Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 167: Cuộc chiến hương diễm (2)

Không nghĩ tới, thế sự thật không ngờ, đúng là có thể xoa bóp rồi!

Hắc hắc!

Huyền Thiên lưu manh cười cười, nói:

- Bạch sư muội, ta buông ra, ngươi lại đánh ta, trừ phi ngươi thề, sẽ không tìm ta phiền toái, nếu không ta không buông ra.

Hai tay vô sỉ lại xoa bóp khiến cho bờ môi Bạch Linh rên rỉ và thở gấp những tiếng động lòng người, mà vật cứng phía sau càng thêm dính chặt.

Huyền Thiên là người của hai thế giới, kiếp trước tuy rằng không tới hai mươi tuổi đã đi đời nhà ma, nhưng cũng đã từng thử hương vị của nữ nhân mà không phải xử nam. Lá gan của hắn lớn hơn nam nhân bình thường rất nhiều, nếu nam nhân bình thường biết rõ bóp chỗ đó của Bạch Linh sẽ không dám đụng tới và rút tay ra ngay.

- Ngươi. . . Ngươi ngươi!

Bạch Linh cơ hồ muốn khóc to:

- Ta thề, sẽ không tìm ngươi gây phiền toái nữa, tuyệt đối không tìm làm phiền ngươi, ngươi mau buông ta ra.

Người ta đã nói như thế rồi, nếu còn đùa bỡn thì chả khác gì cầm thú. Mặc dù cảm thấy rất có hứng thú đối với thân thể của thiếu nữ này, nhưng Huyền Thiên vẫn phải buông ra đúng dậy.

Bạch Linh đứng lên, hai chân bị kẹp quá chặt, ngực bị xoa bóp tê dại nên mặt mũi tràn đầy u oán nhìn Huyền Thiên nói:

- Ngươi. . . Ngươi hỗn đản, ngươi là bại hoại!

Nói xong, nàng quay người bỏ chạy.

Huyền Thiên nhìn thiếu nữ áo trắng biến mất cuối tầm mắt mà bất đắc dĩ nhún vai. Hắn giơ tay lên, bóp vài cái, dư vị vừa rồi rất co dãn, cảm giác thập phần không tệ. nguồn Trà Truyện

Trở lại trong nội viện, qua nửa buổi sáng, hỏa khí hạ thân Huyền Thiên mới dần dần tiêu tán, tiếp tục luyện tập Quỷ Ảnh Mê Hồn Bộ.

Đợi đến lúc sắc trời sáng rõ, mặt trời đỏ mới lên, bên ngoài lại truyền tới một giọng nói:

- Thái Ngọc Tân, bậc thang thứ hai bài danh thứ 46, Huyền Thiên, hôm nay ta muốn tiếp tục khiêu chiến ngươi.

Bỏ Bạch Linh không tính, nội môn đệ tử thứ nhất ngày thứ hai khiêu chiến Huyền Thiên đã tới.

Ngày hôm qua bại vào tay Huyền Thiên không phải mình xuất hiện sơ hở mà do dưới khoái kiếm của Huyền Thiên tránh né không kịp, tóm lại thực lực của Huyền Thiên không thể mạnh bằng bọn hắn.

Vì thế, hôm nay một ít đệ tử không phục còn muốn tiếp tục hướng hắn khiêu chiến.

Bên ngoài Hoàng Thiên Các, ngoại trừ Thái Ngọc Tân ra còn có mấy người chạy tới xem náo nhiệt.

Két..!

Đại môn mở ra, Huyền Thiên từ bên trong Hoàng Thiên Các đi ra nhìn Thái Ngọc Tân, mỉm cười:

- Thái Ngọc Tân, hoan nghênh tiếp tục khiêu chiến, kẻ bại mất một viên hạ phẩm chân khí đan.

. . .

Thái Ngọc Tân khiêu chiến Huyền Thiên tự nhiên giống hôm qua, không có gì quá biến hóa lớn, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay Huyền Thiên.

Ngoại trừ Thái Ngọc Tân, hôm qua bại dưới tay Huyền Thiên còn có đệ tử top 50, những người này đều muốn khiêu chiến Huyền Thiên và đều bị Huyền Thiên đánh bại từng người một. Chúng nội môn đệ tử đang xem cuộc chiến đều kinh hô không thôi.

Chiến thắng đối thủ một lần là dưới tình huống thực lực kém nhau không nhiều đã rất may mắn, nếu như liên tục hai lần đều chiến thắng, vậy đã nói lên giữa hai người thoạt nhìn thực lực kém không nhiều lắm, nhưng thực tế sức chiến đấu chênh lệch với nhau. Dù sao sức chiến đấu ảnh hưởng có thật nhiều, thực lực không phải duy nhất.

Lại liên tiếp chiến thắng, hình tượng của Huyền Thiên trong lòng nội môn đệ tử càng ngày càng cao lớn.

Khi Lý Minh Hưng bài danh thứ 22 lại một lần nữa thua ở dưới tay của Huyền Thiên thì đám đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng ở phía trên cũng triển khai khiêu chiến Huyền Thiên.

