Hiện tại phi thăng chi niên vừa đến, Long Tử Nghiên liền phi thăng thành Thần, có thể thấy được nàng thật sự là có khí vận thành Thần, đồng thời tích lũy được quá nhiều.
Về phần Huyền Thiên, bởi vì đi lên một con đường duy nhất, hắn không giống người thường vậy, từ phàm nhân thành Thần, mà là nối thẳng đến thế giới bổn nguyên, Thiên Địa quy tắc.
Thành Thần cùng hắn đã không có nửa điểm quan hệ.
Huyền Thiên đứng dậy, ngay ở trên Phong Thần Cổ Tháp quan khán Long Tử Nghiên độ thần kiếp.
Thực lực hôm nay của Long Tử Nghiên so với Hạ Vị Thần Tuyệt Chiến Lăng năm xưa bị Huyền Thiên chém giết chỉ mạnh hơn chứ không kém, độ thần kiếp dễ dàng.
Nhục thân của nàng dưới thần kiếp công kích, không ngừng cường hóa, đang đúc ra Thần thể, ngưng tụ thần cách.
Chờ Long Tử Nghiên vượt qua thần kiếp, Thần thể đúc tạo thành, thần cách cũng thành công ngưng tụ, vậy thực lực của nàng còn phải xuất hiện bay vọt về chất. Thần giới một ít Hạ Vị Thần cường đại sợ rằng cũng không phải là đối thủ của nàng, thực lực trực tiếp có thể cùng với Trung Vị Thần chống lại.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Long Tử Nghiên ở trong thần kiếp, càng ngày càng mạnh, một con tử sắc Thần Long kia đang không ngừng sinh trưởng, từ dài mấy trăm dặm, dài đến hơn nghìn dặm....
Rốt cục, thần kiếp tiếp cận đoạn cuối, tử sắc Thần Long ngao du trong hư không tại phía chân trời đột nhiên tử quang vạn trượng, tản mát ra một cổ khí tức cường đại to lớn, Long Uy kinh khủng quét ngang cửu thiên thập địa. Đế Giả ở ngoài vạn dặm đều bị Long Uy kinh khủng kia đè xuống dưới, toàn bộ rơi xuống mặt đất, mà ngay cả Cửu Tinh Đế Giả, Bán Thần đều không ngoại lệ.
Thần thể thành, thần cách thành, Long Tử Nghiên độ kiếp thành công, từ nay về sau, nàng mới xem như là một con Thần Long chân chính, là một con Chân Long, Chân Long như thần.
Nhưng mà, ngay lúc này, trên bầu trời lại đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Một đạo đao khí từ trên trời giáng xuống, xé rách thương khung, hướng phía Long Tử Nghiên chém xuống.
Đao khí kia đen như mực, như trường hà cuồn cuộn, không biết dài bao nhiêu phần, chí ít đã ngoài mười vạn dặm...
Một đạo đao khí dài mười vạn dặm, cho dù là Thần linh chân chính đến phàm giới, đều không có khả năng chém ra được, đây là lực lượng vĩ ngạn cỡ nào?
Theo đạo đao khí không thấy đầu cùng này xuất hiện, còn có một đạo thanh âm:
- Tiểu ba trùng cũng muốn phiên thân, chết đi....!
Xa xa, toàn bộ Đế Giả trong ánh mắt đều lộ ra vẻ kinh khủng và sợ hãi, đao khí kia cách bọn họ chừng vạn dặm, nhưng chỉ là khí tức đã đưa bọn họ ép tới toàn bộ đều quỳ rạp xuống đất, đây là một cổ lực lượng không thể kháng cự được.
Trên đỉnh tháp Phong Thần, sắc mặt Huyền Thiên thình lình biến đổi, trong một đạo đao khí vô tận này ẩn chứa đúng là thế giới bổn nguyên khí tức, nếu không có một đạo thanh âm kia vang lên, Huyền Thiên hầu như là cho rằng Thiên Địa muốn diệt sát Chân Long.
Thế nhưng, nghe một câu nói kia, tựa hồ là bởi vì không muốn để Chân Long xuất thế.
Huyền Thiên nhất thời tiến về phía trước một bước, đi vào trong mặt kính do hắn phất tay vẽ ra, biến mất không thấy.
Trong nháy mắt, Huyền Thiên xuất hiện ở trên bầu trời chỗ Long Tử Nghiên, bàn tay vừa nhấc.
Một cái nhấc tay rất bình thường, nhưng mà tiền phương thời gian tựa hồ trong nháy mắt tĩnh lại, đao khí cuồn cuộn kia trong nháy mắt ngưng tụ ở trong hư không, cổ khí tức kinh khủng quét ngang vạn cổ kia, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Xa xa, toàn bộ Đế Giả cảm giác được áp lực đều mất đi, toàn bộ đều ngẩng đầu lên, thấy một màn chấn động nhất trong cuộc đời này.
