Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1746: Thật là hắn?

Tần Phi, Triệu Ngôn, Tề Cẩm mặc dù là người của ba đại đế quốc hoàng tộc, tự cho là cao cao tại thượng nhìn Huyền Thiên như con sâu cái kiến.

Huyền Thiên Huyền Thiên, ba người bọn họ gốc cỏ dại cũng không bằng.

Muốn cướp đồ đạc của hắn, hắc hắc. . . , hậu quả tương đối nghiêm trọng.

Triệu Ngôn vốn cũng đã nổi giận giờ phút này đầu phun khói trắng, sát ý đã đạt tới điểm tới hạn, hắn hét lớn một tiếng:

- Tiểu tử này ngại sống lâu, ta đến giết hắn --!

Tiếng nói vừa dứt, trong tay Triệu Ngôn liền xuất hiện một chuôi trường kiếm màu xanh nhạt, là Đế cấp thần binh.

Trường kiếm trong nháy mắt phát ra hào quang sáng chói, nổ bắn ra một đạo kiếm quang như mặt trăng xẹt qua hư không, trong chốc lát liền đâm đến trước mặt Huyền Thiên.

Một kiếm này đâm ra, nhiệt độ trong điện bỗng nhiên hạ thấp, tựa hồ trong không khí đều kết một tầng sương trắng. Hơn nữa theo kiếm mang màu trắng kia một phân thành hai sinh ra hai đạo kình khí gợn sóng, trong chốc lát hướng nổ bắn ra tứ phương.

Đế cấp kiếm kỹ đạt trình độ cao nhất của Triệu thị hoàng tộc -- Minh Nguyệt Phần Quang Kiếm.

Đây là một loại kiếm thuật chí âm chí hàn, vốn khí âm hàn có thể làm cho đối thủ phản ứng chậm chạp, hơn nữa tốc độ của kiếm cực nhanh. Kiếm chiêu vừa ra, ngay cả thuấn di cũng không kịp né tránh, đối thủ cho dù là đế giả cũng sẽ có nguy hiểm sinh tử.

Đối với Chuẩn Đế ở trước mắt, Triệu Ngôn tuy rằng phẫn nộ nhưng cũng không có quá để vào mắt, tuy rằng thi triển Đế cấp kiếm kỹ đạt trình độ cao nhất nhưng chiêu thức lại là Sương Nguyệt phá không bình thường.

Sương Nguyệt phá không chỉ là đệ nhất thức của Minh Nguyệt Phần Quang Kiếm nhưng uy lực cũng không kém, đối phó tam tinh đế giả đều có thể, bất quá dùng để đối phó Huyền Thiên thì quá yếu rồi.

Đối mặt một kiếm này của Triệu Ngôn, Huyền Thiên không né tránh, hai mắt hắn trừng lên, trong chốc lát lôi điện cả người bắn ra bốn phía, khí tức hung mãnh trong chốc lát bộc phát nhấc lên khí lãng trùng điệp trong đại điện.

Vốn không khí đang đông lạnh bị một kiếm của Triệu Ngôn một phân thành hai, cuối cùng khí tức hung mãnh xoắn một phát lập tức hỗn loạn.

Lôi Thần quyền!

Hai tay, hai chân dưới lớp quần áo của Huyền Thiên đều hóa thành màu vàng kim, một quyền oanh ra, vô tận lôi điện ngưng tụ tại trên cánh tay, nhất là chỗ quả đấm, lôi điện càng là hội tụ thành màu vàng thanh âm xẹt xẹt của lôi điện.

Sau lưng Huyền Thiên trong nháy mắt xuất hiện hư ảnh Lôi Thần, theo một quyền mãnh liệt oanh ra.

Keng --

Một tiếng nổ tung vang lên, bảo kiếm Đế Binh trong tay Triệu Ngôn lập tức đâm vào điện mang điện mang của Huyền Thiên.

Trong chốc lát, một cỗ gợn sóng kinh khủng tản ra tại mũi kiếm cùng quyền phong khuếch tán tứ phương.

Huyền Thiên dùng nhục thể trực tiếp ngạnh kháng một kiếm này của Triệu Ngôn, không nói Triệu Ngôn, Tần Phi, Tề Cẩm ba người rung động không thôi, ngay cả Đoan Mộc Anh đã giao thủ với Huyền Thiên biết rõ Kiếm Trận của hắn thập phần kinh khủng cũng chấn động.

Đế cấp thần binh sắc bén và cứng rắn như thế nào, hơn nữa một kiếm này của Triệu Ngôn còn thi triển kiếm thuật đứng đầu Đế cấp khiến lực công kích tăng lên vô số lần.

Một kiếm này đâm ra, cho dù cùng là Đế cấp thần binh, nếu không có cương nguyên cường đại gia trì đều có thể bị Triệu Ngôn cắt thành hai đoạn.

Thế nhưng mà kết quả lại khiến bốn người hết sức kinh ngạc, ở trong tiếng nổ vang, cánh tay của Huyền Thiên không có bị phế, trái lại kia Đế cấp thần binh khẽ cong, mà sau nháy mắt đánh thẳng.

