, thân thể của hắn cũng không nhúc nhích, hai chân hơi tách ra, đứng trên lôi đài, hệt như dưới chân mọc rễ, hai tay nắm chặt trường đao của mình, hầu như dốc hết toàn lực, hướng về phía đạo tinh quang xa xôi kia mà mạnh mẽ chém xuống một đao về phía trước.
Đao mang sáng chói, từ trên trời giáng xuống, dài tới hơn chín trăm bước, quả là dọa người cực kỳ, tất cả mọi thứ phía trước đều bị bổ ra, ngay cả bầu trời cũng giống như bị chém thành hai nửa.
Thấy Kim Liệt không bị ảo giác của Ám Tinh Nhất Kiếm ảnh hưởng, Bạch Ngọc Thiện cảm thấy vô cùng chấn động, nếu muốn hắn tại chính diện liều mạng đối cứng với Kim Liệt thì chắc chắn là không thể được, tuy rằng tu vi của hắn cao hơn Kim Liệt, tiên thiên chân khí ngưng luyện cũng thâm hậu hơn hắn, thế nhưng uy lực của Thương Long Trọng Vân Đao, cũng không phải thứ hắn nguyện ý thừa nhận.
Bạch Ngọc Thiện trong nháy mắt liền thu kiếm thế lại, thân thể nháy mắt liền lách vọt sang một bên, thoát khỏi một đao bá đạo chặt đứt tất cả mọi thứ này của Kim Liệt.
Vừa mới đáp xuống đất, kiếm thế của Bạch Ngọc Thiện khẽ động, lại xuất ra một chiêu tuyệt thuật - - Tinh Quang Trụy Lạc. truyện được lấy tại Trà Truyện
Đây là tuyệt chiêu cao cấp nhất trong Dạ Lạc Tinh Hà kiếm, thi triển ra từ tay Sở Phong cũng đã có uy lực cực lớn rồi, bây giờ lại do Bạch Ngọc Thiện thi triển, uy lực mạnh hơn gấp trăm lần lúc Sở Phong thi triển.
Tinh Quang kia rơi xuống, mỗi một điểm đều hóa thành một thanh kiếm quang, mấy thanh kiếm quang này thập phần to lớn, cái này cũng dài hơn mười mét, giống như vô số cự kiếm từ trên trời rơi xuống, hóa thành một cơn mưa kiếm.
- Trọng Không Trảm, thiên địa vạn vật, nhất đao lưỡng đoạn!
Kim Liệt nhìn vào cơn mưa kiếm rơi xuống đầy trời kia, không chút sợ hãi, thân thể nghênh đón mưa kiếm, tiếp tục phóng tới chỗ Bạch Ngọc Thiện, bảo khí trường đao trong tay chém ra một đao phách tuyệt thiên hạ như cũ.
Đao mang lướt qua, tất cả kiếm mang tinh quang ở phía trước đều bị chém thành hư vô, trận mưa kiếm rơi xuống đầy trời cũng bị chém thành một lỗ hỏng cực lớn.
Lỗ hổng trong nháy mắt đã mở rộng, đao mang bén nhọn trong nháy mắt liền bổ tới trước mặt của Bạch Ngọc Thiện.
- Nhanh quá! Mạnh thật!
Nhìn thấy đao mang nhanh chóng bổ tới, cảm nhận được lực lượng kiếm khí kịch liệt, trong lòng của Bạch Ngọc Thiện lại cả kinh lần nữa.
Cho dù là tuyệt chiêu cỡ như Tinh Quang Trụy Lạc, cũng vẫn không có bất kỳ tác dụng gì đối với Kim Liệt.
Thân thể của Bạch Ngọc Thiện tiếp tục lùi lại.
Liên tiếp thi triển tuyệt chiêu hai lần, đều bị một đao của Kim Liệt cứng rắn dọn sạch, khí thế của Bạch Ngọc Thiện giảm mạnh, trái lại, Kim Liệt thì càng đánh càng hăng, mỗi một đao bổ ra, khí thế như xét đánh, nhanh như chớp, Bạch Ngọc Thiện nháy mắt liền rơi vào thế hạ phong, dưới một đao trảm kích của Kim Liệt, chỉ có thể phòng thủ mà thôi.
