Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 156: Ngươi là Chân Long (1)

Khẩu quyết tu luyện công pháp nhớ rất dễ, giải thích chiêu thức võ kỹ lại khó, vì thế cần chép lại để tùy thời còn quan sát.

Trong Võ kỹ các có sách vở và bút để đệ tử sao chép Võ kỹ, Huyền Thiên cầm bộ Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm sao lấy một bản.

Huyền Thiên ghi rất nhanh, thời gian non nửa khắc đã sao chép toàn bộ huyền giai hạ phẩm kiếm kỹ Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm gần vạn chữ.

Bỏ Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm vào chỗ cũ, ánh mắt Huyền Thiên lại chuyển hướng về phía những hỏa hệ võ kỹ khác.

Cửu Diễm Huyền Hỏa Công không chỉ có kiếm kỹ nguyên bộ Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm, mà còn quyền pháp, thối pháp, chưởng pháp các loại võ kỹ .... Huyền Thiên chọn lựa vài loại, lựa chọn một loại hỏa hệ võ kỹ Phách Hỏa Đao phù hợp nhất với Cửu Diễm Huyền Hỏa Công.

Danh tự Phách Hỏa Đao có chữ đao, nhưng không phải đao pháp mà lại là chưởng pháp.

So sánh với Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm thì bí kíp Phách Hỏa Đao mỏng hơn không ít, chỉ có 5000 chữ, Huyền Thiên như cũ cũng sao làm một bản.

Liệt Hỏa Phần Thiên Kiếm, Phách Hỏa Đao, Cửu Diễm Huyền Hỏa Công, Long Hổ Bộ, Quỷ Ảnh Thần Hành, huyền giai kiếm kỹ, quyền chưởng công phu, tu luyện công pháp, khinh công thân pháp toàn bộ đều đã có. Trước Tiên Thiên Cảnh tam trọng không cần vì công pháp võ kỹ mà rầu rĩ nữa rồi. xem tại Trà Truyện

- Huyền Thiên!

Huyền Thiên đang muốn bỏ Phách Hỏa Đao xuống thì một thanh âm nhẹ nhàng vang lên từ phía sau.

Trong lòng Huyền Thiên khẽ giật mình, thậm chí có người tới sau lưng gần như thế mà cũng không biết, hắn quay người nhìn lại. Là một lão giả chừng năm mươi tuổi.

- Trưởng lão tìm đệ tử?

Huyền Thiên hỏi, có thể thần không biết quỷ không hay tới gần phía sau hắn, tu vi ít nhất tại Tiên Thiên Cảnh lục trọng trở lên, Huyền Thiên phán đoán là trưởng lão nội môn Thiên Kiếm Tông.

Lão giả chừng năm mươi tuổi gật nhẹ đầu nói:

- Ngươi đi theo ta!

Nói xong, lão giả quay người rời đi về phía gian phòng thông với khu hai, Huyền Thiên đi theo.

- Thủ Các trưởng lão khu hai quen biết tiểu tử Huyền Thiên sao?

- Không biết Cổ trưởng lão gọi hắn đi làm cái gì?

- Hừ, cho dù có chỗ dựa cũng vô dụng, phụ thân của Sở sư huynh là trưởng lão hình pháp đường thủ tọa, đắc tội Sở sư huynh, hắn tại bổn tông nửa bước khó đi.

- Ừ! Cổ trưởng lão không quản được khiêu chiến giữa các nội môn đệ tử, chút nữa đợi hắn rời khỏi võ kỹ các thì tới khiêu chiến, hành hạ chết hắn.

.. . .

Nhìn Cổ trưởng lão cùng Huyền Thiên rời đi, mấy vị đệ tử mặt lộ vẻ đối với Huyền Thiên lúc trước, thấp giọng nghị luận.

Huyền Thiên đi theo Cổ trưởng lão vào trong một gian phòng, sau khi tiến vào cửa thì trong còn có hai cái cửa, một cái cửa đối diện đi thông khu hai, một cái khác thì ở vách tường bên phải.

Cổ trưởng lão mang theo Huyền Thiên đi qua cánh cửa ở bên phải vào trong một phòng khác.

Gian phòng kia hơi lớn, bên trong có hai người một ngồi một đứng.

Người ngồi râu bạc trắng tóc trắng, dáng vẻ cao lớn, cho dù đang ngồi cũng rất cao to giống như núi cao. Khiến cho người ta ngưỡng mộ nhất là tay áo trái của người này trống trơn, hình như là cụt một tay.

Người đứng đã hơn năm mươi tuổi, dáng vẻ như uyên đình nhạc trì, rất vững vàng, có một loại khí thế bao trùm người khác.

Người này Huyền Thiên đã từng gặp qua một lần, Vũ Chấn Khôn thủ tọa trưởng lão của võ kỹ các, lúc hắn còn là ngoại môn đệ tử, lần thứ hai vào võ kỹ các cùng Sở Phong phát sinh tranh đấu, do Vũ Chấn Khôn xuất hiện ngăn lại.

Võ Chấn Khôn là đại cao thủ Tiên Thiên Cảnh cửu trọng, thủ tọa trưởng lão võ kỹ các, trong Thiên Kiếm Tông địa vị Đại trưởng lão của ông không kém tông chủ. Còn lão nhân râu bạc tóc trắng trước mặt tựa hồ bối phận không thấp, người này là ai?

