- Biển người mênh mông, tìm một gia tộc thì dễ, nhưng tìm hai người quá khó khăn.
Người đội mũ rộng vành cầm đầu lắc đầu.
- Không gấp, nhiệm vụ lần này vội vàng, gia tộc còn chưa kịp phái ra Thanh Nhãn truy tung giả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ba ngày sau Thanh Nhãn truy tung giả sẽ đến, nếu có sự hỗ trợ của bọn hắn thì việc tìm ra người có Lục Đầu Xà huyết mạch cũng dễ dàng thôi.
- Thanh Nhãn truy tung giả cũng đến sao.
Mọi người hơi kinh ngạc.
- Ân!
Đột ngột, người đội mũ rộng vành cầm đầu nhíu màu.
- Làm sao vậy? Lục trưởng lão!
Người đội mũ rộng vành ở bên trái hỏi thăm.
- Không tốt, có người muốn công kích quán rượu.
Oanh!
Một đầu Thiềm Cáp cực lớn do tử vụ ngưng tụ thành đánh trúng quán rượu, bên ngoài cơ thể Thiềm Cáp tản dật ra tử vụ, cách rất xa, liền có người miệng sùi bọt mép, té trên mặt đất, mà khi quán rượu khi tiếp xúc với Thiềm Cáp liền bị hòa tan một khối lớn, tử khí sôi trào!
- Độc khí công kích!
Diệp Trần mặt sắc biến đổi, trường kiếm ra khỏi vỏ, chém một kiếm về phía Tử Vụ Thiềm Thừ.
Tử Vụ Thiềm Thừ bị phân thành hai nửa, bất quá rất nhanh lại hợp lại, há cái miệng lớn của mình ra, một cái lưỡi màu tím dài mấy chục thước được phun ra, đánh về phía Diệp Trần.
- Muốn chết!
Nhìn qua một mảng lớn người ngả rạp trong tửu lâu, Diệp Trần thần sắc âm trâm, kiếm trong tay dùng một tốc độ vượt qua cả tốc độ của thị giác chém ra, bóng kiếm tràn ngập.
Xuy xuy xuy xuy xuy xuy...
Tử Vụ Thiềm Thừ bị xoắn thành một mảnh sương mù mỏng manh, tan rả ra.
Nhưng sau một khắc, quán rượu bị tàn phá chợt vang lên tiếng kẽo kẹt, những người dựa vào cửa sổ nghẹn họng nhìn trân trối, nguyên lai không biết lúc nào, một đầu Tử Vụ Cự Xà khiến người ta sợ hãi đã bao lấy quán rượu, đang chuẩn bị quấn chặt thân thể, giết chết tất cả mọi người trong tửu lâu.
- Những độc khí này ngay cả Chân Nguyên đều có thể bị ăn mòn một cách dễ dàng, người nào lại ác độc như vậy, muốn bắt tất cả mọi người trong tửu lâu phải chôn cùng.
Diệp Trần không cần nghĩ cũng biết, người ra tay hẳn là người đánh lén mình lần trước, nhưng tiếc là lần trước không được chạm mắt, không thể tưởng được lần này hắn lại tìm tới cửa.
NGAO, NGAO, NGAO,...
Tiếng sói trung khủng bố vang lên, trong nhã phòng ở sâu nhất bộc phát ra một cổ khí lưu cuồng bạo, khí lưu đánh sụp vách tường, phóng xạ ra ra bốn phương tám hương, đánh bay Tử Vụ Cự Xà.
- Lại là một loại huyết mạch?
Diệp Trần chăm chú nhìn lại, nơi nhã phòng giờ còn lại một mảnh trống rỗng, bạo lộ trong tầm mắt chính là một đám người đầu đội mũ rộng vành, đám người này khí tức lành lạnh, ở sau lưng của bọn hắn hiện ra từng đạo cư lang hư ảnh, cự lang hư ảnh không giống với những yêu lang bình thường, con mắt thanh sắc khủng bố, bộ lông trắng như tuyết, đúng là Thanh Nhãn Bạch Lang trong truyền thuyết, Thanh Nhãn Bạch Lãng đã biến mất trên đại lục
- Đầu rồng thân thằn lằn hư ảnh, Tam đầu xà hư ảnh, Thanh nhãn bạch lang hư ảnh, những thứ này rốt cục là huyết mạch gì, sao lại cổ quái như thế chứ.
Diệp Trần chau mày, tin tức mà Chiến Vương đánh vào đầu hắn đại đa số là về tu luyện hoặc là những thứ có liên quan đến tu luyện, những tri thức khác cũng không nhiều lắm.
