Diệp Trần từ bên ngoài đi đến. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
- Diệp Trần!
Ba người nhìn qua.
Diệp Trần cười nói
- Bá phụ, Mộ Dung, Vô ảnh độc trên người bá mẫu có lẽ có biện pháp giải cứu đấy!
- Có biện pháp!
Mộ Dung Chỉ Thủy và Mộ Dung Khuynh Thành con mắt sáng ngời, bọn hắn mặc dù biết thế gian này không có độc không giải được, nhưng nhân lực có hạn, hi vọng xa vời, hiện tại Diệp Trần không thể nghi ngờ đã mang đến cho bọn hắn một tia hy vọng, dù hi vọng này còn không biết có thể trở thành thất vọng hay không.
- Có biện pháp nào?
Mộ Dung Chỉ Thủy chờ mong nói.
Diệp Trần nói
- Sáng sớm ngày mai, ta sẽ lên đường tiến về Phượng Minh sơn Thiên Võ vực, mời Huyền Hậu tới cứu trị bá mẫu, ta nghĩ lấy năng lực của Huyền Hậu, hy vọng có thể cứu trị là rất lớn, nếu không được thì cũng có thể trì hoãn thời gian phát tác của vô ảnh độc, để cho ta có thời gian tìm kiếm tài liệu luyện chế giải dược.
- Mời Huyền Hậu tới cứu Như Tuệ!
Mộ Dung Chỉ Thủy lắp bắp kinh hãi, Huyền Hậu đối với Nhân Ma gia tộc rất chiếu cố, bất quá cũng không hạn chế ở riêng Mộ Dung gia tộc, cho dù là nữ nhi Khuynh Th Huyền Diệu Châu, cũng chỉ sai hai người đưa tới, không tự mình tới đây. Có thể nàng chỉ xem Khuynh Thành như thiên tài có thể bồi dưỡng được, không giống như Long Vương ncoi trọng hư vậy Diệp Trần, dù sao thế gian này có mấy Diệp Trần, chứ đương nhiên, nếu hật sự không có biện pháp, bọn hắn chỉ có thể để khuynh thành đi tìm Huyền Hậu thôi.
Hiện tại Diệp Trần nói muốn đi tìm Huyền Hậu, không thể nghi ngờ đã khiến hy vọng tăng nhiều, thành tựu trước mắt của Diệp Trần vẫn kinh thế hãi tục như thế, cũng đã qua vài năm rồi, không có ai không coi trọng hắn, hắn rất có thể trở thànhKiếm Vương, thậm chí Kiếm Hoàng tương lai.
- Đúng vậy, Long Vương trước mắt đang bế quan, Trương điện chủ bảo ta đi tìm Huyền Hậu. "
Diệp Trần gật gật đầu.
- Vậy nhìn nhờ vào ngươi, đúng rồi, ta cùng đi với ngươi.
Mộ Dung Chỉ Thủy nghĩ đến Diệp Trần cũng là cái đích cho mọi người chỉ trích, có chút lo lắng nói với hắn, không chừng sẽ có người âm thầm đánh lén cũng không biết được..
Diệp Trần lắc đầu nói
- Bá phụ, ngươi ở chỗ này với bá mẫu đi! Mình ta là đủ rồi.
Kỳ thật hắn lo lắng không cứu được Tô Như Tuệ, nếu như không cứu được thì khoảng thời gian này sẽ là thời gian gặp nhau cuối cùng của Tô Như Tuệ và Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Diệp Trần, ngươi cẩn thận một chút.
Cảnh giới trước mắt của Mộ Dung Khuynh Thành vẫn là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cùng đi với Diệp Trần sẽ chỉ trì hoãn thêm thôi, trong nội tâm nàng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tiến vào Linh Hải Cảnh trong thời gian ngắn, nếu không khoảng cách của nàng và Diệp Trần sẽ chỉ ngày càng cách xa thôi, cũng không bảo hộ được gia tộc nữa.
- Ta biết rồi.
Diệp Trần cho Mộ Dung Khuynh Thành một ánh mắt yên tâm
Lần đi Phượng Minh Sơn Thiên Vũ Vực, có lộ trình hơn bảy trăm ngàn dặm, dù là ngồi trên phi hành khôi lỗi, bay cả ngày lẫn đêm, cũng phải mất mười ngày, nếu như là trước đây, hơn mười ngày đối với hắn mà nói cũng không coi vào đâu, nhưng hiện giờ, dùng nhiều một ngày thời gian, Tô Như Tuệ liền nhiều thêm một phần nguy hiểm.
