Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 600: Tam giai linh khu, tử y nữ tử

Xuỳ xuỳ xuỳ

Nhất cử nhất động của Diệp Trần, trên người đều có kim quang lưu chuyển, đây là hiện tượng mà chỉ khi đạt đến cảnh giới cực kì cao thâm mới có.

- Kim diệu chấn sát kiếm.

Hai ngón tay chập làm một, Diệp Trần lấy tay làm kiếm, một chỉ lăng không quét qua.

Binh

Một khối sóng kim sắc chói mắt phi trảm, mép của nó có hình trạng giống như răng cưa, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, luyện võ tràng nứt ra một đường lớn, hai đầu nhỏ, ở giữa lớn, như một con thoi, không giống như kim diệu chấn sát kiếm thường ngày.

- Mười ba thành hoả hầu sắp đến cực hạn rồi.

Lĩnh ngộ áo nghĩa, cho dù động dụng chân nguyên và ý chí, áo nghĩa cũng sẽ hút nguyên khí thiên địa gần đó, thi triển kim chi áo nghĩa, sẽ hút kim nguyên khí trong thiên địa, uy lực bất tục, cho nên, dù Diệp Trần hết sạch chân nguyên, ý chí không còn, chí ít cũng tương đương Bão Nguyên Cảnh võ giả.

Hít một hơi thật sâu, Diệp Trần dừng động tác.

- Thời gian ba ngày, cuối cùng cũng tiêu hoá hết toàn bộ lĩnh ngộ, chuyển hoá thành kim chi áo nghĩa thực sự, bây giờ có thể luyện hoá long huyết thảo và long cốt ngọc tuý.

Diệp Trần tổng cộng có tám gốc Long huyết thảo và một viên Long cốt ngọc tuý, tám gốc Long huyết thảo có thể luyện hoá ra tám sợi Long chi lực, một viên Long cốt ngọc tuý chỉ cao không thấp, chí ít có thể luyện hoá ra ba bốn sợi long chi lực, cộng lại là hơn mười sợi long chi lực, có chút khả quan.

- Một sợi Long chi lực có thể tăng gia năm ngàn cân khí lực, cộng thêm Long chi lực vốn có, tổng cộng là trên hai mươi lăm vạn cân khí lực.

Ở một mật thất trong trang viên, Diệp Trần đang khoanh chân trên một thạch đài luyện hoá Long huyết thảo.

Lần đầu luyện hoá Long huyết thảo ở Bảo Hà Đảo, có được một sợi Long chi lực, Long chi lực nuốt chửng khí lực vốn có của Diệp Trần, nâng nó lên hai mươi vạn cân, bởi vì khí lực trước đây của hắn đã là mười lăm vạn cân, bây giờ luyện hoá ra luồng Long chi lực thứ hai, nhưng không có khí lực cho nó nuốt, cho nên chỉ có thể tăng thêm khoảng năm vạn cân, cộng lại là trên hai mươi vạn cân.

- Không đúng, một sợi Long chi lực có thể gia tăng năm vạn cân, nếu như có đủ Long huyết thảo, không phải khí lực sẽ tăng lên trên một trăm vạn cân sao, có chút không đúng, cơ thể con người chắc phải có cực hạn của mình, không thể gia tăng mãi như thế được.

Nghĩ đến đây, Diệp Trần có chút cẩn trọng hơn.

- Long chi lực do Long huyết thảo luyện hoá ra chỉ là khí lực đơn thuần, không có tính chất phụ trợ khác, Long cốt ngọc tuý trừ có thể luyện hoá ra Long chi lực, còn có thể khiến bề mặt da thịt ngưng tụ ra tầng long cốt phòng ngự, thêm một hiệu quả phòng ngự, cũng được, tạm thời không luyện hoá Long huyết thảo nữa, luyện hoá Long cốt ngọc tuý trước rồi nói.

Long cốt ngọc tuý không dùng để nuốt, chỉ cần hút năng lượng trong đó là được, hai tay đặt trên đan điền, Diệp Trần nắm chặt Long cốt ngọc tuý, từ từ vận chuyển chân nguyên, hút năng lượng bên trong, năng lượng ẩn hàm trong Long cốt ngọc tuý lớn hơn Long huyết thảo rất nhiều lần, dào dạt như sông Hoàng Hà, cuồn cuộn như sóng, thuận theo kinh mạch trong cánh tay Diệp Trần quán chú vào trong cơ thể, thậm chí còn có thể nghe thấy những tiếng dào dạt.

- Năng lượng hùng hậu quá!

Diệp Trần hít một hơi thật sâu, tăng cường tốc độ luyện hoá năng lượng Long cốt ngọc tuý

Không biết qua bao nhiêu thời gian, bên ngoài cơ thể Diệp Trần nổi lên một tầng thanh quang nồng đậm, thanh như có có hào quang, trong suốt lấp lánh, thuần tuý vô cùng.