Kim Liệt một mực liên tục thi triển Thương Long Trọng Vân Đao, liên tục chém ra mười sáu đao, Bạch Ngọc Thiện một mực bị ép lùi lại sát mép của lôi đài, rốt cuộc, ngay lúc đao thứ mười bảy của Kim Liệt chém xuống, Bạch Ngọc Thiện không thể không nhảy xuống khỏi lôi đài, nhận thua trận này.
Thanh âm của Triệu Phụng Minh lập tức vang lên:
- Trận thứ ba, Kim Liệt thắng, tiến vào vòng sau, trận thứ tư, Kinh Vô Bại đấu với Diệp Thông Minh, mời lên đài!
Kim Liệt thu đao, vác trường đao dày nặng trên vai, đứng trên lôi đài, nhìn xuống Bạch Ngọc Thiện:
- Ta thắng rồi!
Bạch Ngọc Thiện cũng không có vẻ mặt như đưa đám khi thua, ngược lại còn mỉm cười:
- Ngươi thắng được ta, cũng chỉ là có được tư cách khiêu chiến với hắn mà thôi, ta sẽ chống mắt lên chờ xem trận đấu của các ngươi.
Kim Liệt vạn phần tự tin:
- Ngươi nhất định sẽ thất vọng,
Nói xong, hai người liền chia ra về chỗ tông môn của mình.
Kinh Vô Bại cũng vẫn nhanh như cũ, chí thấy hư ảnh lóe lên thì hắn đã đứng trên lôi đài, Diệp Thông Minh cũng lập tức leo lên.
Diệp Thông Minh cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh bát trọng mà thôi, đối với Kinh Vô Bại mà nói thì không hề có lực khiêu chiến, trận đấu này cũng là một trong hai trận đấu không có gì phải lo nhất, cũng là trận đấu chán nhất.
Theo một tiếng bắt đầu của Triệu Phụng Minh vang lên, Kinh Vô Bại vẫn là nhất đao lưỡng trọng như cũ, còn chưa kịp nhìn rõ xem hắn ra tay thế nào thì ánh đao cũng đã bổ tới trước mặt Diệp Thông Minh rồi, phản ứng của Diệp Thông Minh cũng là lùi lại giống hệt với Hạ Cao Nghĩa, trong nháy mắt đã lùi lại phía sau, nhảy xuống khỏi lôi đài.
Điểm duy nhất hơn hẳn Hạ Cao Nghĩa chính là Diệp Thông Minh không có nửa điểm tổn hại, cũng không phải vì tốc độ của hắn nhanh hơn Hạ Cao Nghĩa, mà là hắn xuất kiếm ra hoành ở trước ngực, ngăn cản một kiếm của Kinh Vô Bại, kết quả là bây giờ bảo kiếm trong tay hắn vẫn còn đang chấn động không ngừng, hổ khẩu ẩn ẩn sinh đau.
Kinh Vô Bại không chỉ có tốc độ cực nhanh, lực công kích cũng thập phần đáng sợ!
- Trận thứ tư Kinh Vô Bại thắng, tiến vào vòng sau, một khắc sau sẽ bắt đầu vòng luận võ thứ ba.
Kinh Vô Bại chiến thắng cũng là chuyện nằm trong dự kiến, vòng thứ hai chấm dứt, tiến vào bốn hạng đầu theo thứ tự là: Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng, Kim Liệt và Huyền Thiên.
Thời gian nghỉ ngơi một khắc rất nhanh liền trôi qua, vòng thứ ba lập tức bắt đầu.
Triệu Phụng Minh lên lôi đài, nói:
- Vòng luận võ thứ ba, chia ra làm hai trận, trận đầu tiên, Kim Liệt đấu với Hoàng Thiên, trận thứ hai, Kinh Vô Bại đấu với Mông Thế Trùng, vòng luận võ thứ ba bây giờ lập tức bắt đầu, Kim Liệt, Hoàng Thiên, mời lên đài.