Trong lòng Huyền Thiên lập tức lóe lên linh quang, hắn đã có đáp án phỏng đoán.

Cổ trưởng lão vừa tiến vào gian phòng đã bước nhanh đi đến trước mặt lão nhân tóc trắng, dùng âm thanh cung kính nói:

- Lăng Sư thúc, Huyền Thiên đã đưa đến.

Một câu Lăng Sư thúc đã xác nhận phỏng đoán trong lòng Huyền Thiên, hắn không khỏi khẽ giật mình. Nhân vật Thần Thoại của Thiên Kiếm Tông lại cố ý tới gặp hắn, thật sự là làm cho Huyền Thiên giật mình không nhỏ.

Người này không phải ai khác, đúng là gia gia của Lăng Tinh Nguyệt, Lăng Dật Trần cường giả trấn phái của Thiên Kiếm Tông, trong Kiếm Các tầng thứ ba có danh tự của hắn lưu lại xếp hạng phía trước Sở Phong.

Lăng Dật Trần gật nhẹ đầu, Cổ trưởng lão cáo lui, đứng ở một bên.

Thấy Lăng Dật Trần nhìn sang, Huyền Thiên ôm quyền nói:

- Đệ tử Huyền Thiên, bái kiến Lăng tổ sư, Vũ trưởng lão.

Vũ Chấn Khôn mỉm cười nhìn Huyền Thiên gật nhẹ đầu.

Lăng Dật Trần tức thì phất phất tay, nói:

- Rất tốt, rất tốt, Huyền Thiên, ngươi thật không làm cho ta thất vọng.

Huyền Thiên lập tức sững sờ, thầm nghĩ: chẳng lẽ Lăng tổ sư đã chú ý ta từ sớm sao? Nếu không làm sao lại nói những lời này.

Thấy thần sắc của Huyền Thiên như vậy, Lăng Dật Trần nhàn nhạt cười cười, nói:

- Tinh Nguyệt từ Âm Phong Sơn Mạch đã kể cho ta nghe về ngươi, lão phu cũng thấy ngươi trong trận đấu bài danh. Rất không tồi, ngươi là một hạt giống tốt, chưa tới ba tháng đã trở thành nội môn đệ tử, hơn nữa xông qua Kiếm Các tầng thứ ba. Sự phát triển của ngươi vượt quá dự liệu của ta, nhìn biểu hiện của ngươi hẳn là mới bước vào Tiên Thiên Cảnh trong vòng một tháng?

Huyền Thiên đáp:

- Lăng Sư tổ tuệ nhãn như đuốc.

Trong mắt Lăng Dật Trần, hiện lên một tia kinh hãi, nói:

- Nói như thế thì gần hai tháng ngươi liền từ Võ Đạo cảnh cửu trọng, bước vào Tiên Thiên Cảnh tu vi.

Trong mắt Võ Chấn Khôn, Cổ trưởng lão bên cạnh đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Huyền Thiên gật nhẹ đầu.

Trong mắt Lăng Dật Trần lộ ra vẻ vui mừng, nói:

- Tiềm lực của ngươi, quả nhiên muốn còn hơn Sở Phong, ngươi trước kia một mực biểu hiện thường thường, thẳng đến năm trước mười lăm tháng tám hôn mê một lần tại Ẩn Kiếm Đàm tu vi liền nhanh chóng tăng lên. Nhất phi trùng thiên, xem ra ngươi ở bên trong, Ẩn Kiếm Đàm đã lấy được kỳ ngộ, Ẩn Kiếm Đàm mỗi lần mười lăm tháng tám đêm trăng tròn sẽ xuất hiện một thanh bóng kiếm, xem ra có điều huyền bí.

Trong lòng Huyền Thiên khẽ giật mình, không cách nào xác định Lăng Dật Trần nói như thế là có ý gì, nên hắn trầm mặc không nói.

Thấy sắc mặt ngưng trọng của Huyền Thiên, Lăng Dật Trần mỉm cười, nói:

- Ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ không hỏi ngươi về Ẩn Kiếm Đàm, hơn ba mươi năm trước, kiếm ảnh Ẩn Kiếm Đàm sơ hiện, rất nhiều người đều đi điều tra, lão phu cũng không ngoại lệ, nhưng đều không có chút thu hoạch, ngươi có thể đạt được kỳ ngộ tại Ẩn Kiếm Đàm nói rõ đó là số mệnh của ngươi. Đây là thiên mệnh, người khác muốn đoạt cũng đoạt không được.

Thấy Lăng Dật Trần hòa ái, cũng không có toan tính xấu nên Huyền Thiên buông lỏng rất nhiều, nói:

- Không dối gạt Lăng tổ sư, kỳ thật tự chính đệ tử cũng không hiểu nổi là vì sao.

Lăng Dật Trần nói:

- Những điều này đều không trọng yếu, quan trọng là ngươi chính là đệ tử của Thiên Kiếm tông. Tư chất ngươi yêu nghiệt, ngộ tính kinh người, lại đạt được kỳ ngộ, số mệnh vô song. Thành tựu ngày sau không thể hạn lượng, đây là đại hạnh đại hỷ sự của bổn tông.