Triệu Ngôn cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng mãnh liệt truyền đến, Đế cấp bảo kiếm trong tay thiếu chút nữa rời tay bay đi.

Thặng thặng thặng thặng thặng....

Lực phản chấn truyền tới khiến Triệu Ngôn liên tục lui về phía sau hơn mười bước mới ngừng lại được, trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, miệng thở hổn hển, một kiếm này mặc dù không có khiến hắn bị thương nhưng cũng làm cho hắn chịu thua thiệt không nhỏ.

Tần Phi, Tề Cẩm mục kinh khẩu ngốc, tuyệt đối không ngờ rằng kết quả này, tuy rằng Triệu Ngôn khinh địch nhưng ra tay cũng tương đương với một kích của tam tinh đế giả bình thường. Vậy mà Chuẩn Đế bằng nhục thể chặn được? Hơn nữa còn phản chấn Triệu Ngôn hơn mười bước?

Cho dù là Thần Tử, đều khó có khả năng đạt đến nước này ah.

Đoan Mộc Anh tuy rằng được chứng kiến chiến lực của Huyền Thiên nhưng cũng cảm thấy ngạc nhiên vì nhục thể cường hãn của hắn.

Trong nội tâm Triệu Ngôn bị đẩy lui rung động hơn nữa là phẫn nộ.

Thân là hoàng tộc của đế quốc, trước mặt cường giả hoàng tộc ba đại đế quốc khác lại bị một Chuẩn Đế đánh lui, Triệu Ngôn cảm thấy không chỉ mình mất mặt mà ngay cả đế quốc Đại Triệu cũng mất mặt.

Một cỗ khí tức kinh khủng trong cơ thể Triệu Ngôn mãnh liệt tràn ra, lúc này đây hắn đã xuất ra chân chính bổn sự.

- Minh Nguyệt Phần Quang Kiếm đệ nhị thức -- Nguyệt Quán Thiên Khung!

Triệu Ngôn hét lớn một tiếng, khí tức sắc bén tăng lên tới cực chí, một chiêu kiếm thuật cường đại đến cực điểm thi triển ra.

Trong chỗ u minh, một kiếm này tựa hồ câu dẫn thiên địa đại đạo, trên không đỉnh điện hóa thành một phiến thiên không rộng lớn bao la bát ngát, trên đó có một đạo loan nguyệt treo trên cao.

Không. Nhìn thoáng qua là loan nguyệt treo trên cao, trên thực tế là loan nguyệt lấy tốc độ khủng khiếp từ trên trời chém xuống mặt đất.

Hào quang trong tay Huyền Thiên lóe lên cũng xuất hiện một chuôi Đế cấp bảo kiếm, Thiên Huyền Đế Kiếm đứng đầu Đế cấp bảo kiếm cao hơn chuôi kiếm trong tay Triệu Ngôn hai cấp bậc.

- Kiếm Đãng Thiên Địa!

Huyền Thiên nhẹ giọng quát, trong chốc lát, Thiên Huyền Đế Kiếm tản mát ra uy thế vô bờ chém về phía loan nguyệt đang bổ tới.

Chí tôn kiếm quyết đệ nhị thức -- Kiếm Đãng Thiên Địa.

Đây là kiếm thuật chí cao của thượng cổ kiếm giới chí tôn Thiên Thần, hỗn độn, lôi, lửa, dương, phong, thổ cùng lĩnh ngộ các loại áo nghĩa chi lực đều dung hợp trong kiếm chiêu của một thức này.

Kiếm chiêu vừa ra, càn quét thiên địa.

Một chiêu này trong tay Huyền Thiên so với trên tay Thiên Thần ngày xưa, với tu vi ngang nhau thi triển ra uy lực lớn hơn. Thiên Thần cùng cảnh giới không có lĩnh ngộ áo nghĩa cao thâm như Huyền Thiên.

Trong chốc lát, loan nguyệt bị chém thành hai nửa hóa thành hư vô, ảo giác tinh không trên bầu trời bị phá.

Phốc!

Triệu Ngôn lại một lần nữa bị lực lượng kinh khủng chấn động bay ngược, lúc này đây hắn đã bị thương, cả người còn trên không trung phun ra một ngụm máu tươi.

Nếu như nói Triệu Ngôn lần thứ nhất bị đánh lui là vì hắn khinh địch.

lần thứ hai bị đánh lui, thậm chí bị kích thương hoàn toàn là do đối thủ vô cùng cường đại.

Tần Phi, Tề Cẩm đồng thời trên mặt biến sắc nhìn Huyền Thiên với vẻ kinh hãi kinh hãi không thôi, trước mắt Chuẩn Đế mà bọn họ khinh thị không ngờ cường đại như thế.

- Kiếm thuật của hắn thật đáng sợ, so kiếm trận cũng không kém bao nhiêu.

Đoan Mộc Anh nhìn Chuẩn Đế trẻ tuổi, trong nội tâm sợ hãi thán phục một tiếng.

Đột nhirn trong ánh mắt của Đoan Mộc Anh lộ ra một tia khác lạ, suy nghĩ của nàng lâm vào trong hồi ức.