Bên trên vân hải, phi hành khôi lỗi hình chim đại bàng giương cánh bắn đi, một lần hô hấp liền bay xa được sáu bảy dặm, ở phần đuôi kéo ra một đạo khí lưu thẳng tắp như đao.
Xếp bằng ở phần lưng phi hành khôi lỗi, Diệp Trần không có tâm tình nào nhìn phong cảnh hai bên vân hải, chuyên tâm tu luyện.
Đánh một trận với Vũ Văn Liệt, đối phương mang đến cho hắn áp lực rất lớn, mà ở trong áp lực khổng lồ này, tinh khí thần của hắn đều đã có đột phá, lợi hại như kiếm, lợi hại như kim, lâm trận tìm hiểu được tinh túy của Kim chi áo nghĩa, thoáng cái đã tăng Kim Diệu Chấn Sát Kiếm từ chín thành hỏa hầu lên đến mười thành, triệt để viên mãn.
Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đại thành luận uy lực không dưới Phá Hư Chỉ, nếu như là do Lôi kiếp kiếm thi triển, uy lực so với Phá Hư Chỉ phải lớn hơn nhiều, là sát thủ gian danh phủ kì thực, bất quá át chủ bài lớn nhất bị bại lộ ra, thực lực của hắn đã bị nhìn thấy rõ ràng, không có bí mật đáng nói nữa.
Việc này đối với Diệp Trần mà nói, là một chuyện rất nguy hiểm, nói không chừng đã có người âm thầm điều tra qua thực lực của hắn, sau đó phái người phục giết hắn rồi.
Cho nên, Kim Diệu Chấn Sát Kiếm đại thành tuy rằng là chuyện tốt, nhưng cũng không thể tự mãn, tự mãn chính là dấu hiệu của thất bại, vận khí còn có thể vãn hồi được chứ vận khí không tốt chính là vẫn lạc, trở thành một vì sao rơi trong phần đông thiên tài trên Chân Linh đại lục, tuy rằng chói mắt, nhưng chỉ được trong giây lát.
Phá Hư Chỉ trong thời gian ngắn khẳng định không cách nào tăng lên, theo một bước từ không gian ý cảnh đến không gian áo nghĩa, độ khó liền hơn xa tưởng tượng, chỉ sợ không hề đơn giản hơn tu luyện Kim Diệu Chấn Sát Kiếm tới viên mãn chút nào, bất quá nếu có thể tiến vào chỗ sâu trong hư không, quan sát không gian chi lực trong khoảng cách gần lại là chuyện khác.
- Sinh Sinh Bất Tức với tư cách là áo nghĩa kiếm chiêu tiến giai của Thanh Liên kiếm pháp, độ tinh diệu của nó có chút không tầm thường, một kiếm đâm ra, có thể cách không gia tốc, khiến kiếm tốc thực tế nhanh đến hơn xa kiếm tốc mắt thường có thể thấy được, khiến cho đối phương không có thời gian để phản ứng.
- Chỉ là Sinh Sinh Bất Tức tinh diệu có thừa, nhưng uy lực lại có chút không đủ, với tư cách là sát thủ giản thì có chút khiếm khuyết, về mặt kiếm chiêu, ngoại trừ Kim Diệu Chấn Sát Kiếm, chỉ có Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức, Thiên Lôi Thiết là có tư cách sát thủ giản, hai chiêu này một chính một phản, điệp gia cùng một chỗ, uy lực tăng lên gấp mấy lần, dưới tình huống bảy thành hỏa hầu hai chiêu điệp gia đuổi thẳng đến Kim Diệu Chấn Sát Kiếm chín thành hỏa hầu, nếu như có thể đạt tới tám thành hỏa hầu, phỏng chừng còn hơn xa Kim Diệu Chấn Sát Kiếm viên mãn, trở thành đệ nhất sát thủ giản.
Trong đầu sơ lược qua những kiếm chiêu của mình một lần, Diệp Trần đã có quyết định, kế tiếp, nên toàn lực đột phát Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức Thiên Lôi Thiết, đương nhiên, không phải là nói buông tha cho những kiếm chiêu khác, mà là đặt trọng tâm vào hai chiêu này thôi.
- Thiên Lôi Thiết là do ta tự nghĩ ra, bắt đầu tìm hiểu có chút phiền toái, không có một con đường rõ ràng, toàn bộ đều dựa vào tự mình tìm tòi, bất quá tiềm lực của hai chiêu này cũng đủ, đáng giá để hi sinh thời gian, xem thử trong mười ngày này có thể tìm hiểu được chút gì đó không!
Bất tri bất giác, phi hành khôi lỗi chở Diệp Trần triệt để rời xa Cổ Phong thành.
- Hắc hắc, có thể hạ thủ rồi!
