Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 639: Có lẽ không tệ

- Di, tốc độ thật nhanh.

Bắc Minh Huy có chút kinh ngạc, 'Thiên Nhai' này là một thương khởi đầu của Thiên Nhai Chỉ Xích, một thương đâm ra, thiên nhai chỉ trong gang tấc, rất rõ ràng, tốc độ Mộ Dung Khuynh Thành so với thương tốc của hắn thì chậm hơn, nhưng cũng không chậm hơn bao nhiêu, dĩ nhiên, việc này cũng có quan hệ với việc hắn không ứng phó toàn lực.

Có ý tứ, Bắc Minh Huy nổi lên hứng thú với Mộ Dung Khuynh Thành. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

- Ta không sao!

Mộ Dung Chỉ Thủy lo Tô Như Tuệ và Mộ Dung Khuynh Thành lo lắng quá mức, vội vàng nói, nhưng thực ra trong lòng vạn phần khiếp sợ, thương tốc quá nhanh, hắn đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng vẫn không thể nhìn ra quỹ tích thương chiêu, nói cách khác, đối phương nếu muốn giết hắn, chỉ cần một thương.

Một thương có thể kích sát hắn!

Trên mặt Mộ Dung Chỉ Thủy hiện lên nét khổ sở.

- Chỉ Thủy!

Tô Như Tuệ chạy tới, đỡ lấy Mộ Dung Chỉ Thủy.

Vỗ vỗ tay Tô Như Tuệ, Mộ Dung Chỉ Thủy ngẩng đầu, hít sâu một hơi, nói:

- Tốt, hiện tại ta phái người đi mời Diệp Trần, bất quá hắn có chấp nhận ứng chiến hay không, ta không biết được.

- Phụ thân, ta đi!

Mộ Dung Khuynh Thành thấy phụ thân gặp rắc rối, khai mở Hắc sắc bức dực, hướng về nơi Diệp Trần đang tu luyện, bay vút đi, chốc lát sau đã hóa thành một điểm đen nhỏ.

Bắc Minh Huy nhìn bóng lưng Mộ Dung Khuynh Thành rời đi, trong mắt hiện lên quang mang kỳ lạ.

- Bắc Minh Huy này như thế nào lại lợi hại như thế, ta không nhìn ra thương chiêu hắn thế nào, tựa hồ vừa đâm ra, gia chủ đã bị đánh bay.

- Thực lực hắn mạnh như thế, khó trách dám khiêu chiến Diệp thiếu hiệp, cô gia tương lai chúng ta.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, cảm thấy có chút không ổn.

Trên một tòa núi cao chót vót, Sở Trung Thiên nhíu mày.

- Tốc độ một thương này quá nhanh, cũng không biết uy lực như thế nào.

Lực phòng ngự Cương Linh Thể của hắn thập phần cường đại, dù lực phòng ngự của Man nhân trứ danh từ xưa đến nay, nhưng so với hắn cũng chỉ như một tiểu nhi, cho nên dù thương tốc nhanh, nhưng uy lực không lớn, thì cũng không tạo thành uy hiếp gì đối với hắn cả, mấy tháng trước quyết chiến với Lâm Thiên, Lâm Thiên là cao thủ luyện thể cũng bị hắn đánh cho gần chết, cho rằng mình gặp phải cao thủ luyện thể bất thế.

Trên mảng cỏ trong sơn cốc, Diệp Trần thở ra một hơi, hơi thở phất động đám cỏ, đám cỏ đầy màu sắc như càng thêm tiên diễm, vẻ tươi tốt như có như không.

Chậm rãi đứng lên, tay phải Diệp Trần cầm một thanh trường kiếm bình thường, giương lên nhẹ nhàng, kiếm phong như gió quất vào mặt, nhưng hoàn toàn không nhìn thấy quỹ tích và hình thái kiếm phong, tựa hồ chỉ cảm thấy có gió quất vào mặt, cũng không biết gió nhẹ thổi từ đâu tới, tốc độ thật là nhanh, giống như ảo giác.

Một màn kinh hãi sinh ra.

Nơi kiếm phong đi qua, cây cỏ trên đám cỏ nhỏ sinh trưởng với tốc độ nhanh chóng, nháy mắt cao tới đầu gối, một ít nụ hoa chưa nở đã bắt đầu nở ra, những bông hoa màu vàng có bốn cánh, mỗi một cánh đều sinh trưởng đến cực hạn.

Một kiếm xuất ra, cỏ cây sinh trưởng, từng đóa hoa nở ra.

Mộc chi áo nghĩa bình thường tuyệt đối không làm được, hoặc là nói, Mộc chi áo nghĩa của Diệp Trần trước mắt hoàn toàn không làm được, cũng vì điểm này, nên hắn mới sát nhập Mộc chi áo nghĩa vào trong Khoái chi áo nghĩa, đề thăng tác dụng, thúc đẩy cây cỏ sinh trưởng nhanh hơn.

