- Ngươi!!!
Chán nản, nhất thời không phản bác được, ánh mắt rơi vào người Huyền Thiên. Hắn lập tức trừng mắt chỉ Huyền Thiên nói:
- Tên đệ tử phản nghịch cũng không có hỏi tiền căn hậu quả liền sát hại đồng môn đệ tử, tội nghiệt như thế sao không tru diệt?
Vũ Chấn Khôn khe khẽ thở dài:
- Ai, Sở sư đệ, Huyền Thiên bất quá là thiếu niên mười lăm tuổi, thiếu niên khí thịnh, nhất thời cực đoan. Ngươi thân là thủ tọa Hình Phạt Đường há lại tự hạ thân phận so đo với đệ tử hậu bối?
- Ta!!!
Sở Chiến Phàm bị Vũ Chấn Khôn hỏi mấy câu tới á khẩu không trả lời được, hắn cả giận nói:
- Ta làm như thế nào không cần ngươi tới dạy bảo, hừ!
Nói xong, Sở Chiến Phàm trừng mắt với Huyền Thiên:
- Huyền Thiên! Nói, ngươi vì sao sát hại Đặng Phi?
Sở Chiến Phàm tuy rằng khí thế khinh người nhưng thần sắc Huyền Thiên vẫn trấn định, không sợ chút nào, hắn nói với ngữ khí bình tĩnh:
- Đặng Phi sai sử Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên trong gia tộc cùng với chín vị võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ ở Âm Phong Sơn Mạch muốn đưa đệ tử vào chỗ chết, truy sát đệ tử mấy trăm dặm. Đệ tử may mắn đào thoát, lần này hồi tông còn không kịp hướng tông môn xin chỉ thị liền gặp Đặng Phi, Đặng Phi muốn giết đệ tử diệt khẩu, đệ tử muốn giết Đặng Phi báo thù. Hai người giao chiến, thực lực của Đặng Phi không bằng đệ tử, tự nhiên bị đệ tử đánh bại, bất quá, đệ tử không có lấy tính mệnh của hắn, Đặng Phi còn một hơi thở. Đến tột cùng là hắn muốn đưa đệ tử vào chỗ chết, hay bị người khác sai sử có thể thẩm tra hắn.
Huyền Thiên vừa mới nói xong, Cổ Văn Đạo đứng ở bên cạnh Đặng Phi kiểm tra khí tức Đặng Phi nói:
- Kiếm mặc dù đâm thủng ngực nhưng cũng không đâm trúng chỗ hiểm. Đặng Phi không bị mất mạng, chỉ bị thương quá nặng, kinh mạch toàn thân đều đã đứt gãy, có thể cứu sống.
Sở Chiến Phàm hiển nhiên không tin Huyền Thiên nói
- Nói năng bậy bạ, Đặng Phi xuất thân lục phẩm gia tộc, trong tộc Tứ trưởng lão hông phải Tiên Thiên Cảnh lục trọng cũng là võ giả Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong. Lại thêm chín vị võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ đuổi giết ngươi mấy trăm dặm, ngươi làm sao có thể đào thoát? Ta thấy ngươi bất hòa cùng Đặng Phi mượn quyết đấu ám sát lấy tánh mạng người ta. Đây là tội lớn, phải đem....
- Ai nói đệ tử trốn không thoát?
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hắn lĩnh ngộ Kiếm Ý nhị giai. Tạo nghệ Võ Đạo ý chí không yếu hơn Sở Chiến Phàm, căn bản không bị khí thế của Sở Chiến Phàm ảnh hưởng, hắn cắt đứt lời nói của Sở Chiến Phàm:
- Đệ tử không chỉ đào thoát, hơn nữa gặp dữ hóa lành, ngẫu nhiên vào nơi ở của đệ nhất thích khách Nhất Kiếm Tuyệt Mệnh Chu Vô Ảnh lúc tuổi già đã lấy được Tuyệt Ảnh tâm pháp luyện thành Tuyệt Ảnh kiếm pháp toàn bộ phản giết mười vị Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả Đặng gia truy sát đệ tử. Một kẻ không có lưu, đệ tử là từ trong miệng võ giả Đặng gia xác nhận thân phận của bọn hắn cùng với Đặng Phi sai sử phía sau màn.
Thiên Kiếm Tông một mực tìm kiếm Tuyệt Ảnh tâm pháp, Huyền Thiên hiện giờ đã lấy được tự nhiên sẽ giao ra. Hơn nữa vừa vặn lấy cớ tu luyện thành Tuyệt Ảnh kiếm pháp đánh chết mười tên Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả Đặng gia, nghe rất hợp lý.
Ở đây tất cả mọi người nghe vậy đều giật mình, Tuyệt Ảnh tâm pháp chính là trọng bảo.
Đồng thời, nghe Huyền Thiên nói, phản giết mười vị Đặng gia Tiên Thiên Cảnh trung kỳ võ giả càng làm cho nội môn đệ tử hít sâu một hơi.