- Không ổn, khí lực gia tăng lên ba mươi vạn cân là không thể gia tăng được nữa, không lẽ đây đã là cực hạn của cơ thể mình, chỉ có thể sở hữu từng ấy khí lực, năng lượng Long cốt ngọc tuý đều đang nằm trong cơ thể, vậy ma chỉ luyện hoá được hai ba phần mà thôi, những thứ khác đều lãng phí.

Long cốt ngọc tuý giá trị quá lớn, chỉ luyện hoá hai ba phần năng lượng, lãng phí bảy tám phẩn chắc chắn nói ra sẽ bị người ta mắng cho một trận.

Nội liễm tâm thần, Diệp Trần tiếp tục tăng năng lượng, định đột phá cực hạn.

Một canh giờ

Hai canh giờ

Đúng ba canh giờ, khí lực Diệp Trần vẫn chỉ dừng ở ba mươi vạn cân, không thể tăng lên, năng lượng Long cốt ngọc tuý sôi lên như nước, không ngừng cuồn cuộn trong cơ thể Diệp Trần, nếu như không kịp luyện hoá thành Long chi lực, rất có khả năng Diệp Trần sẽ nổ tung mà chết, hoặc là trùng phá chân nguyên phong toả, tiêu tán vào thiên địa. Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện

Lại qua hai canh giờ nữa, bên ngoài bây giờ đã là canh ba.

- Đột phá cho ta.

Lốp bốp

Những âm thanh như tiếng đậu nổ vang lên, một vòng khí kình vô hình từ trên cơ thể Diệp Trần khuếch tán ra ngoài, tạo thành những vòng lượn sóng, đồng thời, bề mặt da dẻ Diệp Trần cũng ánh lên tinh mang hồng sắc lấp lánh, đến lông tóc, ngũ quan và y phục cũng bị nhuộm thành màu đỏ, chẳng khác gì một bức tượng ngọc thanh hồng sắc.

- Tam giai Linh khu, thành.

Phẩm giai Linh khu đại diện cho cường độ thể chất của một con người, không liên quan gì đến khí lực, cho nên, cơ thể Diệp Trần bỗng chốc từ nhị giai tăng lên tam giai, cường độ thể chất tiến lên một đẳng cấp mới, có thể sở hữu rất nhiều khí lực, giống như bảo kiếm bình thường chỉ có thể gánh chịu chân khí của Bão Nguyên Cảnh võ giả, nếu như Tinh Cực Cảnh cường giả tiếp tục dùng bảo kiếm bình thường, không cẩn thận sẽ khiến bảo kiếm vỡ nát, bây giờ thân thể Diệp Trần trưởng thành đến tam giai, cường độ gia tăng, có thể sở hữu nhiều Long chi lực hơn, không cần lo lắng sẽ không chịu nổi nữa.

Có đột phá, năng lượng Long cốt ngọc tuý còn lại lần lượt bị luyện hoá thành Long chi lực, dung nhập vào xương cốt tế bào Diệp Trần, ngấm sâu vào trong cơ thể, biến thành năng lượng bản thân, nhưng, tam giai linh khu cũng có cực hạn, cùng lắm chỉ có thể sở hữu bốn mươi vạn cân khí lực.

Đến bốn mươi vạn cân linh khí, năng lượng Long cốt ngọc tuý vẫn còn một nửa, cũng chính là nói, một nửa này chỉ có thể lãng phí, trừ phi Diệp Trần có thể tiếp tục nâng cao phẩm giai cơ thể, nhưng phẩm giai cơ thể sao có thể liên tục tấn thăng trong một thời gian ngắn.

- Xem ra, thiên phú cơ thể mình cũng giống như thiên tài bình thường, lúc không có thành tựu, cực hạn thân thể là mươi vạn cân khí lực, nhất giai linh khu cực hạn là hai mươi vạn cân, nhị giai là ba mươi vạn cân, tam giai là bốn mươi vạn cân, đây là tiêu chuẩn của đại bộ phận người, đổi thành Sở Trung Thiên vậy thì càng đáng sợ, đối phương vẫn là Tinh Cực Cảnh cường giả, cường độ thể chất tương đương nhị gia linh khu thậm chí nhị giai linh khu đỉnh phong.

Đều nói thiên phú dị bẩm, rất rõ ràng, Diệp Trần không phải thiên phú dị bẩm, thiên phú thân thể chỉ là bình thường, không phải thể chất đặc thù.

- Để thử Long cốt phòng ngự xem nào.

