Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 319: Tiến nhập tiền tứ (4)

Trong lúc điện quang hỏa thạch, một đạo kiếm quang sáng chói đột nhiên xuất hiện, chém tới ngang eo của Cốc Không Minh.

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Trảm Yêu Thức!

Tà Phong quỷ kiếm của Cốc Không Minh còn không có cơ hội thi triển, kiếm quang trong tay lóe lên một cái, vẻn vẹn cản nhấc kiếm lên chắn ngang trước người.

Trong nháy mắt, Trọng Nhạc kiếm liền chém lên trên thượng đẳng bảo kiếm Huyền cấp trong tay Cốc Không Minh, vang lên một tiếng keng thật lớn. nguồn Trà Truyện

Lực lượng khổng lồ đánh úp tới chỗ Cốc Không Minh, theo xu thế một kiếm quét ngang của Huyền Thiên lập tức bay ngược qua một bên.

Tốc độ của Huyền Thiên thủy chung đều giữ vững ở mức cao nhất, hai chân đạp mạnh xuống đất, nháy mắt lại đuổi theo Cốc Không Minh, Trọng Nhạc kiếm trong tay, sau khi mất đi kiếm ảnh liền đâm ra ngay lập tức, đâm thẳng vào giữa mi tâm của Cốc Không Minh.

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Thứ Mi Thức!

Huyền Thiên hôm nay đã sớm tu luyện Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp tới mức lô hỏa thuần thanh rồi, cách đại thành không còn xa, tốc độ cực nhanh, uy lực cực lớn, hơn hẳn trước kia rất nhiều, cứ liên tục thi triển Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, tấn công nhanh như chớp, võ giả Tiên Thiên Cảnh bát trọng căn bản sẽ có kết quả là bị một chiêu giết chết trong nháy mắt, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh cửu trọng bình thường cũng không cản được công kích cực nhanh và liên tục thế này của Huyền Thiên.

Cốc Không Minh tuy là chỉ mới bước vào Tiên Thiên Cảnh cửu trọng nửa năm, thế nhưng thực lực cũng là cao thủ trong số Tiên Thiên Cảnh cửu trọng, hơn nữa, bộ pháp của hắn quỷ dị, tuy rằng Huyền Thiên tấn công, nhưng trong lúc điện quang hỏa thạch, người thường khó mà có thể phản ứng kịp, nhưng hắn vẫn có thể lợi dụng thân pháp quỷ dị để né tránh được.

Một kiếm này, Huyền Thiên lại thất bại.

Nhưng Cốc Không Minh cũng không có cơ hội để thi triển ra tà phong quỷ kiếm của hắn.

Công kích của Huyền Thiên giống như cuồng phong bạo vũ, sóng biển dồn dập, từng cơn lại từng cơn đẩy xô tới.

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Vô Đầu Thức!

…..

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Xuyên Hầu Thức!

…..

Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp - - Phân Thân Thức!

Trong nháy mắt, Huyền Thiên đã liên tục thi triển ra sáu chiêu Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, chiêu chiêu áp sát, trong lúc đánh ra sáu chiêu này, Cốc Không Minh vẫn một mực tránh né lùi lại, hoặc là phòng thủ mà thôi, hoàn toàn không có nửa điểm cơ hội phản kích.

Phân Thân Thức là một tuyệt thuật trong Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, trong lúc điện quang hỏa thạch, Huyền Thiên đánh vào chỗ không, Trọng Nhạc kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm quang lóa mắt, kiếm khí ít nhất cũng hơn trăm mét, chém rách cả bách bộ hư không.

Một chiêu này, Cốc Không Minh có muốn tránh cũng không tránh được!

Hai mắt của hắn tràn ngập kinh hãi và phẫn nộ, bị Huyền Thiên liên tục đánh vài kiếm, không còn sức chống trả.

Nếu như cứ tiếp tục phòng thủ nữa thì công kích của Huyền Thiên lại ngày càng nhanh hơn, không tới mấy chiêu thì Cốc Không Minh sẽ không chống đỡ nổi nữa mà bị đánh bại.

Ngay lúc đó, Cốc Không Minh liền lớn gan làm ra một phản ứng lớn mật tới cực điểm, người đứng xem bốn phía lập tức kinh hô không ngừng.

Cốc Không Minh lại làm như không thấy với Phân Thân Thức mà Huyền Thiên chém xuống, không có bất kỳ chống cự nào, bảo kiếm trong tay trong nháy mắt liền giật giật ba lần, theo ba cái góc độ, đâm về phía Huyền Thiên như quỷ như yêu.

Kiếm quang bắn ra cũng chẳng chậm hơn bao nhiêu so với Phân Thân Thức của Huyền Thiên đánh ra.