Độc khí công kích không dứt, Tử Vụ Cự Xà vừa bị đánh tan, lại xuất hiện vô số Tử Vụ Tri Chu khiến người khác lạnh cả gáy, Tử Vụ Tri Chu tốc độ cực nhanh, tám cái chân bò bò nhanh như thiểm điện, thậm chí có thể làm cho người ta sinh ra ảo giác, cho nên trong chốc lát, cả một tửu lâu ngoại trừ Diệp Trần, cũng chỉ còn lại đám người đầu đội mũ rộng vành kia, mà quán rượu cũng rất nhanh bị độc khí tràn ngập hòa tan.
Mất đi sự cản trở của vách tường, Diệp Trần và đám người đội mũ rộng vành bị bạo lộ ra.
- Súc sinh!
Trong cơ thể Diệp Trần bộc phát ra sát khí mãnh liệt, phóng măt nhìn lại, không chỉ quán rượu mà toàn bộ Thanh Thạch Trấn đều bị tử vụ bao phu, giống như là một mảnh khu vực tràn ngập tử vụ, linh hồn lực lan ra, trên đường phố, cư dân trong lầu, trong trà lâu, trong cửa hàng, người chết ngàn vạn, ngàn vạn cổ thi thể vốn bị ăn mòn thành bạch cốt, lại từ bạch cốt biến thành tro tàn, thủ đoạn độc ác, quả thật khiến cho người ta tức lộn ruột
Mà mục đích của tất cả những chuyện này cũng chỉ là để đối phó với mình.
- Vì đối phó một mình ta, lại tru diệt toàn bộ nhân khẩu của một trấn, các ngươi không tìm ta, ta cũng muốn tìm ra các ngươi.
Kiếm ý khủng bố phóng lên trờ, tử vụ bị xé mở ra một cái lỗ hổng lớn, Diệp Trần hai tay cầm kiếm, trùng trùng điệp điệp chém ra.
Cờ-rắc!
Thanh Thạch Trấn đột nhiên vỡ ra, tử vụ khu vực một phân thành hai.
Triển khai thân pháp, Diệp Trần theo thông đạo không có độc khí lao ra ngoài, chỉ có đến bên ngoài Thanh Thạch Trấn thì hắn mới tìm được người phóng độc thôi.
Bất quá ngay lúc hắn lướt đi được mấy chục thược, thông đạo lập tức bị lấp đầy, vô số Tử Vụ Ngô Công trùng kích tới, một mảnh lại một mảnh, giống như là thủy triểu vậy.
Diệp Trần thần sắc tỉnh táo, thân hình lăng không gập lại, đột phá lên phía trên.
Tê tê tê!
Phía trên cũng là tử lộ, một mảnh Tử Vụ Cự Xà dài hẹp chạy trong sương mù, rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp, giống như là thiên la địa võng vậy.
- Đây là trận pháp, chúng ta rời khỏi đây thôi.
Người đội mũ rộng vành cầm đầu nhận ra mục tiêu của người phóng độc chính là Diệp Trần, cho nên dập tắt ý định muốn giết người diệt khẩu, hắn không cho rằng Diệp Trần có thể chạy ra khỏi trận pháp tuyệt sát này được, đương nhiên, nếu người phóng độc không thức thời, ngay cả bọn hắn cũng muốn giết, vậy thì cũng đừng trách hắn phá hư chuyện tốt của đối phương.
- Sưu sưu!
Người đội mũ rộng vành có Bạch lang hư ảnh hộ thể, tốc độ cực nhanh, mà người phóng độc hiển nhiên cũng không làm ra lựa chọn ngu xuẩn, mở ra một cái lối đi cho bọn hắn.
- Chân Nguyên của một người không thể nào hùng hậu như vậy được, đây là trận pháp.
Diệp Trần không ngu ngốc, biết rõ mình đã bị trận pháp bao phủ, đột phá trận pháp có hai biện pháp, một là dùng lực phá xảo, nói cách khác, chính là dựa vào thực lực mang tính áp đảo phá vỡ trận pháp, không cần quan tâm đến thứ khác. Cách khác chính là lấy xảo phá xảo, trận pháp xảo diệu, người tìm ra phương pháp phá trận, tự nhiên càng xảo diệu hơn..
- Phía dưới!
Diệp Trần linh cơ khẽ động, bàn chân xoay tròn, giống như lưu quang trốn vào trong nền đất.
Bên ngoài Thanh Thạch Trấn bị tử vụ bao phủ, Ngũ Độc Quỷ Tướng cười lạnh.
- Chỗ sơ hở ở lòng đất ta há lại không biết, Ngũ Độc Đại Trận thế nhưng lại có thể xâm nhập xuống dưới lòng đất 10 km đấy, từ nay về sau phiến địa phương này sẽ trở thành tuyệt địa, trong vòng ngàn năm không có người nào ở được.