Diệp Trần không biết long cốt phòng ngự là gì, chỉ là vô thức kéo căng cơ thể, thôi động Long chi lực, rắc, trong Long chi lực tựa hồ có một loại thuộc tính giống xương cốt, lúc nó vận chuyển đến bề mặt da dẻ Diệp Trần, lập tức ngưng luyện, hình thành một tầng cổ chất bạch sắc mỏng, bề mặt tầng cổ chất ánh lên hào quang thanh hồng nhàn nhạt.

Ba

Diệp Trần dùng toàn lực chỉ lên cánh tay mình, một thứ âm thanh giống như vật cứng va chạm vang lên.

- Chân nguyên hộ thể vẫn rất cường hãn, nhưng sẽ tiêu hao Long chi lực.

Đứng bật dậy, Diệp Trần thổ ra một ngụm khí, khí tức kéo dài, một luồng uy áp nhàn nhạt khuếch tán, hình giống Băng giao long uy.

- Vẫn còn bảy gốc long chi thảo nữa chưa dùng đến, cũng được, chủ tu của mình không phải khí lực, chỉ cần không thua kém người khác là được, bọn Yến Phượng Phượng Hải Vô Nhai có lẽ chỉ có thể luyện hoá một chút Long huyết thảo, số còn lại chắc cất đi, làm tài phú cá nhân, lúc nào cần thiết có thể lấy vật đổi vật.

...

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Trần dồn toàn bộ tinh lực lên Thiên lôi kiếm

Một tháng sau, cuối cùng hắn cũng đạt đến cảnh giới viên mãn, kiếm đâm ra, như cỏ non mùa xuân, không bắt mắt, nhưng có thể trưởng thành rất nhanh, kiếm kình liên miên, dùng chín phần lực, để lại một phần, một phần còn lại có tác dụng gắn kết, khiến kiếm tốc không ngừng tăng gia.

Thiên lôi kiếm cũng đạt đến mười một thành hoả hầu.

Thiên lôi kiếm là kiếm chiêu do Diệp Trần tự sáng tạo, ban đầu đúng là khá khó khăn, tiến bộ chậm chạp, từ sau khi Diệp Trần đạt đến Linh Hải Cảnh, Thiên lôi kiếm tham ngộ dần dần tăng tốc, giống như một toà lâu đài cao chọc trời, lĩnh ngộ áo nghĩa võ học của người khác, giống như người ta đã xây sẵn nền móng, còn sáng tạo áo nghĩa võ học của riêng mình là tự mình xây dựng nền móng, ban đầu, sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng sau này, lợi ích từ việc tự xây dựng nền móng mới dần dần xuất hiện, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng thuận buồm xuôi gió.

Quan trọng nhất là, thứ do mình sáng tạo ra chắc chắn là thứ thích hợp nhất với mình.

Hôm đó, Diệp Trần mới từ Thái Cực Thiên xuống.

Ba

Đột nhiên, một miếng ngọc bài trong linh giới trữ vật vỡ vụn.

Thò tay lấy miếng ngọc bài, Diệp Trần mỉm cười,

- Mộ Dung cuối cùng cũng đột phá Linh Hải Cảnh, đến Thiên Võ Vực này.

Miếng ngọc bài này là ngọc bài mẫu trong tử mẫu cảm ứng ngọc bài, trong tay Mộ Dung Khuynh Thành có một miếng ngọc bài tử, nghiền nát ngọc bài tử, ngọc bài mẫu cũng sẽ sản sinh cảm ứng, tự động vỡ.

- Mộ Dung từng nói với ta, đợi nàng đột phá, sẽ đến Thiên Võ Vực Tây Lăng Thành đợi ta, bây giờ có lẽ đang ở đó.

Trả trang viên, Diệp Trần cưỡi lên khôi lỗi phi hành, bay về phía Tây Lăng Thành.

...

Tây Lăng Thành, một thành phố gần quần vực phía Nam Thiên Võ Vực.

Trong thành có tửu lầu Tây Lăng, là một trong hai tửu lầu đại diện cho Tây Lăng Thành, thường xuyên đón tiếp cường giả nổi tiếng.

Tầng năm Tây Lăng tửu lầu.

Trong đại đường.

Một nữ tử thân khoác tử y, mặt che mạng mỏng đang ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ khoan khoái thưởng thức bữa trà chiều của mình.

- Khí chất đặc biệt quá, không biết khuôn mặt sau tấm mạng mỏng kia ra sao.

- Khẳng định không tệ, không biết ai là người may mắn nhìn thấy tướng mạo nàng.

Trong lúc chúng nhân nhao nhao nghị luận, từ trong gian phòng bao bên cạnh bước ra hai người, người bên trái là một thanh niên tuấn mỹ tóc đen, thân khoác bì giáp lục sắc, người bên phải tóc muối tiêu, lưng đeo một thanh chiến đao, là Đoạn Lãnh Nhai và Lâm Khô.