Hai người trong nháy mắt, Trọng Nhạc kiếm của Huyền Thiên bổ trúng lên người của Cốc Không Minh, cũng không thể tránh được kết cục bị một kiếm của Cốc Không Minh đâm xuyên qua người.

Hắn không ngờ lại chọn cách lưỡng bại câu thương, dùng nó để khắc chế loại công kích nhanh như chớp của Huyền Thiên.

Cốc Không Minh biết rõ Huyền Thiên không thể đánh chết hắn trong lúc luận võ, cho nên lần này không thèm né tránh, chính là muốn để cho Huyền Thiên phải ngừng tấn công, mà trong nháy mắt khi Huyền Thiên dừng lại thì cũng đủ để Cốc Không Minh hắn đánh bại Huyền Thiên.

Thấy Cốc Không Minh đột nhiên phản công như vậy, Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, loại tình huống này sớm đã nằm trong dự đoán của hắn rồi, nên cũng không lấy làm kinh ngạc.

Thân thể của Huyền Thiên trong nháy mắt liền xoay tròn một vòng, hướng chém của Trọng Nhạc kiếm trong tay trong nháy mắt liền thay đổi.

Tốc độ xoay người của Huyền Thiên thật sự là quá nhanh, một vòng chuyển xuống, Trọng Nhạc kiếm trong tay còn chưa bổ ra thì kiếm quang đã vây quanh khắp bốn phía của Huyền Thiên, hình thành một đạo kiếm mạc, ba tiếng keng keng keng vang lên, ba kiếm liên tiếp mà Cốc Không Minh đâm ra, đều bị Huyền Thiên ngăn lại.

Ba tiếng vang vừa dứt thì ngay lúc đó Huyền Thiên liền vươn một chưởng ra, quang mang lóng lánh thoáng hiện, ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn hư ảo, hào quang phát ra vạn trượng chói chang như mặt trời.

Liệt Dương Chưởng - - Kiêu Dương Liệt Nhật!

Một chưởng này đánh ra, tốc độ nhanh tới cực điểm, khoảng cách giữa hai người không quá ba thước, trong nháy mắt liền ập tới trước mặt của Cốc Không Minh.

Tất cả mọi người không biết, Huyền Thiên không chỉ có tạo nghệ kiếm kỹ thâm hậu, thậm chí ngay cả chưởng pháp cũng có thể thi triển ra một cách liên quán như vậy, một chưởng này nối tiếp ngay sau Phân Thân Thức, thông thuận tới cực điểm, giống như lưu thủy hóa thành phi bộc, tuy rằng chuyển biến trong nháy mắt nhưng vẫn ẩn chưa tự nhiên chi đạo.

Tuy rằng Huyền Thiên chỉ đánh ra có một chưởng, chúng võ giả Tiên Thiên Cảnh chẳng qua là cảm thấy tốc độ công kích của Huyền Thiên vô cùng nhanh, nhưng mấy vị thái thượng trưởng lão của tứ tông đều là cường giả địa giai cảnh, nhìn vào mà cũng thấy chấn động, trong công kích của Huyền Thiên, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cảnh giới Đạo, bởi vậy có thể thấy được, cảm ngộ của hắn đối với kiếm đạo đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.

Một chưởng kia đánh ra hệt như thần lai nhất bút, Cốc Không Minh không đoán được tới đây, chỉ kịp lách người né qua, bị một chưởng của Huyền Thiên đánh trúng vai.

Lực lượng cự đại, cơ hồ khiến xương cốt của Cốc Không Minh như nát vụn, thân thể lập tức bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng là đã bị trọng thương.

Uy lực một chưởng của Huyền Thiên, cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh cửu trọng cũng chịu không nổi.

Cốc Không Minh dù sao đi nữa thì cũng rất mạnh, hơn nữa thể chế cũng không yếu, tuy rằng thổ huyết nhưng cũng không nghiêm trọng lắm, thân thể vẫn còn đang bắn về phía sau liền giật giật vài cái.

Tụ khí thành lưỡi đao, liên tục bốn đạo kiếm quang lao nhanh về phía Huyền Thiên.

Khóe miệng của Huyền Thiên nhếch lên, hắn vốn chính là muốn bổ thêm cho Cốc Không Minh một kiếm nữa, nhưng đây chỉ là luận võ, Cốc Không Minh đã thổ huyết rồi, có thể tính là đã thua, nếu còn ra tay tiếp thì rõ ràng là cố ý đả thương người.

Hiện tại Cốc Không Minh lại chủ động ra tay, Huyền Thiên cũng không cần khách khí nữa.

Hai tay của hắn cầm Trọng Nhạc kiếm, mạnh mẽ chém xuống một kiếm, kiếm quang sáng chói phóng thẳng lên trời, vươn cao hơn trăm thước, kiếm khí kịch liệt thì hơn vài trăm mét, chừng như muốn chọc thủng một lỗ trên bầu trời.