Một đạo đao khí dài đến ngoài mười vạn dặm, nhìn không thấy đầu cùng tĩnh ở trên hư không. Mà ở tiền phương đao khí đang tĩnh lại kia, đang đứng một nhân ảnh, giơ lên một bàn tay, đặt tại trước đao khí phong mang.
Hiển nhiên, chính là người này một bàn tay, liền ngăn trở đao khí vô tận kia.
- Hô.....!
Huyền Thiên hấp một hơi thở, hướng về phía trước thở một hơi, Phong Chi Bản Nguyên gào thét ra, trong sát na nhằm phía tiền phương ở ngoài vô số vạn dặm.
Trong sát na vô tận đao khí kia bị cuồng phong kinh khủng thổi thành mảnh nhỏ, sau đó hóa thành hư vô.
Trên bầu trời một mảnh vắng vẻ, vạn dặm không mây.
Lúc trước đạo thanh âm kia, không có vang lên lần thứ hai.
- Minh Đế, Địa Tàng......!
Huyền Thiên khẽ nói một tiếng, hắn tu luyện qua Bất Diệt Kim Thân, đối với khí tức của Minh Đế Địa Tàng tương đối quen thuộc. Vừa rồi hắn ở trong đạo đao khí kia, liền cảm ứng được khí tức của Minh Đế Địa Tàng.
Bất quá, đây cũng không phải là Minh Đế Địa Tàng trực tiếp phát sinh đao khí, tựa hồ là ẩn dấu trong Thiên Địa quy tắc, Long Tử Nghiên phi thăng thành Thần, trở thành Chân Long, xúc động một đạo đao khí này. Đạo thanh âm kia cũng là Minh Đế Địa Tàng đã lưu lại từ vô số năm tháng trước.
Nếu là Minh Đế Địa Tàng trực tiếp xuất thủ, Huyền Thiên không có khả năng dễ dàng liền chống đỡ được đạo đao khí vô tận này. Vừa rồi một kia đủ để miểu sát Thần linh.
Tử sắc Thần Long thu nhỏ lại, trong nháy mắt hóa thành một tuyệt sắc thiếu nữ thân mặc tử y, chính là Long Tử Nghiên, nhìn bóng người trên bầu trời, vui vẻ gọi một tiếng: Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện
- Thiên ca!
Bốn mươi chín năm tròn bốn mươi chín năm hai người chưa từng gặp mặt.
Long Tử Nghiên thế nào cũng không có ngờ tới, bọn họ sẽ là tại lúc này gặp lại nhau.
Đồng thời, bốn mươi chín năm qua đi, thực lực của Huyền Thiên dĩ nhiên đến nông nỗi như vậy. Tùy tiên vung tay một cái, liền ngăn trở một đạo đao khí dài vô số vạn dặm, há mồm thổi một cái, cuồng phong liền thổi đến tận cùng thiên không.
Dù cho Long Tử Nghiên đã thành Thần, thực của nàng ở trong Hạ Vị Thần thuộc về đỉnh tiêm, cũng vẫn cảm thấy lực lượng của Huyền Thiên to lớn, vĩ ngạn.
Huyền Thiên nhìn Long Tử Nghiên, một bước đi tới trước mặt nàng, nhẹ nhàng lướt qua mặt nàng, nói:
- Tử Nghiên, bốn mươi chín năm không gặp, ngươi vẫn là như xưa, cực kỳ xinh đẹp.
Nguyên bản nhìn thấy thực lực của Huyền Thiên vĩ ngạn như vậy, Long Tử Nghiên sản sinh một loại ảo giác, nghĩ Huyền Thiên cách nàng càng ngày càng xa, bất quá, câu nói này của Huyền Thiên cũng trong nháy mắt kéo gần lại cự ly giữa hai người, để trong lòng Long Tử Nghiên ngọt ngào như mật.
- Thiên ca, ngươi cuối cùng cũng trở lại, từ sau mấy chục năm trước, Hiên Viên Sơ Tuyết, Vũ Thần Tử, Khương Thần Tử,.... Bọn họ toàn bộ đều phi thăng Thần giới, sau này Thần Cơ tiên sinh cũng phi thăng Thần giới. Trước khi bọn họ phi thăng đều đến Kiếm Giới đi tìm ngươi, nhưng ngươi một mực ở trên đỉnh tháp Phong Thần, không có chịu xuống,...!
Long Tử Nghiên nói rằng.
Huyền Thiên cười cười, nói:
- Ta cũng không biết a, chớp mắt một cái, liền đã trôi qua bốn mươi chín năm, ta hoàn toàn quên mất thời gian trôi qua, bất quá, ta cuối cùng cũng xem như alf tìm hiểu được lực lượng của Thánh Đỉnh. Hiện tại vô luận phàm giới, hay vẫn là Minh Giới, hoặc là Thần giới, đối với ta mà nói đều chỉ là một bộ phận của bổn nguyên thế giới, ta muốn đi nơi nào thì đi đến nơi đó. Tử Nghiên, ngươi không cần ở phàm giời dừng lại vì ta, chờ ta cùng với người nhà đoàn tụ, lại qua vài ngày, ngươi nên phi thăng thì cứ phi thăng....!