Phía sau phi hành khôi lỗi ngoài trăm dặm, một đạo hắc sắc thân ảnh đột nhiên gia tốc, từ gấp 10 lần vận tốc âm thanh nâng lên đến gấp 20 lần vận tốc âm thành, gia tốc lập tức khiến cho không khí bốn phương không chịu nổi cổ áp lực này, ầm ầm bạo liệt, một vòng không gian gợn sóng hoàn mỹ bắn ra.
Tám mươi dặm!
Năm mươi dặm!
Mười dặm!
- Tiểu tử, dừng lại cho ta!
Đuổi tới ngoài mười dặm, hắc sắc thân ảnh được bao trong lưu quang thò tay ra, cái tay này hung hăng nắm lại, hướng về phương vị Diệp Trần hung hắn nện một cái.
- Thu!
Diệp Trần cũng không quay đầu lại, thân thể lăng không nhảy lên, phi hành khôi lỗi phía dưới hóa thành một vòng ảo ảnh, biến mất tại nguyên chỗ, sau một khắc, không gian lắc lư, trong hư không lưu lại một dấu quyền mơ hồ, phảng phất khắc vào trong hư không, cực kỳ bá đạo.
Lăng không quay người, Diệp Trần nhìn về phía hắc sắc thân ảnh nhanh chóng đến gần, mỉa mai nói:
- Chờ tới bây giờ mới xuống tay, làm khó ngươi rồi.
- Ngươi biết?
Người đến trên mặt đeo mặt nạ màu đen, mặt nạ có ngăn công hiệu ngăn cách linh hồn lực dò xét, giờ phút này ngữ khí của hắn có chút kinh ngạc.
- Đoán được.
Đổng tử Diệp Trần nổi lên một tia màu bạc sáng bóng, linh hồn lực vô hình xuyên thấu qua mặt nạ màu đen, thấy được khuôn mặt thật của người đến.
- Quả nhiên, là một trong những gã Tông sư Linh Hải Cảnh đến Vũ Văn gia tộc chúc mừng, tựa hồ gọi Bá Quyền Tông, người đơn độc, không môn không phái, mấy năm gần đây mới đến Cổ Lam vực, có giao hảo với Đại trưởng lão Vũ Văn Kim của Vũ Văn gia tộc, người này am hiểu quyền pháp, quyền pháp bá đạo, cố danh xưng là Bá Quyền Tông.
Tông sư Linh Hải Cảnh ngày đó tới Vũ Văn gia tộc có tất cả bảy tên, Cổ Lam phái một tên, tất cả các đại tông môn khác ba tên, Diêu Nhất Phong một tên, Mộ Dung Chỉ Thủy một tên, còn lại là Bá Quyền Tông này, ngoại trừ Diêu Nhất Phong và Mộ Dung Chỉ Thủy ra, tư liệu về năm người khác Diệp Trần cũng có một chút.
- Ngươi đã đoán đúng, bất quá không có thưởng!
Con mắt lộ ra ngoài của Bá quyền tông phóng ra sát khí sâm lãnh như đao, thực lực của Diệp Trần và Vũ Văn Liệt không khác lắm, cầm bán cực phẩm bảo kiếm cũng chỉ cao hơn một đường, mà thực lực của hắn và Vũ Văn Kim tương đương, một tay Độc Cô Phách Quyền càng bá đạo phi phàm, chuyên phá hộ thể Chân Nguyên, cho nên trong mắt hắn, Diệp Trần đã là một người chết, giết hắn đi, tài phú của đối phương và bán cực phẩm bảo kiếm đều là của hắn
- Không có thưởng cho ta cũng không sao, nhưng ngươi nhất định phải có ban thưởng, bằng không chẳng phải là để ngươi chạy không một chuyến sao.
Diệp Trần vẻ mặt lạnh nhạt.
- Muốn chết!
Bá quyền tông giận dữ quát một tiếng, thân hình lao xuống, đánh một quyền ra ngoài.
Một quyền này đơn giản đến cực điểm, không chút hoa lệ, nhưng là rơi vào trên tay bá quyền tông, một quyền này liền trở nên không hề bình thường, quyền ý bá đạo xuyên qua vân hải, một đường thông suốt.
Diệp Trần biến sắc, không khí bốn phía dưới sự bao phủ của quyền ý, trở nên bắt đầu dính lại, phảng phất hư không đều bị định trụ.
- Nhất chỉ phá hư!
Diệp Trần điểm một chỉ ra ngoài, ngón tay màu xanh đi đến đâu, không khí nơi đó liền tan rả, phảng phất tuyết xuân gặp phải liệt nhật vậy, bị hòa tan tất cả.