Chúng nội môn trưởng lão cũng nhìn Huyền Thiên với con mắt khác, tuy rằng Sở Phong cũng có thực lực đánh bại võ giả Tiên Thiên Cảnh ngũ trọng nhưng mà đánh bại Sở Phong cùng đánh chết mười tên võ giả Tiên Thiên Cảnh trung kỳ hiển nhiên chênh lệch rất lớn.
Sở Chiến Phàm hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vu khống, nếu quả thực người bị ngươi giết thì cũng chết không có đối chứng, ngươi dựa vào cái gì để cho người khác tin tưởng lời ngươi nói?
Huyền Thiên mỉm cười, hắn sớm có chuẩn bị chỉ Đặng Phi:
- Đệ tử giết Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên Đặng gia chiếm bội kiếm tùy thân của hắn, là một thanh bảo khí huyền giai trung phẩm. Bên trên có khắc hai chữ Vạn Xuyên, ngày đó Đặng Vạn Xuyên dùng kiếm giết đệ tử, đệ tử lợi dụng kiếm này đáp lại đáp Đặng Phi, kiếm này chính là bằng chứng lớn nhất.
Ánh mắt mọi người đều đã rơi vào thân kiếm cắm trên người Đặng Phi.
Trưởng lão nội môn bên cạnh Đặng Phi phát hiện ra trước:
- Đúng vậy, đích thật là bảo khí huyền giai trung phẩm hai chữ Vạn Xuyên, thời gian khắc lên đã từ rất lâu, ít nhất cũng vài năm rồi.
Hai chữ Vạn Xuyên không phải mới khắc gần đây mà đã khắc nhiều năm, như vậy kiếm này không có khả năng là đồ giả.
Chứng minh Huyền Thiên nói đúng.
Sắc mặt Vũ Chấn Khôn băng lãnh, tay áo vung lên, một cỗ khí thế bành trướng tự nhiên sinh ra, trong giọng nói mang theo sát khí:
- Người Tàn sát đồng môn đệ tử là Đặng Phi, biết rõ Huyền Thiên là thiên tài đệ tử của bổn tông, trụ cột tương lai của bổn tông còn hạ độc thủ như vậy. Dám đoạn tương lai của bổn tông chính là đào mộ bổn tông. Đặng Phi có chết chưa hết tội!
Nói xong ánh mắt Vũ Chấn Khôn rơi vào Huyền Thiên nói:
- Huyền Thiên đánh chết Đặng Phi, chính là nhân quả báo ứng. Đương nhiên tuy rằng không xin chỉ thị tông môn, đó cũng là sự tình khẩn cấp, tình có thể tha. Hơn nữa Huyền Thiên tìm về Tuyệt Ảnh tâm pháp cho bổn tông lập một cái công lớn, ban thưởng công lao giá trị năm trăm vạn điểm, danh tự ghi vào công đức bảng Võ Kỹ Các, vĩnh viễn truyền đời sau.
Không chỉ chúng nội môn đệ tử, mà ngay cả chúng nội môn trưởng lão đều cả kinh nhìn Huyền Thiên, lộ ra vẻ hâm mộ.
Ban thưởng công lao giá trị năm trăm vạn điểm, đối với giá trị của Tuyệt Ảnh tâm pháp mà nói, cũng không tính cao, thậm chí có thể nói rất thấp. Nhưng mà danh tự ghi vào công đức bảng Võ Kỹ Các, vĩnh viễn truyền đời sau, điểm này thì thập phần khó có được rồi.
Có thể sắp xếp công đức bảng Võ Kỹ Các đều là các vị tổ sư của Thiên Kiếm Tông lập tông. Về sau chỉ có những người mang về tông môn võ học bí kíp rất quan trọng mới có thể quang vinh trèo lên công đức bảng Võ Kỹ Các.
Nhưng những người về sau chỉ học tập công pháp võ kỹ tiền nhân lưu lại, một ít võ học bí kíp trọng yếu không dễ dàng đạt được. Vì thế mà người có thể vinh danh trên công đức bảng một trăm năm cũng khó có được hai ba người.
Có thể đem danh tự ghi vào Võ Kỹ Các công đức bảng là nguyện vọng của mỗi một vị nội môn trưởng lão, họ nhìn về phía Huyền Thiên đương nhiên mang theo vẻ hâm mộ.
Huyền Thiên nghe vậy, lập tức từ trong lòng móc ra một quyển sách. Đây là Tuyệt Ảnh tâm pháp dựa theo ký ức viết ra để trả lại tông môn. Hắn đưa cho Vũ Chấn Khôn:
- Đệ tử nhìn qua Tuyệt Ảnh tâm pháp khắc vào thạch bích, không cách nào mang về, chỉ đành sao chép một bản. Vũ trưởng lão mời xem qua. truyện được lấy tại Trà Truyện
Tuyệt Ảnh kiếm pháp là một loại kiếm kỹ đặc thù. Nó không phải công pháp tu luyện, bất đồng cùng kiếm kỹ công pháp bình thường không bị thể chất thuộc tính hạn chế.