Vũ trưởng lão ở một bên nhìn về một phương hướng khác.
- Bọn hắn đã đến.
- Đám người kia không đơn giản, tựa hồ có được huyết mạch đáng sợ, có thể không gây thì tận lực không gây.
Ngũ Độc Quỷ Tướng đối với đám người đội mũ rộng vành hết sức kiêng kỵ, nếu không cũng sẽ không thả bọn họ đi ra, hắn sợ đối phương coi mình là địch nhân, tự nhiên đâm ngang.
Đám người kia đứng ngoài trăm mét.
Người đội mũ rộng vành cầm đầu đạm mạc nói:
- Hai vị hảo thủ đoạn, rõ ràng lại vô thanh vô tức bày xuống một tòa Ngũ Độc Đại Trận, độc chết người của cả một thôn trấn.
Ngũ Độc Quỷ Tướng một bên thúc dục trận pháp, một bên cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử kia có ân oán với ta, vì đối phó hắn, cũng không thể quản nhiều được, về phần các vị, đã đắc tội nhiều, mong các các vị đừng so đo.
- Hừ, ngươi nói không so đo thì không so đo sao, cũng quá dễ dàng nha!
Người đội mũ rộng vành đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng.
Vũ trưởng lão lắc đầu, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một kiện thượng phẩm Bảo Khí, ném tới, nói ra:
- Đây là bồi thường cho các ngươi.
Thò tay tiếp được thượng phẩm Bảo Khí, người đội mũ rộng vành cầm đầu huyết sôi trào một hồi, nguyên nhân cũng không phải là do thượng phẩm Bảo Khí tạo thành, mà là có đồ vật gì đó đang triệu hoán hắn, là Thanh Nhãn truy tung giả, bọn hắn đến sớm hơn ba ngày sao?
- Chúng ta đi!
Thu hồi thượng phẩm Bảo Khí, người cầm đầu không nói hai lời, xoay người ly khai.
Những người khác cũng cảm ứng được sự triệu hoán từ phương xa, nhanh đi theo phía sau hắn.
- Kỳ quái, bọn hắn giống như có chuyện thì phải?
Vũ trưởng lão lộ ra vẻ nghi hoặc.
Ngũ Độc Quỷ Tướng cười nói:
- Có việc là tốt nhất, tránh cho họ quấy rầy chúng ta, hiện giờ trời cũng giúp chúng ta, tiểu tử kia không còn lý do gì là không ngã xuống cả, đợi đến khí ta có được đồ vật đó, sẽ chế tạo hắn thành độc thi, chắc chắn sẽ rất thú vị.
- Thú hay không thú ta không biết, ta chỉ biết là, ngươi nếu không cố gắng thì sẽ không trói được hắn nữa đâu
Từ phương hướng của Vũ trưởng lão, rõ ràng có thể chứng kiến trong tử vụ khu vực có kiếm khí tung hoành, các loại độc vật như Cự Xà, Ngô Công cùng với Thiềm Thừ do độc khí ngưng kết thành đều nhao nhao bị chém đứt.
- Hắc hắc, Ngũ Độc Đại Trận cần có 625 khỏa kịch độc tinh thạch mới có thể bày ra, đây là do ta tổn hao thời gian mười năm mới có thể thu thập được, há có thể bị phá dễ dàng như vậy.
Tuy nói Ngũ Độc Quỷ Tướng rất có tự tin với Ngũ Độc Đại Trận, nhưng cũng không dám quá mức lãnh đạm, không ngừng thúc dục Chân Nguyên, cổ động độc vật do tử sắc độc khí ngưng kết thành công kích Diệp Trần, lợi dụng ưu thế số lượng để triệt tiêu ưu thế công kích của Diệp Trần.
Trong tử sắc khu vực.
Hộ thể Chân Nguyên của Diệp Trần không ngừng bị ăn mòn, tốc độ sói mòn của Chân Nguyên còn nhanh hơn nữa, hắn không phải là Đại năng Linh Hải Cảnh, Chân Nguyên không hùng hậu bằng cũng không tinh thuần bằng đối phương, mặc kệ chiến lực thế nào thì hắn về mặt Chân Nguyên phòng ngự quả thật đã lâm vào hoàn cảnh xấu không thể nghi ngờ. Đối mặt với tử sắc độc khí không chỗ nào không có này, việc duy nhất Diệp Trần có thể làm là dựa vào hộ thể Chân Nguyên để ngạnh kháng, sau đó nghĩ biện pháp đánh ra ngoài, về phần dùng xảo phá vỡ xảo, là chuyện không có khả năng, hắn đối với trận pháp không biết gì cả, nếu như có thể bị phá dễ dàng như vậy thì trận pháp cũng không phải là trận pháp rồi, chỉ bày ra cho thú vị sao?