Bậc thang thứ hai, bài danh thứ 19. . . Bài danh thứ 15. . . Bài danh thứ 11. . . Bài danh thứ tám. . . Bài danh thứ tư. . .

Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đệ tử khiêu chiến Huyền Thiên bài danh người này cao hơn người trước, thực lực càng ngày càng thêm cường đại.

Nhưng mà kết quả không có biến hóa quá lớn, đa 30 chiêu, những đệ tử này đều bại dưới tay Huyền Thiên, mất một viên hạ phẩm chân khí đan cho hắn.

- Đến tột cùng hắn mạnh tới đâu?

- Sở sư huynh tại thời điểm Tiên Thiên Cảnh nhất trọng tu vi tối đa cũng chiến thắng người thứ nhất của bậc thang thứ hai, thua trong tay đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng bậc thang thứ nhất. Huyền Thiên sư huynh đã chiến thắng bài danh thứ tư, hình như còn chưa dốc toàn lực. Không biết có thể giống Sở sư huynh chiến thắng đệ nhất không?

- Đầu tiên là Bạch Linh sư tỷ, nghe nói tốc độ rất nhanh, ngay cả sư huynh sư tỷ bậc thang đệ nhất cũng khó khăn chiến thắng nàng, thực lực rất cường đại ah!

...

Chờ Huyền Thiên chiến thắng đệ tử bài danh thứ tư của bậc thang thứ hai thì chúng nội môn đệ tử đang xem cuộc chiến đã vô cùng rung động và đặt hắn cùng một cấp bậc với Sở Phong.

- Các vị sư huynh đệ, buổi sáng đã chiến 23 tràng, cho ta điều tức ít nhé.

Thu thập hạ phẩm chân khí đan trong ngực, Huyền Thiên hướng chúng nội môn đệ tử ôm quyền nói.

Sau đó hắn ngồi lên một phiến đá bên cạnh điều tức.

Quá trình chiến đấu không kịch liệt, dùng tiên thiên chân khí hùng hậu của Huyền Thiên, dù là liên tục chiến 100 tràng cũng sẽ không mất sức. Nhưng mỗi chiến hơn hai mươi tràng liền điều tức một lần, bất quá là che dấu tai mắt người, đồng thời cũng nghỉ ngơi một chút, lĩnh hội cảm ngộ đạt được trong chiến đấu.

- Tránh ra, tránh ra!!

- Giang sư huynh đến rồi, toàn bộ tránh đường.

- Nhường đường cho Giang sư huynh nào.

...

Ngay tại lúc Huyền Thiên ngồi xuống điều tức không đến hai phút thì đột nhiên một hồi bạo động từ phía sau chúng nội môn đệ tử truyền đến.

Giờ phút này, bên ngoài Hoàng Thiên Các Tuyệt Kiếm Phong đã tập trung hơn hai trăm nội môn đệ tử, tràn cả ra hai bên đường hoặc trên cành cây.

Con đường đã bị phá hỏng, không lọt một chỗ hở nào.

Nhưng mà thanh âm phía sau tựa hồ Giang sư huynh có địa vị rất lớn, tất cả đều nội môn đệ tử đều dạt sang hai bên, nhường ra một con đường rộng chừng một mét.

Một vị thanh niên anh tuấn tuổi chừng mười chín trên lưng treo trường kiếm, trong tay cầm một quạt giấy vẽ mỹ nữ xuyên qua thông đạo đệ tử nhượng xuất đi tới Huyền Thiên.

Đằng sau thanh niên anh tuấn còn đi theo năm người, niên kỷ mười tám đến chừng hai mươi tuổi, nguyên một đám khí thế bàng bạc, tu vi không kém nhưng mà so với thanh niên anh tuấn thì còn kém rất nhiều.

Mấy người cùng nhau đi tới như là quần tinh củng nguyệt, năm người đằng sau đương nhiên là củng nguyệt ánh sao, mà thanh niên anh tuấn đương nhiên là ánh trăng rồi.

Ánh mắt nội môn đệ tử đều rơi vào trên người thanh niên anh tuấn mang theo vẻ kính sợ.

Giang Hạo Vũ Tiên Thiên Cảnh tam trọng hậu kỳ tu vi, Thiên Kiếm Tông nội môn đệ tử, bài danh thứ chín, một trong thập đại nội môn đệ tử.

Năm người sau lưng Giang Hạo Vũ đều là tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, có ba người bài danh đều ở top mười bậc thang thứ hai. Một người trong đó theo sát bên cạnh Giang Hạo Vũ còn trẻ hơn cả Giang Hạo Vũ, ước chừng 17 tuổi, dáng người hơi gầy thanh mảnh.

Danh khí của người này tuy rằng không bằng Giang Hạo Vũ một trong thập đại nội môn đệ tử nhưng đại danh đỉnh đỉnh, hắn tên là Kỷ Đông Thành, chính là đệ nhất nhân trong hàng đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, xếp bậc thang thứ nhất, vị trí ba mươi tám vị, thậm chí đều vượt qua mấy đệ tử tu vi Tiên Thiên Cảnh tam trọng.