Một kiếm này, không nói cái gì khác, riêng về mặt huyền ảo, đều không kém gì Kim Chi Liên Y đại thành, dĩ nhiên, sự cường đại của Kim Chi Liên Y, Diệp Trần cũng chưa từng triển lộ qua.

- Một kiếm này gọi là Sinh Sinh Bất Tức thì không thích hợp nữa rồi, hay là đổi thành Linh Tê Nhất Kiếm đi!

Linh Tê Nhất Kiếm cũng không chuẩn xác lắm, nhưng có quan hệ gì đâu, danh tự thủy chung vẫn là danh tự, tên gì cũng được, đều không sao cả.

Thu kiếm lại, Diệp Trần đứng lặng yên tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung gia tộc.

Phía chân trời, một điểm đen nhanh chóng lướt đến, chỉ chốc lát sau, điểm đen biến lớn, hiện ra một thân thể uyển chuyển cùng đôi Hắc sắc bức dực cực lớn sau lưng.

- Mộ Dung, có việc gì?

Lúc Diệp Trần nói chuyện, Mộ Dung Khuynh Thành đã xuất hiện trong sơn cốc, đôi hắc sắc bức dực chậm rãi phe phẩy, cỏ cây rạp cả trên mặt đất.

- Bắc Minh Huy ngươi biết chứ, hắn bây giờ đang ở bên ngoài gia tộc, nói muốn khiêu chiến với ngươi.

Mộ Dung Khuynh Thành nói.

- Bắc Minh Huy!

Diệp Trần gật gật đầu, hắn đã nghe nói đến người này, bảy chiêu đánh bại Lam Tà Tình, người này rất mạnh, còn hơn so với mình nửa năm trước, hơn nữa đã có thể bảy chiêu đánh bại Lam Tà Tình, khẳng định có che giấu sát chiêu.

- Tốt, ta sẽ đi.

Diệp Trần cũng không quá để ý.

Mộ Dung Khuynh Thành muốn nói lại thôi:

- Ngươi cẩn thận một chút, hắn rất mạnh, chỉ một thương đã đánh bại cha ta, cha ta một chút phản ứng cũng không có.

- Tốc độ Thương rất nhanh sao?

Diệp Trần trong lòng đã có tính toán.

Trước khi đi, trong lúc vô tình, Mộ Dung Khuynh Thành nhìn thoáng qua bãi cỏ trong sơn cốc, điều khiến nàng lấy làm lạ là, có một bãi cỏ cực kỳ tươi tốt, cỏ cây đều cao đến đầu gối, sinh cơ dạt dào, mà toàn bộ nụ hoa đều đã nở, chẳng hề hợp với bãi cỏ chung quanh.

Rất nhanh, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành trở lại Mộ Dung gia tộc.

- Diệp thiếu hiệp đến rồi!

- Thật khẩn trương, không biết Diệp thiếu hiệp đối phó như thế nào với Bắc Minh Huy, tên Bắc Minh Huy này quả khó đối phó, thương kia rất thần tốc, thật là đáng sợ!

- Phải, không phải mãnh long không quá giang, Bắc Minh Huy đến khẳng định đã có chuẩn bị.

Mọi người nhao nhao bàn tán, ánh mắt tụ tập trên người Diệp Trần.

- Ngươi là Diệp Trần!

Thần sắc Bắc Minh Huy có chút ngưng trọng, tuy hắn lựa chọn khiêu chiến Diệp Trần trước, là cho rằng Diệp Trần dễ đối phó hơn Độc Cô Tuyệt, nhưng cũng chỉ là cho rằng mà thôi, chứ không thể xác định, cẩn thận một chút vẫn hơn.

Diệp Trần nói:

- Không sai.

- Vậy thì tốt, Bắc Minh Huy ta tại đây khiêu chiến với ngươi, không biết ngươi có dám ứng chiến hay không.

Bắc Minh Huy đáp xuống mặt đất, nắm Ngân Giao trường thương trên tay.

- Ngươi có thể bảy chiêu đánh bại Lam Tà Tình, thực lực có lẽ không tệ, ta đáp ứng cùng ngươi đánh một trận.

Thực lực có lẽ không tệ?

Trên mặt Bắc Minh Huyên hiện lên vẻ tức giận, hắn cảm giác Diệp Trần quá cuồng vọng rồi, chẳng lẽ hắn cho rằng có thể dễ dàng chiến thắng mình sao?

- Bớt sàm ngôn, chiến đi!

Ngân Giao trường thương chỉ xéo mặt đất, chiến ý Bắc Minh Huy sôi trào, từ trường thương phát ra từng đạo thương ý, vô ảnh vô hình, tựa hồ lúc nào cũng có thể xuất ra thương chiêu, toàn thân đều không có sơ hở, khí tức mạnh mẽ ác liệt phóng ra bốn phía, tung hoành vô cùng.