- Dưới nền đất không được, thổ nhưỡng trải qua độc khí ăn mòn, sẽ ma sát với hộ thể Chân Nguyên, tiêu hao càng lớn, bầu trời cũng không được, nơi đó độc khí đậm đặc nhất, tựa hồ tất cả độc khí đều đang bốc lên, sau đó lại truyền xuống, xem ra chỉ có thể đột phá chính diện thôi.
Hạ quyết tâm, thanh sắc hộ thể Chân nguyên bên ngoài cơ thể Diệp Trần bắn ra một tầng kim quang, nguyên lai là hắn khởi động hiệu quả tăng phúc của thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí Kim Lưu Giáp, chợt, trường kiếm trong tay cho vào trong vỏ, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một bả trường kiếm phỉ lục sắc, thanh kiếm này là thượng phẩm bảo kiếm, là thứ hắn có được khi hắn đánh chết lam y kiếm khách ở vị diện chiến trường, vẫn một mực vô dụng.
Mặc trên người thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí, trên tay nắm lấy thượng phẩm trường kiếm, thực lực tổng hợp của Diệp Trần bạo tăng, dù là chống lại đại năng chân nhân cấp cũng có ba thành năm chắc có thể toàn thân trở ra.
Hô!
Chém ra một kiếm, vô số độc vật do tử vụ ngưng kết thành nát bấy, xuất hiện một vết kiếm thông đạo thẳng tắp.
- Thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí, thượng phẩm trường kiếm, tiểu từ này còn giàu hơn so với tưởng tượng của ta nữa.
Độc khí của tử vụ khu vực tương đương với tai mắt của Ngũ Độc Quỷ Tướng, cho nên mọi cử động của Diệp Trần đều nằm dưới sự giám thị của hắn, giờ phút này nhìn thấy Diệp Trần trang bị Bảo Khí loại tốt nhất, sắc mặt hắn trở nên âm ầm, Chân Nguyên thúc dục đến cực hạn, ở trong tử vụ khu vực ngưng kết ra từng nhánh độc vật tiến thẳng về phía Diệp Trần.
- Thanh Thạch Trấn cũng không lớn lắm, tử vụ khu vực so ra thì kém mê vụ cấm khu, ta trước tiên cứ dựa vào hộ thể Chân Nguyên sống sót qua một đoạn thời gian đã, sau đó phá vỡ trận pháp lao ra ngoài.
Trong mắt lập lòe ánh sáng lạnh, hộ thể Chân nguyên bên ngoài cơ thể Diệp Trần ngày càng dầy, càng ngày càng chắc chắn, sau đó thân hình mở ra, phóng tới độc vật đại quân.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC!
Độc vật đại quần trùng kích lên hộ thể Chân Nguyên của Diệp Trần, phát ra tiếng nổ kì quái PHỐC PHỐC, giống như trứng gà đụng phải đá, lại như nước trà dội lên mặt đất vậy, nương theo đó còn nghe thấy thiếng hủ thực xuy xuy, không ngớt không dứt.
Hộ thể Chân Nguyên càng ngày càng mỏng, Diệp Trần lâm vào vòng vây của độc vật đại quân.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Không dừng lại chút nào, trường kiếm trong tay Diệp Trần chấn động, kiếm quang phụt lên như muốn cắt nát không gian, chém một kiếm ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại - http://Trà Truyện
Oanh!
Tử vụ khu vực bị đánh thủng, độc vật đại quân cứ thể bị kéo ra một lỗ hổng.
- Hỗn đãn, ngăn chặn lại cho ta!
Ngũ Độc Quỷ Tướng mặt sắc dữ tợn, muốn chặn ngược Diệp Trần trở về.
Thế nhưng Diệp Trần đã đi đến biên giới của tử vụ khu vực, cẳn bản không thể nào chặn được nữa, chỉ nghe vèo một tiếng, Diệp Trần xuất hiện ở bên ngoài tử vụ khu vực, thấy được Ngũ Độc Quỷ Tướng và Vũ trưởng lão.
Trên mặt Vũ trưởng lão hơi kinh ngạc, hắn không thể tương được Diệp Trần lại phá trận mà ra nhanh như vậy.
- Tiểu huynh đệ, ngươi đấu không lại chúng ta đâu, chỉ cần ngươi giao ra thứ hắn muốn, ta có thể tha cho ngươi một mạng, lựa chọn như thế nào, ngươi tự mình cân nhắc đi.