Phanh!
Ngón tay màu xanh đụng vào quyền ảnh bá đạo, không gian gợn sóng rung động lắc lư, một mảnh mơ hồ, ngay cả linh hồn lực cũng bị trở ngại thật lớn.
- Hoàng Long Phong Cấm đại pháp!
Đánh ra một chỉ, Diệp Trần đột nhiên lấy ra một khỏa quang cầu màu vàng, quang cầu màu vàng lơ lửng trước ngực, Diệp Trần hai tay kết ấn thành thạo, theo hắn kết ấn, bên trong quang cầu màu vàng có lưu quang thâm trần sắc nhúc nhích, phảng phất một đầu Nộ Lonh ngủ đông vậy.
Ông!
Quang cầu màu vang run lên, một đầu Hoàng Long hư ảnh phá cầu mà ra, bỏ qua khí kình hỗn loạn giữa hai người, trực tiếp xuyên thẳng đến trên đỉnh đầu bá quyền tông, Hoàng Long hư ảnh rủ đuôi xuống, đầu lâu ngẩng lên, giương nanh múa vuốt, giống như một đồ đằng.
- Ah! Hoàng Long Phong Cấm đại pháp!
Bá quyền tông đã tiếp cận Diệp Trần trăm mét, nhìn thấy Hoàng Long hư ảnh, phảng phất như gặp phải quỷ, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
- Phong!
Diệp Trần không để cho đối phương bất cứ cơ hội nào, bàn tay kết ấn hoàn tất, trên Hoàng Long hư ảnh lập lòe mấy chục quang điểm, quang điểm sáng lên, Hoàng Long hư ảnh đột nhiên bị thu nhỏ lại, bỏ qua hộ thể Chân nguyên của bá quyền tông, thoáng cái chui vào trong thể nội hắn, quá trình đó chỉ có thể dùng tốc độ ánh sáng để hình dung.
- Không, Chân Nguyên của ta!
Bá quyền tông căn bản không nghĩ tới, Diệp Trần sẽ trong một đêm học xong Hoàng Long Phong Cấm đại pháp, càng đạt được đạo cụ Long Châu để thi triển Hoàng Long Phong Cấm đại pháp, nếu như hắn sớm biết Diệp Trần đã học xong Hoàng Long Phong Cấm đại pháp thì cho hắn thêm một lá gan nữa hắn cũng không dám đột kích Diệp Trần, cho dù tập sát, cũng phải giữ một khoảng cách, không để cho đối phương có cơ hội tập trung vị trí, Hoàng Long Phong Cấm đại pháp thế nhưng chính là bí mật bất truyền của Long Thần Thiên Cun, cũng là một nhân tố trọng yếu để Long Thần Thiên Cung có thể uy chấn thiên hạ.
- Diệp Trần, cho ta một cơ hội, ta sẽ lập tức ly khai, từ nay về sau không bao giờ khó xử ngươi nữa, bá quyền tông ta nói chuyện, tuyệt không đổi ý.
Dưới cực độ kinh hoảng, bá quyền tông thậm chí bại lộ cả thân phận của mình, nhưng việc này cũng không sao cả, có trọng yếu hơn so với tánh mạng của mình chứ.
Diệp Trần cười lạnh
- Nếu như ta bị ngươi bắt ngươi có bỏ qua không?
- Chỉ cần ngươi cởi bỏ Hoàng Long Phong Cấm đại pháp, ta nguyện ý vì ngươi làm trâu làm ngựa, có một cái Tông sư Linh Hải Cảnh làm nô tài cho ngươi, đây là chuyện mà rất nhiều thiên tài đều chưa từng có quan đấy.
Ngữ khí của Bá quyền tông cực kỳ thành khẩn, nhưng ở sâu trong đồng tử lại là một mảnh sát cơ, vốn đây là chuyện hắn đã nắm chắc, giờ hắn lại bị biến thành tù nhân, đây là chuyện hắn tuyệt đối không thể nào dễ dàng tha thứ được.
- Tốt, ta lập tức cởi bỏ cho ngươi!
Bàn chân giẫm trong hư không, Diệp Trần đi tới từng bước.
- Không!
Bá quyền tông sao lại không phát giác ra sát khí trên người Diệp Trần chứ, Chân Nguyên đã bị khóa cứng được thúc dục lên, lảo đảo thoát đi.
Xoẹt!
Diệp Trần đuổi theo đối phương luôn, hoàng kim kiếm đâm xuyên qua đầu hắn.
- Ta thật hận! "
Trước khi chết, mặt mũi Bá quyền tông tràn đầy vẻ không cam lòng.