- Ý, không ngờ có thể nhìn thấy hàng thượng đẳng ở đây.

Đoạn Lãnh Nhai cười cười, đi về phía tử y nữ tử.

- Vị cô nương này, tại hạ Đoạn Lãnh Nhai, không biết quý danh?

Đoạn lãnh Nhai mỉm cười nhìn tử y nữ tử, linh hồn lực kín đáo xuyên qua tấm mạng che mặt, định chiêm ngưỡng chân dung.

- Các hạ làm thế, thất lễ quá đấy.

Tử y nữ tử thôi động linh hồn lực, cắt đứt sự tra xét của đối phương.

Lâm Khô nói:

- Đoạn huynh muốn kết bạn với nàng, hình như đây là lần đầu tiên nàng đến Thiên Võ Vực, có lẽ vẫn chưa rõ đường, chúng ta có thể đưa nàng đi.

- Không cần, bạn của ta sẽ đưa ta đi.

- Bạn của nàng, ta cũng hi vọng được gặp bạn nàng, có lẽ hắn biết ta là ai, chúng ta có thể ngồi đây chứ.

Đoạn Lãnh Nhai thấy tử y nữ tử chỉ là tu vi Linh Hải Cảnh trung kì thì chắc bạn nàng cũng chẳng mạnh mẽ gì cho cam, nói đoạn, ngồi xuống đối diện tử y nữ tử.

Tử y nữ tử nhíu mày, đứng dậy nói:

- Xin lỗi, ta còn có việc, cáo từ trước.

- Đi vậy sao.

Đoạn Lãnh Nhai có chút không vui.

Lâm Khô đứng chặn trước mặt Mộ Dung Khuynh Thành.

Binh

Tử y nữ tử đọ quyền với Lâm Khô, ai bên bất phân thắng bại.

- Hay lắm.

Đoạn Lãnh Nhai chẳng để tâm, Lâm Khô giỏi về đao pháp, hơn nữa hai bên chỉ mới thăm dò, đương nhiên, thực lực của tử y nữ tử đúng là không tệ.

- Muốn đi, được, nhưng cho chúng ta nhìn mặt nàng đã.

Đột nhiên, thân hình Đoạn Lãnh Nhai hơi động, giơ tay về phía khuôn mặt tử y nữ tử, luồn bàn tay xuống dưới tấm mạng đen, hắn muốn xem, đối phương tướng mạo thế nào, từ ngoài nhìn vào, chỉ có thể nhìn thấy đường nét mờ mờ.

Chúng nhân lắc lắc đầu, tiếc thay cho tử y nữ tử, Đoạn Lãnh Nhai cực háo sắc, nữ nhân bị hắn để ý, rất ít người thoát thân, rõ ràng, hắn đang hiếu kì về dung mạo của tử y nữ tử, chưa nhìn thấy thì chưa cam lòng.

Ba

Tử Y nữ tử tốc độ cực nhanh, thân hình ngửa ra sau, giống như quỷ mị, xuyên qua cửa sổ, ra khỏi Tây Lăng tửu lầu.

Đoạn Lãnh Nhai hừ lạnh một tiếng,

- Nữ nhân ta muốn, không ai có thể chạy thoát.

Sưu

Nhiệt độ trong đại đường đột nhiên giảm mạnh, Đoạn Lãnh Nhai hoá thành một luồng hàn phong đuổi theo.

- Nữ tử này không thể nhìn thấy tướng mạo, nhưng luận về khí chất thì có một loại cuốn huốn kỳ dị, khác với khí chất của Đạm Đài Minh Nguyệt, mỗi người một vẻ, thảo nào Đoạn Lãnh Nhai có điểm thất thố.

Lâm Khô kỳ thực cũng có chút động tâm, bởi vì hắn tìm hiểu chính là áo nghĩa khô nuy, hắn đã lâu không có động ý niệm tình yêu nam nữ trong đầu.

Vù!

Thân hình chợt lóe, Lâm Khô vọt ra khỏi tửu lâu.

Không trung bên ngoài tửu lâu, nữ tử áo tím lăng không đứng đó, gió lay tả áo, mái tóc dài theo ống tay áo mà nhẹ nhàng lay động.

Đối diện ở khoảng cách năm mươi bước, Hàn Phong ngưng tụ hình người, Đoạn Lãnh Nhai cười nói:

- Cô nương hà tất phải cự tuyệt người ngoài nghìn dặm như vậy, ta chỉ là muốn nhìn hình dạng mà thôi, yên tâm, chỉ cần nhìn qua dung mạo thật của ngươi, ta lập tức sẽ đi, không nói hai lời.